Đường Chuyên

chương 736: người hạnh phúc nhất (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Tiên sinh cứ tiếp tục xem bệnh, dạy đệ tử, mặc kệ việc bên ngoài Ngoại trừ phải xuất hiện một hai lần chống đỡ cho đạo môn, thì thời gian còn lại chỉ làm việc của mình, những việc khác cứ để tiểu tử ta làm, nhất định sẽ để cho tiên sinh hoàn thành nghĩa vụ tận sức với đạo môn, đồng thời cũng truyền bá được tân y học ra ngoài, càng không làm tổn thương danh dự của tiên sinh Mọi việc cứ yên tâm giao cho ta

Thấy bộ dạng Vân Diệp tràn đầy tự tin, Tôn Tư Mạc rốt cuộc cũng mỉm cười, bắt đầu ăn lấy ăn để Giao việc cho Vân Diệp làm so với mình tự làm thì yên tâm hơn hẳn

Thấy Tôn Tư Mạc hết phiền muộn, Vân Diệp liền yên lòng Ra khỏi dược lư đã thấy Lý Thái thập thò sau đại thụ vẫy tay với y, xong lại lập tức thụt vào

Vân Diệp đi tới sau đại thụ không nhịn được hỏi:

- Có chuyện gì thì nói, không việc gì thì ta về, còn một đống chuyện chưa làm kia kìa

Lý Thái từ sau đại thụ bước ra, đặt mông ngồi trên cỏ, tự chỉ vào mình nói:

- Ngươi xem ta có giống Văn Khúc tinh quân hạ phàm không

- Văn Khúc tinh quân không thấy đâu, nhưng thấy rất giống Cẩu Đầu tinh quân Ngươi sao lại tự sướng đến mức này rồi Lý Thanh Tước ngươi có cần phải tô vẽ thần bí thế không

Lý Thái lập tức nhảy dựng lên chửi ầm:

- Lão tử cần sao Đi xin cơm cũng là Lý Thái ta, thịt toàn thân ta là phụ hoàng, mẫu hậu cho ta, lớn như vậy rồi còn ăn lương thực của bách tính, học vấn cũng là các tiên sinh dạy, hơn nữa ta nghiên cứu toàn canh ba dậy canh năm ngủ, có thời gian xem trời xem sao cái rắm Trăng là một sao gần chúng ta nhất, chúng ta năm ngoái đã nhìn rồi, trên đó ngoài đá thì cũng là hố, có thần tiên quái đâu, thậm chí ta còn hoài nghi các tinh quân khác cũng là một bộ dáng như vậy

Hôm nay Ti thiên giám nói có Văn Khúc tinh hạ xuống hoàng gia, đồng thời nhận định đó là ta, ngươi muốn đại ca ta phải làm sao Muốn ta tự xử thế nào Ta con mẹ nó đã thành quái thai hoàng tử, phụ hoàng không ngờ lại cao hứng tột cùng, đại ca cũng cao hứng, thế nhưng bản thân ta trong lòng khó chịu, làm sao quái nào bây giờ Hi Mạt Đế Á còn tới nhìn mặt ta, như đang nhìn quái vật

Vân Diệp cười ngặt nghẽo, lăn lộn trên cỏ Hiện tại làm thần tiên là trào lưu của xã hội, từ khi cố sự Huyền Trang thấy phật truyền ra, Trường An liền có xu hướng này, Lý Thái cũng không thoát khỏi ma trảo của nó

Cười xong mới nghiêm trang nói với Lý Thái:

- Ngươi là Văn Khúc tinh quân Vậy có biết ta có địa vị gì không Đông Thắng Thần Châu có một Ngạo Lai quốc, Ngạo Lai quốc có một Ngạo Lai phong (núi), Ngạo Lai phong lại có một cự thạch ngũ thải quang mang, chính là một khối linh thạch còn sót lại khi Nữ Oa nương nương vá trời, được thiên địa dựng hóa Một ngày có sét đánh vào trên cự thạch ngũ thải, ngũ thải thạch nứt ra, ta liền nhảy ra ngoài, gặp gió thì lớn, hai mắt bắn ra kim quang, khiến thiên địa run rẩy

Lý Thái sau khi nghe xong thì giận dữ, bóp lấy cổ Vân Diệp muốn đồng quy vu tận, quá buồn nôn, không thể chịu được, hắn cho rằng Vân Diệp đang cười nhạo hắn

- Dừng, bóp nữa sẽ chết ta, ngươi còn muốn biết cách ứng đối với việc này hay không

Vân Diệp khó khăn lắm mới đẩy được Lý Thái ra, xoa cổ họng hỏi hắn

Lý Thái nghiêm mặt nói:

- Tốt, ngươi mau nói, đừng có làm nhục ta, bằng không đừng trách ta giở mặt

- Được được, không cười ngươi nữa, có điều lời ta vừa nói rất có đạo lý Thế gian vốn vô sự, cứ lo sợ không đâu Thân phận ngươi vốn đã nhạy cảm, khiến ngươi giỏi hơn các hoàng tử khác chính là mang họa cho ngươi Ngươi ngẫm lại xem nếu như toàn bộ hoàng tử đều là thần tiên, ngươi chẳng phải là cũng trở thành bình thường rồi Phụ hoàng ngươi là Ngọc Đế hạ phàm, mẫu hậu ngươi là Vương mẫu, ca ca ngươi là Bắc Cực Tử Vi đại đế, ngươi là Văn Khúc tinh quân, Tiểu Khác là Cẩu Đầu tinh, các đệ đệ khác không phải là Trư Đầu tinh thì cũng là Ngưu Đầu tinh, cả nhà đều là thần tiên, chẳng phải hay lắm sao

- Sao có thể như vậy, ngươi còn chọc ta

- Ai chọc ngươi, rồng sinh chín con, con nào con nấy khác nhau, phụ hoàng ngươi là rồng không sai chứ Bát phúc, trào phong, nhai tí, bí hí, thục đồ, ly vẫn, bồ lao, toan nghê, tù ngưu, có con nào không phải đại danh đỉnh đỉnh Ngươi nói cho Ti thiên giám, nếu chỉ tiết lộ thân phận ngươi thì chỉ khiến lòng người rối loạn, xúi giục tâm tư nham hiểm của các huynh đệ ngươi Nếu như toàn bộ các hoàng tử đều là thần tiên, vậy không thành vấn đề rồi Nếu như không làm được thì ngươi trong bản tham tấu bọn họ, đổ mọi việc lại cho bọn họ chẳng phải xong sao Về phần ngươi vùi đầu nghiên cứu, khiến cho thiếu sót không ứng đối được chính sự Ta cũng không biết là giúp ngươi hay là hại ngươi

- Làm việc mình thích sẽ dồn toàn tâm toàn lực, ngươi không biết đó là một loại sung sướng thế nào đâu Ta tranh hoàng vị đối với Đại Đường chỉ trăm hại không lợi, hiện tại hoàng gia đang sống yên lành, hơn hẳn tình cảnh giương cung bạt kiếm giống phụ hoàng lúc trước Ta lui một bước có gì không thể, lại nói ta không thích làm hoàng đế, đại ca ta làm là tốt nhất, hắn thích làm hoàng đế, huynh đệ chúng ta tình cảm thâm hậu, không có lòng nghi ngờ vô căn cứ Trên đời này ta nên làm nhân vật đệ nhất vô ưu vô lự vô pháp vô thiên, toàn tâm nghiên cứu học vấn, cũng không tin không sáng tạo ra một cao trào văn hóa mới, đây mới là thứ ta theo đuổi

- Mẹ ơi, biết bản thân muốn gì, đồng thời biết bản thân có thể muốn cái gì, người như vậy quả nhiên là người hanh phúc nhất

Vân Diệp bám vai Lý Thái bội phục nói

Trương Gia lĩnh xuất điềm lành, một cây đào đã có trăm năm tuổi sắp được chủ nhà đốn hạ, nếu không sang năm sẽ kéo mối Tần Lĩnh về làm tổ thì phiền Có đạo sĩ nhìn trúng một đoạn gỗ đào, định cưa xuống làm vài thanh đào mộc kiếm, ai biết vừa cưa cành xuống xong, thì từ tâm cành đào xuất hiện một đồ án vô cùng kỳ lạ Đạo sĩ thấy vậy liền ra sức đánh bóng, lúc này liền xuất hiện một bức [Lão tử xuất quan đồ], trên lão tử còn có thanh ngưu trông rất sống động

Đây mới thực là thần tích, huyện lệnh Vạn Niên huyện kích động đến nỗi không thốt nổi lên lời, tự mình đi hỏi thăm rồi bẩm điềm lành lên hoàng đế Hoàng đế nghe vậy long nhan hớn hở, phái trọng thần đi trước điều tra Vương Khuê bán tín bán nghi đi xem xét cẩn thận xong thì mừng rỡ như điên, quả nhiên mọi chuyện đúng như lời huyện lệnh nói Khi bình tĩnh lại mới sai người lấy nước tinh khiết lau rửa sạch sẽ, muốn xem có phải thực sự như vậy hay không Kết quả càng lau càng đỏ tươi, hiện ra một đồ án có phong cách rất cổ xưa

Sau khi hoàng đế thắp hương tắm rửa xong thì tự mình giá lâm Trương Gia lĩnh, tiếp kiến chủ nhân cây đào, một gia đình nông dân thật thà bốn miệng ăn, dẫn theo vợ cùng một gái một trai, đúng là gia đình lương thiện hiếm có Năm xưa nam chủ nhân theo quân viễn chinh Đột Quyết, hơn nữa còn lập được quân công Hôm nay tuy chân có chút tật, nhưng vẫn chăm chỉ làm việc nhà nông

Trưởng Tôn tự mình an ủi nông phụ, nông phụ sợ đến nỗi toát mồ hôi quỳ trên mặt đất, ngay một câu cũng không thốt ra lời Người như vậy nếu còn giả dối, thì muốn tìm một người thành thật trên đời này sợ rằng vô cùng khó khăn Nguồn tại ệnFULL.vn

Hoàng đế đại hỉ hỏi lão binh muốn gì, lão binh gãi ót ấp úng cả nửa ngày, mới khúm núm xin bệ hạ có thể ban cho hắn một con trâu hay không

Huyện lệnh Vạn Niên hận không thể lao tới đá cho lão binh mấy cái, lãng phí một cơ hội tốt như vậy Hoàng đế bệ hạ lại đang vui mừng, dân phong chất phác, thuần hậu chính là do mình giáo hóa Hoàng đế vung tay lên, ban cho hai đầu trâu cày, gấm vóc mười cuộn, tiền trăm quan Ngụy Chinh cười cười tự mình mang phong thưởng đến cho lão binh, theo lão thấy cũng chẳng có vấn đề gì

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio