Editor: Phượng Vũ Thiên Tuyết
Beta-er: Thiên Bách Nguyệt
-------------
Mặc dù chó ngao Tây Tạng ở trong tay Ung Trạch tĩnh lặng như gà, nhưng vừa nãy nó đột nhiên xông đến chỗ cô bé vẫn làm cho chủ nhân của nó sợ hãi hoảng hốt.
(安静如鸡: một từ phổ biến trên internet bên Trung, thường dùng trong giới show biz khi bảo người hâm mộ nên im lặng thì im lặng,.. bắt nguồn từ nghệ sĩ khi đăng tải hình ảnh liên quan. Tóm tắt từ news.ku )
"Thật xin lỗi thật xin lỗi! Nó mới từ bệnh viện trở về, có lẽ nó không được thoải mái..."
Chủ nhân liền vừa lôi vừa túm, kéo chó ngao dắt trở về.
Ung Trạch buông lỏng tay, tuy chó ngao thoát khỏi trói buộc nhưng mỗi bước đi dường như mang theo lưu luyến, đôi mắt nhỏ tròn xoe ở dưới lớp lông chốc chốc vẫn quay lại nhìn chằm chằm U U, trong cổ họng phát ra vài tiếng gầm nhẹ.
U U nắm ống quần Ung Trạch, không hiểu sao có chút tự tin.
....Không, không đáng sợ.
....Mới nãy chỉ một tay anh Ung Trạch đã ấn nó xuống, không đáng sợ.
Đi được vài bước chó ngao lại quay đầu nhìn chằm chằm bạn nhỏ, ánh mắt kia mơ hồ như đang nói ta sẽ còn quay lại.
Quả hồng mềm U U hung dữ nhìn về hướng nó, lấy hết can đảm bước tới một bước---
"Gâu!"
Đứa trẻ nhân loại đem bàn tay nhỏ nhắn mập mạp nắm thành móng vuốt nhỏ, cố gắng bắt chước động vật hung mãnh, non nớt gâu một tiếng.
Trong mắt của những người có mặt ở đó thì ngoại trừ đáng yêu ra không có một chút lực uy hiếp tuy nhiên đối với bản năng của động vật không khác nào là uy hiếp của yêu quái cấp cao hơn!
Vì thế khi U U tức giận nhỏ giọng "gâu" một tiếng đã đổi lấy tiếng "Gâu gâu gâu gâu gâu gâu" đinh tai nhức óc liên tiếp của chó ngao thân hình to lớn.
"A a a a a---"
Kẻ lừa đảo!
Nó vẫn rất hung dữ!!!
Chó lớn muốn ăn trẻ con này!!! U U phải tới dembuon lánh nạn đây!!!
//