Không chết không xong, không phải sao?
Không có đường sống.
Tô Minh cho rằng nếu ông tuyệt tình thì tôi sẽ càng tuyệt tình hơn.
Lẽ nào lại để cơ hội sống cho vương triều Cửu Minh rồi lại để họ gieo mầm hạt giống thù hận, đợi đến một ngày nào đó sẽ gây ra phiền phức cho anh ư? Mặc dù không sợ, nhưng rất phiền, giải quyết một lần cho xong, báo thù không nên chậm trễ, không phải sao?!
"Tôi... tôi... tôi sẽ truyền tin cho hoàng thất, mời... mời người tới đây", sắc mặt Tam vương gia trắng bệch như giấy nến, không khá khẩm hơn bao nhiêu so với sắc mặt người chết. Trong lòng ngoài sự hối hận to lớn ra thì chỉ còn lại sự hổ thẹn và tội lỗi vô tận đối với vương triều Cửu Minh.
Ông ta rất chắc chắn, vương triều Cửu Minh xong đời rồi.
Ông ta sẽ trở thành tội nhân lớn nhất trong lịch sử từ trước đến nay của vương triều Cửu Minh.
Có điều, trong hai lựa chọn phải chọn một thì chắc chắn sẽ chọn gọi người tới, tuyệt đối không thể để Tô Minh tới vương triều Cửu Minh được.
Dù sao, gọi người tới, cùng lắm là chỉ chết những người tới đó mà thôi, nhưng để Tô Minh tới vương triều Cửu Minh không chừng cả vương triều Cửu Minh sẽ bị tiêu diệt mất.
Phải biết rằng, Tô Minh không chỉ có thực lực vô thượng cực hạn khủng bố, mà anh còn có một con Huyền Võ Tiên Quy thực lực cực mạnh, ít nhất có thể so sánh với lão tổ mạnh nhất vương triều Cửu Minh đến bây giờ vẫn chưa ra tay.
"Vậy thì nhanh lên, tôi không có nhiều thời gian đâu, ngoài ra...", Tô Minh rất hài lòng, mỉm cười gật đầu, thuận tiện nhìn về phía sư tôn Diễm Huyền Kình, cung kính hỏi: "Sư tôn, người biết hoàng thất của vương triều Cửu Minh có bao nhiêu cường giả không ạ?"
Đương nhiên anh sẽ không để cho Tam vương gia lợi dụng sơ hở, cho ông gọi người, ngộ nhỡ ông chỉ gọi tới dăm ba kẻ lông bông vớ vẩn, há chẳng phải rất vô vị sao.
"Nghe nói, vương triều Cửu Minh tổng cộng có 11 vị lão tổ hoàng thất, ngoài ra, người mạnh nhất vương triều Cửu Minh vẫn luôn là đế vương Cửu Minh, hơn nữa nghe nói vương triều Cửu Minh còn có một học viện Hoàng Gia, danh tiếng rất lớn, thực lực của viện trưởng học viện Hoàng Gia này và mấy vị viện trưởng tiền nhiệm trước đó cũng tương đối mạnh mẽ", Diễm Huyền Kình nghĩ ngợi rồi nói. . Tru𝙮ệ𝓷 ha𝙮? Tì𝗆 𝓷ga𝙮 𝒕ra𝓷g chí𝓷h + T𝐑𝗨𝑴T𝐑𝗨𝙔Ệ𝑵﹒V𝓷 +
Vừa dứt lời, Tam vương gia như đã nghẹt thở! Bởi vì, Diễm Huyền Kình nói không sai chút nào.
Những gì Diễm Huyền Kình nói gần như chính là những đại năng và bá chủ mà vương triều Cửu Minh có thể lấy ra để chiến đấu.
"Gọi hết cả những người mà sư tôn tôi vừa nhắc tới đi", Tô Minh thản nhiên nói: "Thiếu một người, Tam vương gia tiền bối, tôi đảm bảo lập tức sẽ tới vương triều Cửu Minh. Tôi nói thật đấy".
"Vâng vâng vâng...", trái tim của Tam vương gia như đang rỉ máu, nhưng không dám nói thêm một từ, run rẩy xé rách chú đưa tin, liên tiếp đưa tin tới cho 8 vị lão tổ tông còn lại, đế vương Cửu Minh, Mạc Thiên Hành, viện trưởng học viện Hoàng Thất Cửu Minh, Diêu Phong.
Tam vương gia truyền tin xong, cả người tựa như trái cà ngâm muối, mềm oặt ra.
Diễm Huyền Kình lại tới bên cạnh Tô Minh, thấp giọng hỏi: "Nhóc Tô, con có tuyệt đối nắm chắc không? Nếu như những người này của vương triều Cửu Minh đều tới rồi liên thủ với nhau thì tương đối đáng sợ đấy, ít nhất dựa theo suy đoán của lão phu thì khi những người này liên thủ với nhau, giết chết một vị võ giả cảnh giới Tru Vận tầng ba trở xuống cũng không thành vấn đề đấy".
"Con tuyệt đối chắc chắn", Tô Minh gật đầu.