*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung bằng hình ảnh
Sau khi Lâm Lăng ra lệnh một tiếng, một tiếng thú rống hung ác lập tức nổ vang. Sau đó một con Ma Long khổng lồ toàn thân là vảy đen chợt lao vào trong đầu Lâm Lăng, vuốt rồng sắc bén chộp mạnh vào gió lốc tinh thần.
Phanh!
Sức mạnh khủng bố trực tiếp xé gió lốc màu xám đen thành hai mảnh, để lộ ra một bóng xám hình người như ẩn như hiện bên trong - Tên này chính là linh thức còn sót lại trong xác khô!
Ma Long xuất hiện, khí thế khủng bố làm người ta sợ hãi, bóng xám hết sức khiếp sợ, vội vàng lui về phía sau.
“Long Linh?!” Khi thấy rõ quái vật hình thể khổng lồ này, ánh mắt bóng xám khẽ run lên, trên mặt cũng xuất hiện một tia hoảng sợ.
Hiển nhiên, át chủ bài này của Lâm Lăng hoàn toàn vượt qua dự đoán của hắn ta.
“Không ngờ thân là Long tộc hùng mạnh nhất Thú tộc lại hèn mọn đến mức phục tùng một nhân loại nho nhỏ.” Bóng xám rất kiêng kỵ mà nhìn chằm chằm vào Ma Long, âm trầm nói: “Ngươi cũng chỉ là trạng thái linh thể, nếu đã như vậy, sao chúng ta không liên thủ.”
“Nếu ngươi giúp bổn tọa thành công đoạt xá thân thể tiểu tử này thì sau này bổn tọa sẽ nghĩ cách giúp ngươi sống lại, thế nào?”
Đối mặt với dụ dỗ mãnh liệt như thế, đôi mắt thú đỏ tươi của Ma Long lại luôn nhìn chằm chằm vào bóng xám.
“Chủ nhân của ta là người mà ngươi khinh nhờn được sao!” Yên lặng mấy phút, một giọng nói trầm thấp truyền ra từ miệng Ma Long.
Nói xong, nó mở cái miệng dữ tợn ra, bỗng lao về hướng bóng xám kia.
Thấy thế, vẻ mặt bóng xám căng thẳng, cũng không dám đánh bừa với loại hung thú trong truyền thuyết này.
Hắn ta sợ hãi hóa thành một tia sáng xám rồi chạy trốn, thoát ly khỏi thân thể Lâm Lăng.
Lâm Lăng khôi phục ý thức, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn, trường thương Tử Trúc đột nhiên đâm mạnh ra, đâm thẳng vào xác khô.
Phanh ——!
Sức mạnh lôi đình hùng hồn bùng nổ, cái xác khô lập tức nổ nát bấy!
Sau khi xác khô nổ tan nát, hai luồng dao động năng lượng mãnh liệt lập tức tràn ra, sau đó ngưng tụ ra hai vòng sáng năng lượng trên hư không.
Màu sắc của chúng chia thành hai loại, một đen một trắng, mà năng lượng ẩn chứa bên trong cũng hoàn toàn bất đồng.
Vòng sáng màu đen tràn ngập một luồng sát khí âm trầm lạnh lẽo đến cực đoan.
Vòng sáng màu trắng lại tương tự như ngọn lửa, tràn ngập năng lượng nóng rực.
“Thánh Vực âm Dương!”
Thấy thế, đôi mắt nữ tử áo đỏ phía sau chớp động, trên mặt chợt hiện lên một tia mừng rỡ, lần này nàng lén chạy vào chiến trường viễn cổ là vì thứ này.