Đợi tới khi Doãn Hồng Yến và Hướng Sơn Bình đi ra khỏi phòng kỹ thuật trinh sát, Quan Thành Quân liền bật video giám sát của tầng tòa nhà tài chính về lại bốn ngày trước, cũng chính là ngày đầu tiên Tư Hình tới tòa nhà tài chính.
Nếu đã đoán định nhân viên trinh sát mà nguyên Bộ trưởng và Bộ trưởng Hình ngầm điều động phát hiện ra phần tử gián điệp ngụy trang thành kỹ sư Tăng ở tòa nhà tài chính, vậy nhân viên trinh sát này nhất định đã ở trong tòa nhà tài chính một thời gian, và bây giờ, việc Quan Thành Quân cần làm là tìm ra người này.
Vì điểm khả nghi trong lòng Quan Thành Quân khá nhạy cảm, nên việc này ông ta không định để Doãn Hồng Yến tham gia, cũng không định nói cho bất cứ ai biết, chỉ muốn chứng thực suy nghĩ trong đầu mà thôi. Thực ra là ông ta cố tình đuổi Doãn Hồng Yến và Hướng Bình Sơn ra ngoài.
Trong hình ảnh, Tư Hình bò người trên quầy bar của khu tiếp tân, đang nói gì đó với Rose, sau đó Tư Hình quay người lại, muốn đi vào khu làm việc nhưng vị bảo vệ nội bộ của ngân hàng cản lại, hình ảnh sau đó là Tư Hình chơi game mobile trong khu tiếp tân.
Quan Thành Quân mở hình ảnh chậm một phần tư, quan sát kĩ từng động tác của Tư Hình đã cải trang, thử tìm ra điểm đáng ngờ trong đó.
Rất lâu sau, Quan Thành Quân càng lúc càng thêm ngờ vực, dựa vào một số suy đoán chi tiết của Quan Thành Quân khi quan sát động tác của Tư Hình, người này chắc là có vấn đề.
Vì tích lũy nhiều năm, thói quen hình thành trong cuộc sống và công việc của mỗi người đều rất cố định. Ví dụ như, chỉ là một động tác búng đầu thuốc đơn giản, mỗi người hút thuốc đều có động tác thói quen cố định, có người thích búng vào chỗ gần đầu lọc, có người thì thích vào chỗ gần đầu thuốc, bao gồm cả lực mỗi lần dùng cũng đều rất giống nhau.
Nhưng trong video giám sát, rất nhiều chi tiết động tác của Tư Hình đều khiến Quan Thành Quân có cảm giác hơi gượng gạo. Đương nhiên điều này chỉ là đối với Quan Thành Quân mà nói, nếu như đổi lại là Doãn Hồng Yến hoặc Hướng Sơn Bình, chắc chắn sẽ không nghi ngờ những chi tiết này.
Điều đặc biệt thu hút sự chú ý của Quan Thành Quân là một động tác khác, chính là Tư Hình ngồi trên sô pha, miệng ngậm điếu thuốc, ngón cái của hai bàn tay không ngừng gõ vào màn hình điện thoại, khi điếu thuốc sắp cháy hết, Tư Hình có một động tác theo phản xạ: Một tay tiếp tục cầm điện thoại, dành ra một tay lấy điếu thuốc từ trên miệng xuống, tìm gạt tàn trên bàn trước mặt theo phản xạ. Khi sắp vứt đầu thuốc vào gạt tàn, động tác tay cầm đầu thuốc của Tư Hình liền dừng lại, sau đó mới rụt cả bàn tay về, vứt đầu thuốc xuống đất, tiện chân giẫm một nhát. Và lúc này dưới chân Tư Hình đã vứt đầy đầu thuốc, trong gạt tàn trên bàn phía trước thì không có chút tàn thuốc hay một đầu thuốc nào cả.
Chỉ dựa vào động tác này, Quan Thành Quân liền có phần nghi ngờ Tư Hình. Trong hình ảnh giám sát, người Tư Hình cải trang có thói quen sinh hoạt thường ngày tuyệt đối không lôi thôi thế này, và lúc này rất có thể là cải trang ra như vậy.
Còn cả động tác của Tư Hình khi ăn cơm, nhìn giống như rất ngấu nghiến, như thể nhịn đói suốt ba ngày ba đêm, nhưng lượng thức ăn thì rất có tiết chế, giống như có phạm vi số lượng quy định. Bao gồm cả loại thức ăn, có thể nhận ra ông ta có ý thức dưỡng sinh nhất định. Đây thực ra đều là thói quen hình thành sau nhiều năm Tư Hình đi theo Bộ trưởng Lý, được bảo mẫu chú ý sắp xếp thực đơn ăn uống.
Quan Thành Quân lại ngồi trước một chiếc máy tính khác, lấy ra camera an ninh quanh đường Văn Hoa Uyển, hình ảnh giám sát chính là Tư Hình sau khi cải trang.
Quan Thành Quân hơi lùi lại sau một chút, so sánh các động tác của Tư Hình trong hai hình ảnh giám sát này, mặc dù hai người bất luận là chiều cao, cân nặng, tướng mạo, trang phục… đều hoàn toàn khác biệt, nhưng vẫn để Quan Thành Quân phát hiện ra chút ít manh mối.
Quan Thành Quân cho dừng hình ảnh trong hai chiếc máy tính, hình ảnh dừng lại là Tư Hình hóa trang thành các nhân vật khác nhau trong quá trình làm việc. Quan Thành Quân đối chiếu vài phút xong liền đóng video giám sát lại, xóa mọi vết tích trong máy tính.
Trong một tòa nhà thuộc đơn vị cấp dưới của chi cục an ninh một khu tại Kinh Thành, những nhân viên liên quan của cơ quan an ninh đã chuẩn bị xong mọi công việc trước cuộc họp, đã có một số người mặc thường phụ lần lượt tiến vào hội trường.
Cơ quan an ninh quốc gia có tòa nhà các bộ và ủy ban của mình, nhưng sử dụng tòa nhà lâu dài đều là một số ban ngành hành chính thông thường, các công việc phụ trách đều không liên quan tới công tác cơ mật. Các đơn vị, các vụ, các sở, các cục trực thuộc của cơ quan an ninh đều có địa điểm làm việc bí mật của mình.
Tòa nhà tổ chức cuộc họp hiện tại, danh nghĩa là trực thuộc chi cục công an của khu nọ nhưng thực ra là một trong những cơ quan làm việc của ban ngành an ninh quốc gia.
Người có chức vụ lãnh đạo cao nhất của ngành an ninh như Bộ trưởng Lý, Bộ trưởng Hình đều công khai, nhưng trong tổ chức an ninh trực thuộc, mọi chức vụ dưới cấp lãnh đạo cao nhất đều được bảo mật nghiêm ngặt, ngoài các nhân viên hành chính thông thường trong tổ chức an ninh trong tòa nhà các bộ và ủy ban trung ương và ở thành phố, tỉnh trực thuộc bên dưới.
Để thuận lợi cho công việc, nhân viên của rất nhiều cơ quan an ninh bề mặt đều có thân phận chức vụ công an, cảnh sát, thậm chí rất nhiều địa điểm làm việc của cơ quan an ninh đều được che giấu trong hệ thống công an. Ví dụ như Quan Thành Quân, còn cả Hứa Tất Thành. Họ đều có chức vụ lãnh đạo và địa điểm làm việc của cơ quan đơn vị đặc biệt thuộc ngành công an, phụ trách công việc trong chức trách, có rất nhiều chức vụ công tác khá giống với chức vụ của bản thân trong cơ quan an ninh, mục đích là không để người khác nghi ngờ thân phận thực sự của họ.
Thân phận thực sự của họ, ngoài nhân viên trong nội bộ ra, cũng chỉ có một số lãnh đạo có liên quan trong hệ thống công an biết được, nhưng chắc chắn rằng đã đạt tới cấp bậc tương đối cao. Ví dụ như Cục trưởng Điền biết thân phận thực sự của Quan Thành Quân, nhưng Diêu Chí Khang thì không biết! Diêu Chí Khang biết thân phận thật sự của Hứa Tất Thành là vì cấp thân phận và chức vụ công tác của Hứa Tất Thành là thấp hơn so với Quan Thành Quân, còn có một nguyên nhân nữa là vì một số nguyên nhân tương đối đặc biệt, thân phận của Hứa Tất Thành chỉ nằm trong trạng thái nửa bảo mật, có thể công khai trong phạm vi nhất định. Nếu không Hứa Tất Thành khi trước cũng không chủ động nói với Tống Triều Dương thân phận thực sự của mình. Và Hứa Tất Thành công khai thân phận khi ở đội phòng chống ma túy vì Tống Triều Dương cũng là vì nguyên nhân này. Nhưng thân phận bề mặt của anh ta cũng không đơn giản, trực thuộc cơ quan đặc biệt của cơ quan công an, đối với người thường mà nói vẫn có sức trấn áp rất lớn.
Sắp tới giờ họp, phòng họp đã ngồi chật kín người, vì là cuộc họp nội bộ mở rộng, các nhân viên phụ trách cấp đơn vị, vụ, cục trở lên ở Kinh Thành, đang không làm nhiệm vụ đặc biệt đều được yêu cầu tham gia cuộc họp, vì thế số lượng người rất đông, nhưng không hề có ai mặc trang phục ngành cả.
Đây là một cuộc họp cấp cao, công tác bảo mật cũng rất nghiêm ngặt, nếu như có chuyên gia quan sát tỉ mỉ sẽ phát hiện ra xung quanh tòa nhà, bất luận là người hay xe trên phố đều nhiều hơn bình thường gấp mấy lần.
Tất cả mọi nhân viên trong nội bộ đều được đổi thành ngoại cần và đặc nhiệm của cơ quan an ninh, chủ yếu phụ trách công tác bảo vệ. Kể cả quần chúng làm nghiệp vụ thông thường cũng đều là do nhân viên nội bộ của cơ quan an ninh cải trang, không có người thường.
Cùng với việc Bộ trưởng Hình và Triệu Khắc Hùng tiến vào phòng họp, mọi người tham gia đều đứng dậy hết, nhưng không hề có nghi thức bắt đầu cuộc họp mọi người vỗ tay chào đón như các phòng ban khác. Tất cả mọi người chỉ lặng lẽ kính chào, Bộ trưởng Hình chào lại, sau đó mọi người ngồi lại vị trí.
Trên ghế lãnh đạo có chín vị trí nhưng không hề có biển tên, vị trí của Bộ trưởng Hình nằm ở chính giữa, Triệu Khắc Hùng ngồi ở mép trái.
Sau khi ngồi xuống, Bộ trưởng Hình khẽ gật đầu với Thứ trưởng Hướng Đông Nam ở bên trái, sau đó lại khẽ rướn người về phía trước, chào hỏi hai Thứ trưởng ngồi hai bên, nhưng vị trí bên phải Bộ trưởng Hình là vị trí trống duy nhất.
Mọi người bao gồm cả Bộ trưởng Hình dường như đều đã quen như vậy, không một ai hỏi xem chủ nhân của vị trí trống đó tại sao không tham gia cuộc họp.
Cuộc họp chuẩn bị bắt đầu, Triệu Khắc Hùng vừa ngồi xuống vị trí mép trái, cánh cửa phòng họp bất ngờ mở tung ra.
Trong hồi trường, ánh mắt tất cả mọi người đều bị thu hút qua bên đó, bóng ông lão cao lớn xuất hiện ở cửa phòng họp. Mọi người có mặt an nấy cũng đều có chút ngạc nhiên, nhưng không hề lên tiếng bàn tán.
“Thứ trưởng Lý?” Sắc mặt Bộ trưởng Hình có phần ngạc nhiên, gọi ông lão một tiếng và đứng dậy.
Bảy người ngồi ở vị trí lãnh đạo còn lại cũng đều đứng dậy, chào hỏi Thứ trưởng Lý.
Mặc dù cảm thấy rất kinh ngạc nhưng các Thứ trưởng, bao gồm cả Bộ trưởng Hình đều không ai hỏi tại sao ông lão tới muộn? Cũng không ai hỏi ông lão một năm gần đây không hề xuất hiện trong môi trường làm việc tại sao lại đột ngột xuất hiện ở đây.
“Xin lỗi ngài Bộ trưởng!” Ông lão sau khi bắt tay với Bộ trưởng Hình liền ngồi vào vị trí của mình ở bên phải Bộ trưởng, ông hơi cúi người, ghé sát bên tai Bộ trưởng Hình nói nhỏ: “Giờ này mới tới đúng là không đúng phép, mong Bộ trưởng thứ lỗi!”
Bộ trưởng Hình gật đầu với Triệu Khắc Hùng, ra hiệu cho Triệu Khắc Hùng bắt đầu phát biểu theo quy trình cuộc họp.
Cuộc họp chính thức bắt đầu, Triệu Khắc Hùng thông báo quy trình cuộc họp. Bộ trưởng Hình nghiêng người qua bên phải, khẽ trò chuyện với Thứ trưởng Lý tới trễ.