Hoàng Xán và Hạ Sơ Dương liên kết đây là chuyện Diệp Húc không thể ngờ được, sắc mặt của hắn không khỏi ngưng trọng.
Hoàng Xán chính là cường giả tu luyện ra nguyên đan, khi rời khỏi Hoàng Tuyền Ma Tông, Diệp Húc giống như một đứa trẻ đứng trước mặt hắn vậy, một kích liền bị trọng thương.
Sau này tuy rằng thực lực của Diệp Húc đại tiến, cùng Tống Cao Đức liên kiết lại, vẫn không thể chống lại người này được. Thậm chí ở trong kim điện còn bị hắn bức rơi vào trong trụ quang đại trận.
Mà Hạ Sơ Dương tu vi tuy rằng không có tu luyện ra nguyên đan, nhưng là đan đỉnh kỳ cao thủ. Trung Châu Hạ gia ở trong bảy mươi hai thế gia mặc dù sắp xếp không tới trước ba nhưng tuyệt đối đi vào hàng trước năm. Thực lực cùng nội tình của bọn họ không chút kém so với Hoàng Tuyền Ma Tông nhất mạch tông chủ.
Người ở trong thế gia này đi ra, cho dù là đan đỉnh kỳ, cũng không yếu hơn đám người nguyên đan kỳ như Hoàng Xán.
Huống chi, Hạ gia cửu đỉnh thần diệu khó lường, trấn áp thiên địa âm dương thủy hỏa phong sơn lôi. Thậm chí ngay cả trụ quang đại trận cũng bị dùng cường lực trấn áp, cực khó đối phó.
Nếu bọn họ chỉ có một người, Diệp Húc tốt xấu gì cũng chiếm được sáu bảy phần thắng trong tay. Nhưng hai người liên kiết lại, hắn liền không có nắm chắc rồi.
Hai người dắt tay nhau mà tới, bọn họ vốn không có khả năng đi chung một chỗ. Lúc này lại bởi vì có cừu oán với Diệp Húc mà liên thủ đi tới.
Việc này cũng nói rõ, bọn họ tự biết một mình mình tuyệt đối không có thể bắt được Diệp Húc, cho nên mới lựa chọn liên kiết lại.
"Trận chiến này, chỉ sợ sẽ gian nan…"
Diệp Húc không khỏi nhíu mày, đối với Hoàng Xán, hắn nắm chắc phần đối phó. Nếu thêm Hạ Sơ Dương một người, hắn cũng có thể dựa vào thân thể và cửu đỉnh vạn pháp yêu quyết của mình chống lại.
Nhưng hai người liên kết, hắn hoàn toàn không có cách.
Hạ Sơ Dương dựa theo quy cách cửu đỉnh Hạ gia mà rèn ra cửu đỉnh thuộc về mình. Cửu đỉnh này, đủ để trấn áp tu vi của hắn, khiến cho vu bảo toàn thân hắn không có tác dụng. Chỉ sợ tinh phiên bên trong khiếu huyệt cũng không thể vận dụng được.
Nếu là cửu đỉnh của Hạ Sơ Dương có thể trấn áp được tinh phiên, thực lực của hắn lập tức bị tước đi một nửa.
Hoàng Xán có được thực lực đả thương tới thân thể của hắn, Hạ Sơ Dương có được vu bảo cửu đỉnh trấn áp tu vi vu bảo của hắn. Trận chiến này chưa bắt đầu, Diệp Húc trong lòng đã dâng lên cảm giác vô lực.
Cho tới nay hắn đều dựa vào thân thể và vu bảo để chiến thắng địch thủ. Mà hiện giờ đối mặt với cửu định Hạ gia, vẫn cảm thấy bó chân bó tay như trước.
Cửu đỉnh vừa ra, trực tiếp xóa sạch gần nửa thực lực của hắn. Cho dù hắn tu luyện vạn kiếp vô lượng tâm kinh, cửu chuyển nguyên công tới chín chuyển, thân thể tăng nhiều, nhưng nếu không có vu bảo chống đỡ vẫn là bị đánh cho lên bờ xuống ruộng.
"Tu vi, tu vi."
Diệp Húc hít một hơi dài, trong mắt lóe lên tinh quang: "Phải nâng cao tu vi, nếu không đối mặt với cửu đỉnh, ta phải bó tay bó chân rồi!"
"Diệp sư thúc, hiện giờ ngươi trốn còn kịp."
Lâu thuyền và thuyền con của Diệp Húc ngày càng gần, đi tới trước mặt Diệp Húc nửa dặm liền dừng lại.
Hoàng Xán đứng ở đầu thuyền, trên mặt lộ ra vẻ kính nể, chắp tay nói: "Sư thúc, cùng người giao thủ thời gian dài như vậy, Hoàng mỗ đúng là khâm phục rất lớn tài trí và thực lực của người. Tư chất của người, hoàn toàn có thể trở thành đệ tử của nhất mạch tông chủ, tiếu ngạo thiên hạ, tương lai tranh đoạt vị trí tông chủ cũng không phải không có khả năng. Hoàng mỗ trong lòng cũng không nguyện cùng người phân ra ta sống ngươi chết. Tiếc rằng lệnh sư phụ khó cãi, giữa ngươi và ta nhất định chỉ có một còn sống."
Diệp Húc sắc mặt nghiêm chỉnh, cũng chắp tay đáp lễ, mỉm cười nói: "Hoàng sư điệt trung nghĩa, Thiếu Bảo cũng rất khâm phục. Tuy nhiên ngươi bái lầm sư phụ rồi, lấy tu vi và tư chất của ngươi, nếu bái nhập môn hạ một trưởng lão khác, tu vi thành tựu khẳng định không chỉ là thế này."
Hạ Sơ Dương nhẹ giọng cười nói: "Diệp Thiếu Bảo nhiều lời vô ích, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi."
Diệp Húc nhìn về phía hắn tuy rằng biết rõ không địch lại nhưng vẫn mỉm cười nói: "Lúc trước hai vị đệ đệ của ngươi, Hạ Mộ Bạch và Hạ Dương Sóc cũng nói như vậy, tuy nhiên…"
Hắn phất phất tay giống như đang đuổi ruồi muỗi chung quanh vậy, ngạo nghễ nói: "Tuy nhiên, bọn họ bị ta bóp chết, giống như bóp chết hai còn ruồi đang vo ve bên cạnh vậy!"
Hạ Sơ Dương đồng tử co rút nhanh, cười ha hả, điềm nhiên nói: "Hạ Dương Sóc chết thì cũng thôi, tư chất của hắn quá kém, chết chưa hết tội. Tuy nhiên đệ đệ Mộ Bạch của ta, tư chất rất tốt, so với ta còn tốt hơn, tương lai thành tựu khẳng định là phi phàm! Ngươi giết hắn, tội ác tày trời không thể tha thứ."
Hắn đi nhanh từ lâu thuyền ra ngoài, từng bước một hướng tới Diệp Húc, đằng đằng sát khí, thẳng hướng tận trời. Từng đại đỉnh từ trong bảy tầng Linh Hóa Bách Bảo Lâu phóng ra, trấn áp thiên địa.
"Hoàng huynh, trận chiến này ngươi cho ta áp trận, ta muốn tự tay xử trí hắn, cho hắn biết Trung Châu Hạ gia ta, vu hoàng nhất mạch, tuyệt đối không thể bị bôi nhọ"
Hoàng Xán im lặng, đứng ở đầu thuyền không nói gì.
Hạ Sơ Dương tiếp tục đi tới Diệp Húc, ánh mắt lành lạnh, cười nói: "Ta thấy ngươi cải tiến cửu đỉnh vu hoàng quyết, chỉ tốt ở bề ngoài, tuy rằng uy lực hùng mạnh, nhưng lại mất đi tướng mạo sẵn có của vu hoàng quyết, chắc là lấy được từ trên tay tiểu tử Hạ Dương Sóc kia! Hiện giờ, ta cho ngươi kiến thức một chút về cửu đỉnh vu hoàng quyết chân chính."
Chín khẩu đại đỉnh trôi nổi trên đỉnh đầu hắn, mỗi một đại đỉnh bên trong đều có trường hà chân nguyên, sóng biển mênh mông, phát ra tiếng ầm vang.
"Cửu đỉnh vu hoàng quyết của Hạ gia ta, và cửu đỉnh tương dung, chín khẩu đại đỉnh đều tự ẩn chứa một đạo chân nguyên trường hà, tương đương với chín cường giả đan đỉnh kỳ."
Một đại đỉnh trấn áp xuống, Diệp Húc chỉ cảm thấy thiên địa nguyên khí đọng lại, thậm chí không gian quanh thân hắn bị đè thành một khối thiết bản.
Hạo nguyệt màu vàng trên đỉnh đầu hắn đột nhiên kêu lên một tiếng, bị cửu đỉnh ép về đan điền, giống như giao long chấn kinh, ngủ đông không dậy.
Trong cơ thể hắn, ngay cả tinh phiên cũng bị khắc chế, câu động đại chu thiên tinh đấu trận đồ, dẫn dắt chu thiên tinh lực trở nên vô cùng gian nan. Text được lấy tại
Cửu đỉnh vừa ra, liền áp chế đi bốn thành thực lực của hắn.
Tuy nhiên Diệp Húc vẫn thở ra nhẹ nhàng, Hạ Sơ Dương cửu đỉnh, vẫn chưa hoàn toàn áp chế tinh phiên của hắn. mặt tinh phiên vẫn có thể khởi động trận đồ hấp thu tinh lực cung cấp lực lượng và phòng ngự cho thân thể hắn.
Tâm pháp trấn giáo của Chu Thiên Tinh Cung không phải nhỏ, so với cửu đỉnh vu hoàng quyết của Hạ gia không chút kém sắc.
Trận chiến này, hắn vẫn còn cơ hội trở mình như trước.
Hạ Sơ Dương đi nhanh tới trước mặt hắn, khí thế ngày càng mạnh, chấn đãng hư không, ánh mắt linh hoạt, sắc bén: "Cửu đỉnh vu hoàng quyết chân chính, chân nguyên vô cùng hùng hậu, tu vi tương đương với chính cao thủ đồng cảnh giới, tương lai cô đọng nguyên đan, đó chính là chín đại nguyên đan. Tu luyện nguyên thần, chính là chín nguyên thần! Cửu đỉnh vu hoàng quyết của Hạ gia ta tinh diệu vô cùng, trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn! Một tiểu tử vớ vẩn như ngươi,không ngờ cũng dám trêu chọc Hạ gia ta, chết cho ta!"
Cửu đỉnh rít gào, trấn áp đi xuống, Diệp Húc chỉ cảm thấy áp lực tăng lên, thậm chí ngay cả không gian dừng như cũng bị xé rách vậy. Không gian quanh thân thể hắn dường như lúc nào cũng có thể bị xé rách ra.
Đây là cửu đỉnh vu hoàng quyết chân chính, so với cửu đỉnh vu hoàng quyết của Hạ Mộ Bạch hay Hạ Dương Sóc thì một trời một vực.
"Cửu đỉnh vu hoàng quyết không hổ là tâm pháp vu pháp của vu hoàng, loại pháp môn này thực sự khủng bố. Không ngờ có thể tương đương với chính cường giả cùng tu vi."
Diệp Húc hít vào một hơi thật dài, nguyên công vận chuyển, thân hình khô gầy như cây trúc, ý đồ thúc dục cửu đỉnh vạn pháp yêu quyết. Nhưng hắn phát hiện ra chân nguyên căn bản không thể rời khỏi bản thân, cửu đỉnh vạn pháp yêu quyết của hắn thoát thai từ cửu đỉnh vu hoàng quyết, không trọn vẹn và đầy đủ. Tuy rằng đã qua cải tiến, nhưng dù sao còn không có trọn vẹn, so sánh với cửu đỉnh vu hoàng quyết của Hạ Sơ Dương thì chênh lệch là rất lớn.
Đương!
Diệp Húc lấy ra đại diễn thần chung, ôm lấy thần chung, nhanh chóng đánh một cái ở trước một đại đỉnh. Sau đó hắn lập tức tiến tới một đại đỉnh khác mà đánh. Chỉ nghe thấy ma âm chấn động, chấn tận trời cao.
Mặt biển phía dưới bọn họ, bị dư âm tấn công, chỉ thấy biển rộng hơn mười dặm đột nhiên lõm xuống hình chuông, độ rộng vài trăm mét, sâu tới tám mươi trượng, có thể nhìn thấy đáy biển.
Ngay sau đó, chung hình tản đi, lại đột nhiên lõm thành một hình đỉnh, cũng là vô cùng khổng lồ.
Động vật biển, hải tộc trong vòng trăm dặm dưới đáy biển hết thảy bị dư âm của cuộc chiến giữa hai người đánh chết. Một đám thân hình nổ tung, thậm chí ngay cả dãy núi dưới đáy biển cũng bị dư âm san thành bình địa.
Diệp Húc không thể thúc dụng uy năng của đại diễn thần chung, chỉ có thể dựa vào thân thể cùng lực lượng của mình để chống lại, ngăn cản rất là gian khổ.
Hạ Sơ Dương tương đương với chín cường giả đan đỉnh kỳ, một người liền tương đương với chín người liên kết, môn vu pháp này không khỏi làm cho tim hắn đập thình thịch, sát kHạ Sơ Dươngi trong lòng đã sớm nổi lên rồi. Trong lòng hình thành một tòa núi lửa chỉ chờ thời cơ bùng nổ.
Nhưng, Hạ Sơ Dương có thực lực cực kỳ mạnh mẽ, cửu đỉnh trấn áp tu vi của hắn, thậm chí ngay cả vu bảo đều không thể tế khởi, vu pháp cũng không thể thi triển ra. Những bảo vật như thiên cơ tán cũng không thể dùng được, khiến cho hắn dù có nhiều thủ đoạn nhưng cũng không thể thể sử dụng ra.
"Diệp Thiếu Bảo, sau khi ta giết chết ngươi, sẽ không hủy đi thân thể của ngươi, thậm chí còn có thể giữ lại một tia thần hồn của ngươi, luyện chế thân thể ngươi thành một kiện vu bảo hình người, cho người trơ mắt nhìn ta dẫm nát trên người của ngươi."
Hạ Sơ Dương không nhanh không chậm, thao túng chín khẩu đại đỉnh không ngừng oanh tới Diệp Húc, hắn dừng ở trên không trung, một bộ dạng phong khinh vân nhạt, rất thừa lực.
Cho dù là Hoàng Xán cũng không thể không bội phục thực lực của người này quả thực rất mạnh. Hạ gia cửu đỉnh vu hoàng quyết quả thật là tuyệt thế vu pháp, so với vu pháp tâm pháp khác còn hơn rất nhiều.
Diệp Húc cười ha hả, đột nhiên thu hồi lại đại diễn thần chung, một quyền đánh lui thủy đỉnh, hai bàn tay to trảo một cái ôm lấy địa đỉnh vào lòng, trở thành một kiện vũ khí, hung hăng đập tới âm đỉnh.
"Hạ Sơ Dương thủ đoạnc ủa ngươi đích xác rất mạnh, nhưng muốn giết ta còn chưa đủ đâu!"
Tuy rằng hắn không thể vận dụng chân nguyên, nhưng thân thể cực kỳ mạnh mẽ, liên tục thi triển thủ đoạn, không ngờ bắt lấy địa đỉnh, tùy tay múa may, đánh úp lại một khẩu đại đỉnh khác.
Diệp Húc giống như một đầu mãnh hổ phẫn nộ điên cuồng, lại xuất hiện một bàn tay to bắt lấy thiên đỉnh. Hai tay bắt lấy một khẩu đại đỉnh, trở thành đại chùy, cao thấp tung bay, rất nhanh bức tới Hạ Sơ Dương.
Hạ Sơ Dương liên tục thúc dục chân nguyên, ý đồ khiến cho thiên đỉnh địa đỉnh thoát khỏi nắm tay của Diệp Húc. Tuy nhiên lực lượng của Diệp Húc mạnh mẽ cỡ nào, chân nguyên của hắn căn bản không thể lay động hai tay của Diệp Húc.
Lực lượng của Diệp Húc giống như man long tu luyện ra nguyên đan vậy, sức mạnh to lớn vô cùng, có thể dời non lấp biển, tay hái sao trời.
Cho dù tu vi bị trấn áp, nhưng vẫn có thể dẹp ngang được thượng cổ dị chủng yêu thú.
Diệp Húc đi tới trước mặt hắn, nhấc thiên địa nhị đỉnh lên cao hung hăng nện mạnh xuống, lạnh lùng nói: "Thân thể của ta cường tráng như man long, cho dù là cửu đỉnh vu hoàng quyết của ngươi cũng chấn không chết! Hạ Sơ Dương, chín khẩu đại đỉnh này của ngươi, đưa cho ta đi!"
"Hôm nay Diệp mỗ liền dùng đỉnh của ngươi, đập ngươi thành thịt vụn!"