Tôi rất thích hàng quà vặt ở phía sau trường. Sau khi biết được chuyện này, cả ngày Mr. Tô phổ cập cho tôi về những nguy hại của vi khuẩn E.Coli và Nitrit đối với sức khoẻ con người.
Thế nhưng tôi vẫn nghe tai này qua tai kia, ăn uống vui vẻ chẳng suy nghĩ gì.
Anh luôn nói: "Phải làm thế nào em mới chịu nghe lời anh đây?"
Tôi đáp: "Đồ ngon khó cưỡng lắm, có độc em cũng chấp nhận, cứ coi như em đang mang mạng sống ra đổi lấy sự suиɠ sướиɠ của cái miệng em đi."
Anh đổi chủ đề, hỏi tôi: "Hôm nay em có đánh son không?"
Tôi trả lời: "Em có."
Anh bất ngờ cúi đầu hôn tôi. Tôi cuống cuồng đẩy anh ra, rồi lấy giấy ướt lau sạch lớp son trên miệng, quát anh: "Anh làm gì vậy? Son có nhiều độc lắm!"
Anh nhìn tôi trả lời: "Người đẹp khó cưỡng, có độc anh cũng chấp nhận, cứ coi như anh đang mang mạng sống ra để yêu thương em đi!"
Tôi trợn tròn mắt nhìn anh, kể từ ngày hôm đó tôi quyết tâm tập cai tất cả các đồ ăn vặt trên lề đường.