Diệu Diệu

chương 1231: rải cẩu lương ở thế giới phát sóng trực tiếp (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit : Hoa Hồng

Mập mạp nửa tỉnh nửa mê đi xuống lầu hai sờ đến tủ lạnh lấy ra một chai nước trái cây rót xuống uống, uống xong chuẩn bị về ngủ xoay người bị dọa tỉnh luôn cả ngủ

Cố gắng nhìn phát hiện người trên ghế là Tần Trường An.,mới thở phào nhẹ nhõm một hơi nói " Đội Trưởng cậu làn tôi sợ muốn chết ...Hôm nay sao lại không đi ra ngoài ? "

Mập mạp quay lại nhìn thời gian ,mới có giờ chiều ,dựa theo mấy ngày trước hì hẳn phải ra ngoài tìm bạn gái tình tràng ý thiếp như thế nào hôm nay lại ngốc ở nhà

Tần Trường An đứng dậy từ trên ghế xuống đi phế phía bếp lấy ra cái chảo đập vào hình nộm người, ngữ khí mang theo nồng đậm ủy khuất nói " Cô ấy không có ở nhà "

Mập mạp nghe hắn nói chuyện ngữ khí không thích hợp thì không để ý lắm nhưng hắn bị dọa tỉnh khi nhìn thấy hình nộm bị đánh cho biến dạng ,Mập mạp liên tưởng hình nộm ấy là mình thì có điểm đau răng

" A ! Cô ấy có việc chăng ? "

" Có ! " Tựa hồ sớm chờ hắn hỏi sự việc này Tần Trường An liền ngừng tay trong mắt có chứa tia sáng nhìn Mập mạp nói " Cậu nhìn quần áo trên người tôi như thế nào ?"

" Làm sao vậy " Mập mạp đánh giá từ trên xuống dưới, nhìn không ra diễm nào không thích hợp

" Cậu không cảm thấy quần áo này có chút cũ không "

" Không có nha ! " Mập mạp vò đầu , nhìn tốt không thể tốt hơn

Tần Trường An tựa hồ bị chọc cười, cẩm giác trên người hình như có sức sống mỗi sợi tóc lộ ra không khí đều vui mừng vì chủ nhân của nó ,Tần Trường An khụ một tiếng cố gắng đè ép khóe miệng đang cong lên nhưng không được " Đấy là cậu không nhìn ra được "

Tần Trường An ngượng ngùng nói "Ân ! Chắc là lão bà cảm thấy quần áo của tôi cũ nên muôn mua nhưng không muốn tôi đi theo ,cậu chắc hiểu mà "_

Mập mạp "....." Hắn làm sao hắn hiểu được QAQ

Hẳn là đầu óc của hắn chắc hẳn chưa tỉnh ngủ nên mới nhìn thấy Đội Trưởng khoe bạn gái mua quần áo cho mình

Tần Trường An tiếp tục nói " Chắc là cậu không hiểu đâu ,cậu là cẩu độc thân làm sao có thể được lão bà mua quần áo cơ chứ cũng không thể trách cậu được .Tôi thấy kì thật quần áo này cũng không cũ lắm ,nhưng cũng khônh thể ngăn cản được cô ấy đau lòng cho tôi ,thật vất vả mới ra ngoài một chuyến thì lại nghĩ mua quần áo cho tôi ...."

Cuối cùng Tần Trường An còn liếc nhìn qua quần áo của Mập mạp một chút " A ! Đúng là việc khác nhau của có lão bà và không có !"

Mập mạp "......" Người CMN nó không có nhân tính cho bọn cẩu độc thân này à !

Mập mạp chịu không nổi, buột miệng thốt ra " Các người lãnh chứng kết hôn chưa mà đã kêu lão bà rồi ? "

Nói không chừng đến lúc đó ai không cua được thì làm sao đây ta

Hắn tưởng rằng bọn họ ở bên nhau thì lãnh chứng nên mới nhắc nhở Tần Trường An. Điều này làm cho Tần Trường An tỉnh ngộ bọn họ thật sự chưa ở bên nhau vòn chưa lãnh chứng ,nhưng trên thực tế thì đừng nói đến lãnh chứng bọn họ vẫn chưa ở bên nhau

Thấy Tần Trường An vẫn đứng nghiêm sắc mặt có chút biến hóa ,Mập mạp liền nghĩ hay là bọn họ chưa ở bên nhau " Các người chưa ở bên nhau ư ?"

Tần Trường An sắc mặt nhăn nhó "......"

"....." Vốn dĩ chỉ là lời nói đùa ,thấy hắn phản ứng như vậy thì Mập mạp nhất thời kinh ngạc " Ngọa tào thật không ở bên nhau ư ? "

" Ha ha ha ha "

Đội Trưởng cậu muốn tôi cười chết cậu à ! " Mập mạp bắt đầu cười to lên vỗ cái bàn . " Cậu mỗi ngày đều gọi lão bà tự nhiên như vậy, tôi còn tưởng rằng ...... Ha ha ha các người sớm .....Phốc ở bên nhau, không nghĩ tới Phốc đến cả bạn bè nam nữ còn chưa phải

Mập mạp cười đến muđộ không thể nói được nữa, cái này kêu là gì nhỉ ? ,trạch nam ảo tưởng

Ha ha ha chuyện này nói cho người khác chắc chắn là thành chuyện cười nổi tiếng

Tần Trường An "....." Tần Trường An trực tiếp lấy một quyển sách ném lên đầu Mập mạp

Cười cười cười, cười cái gì mà cười ! Diệu Diệu sớm muộn gì cũng là lão bà của hắn

Cảm giác được cái nhìn gϊếŧ người của Tần Trường An, Mập mạp mới ý thức được cái gì không đúng tiếng cười càng ngày càng nhỏ, ách ,hắn vừa làm gì vậy trời!

Mập mạp bắt đầu căng da đầu ,hận không thể thu nhỏ được chính mình ,không giám ở lại " Vậy ! Đội Trưởng tôi có việc đi trước "

Nói xong không đợi Tần Trường An phản ứng đã xoay người hướng lầu chạy

.......

Trên lầu hai lão Hắc đầu vừa mới rời giường, lấy mắt kính trên gương vừa đi vừa ngáp ra ngoài thấy Mập mạp đang hoảng loạn liền xoa xoa mái tóc hỏi " Làm sao vậy , hoảng cái gì? "

Mập mạp khóc không ra nước mắt thấy chính mình khi ấy ăn gan hùm mật gấu mới nói như thế ,thấy Lão Hắc đầu hỏi thì nhỏ giọng kể lại sự việc một lần nhớ tới cái gì ánh mắt liền sáng lên " Lão Hắc a ! Tôi nhớ rõ hôm qua anh rủ Trương Ca đi đánh vòng hai ,đánh tập một chút ,sau đó hắn cự tuyệt đúng không nếu không hay là tôi đi thay cho "

Điện canh là nơi dành cho những thanh niên mới bắt đầu ,có thể đánh không tới mấy năm liền tiến củ thành viên mới nhập đội nhưng lại không có người ở lại qua lâu hầu như là huấn luyện xong đều bị công tykhác đào đi .Trong URL có khuynh hướng là trại huấn luyện đến khi trúng tuyển liền bồi dưỡng họ thành viên chính thức,bọn họ có hai đội bất cứ lúc nào cũng có thể thay nhau

Lão Hắc đầu hướng lầu hai nhìn qua theo sau đẩy kính vỗ vỗ bả vai Mập mạp " Huynh đệ ngươi nhớ nhầm rồi hôm qua cậu ấy nhận rồi "

Chỗ đâu bị chọc tới hiện tại nhất định Đội Trưởng sẽ tìm hắn tính sổ nếu hắn lưu lại đây thì bị đánh thì làm sao

?????

Mập mạp vẻ mặt mộng bức khi nhìn thấy trạch nam vốn dĩ mang dép lê nói xong câu đó liền trở về phòng thay đổi quần áo tốt sửa sang lại đầu tóc nhỉnh là biết bộ dạng muốn đi

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio