Đừng Bỏ Lỡ Tình Yêu

chương 4: lửa cháy lan ra đồng cỏ một mảnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bước chân của anh cũng đã gần như không thể bước đi được nửa bước, nên anh đành phải đặt cô lên trên bồn rửa tay... Cũng may mà diện tích của nơi này khá lớn và đủ vững chắc, nên mới có thể chống đỡ được sức nặng của hai người một cách an toàn...

Thân thể nóng bỏng Tĩnh Tri chợt vừa chạm vào đến mặt bàn lạnh như băng kia, lập tức cơ thể của cô không khỏi sinh ra phản xạ có điều kiện, thân thể cô trở nên căng thẳng, phản ứng của cô lan truyền đến chỗ của anh, lại làm dấy lên ngọn lửa liên miên...

Thiếu chút nữa Mạnh Thiệu Đình đã không nhịn được phải nộp vũ khí đầu hàng. Anh liều mạng cắn chặt răng lại, ép buộc bản thân mình trước hết phải tỉnh táo lại đã mới không bị mất mặt...

Nếu như vừa mới rồi anh thật sự không bảo vệ nổi bản thân mình, chắc chắn suốt cả đời này, ở trước mặt Tĩnh Tri anh sẽ không sao ngóc đầu lên được...

Nhưng, ai bảo hôm nay cô lại tự thay đổi, biến bộ dạng của mình thành như vậy chứ! Cô hiện tại như vậy, anh tuyệt đối không thể nào kháng cự lại nổi!

“Ông xã à... Anh làm sao vậy?” Đôi tay mềm mại của Tĩnh Tri khoác lên trên vai anh, hơi thở thơm như hoa lan nhẹ nhàng hỏi thăm, lúc này hơi thở có chút nóng rực của cô cứ dâng lên ở bên tai của anh. ๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n Mạnh Thiệu Đình không khỏi phải hít vào một ngụm khí lạnh: “Bà xã...”

“Sao vậy?”

“Anh sắp chết rồi...”

“Hả?”

Tĩnh Tri giật mình trợn to hai mắt, cúi đầu nhìn anh.

Mạnh Thiệu Đình không thể khống chế bản thân được nữa, hai tay của anh nắm vào cái eo nhỏ mềm mại của cô, hung hăng động mấy cái mới tiêu tan được lửa nóng trong người. Lúc này anh mới thở một hơi dài, nằm ở trên ngực của cô, đầu lưỡi nhẹ nhàng trêu chọc trái cây nhỏ đang nằm trên đó, nói mơ hồ không rõ câu: “Anh cũng không biết nữa, nhưng anh cảm thấy rằng anh sắp chết rồi... Anh sắp chết ở trên người của em rồi...”

Tĩnh Tri thẹn thùng liền nhéo anh một cái thật mạnh mẽ: “Anh đứng đắn một chút đi, Mạnh Thiệu Đình!”

Hơi thở nhè nhẹ của Mạnh Thiệu Đình đầy khêu gợi. Anh hết hôn lại liếm láp nhè nhẹ qua lại ở trước ngực cô, chiếc hông vững chãi đầy sức mạnh chậm rãi hơi dùng sức tiến vào. Giọng nói trầm thấp của anh rất dễ nghe, cùng với bộ dạng của anh và tiếng va chạm lúc này làm cho người ta nghe thấy mà mặt đỏ tim đập mạnh. Tĩnh Tri hơi nhếch môi lên, đôi tay cô ôm chặt lấy cổ của anh, cô cũng không sao thốt nổi thành lời nữa...

“Anh làm chuyện yêu đươmg với bà xã của mình mà còn phải nghiêm trang nữa hay sao? Anh cũng không phải là những người như bác sĩ hay học giả gì gì đó, khi mặc quần áo vào, áo mũ chỉnh tề, hay khi cởi quần áo ra cũng vẫn phải giả vờ giữ bộ dáng nhã nhặn. Anh chỉ muốn bà xã của anh được thoải mái, vui vẻ...”

Anh vừa nói những lời tâm tình, động tác phát ra lại càng có lực hơn. Từ khi Tĩnh Tri mang thai cho đến tận bây giờ anh vẫn luôn bị cấm dục. Hôm nay một khi có thể khai trai, dĩ nhiên là thế nào anh cũng phải có những hành động vô cùng tinh tế, hơn nữa Tĩnh Tri cũng không phải là cọc gỗ. Trong lúc nhất thời, hai người đều như mảnh đất hạn hán đã lâu, giờ đây gặp được trận mưa rào, cứ quấn lấy nhau cùng một chỗ, nguyện không bao giờ nữa tách rời nhau ra...

Mới đầu Tĩnh Tri còn cắn răng cố nén lại, không để cho mình phát ra những âm thanh khó chịu, nhưng tới cuối cùng, dưới thế tấn công của anh, cũng là lúc quân lính tan rã, cũng không biết cô đã bị mất hồn đến mấy lần, người cô trở nên mềm nhũn giống như một vũng nước nằm ở phía dưới anh, âm thanh phát ra nghe nũng nịu, dịu dàng liên tục không ngừng, trên gương mặt thanh tú lúc này trở nên mờ mịt, đã nhuốm một màu hồng rực, càng làm tăng thêm vẻ diễm lệ mà ngày thường chưa từng có ở cô...

Bộ dạng lúc này của người phụ nữ mà anh yêu mến, càng làm cho anh thấy động tình hơn, càng thấy cao hứng hơn. Anh lại ôm cô từ trên bồn rửa tay xuống, đảo ngược thân thể của cô lại, để cô chống hai cánh tay lên trên mặt bàn, hai người cùng nhau đối mặt với chiếc gương...

Tĩnh Tri thẹn thùng không dám ngẩng đầu lên, người phụ nữ trong gương kia mặt như hoa đào, trên người mặc mấy thứ quần áo không thể tệ hơn được nữa, hơn nữa nhìn bộ dạng tư thế của cô lúc này lại càng làm cho máu nóng của người ta trở nên sục sôi. Mạnh Thiệu Đình hơi nghiêng người xuống một chút, ngón tay nhẹ nhàng xuyên qua giữa mái tóc dài của cô, nhẹ nhàng nắm lấy chiếc cằm của cô...

Gương mặt của Tĩnh Tri bị anh kéo hơi nghiêng sang một bên, anh nhân thể ghé môi của mình xuống hôn cô, sau đó, anh cảm thấy cũng cần nhân thể, từ phía sau lại xỏ xuyên qua cô thêm một lần nữa...

Một tay anh ôm vào nơi hông của cô, muốn cô nỗ lực đứng lên, một tay khác của anh cẩn thận che chở nơi trán của cô, chỉ sợ cô bị đụng vào gương. Hai bóng người kết hợp với nhau, tiếp xúc ở cùng một chỗ chuyển động theo tiết tấu, hơi thở hổn hển. Mạnh Thiệu Đình chăm chú nhìn người vợ của mình ở trong gương, gương mặt của cô trong lúc động tình dường như trở nên xinh đẹp hơn... Giữa những nhịp thở hổn hển mãnh liệt, Tĩnh Tri có cảm giác thân thể của cô trở nên rã rời bởi sự va chạm mạnh mẽ từ phía sau của Mạnh Thiệu Đình, tiếng rên rỉ thỉnh thoảng bật ra từ trong miệng cô tựa như cũng bị bể tan tành...

Đến thời điểm cuối cùng, anh gầm nhẹ lên một tiếng, sau đó dừng lại nằm phủ phục ở trên lưng trắng nõn mê người của cô, mà sắc mặt của Tĩnh Tri lúc này cũng chín đỏ như máu, trong hốc mắt cô ánh lên những giọt lệ trong suốt. Cô cũng thở hổn hển, thân thể mềm nhũn, nằm ở trên mặt bàn rửa mặt...

Hiện trường vụ huyết án thứ hai được phát hiện ở thư phòng của nhà họ Thẩm.

Lúc này đã là mười giờ đêm. ¬

Vụ buôn bán lớn của Thẩm Bắc Thành gặp phải một việc khó giải quyết, hơn nữa anh còn bị cạnh tranh kịch liệt, vì vậy cho đến tận lúc này anh vẫn còn ngồi ở trước máy vi tính mở hội nghị trực tuyến qua mạng cùng với mấy người quản lý cao cấp của công ty.

Thanh Thu tắm rửa xong trở lại phòng ngủ, con ngươi trong trẻo thoáng xoay quanh một vòng, sau đó cô cầm chiếc túi giấy mà Tư Tư đã đưa cho cô lên, đi tới bên sofa, mở ra.

Bộ trang phục giả nữ hầu gái màu hồng này, ở phía ngực được khoét cực thấp, gắn đầy những chiếc lá sen xinh xắn ở đường diềm. Ngón tay của Thanh Thu chậm rãi lướt qua phía trên đó, trên gương mặt của cô mơ hồ thoáng hiện nụ cười ranh mãnh...

Đã muộn thế này rồi mà người kia còn chưa chịu về với bà xã, vẫn còn mải mê túm tụm họp hành cùng với một đám đàn ông. Thẩm Bắc Thành, anh chỉ biết có kiếm tiền kiếm tiền thôi sao! Bà xã của anh cũng không phải là một người phụ nữ hám tiền như người khác, bây giờ chúng ta đã có thể về nghỉ ngơi được chưa, hả?

Trong lòng cô nghĩ như vậy, tay liền lấy ra một chiếc áo lót mới bằng tơ lụa màu trắng. Cô cố ý chọn lựa cái áo có size /, khi cô mặc bộ trang phục giả nữ hầu gái, chiếc áo ngực tơ lụa nâng bộ ngực của cô lên, nửa bầu ngực cùng với khe rãnh ở giữa như ẩn như hiện kia liền hoàn toàn lộ ra bên ngoài...

Thanh Thu soi gương xoay một vòng, chợt bóp cổ họng một cái, giả giọng: “Chủ nhân, tôi mang tới cho ngài cà phê đây ạ...”

Nói xong, cô tự mình ngắm nghía lại ở trước gương, không sao nhịn được nữa, bật lên tiếng cười khanh khách. Cô sấy khô mái tóc của mình, lấy kẹp ghim thành chiếc đuôi ngựa ngắn ngủn, cố ý chải mái tóc ngắn xuống trước trán giả bộ nai tơ, sau đó lấy loại cà phê anh thích uống bắt đầu pha cà phê.

Đợi cà phê nấu xong, Thanh Thu liền tìm cái khay để bưng cà phê, sau đó cô xoay người đi tới thư phòng...

Thẩm Bắc Thành đang đeo tai nghe, hai hàng lông mày đã khẽ giãn ra một chút, mặc dù công việc khó giải quyết, nhưng bọn anh vẫn là công ty có thực lực nhất, đợi khối thịt béo này đoạt được vào tay rồi, anh sẽ giao lại công ty cho người trợ thủ đáng tin cậy, đặc biệt đưa Thanh Thu đi ra ngoài du lịch nghỉ ngơi cho thoải mái một chút...

Mấy vị quản lý cao cấp tinh anh ở phía đối diện với video đều ngồi rất nghiêm chỉnh, ghi nhớ từng việc từng việc của mình phải làm là những gì. Đúng lúc này Thẩm Bắc Thành chợt nghe thấy tiếng gõ cửa...

Đã muộn như thế này còn dám đi đến nơi này, ngoại trừ Thanh Thu ra chắc chắn cũng không còn có người nào khác. Trong lòng anh nghĩ như vậy, trên mặt anh không khỏi nở một nụ cười ấm áp...

“Vào đi!” Anh tháo tai nghe ra, mở miệng đáp lại.

Cánh cửa hơi hé mở ra một chút, đầu tiên là mùi vị cà phê thơm nức, sau đó là khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú xinh đẹp đi vào vẻ dò xét. Nụ cười ở trên mặt của Thẩm Bắc Thành càng rạng rỡ hơn. Ở đối diện video, mấy người đàn ông kia không khỏi ngoảnh mặt nhìn nhau, trên mặt của mỗi người đều mang vẻ mặt không thể tin được, cũng biết Tổng giám đốc Thẩm vốn là người rất nổi tiếng trong việc cưng chiều, yêu thương bà xã, nhưng mà họ vẫn chưa từng được tận mắt nhìn thấy, vẫn nghĩ rằng đó chỉ là tin vịt, ai ngờ được hôm nay... Quả nhiên là đã được tận mắt “mục sở thị” rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio