Trải qua hơn năm lịch sử, trên thế giới hiện nay đã hình thành thế lực tạo thế chân vạc kiềm chế lẫn nhau. Nơi Tùng Lâm ở thuộc Cửu Tinh liên minh, nằm ở phía nam. Phía bắc có Tử Nguyệt liên minh, còn phía tây, ở xa ngoài biển có một tiểu lục địa, trên đó là phạm vi lãnh thổ của nước Aresland.
Trong thế lực thì Tử Nguyệt liên minh chiếm lãnh thổ lớn nhất, cũng có nhiều thành phố nhất. Cửu Tinh liên minh nhỏ hơn, chỉ bằng /, nhưng xét về lượng tài nguyên, thành phố hay nguồn nhân lực thì Cửu Tinh ko thua kém chút nào.
Tuy nhiên, năm trước giữa Aresland và Cửu Tinh phát sinh chiến tranh kéo dài hơn năm khiến cả bên đều chịu tổn thất nặng nề. Vì thế, Tử Nguyệt liên minh tạm thời là thế lực mạnh nhất, cũng đã bắt đầu chèn ép Cửu Tinh đủ chiều.
Lại nói về Cửu Tinh liên minh, mặc dù phạm vi lãnh thổ nhỏ hơn Tử Nguyệt nhưng vẫn cực kỳ rộng lớn. Trong đó khu vực hoang dã chiếm hơn / diện tích, phần còn lại là thành phố. Các thành phố cũng không phân bố đều, có nhiều thành phố tạo thành chuỗi hoặc mạng lưới, cũng có thành phố nằm riêng lẻ. Cho dù là thời đại này thì khu hoang dã vẫn vô cùng nguy hiểm với con người, vì thế giữa các thành phố luôn có các tuyến đường an toàn để giao thương, nếu ra khỏi tuyến đường này thì an toàn rất không đảm bảo.
Sài Hà thành nằm trong chuỗi thành phố phía đông nam. Là trong thành phố lớn nhất Cửu Tinh, Sài Hà thành có đủ mọi yếu tố, từ vô cùng sầm uất, đến vô cùng phức tạp. Ngoại trừ thế lực của liên minh nắm quyền chủ đạo, ở đây còn có đủ mọi bang phái lớn nhỏ chiếm cứ địa bàn ở khắp nơi.
Đi một vòng thế giới, bây giờ cũng đã giờ sáng. Thời điểm mùa hè, giờ mặt trời đã lên, ánh sáng ban mai chiếu xuyên qua các tòa nhà thủy tinh chọc trời khiến chúng trở nên rực rỡ. Trong các tuyến đường thủy tinh cố định đan qua đan lại ở trên không trung, những chiếc xe bay phóng vút qua với tốc độ kinh hoàng hơn km/h. Trên tuyến đường dẫn từ, xe bay bay với tốc độ thấp hơn, khoảng km/h. Còn trên đường bộ, bất kỳ xe gì cũng phải thành thành thật thật chạy với tốc độ .
Tùng Lâm đang chạy bộ, sáng nào cũng vậy, hắn dậy sớm lúc giờ chạy một vòng khu B rồi mới trở về nhà, ước khoảng km.
Tùng Lâm mặc dù là điều mặc sư, nhưng cha hắn là tạp tu, cũng có tài liệu tham khảo dành cho tạp tu. Tập luyện buổi sáng rèn luyện sức khỏe hồi còn nhỏ hắn vẫn thường làm cùng với cha đấy. Cha mất, hắn vẫn không gián đoạn duy trì đến bây giờ.
Chạy khoảng km, Tùng Lâm đã đến công viên trung tâm khu B. Hắn rẽ vào công viên, dọc hai bên, trên thảm cỏ có rất nhiều người cũng đến tập thể dục.
Công viên có tầng với nhiều cảnh quan khác nhau, các tầng cách nhau m, được thiết kế đặc biệt để các tầng dưới vẫn có đủ ánh sáng và gió. Nếu lên tầng cao hơn, sẽ sáng và mát hơn. Tùng Lâm đi một mạch lên tầng .
Cảnh quan ở tầng này là những bãi cỏ rộng, chính giữa có một hồ nước lớn đầy hoa sen, giữa hồ có tòa thủy đình cột nối với bờ bằng cây cầu không rõ chất liệu. Trên bãi cỏ lác đác vài cái cây, gốc cây có ghế dùng để nghỉ mát.
Tùng Lâm dừng lại ở một chỗ rộng và trống, bắt đầu diễn luyện những động tác thể dục dành cho tạp tu mà hắn đọc được trong sách của cha hắn. Những động tác này ban đầu thì rất dễ, nhưng càng về sau càng khó thực hiện, tổng cộng động tác. Thực hiện đến động tác thứ , hắn đã thở gấp, cơ bắp bắt đầu mỏi. Mặc kệ mồ hôi chảy ra như tắm, hắn mím môi cố gắng tiếp tục.
Tùng Lâm ko biết cha hắn là tạp tu cấp mấy bởi ông chưa bao giờ nói cho hắn, nhưng dựa vào độ khó của những bài tập này, có thể đoán là khá cao cấp
Nửa tiếng sau, Tùng Lâm đã hoàn thành động tác thứ , đây là cực hạn của hắn. Làm cái thu thế, Tùng Lâm thở ra một hơi dài, cơ thể truyền đến cảm giác thư khoái không gì sánh được.
tuổi, cơ thể chưa phát triển hoàn toàn, nhưng nhờ thường xuyên tập luyện nên vóc dáng Tùng Lâm rất cân đối, cao m, cơ bắp ẩn hiện tràn đầy sức lực. Đối với tạp tu, ngoài việc tu luyện tinh thần lực còn cần một cơ thể khỏe mạnh, Tùng Lâm không phải tạp tu nhưng có cơ thể khỏe mạnh luôn là điều tốt.
Tùng Lâm đi dạo một vòng quanh hồ, sau đó ra khỏi công viên
Sáng nay hắn định sẽ đến tiệm sách cũ tìm vài quyển sách dạy điều mặc. Sách của mẹ hắn đã đọc hết, tất cả lý thuyết điều mặc từ đến sao hắn đã thuộc lòng. Tuy không cách nào điều chế tạp mặc sao nhưng học thêm tri thức là không thể thiếu đấy.
Nơi hắn đến là một tiệm sách cũ mở đã lâu, trước đây hắn cũng từng mua sách ở đây mấy lần, sách cũ nên giá cũng mềm, lại có nhiều chỗ độc đáo.
"Chào bác Phương"
"Ờ, mua sách hả Lâm. Cứ vào trong mà lựa", bác Phương chủ hiệu sách cười thân thiện. "Mà này, hôm qua ta mới tìm ra một quyển sách dạy điều mặc rất dày, không biết có hay không, ngươi xem thử đi"
Nói rồi bác Phương đi vào trong, một lúc sau trở ra với quyển sách trên tay
Cầm quyển sách, cảm giác đầu tiên của Tùng Lâm là nặng, rất nặng. Sách dày tấc, khổ giấy A, bìa đã sờn trông cũ kỹ, giấy cũng chuyển sang màu vàng nhưng chữ còn rất rõ. Trên bìa sách chỉ ghi chữ "Điều mặc cơ bản" đã hơi phai.
Đọc sơ qua một chút, ban đầu còn tốt, kiến thức sách ghi cũng không khác mấy so với các sách khác, nhưng càng đọc, Tùng Lâm càng kinh ngạc, thần sắc chăm chú hẳn lên.
Tùng Lâm hơi do dự, nhưng lập tức kiên quyết
"Quyển này bao nhiêu vậy bác?"
"Quyển sách này nằm trong kho cũng lâu rồi, thôi lấy rẻ cho ngươi Ren, giá này là hữu nghị lắm rồi đó"
"Cháu lấy quyển này", Tùng Lâm dứt khoát, mặc dù lòng đau như cắt, Ren lận a