Dương Thần

chương 453: thất thế tới tấp!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: lieu

- Vô Lượng Ấn, bắt lấy. Đại Xã Ngũ Sắc Thần Phiên, một thứ pháp khí thượng cổ tế tự thổ địa thần kỳ như vậy sao có thể lọt vào tay bọn người xấu xa như các ngươi được.

Một chiêu Như Lai Thần Chưởng Vô Lượng Ấn của Hồng Dịch oanh kích thẳng vào thân thể của thanh niên thiên tài Lý Phi Ngư, lực lượng cường đại từ trên pháp ấn này trực tiếp tách rời Đại Xã Ngũ Sắc Phiên vốn dung hợp trong linh hồn của hắn ra, sau đó bay vút lên không trung.

Mười đại pháp ấn trong Như Lai Thần Chưởng vốn dĩ là một môn tuyệt thế võ đạo cường đại vô cùng, ngay cả cao thủ Dương Thần cũng phải kiêng kỵ ba phần, đương nhiên cũng có thể sử dụng trong tiên thuật.

Tiên đạo, võ đạo.

Linh hồn và thể xác, hai thứ này vốn có mối liên hệ mật thiết không thể tách rời.

Lúc đầu Hồng Dịch bằng vào thần thông bốn lần lôi kiếp, thần niệm sau khi dung hợp với không gian lực của Càn Khôn Bố Đại, tu luyện thành Như Lai Pháp Thân, khi ấy một chiêu Đại Thiên Ấn trong mười đại pháp ấn thi triển ra, ngay cả Hồng Huyền Cơ mặc Hoàng Thiên Thủy Long Khải cũng bị đánh bay lăn lộn, thân thể không cách nào trấn trụ được.

Còn hiện giờ Hồng Dịch nhất cử vượt qua sáu lần lôi kiếp, tuy rằng còn chưa trở thành tạo vật chủ thế nhưng bất kể là thần niệm hay đạo pháp đều đạt tới một đỉnh cao mới, Như Lai Pháp Thân cuối cùng đã đại thành.

Pháp thân so sáu vạn sáu nghìn sáu trăm sáu mươi sáu khối thần niệm sáu lần lôi kiếp đỉnh cấp ngưng kết thành, uy lực có thể nói là vô cùng vô tận, thông thiên triệt địa.

Đạo thuật của Lý Phi Ngư tuy rằng lợi hại, có Đại Xã Ngũ Sắc Thần Phiên bảo vệ linh hồn, không e sợ bất cứ loại công kích nào, thậm chí không sợ bất kể loại lôi kiếp gì, thế nhưng cây thần phiến này tính ra vẫn còn kém hơn cả Hoàng Thiên Thủy Long Giáp, sao có thể đỡ lại một kích Vô Lượng Ấn đây?

Sau khi Vô Lượng Ấn oanh kích đối phương, thân thể của Hồng Dịch đứng giữa không trung, bàn tay biến đổi, năm ngón tay liên tục chớp động, pháp ấn biến ảo, lập tức thi triển ra Vô Tương Ấn.

Ầm ầm!

Một cỗ lực lượng sâu thăm thẳm bắn ra, khí lưu ầm ầm nổ, trực tiếp bao phủ lấy Đại Xã Ngũ Sắc Phiên đang bay lên. Sau đó phốc một tiếng, cây đại phiến kia lập tức bị chụp lấy, xuất hiện trên tay Hồng Dịch.

- Thần phiên tốt! Quả nhiên là trầm trọng như tên gọi. Phía trên ngưng tụ ý niệm tế tự đối với thổ địa của rất nhiều hiền giả quần thần cùng thượng cổ thánh hoàng, đúng là một thứ pháp bảo không tầm thường chút nào, cũng giống như Càn Khôn Bố Đại, có thể dung nhập thần hồn. Tiếc là kẻ này tu vi còn chưa đạt đến cảnh giới nhất niệm sinh thế giới, bằng không đã có thể dung hợp triệt để cây thần phiên rồi.

Sau khi cầm thần phiên trong tay, Hồng Dịch cũng biết tên Lý Phi Ngư kia cũng chỉ đạt tới cảnh giới một lần lôi kiếp, chẳng qua mang khi mang linh hồn dung hợp vào cây thần phiến này, vốn là một thứ thượng cổ pháp khí thì lập tức có thể chống lại cao thủ bốn lần lôi kiếp, thế nhưng dù sao cũng chỉ là dung hợp một nửa.

Cây Đại Xã Ngũ Sắc Thần Phiên này tuy rằng lợi hại, thế nhưng Hồng Dịch hiện giờ cũng thấy không cần thiết cho lắm, tuy nhiên cũng có thể để cho thủ hạ của mình sử dụng, nhất là đám Tiểu Mục, ba nhóc hồ ly hay Đại Kim Chu. Trong những thời gian hung hiểm sắp tới có thể giúp cho bọn họ tự bảo vệ tính mệnh của mình.

Hiện giờ chỉ trong thời gian ngắn xuất hiện nhiều cao thủ như vậy, các thế gia đệ tử lần lượt xuất thế, điều này chứng tỏ rằng một thời đại hỗn loạn đang sắp sử đến gần.

- Phương huynh, Hồng Dịch kia hung uy quá mức cường thịnh! Chúng ta đi thôi!

Nhìn thấy Hồng Dịch xuất hiện, từ trong lôi kiếp thuấn di đi ra, hung uy ngập trời, một chiêu thu thập Liệt Thần Ngẫu, nhấc bổng tông chủ Đại La phái Triệu Phi Nhi như nhấc một con gà con, một chưởng đánh nổ Cửu Hỏa Viêm Long, đánh bay Thiên Đạo Phong Ma Kiếm, tách rời linh hồn của Lý Phi Ngư ra khỏi Đại Xã Ngũ Sắc Thần Phiên. Một loạt hành động này chỉ là hai ba chiêu thức, không có chút lề mề dài dòng.

Đường Hải Long lúc này cũng phải kinh hãi thất sắc.

- Vô Cực Kim Đan này khiến chúng ta tiêu hao bao nhiêu tâm huyết mới luyện thành, làm sao có thể cứ thế may áo cho hắn mặc được! Hồng Dịch kia chỉ là nỏ mạnh hết đà, chúng ta liên thủ lại cũng đủ có thể giết chết hắn! Huynh xem, tám con Cửu Hỏa Viêm Long còn lại cũng xuống cả rồi! Tô Mộc đang toàn lực thi triển đạo thuật! Còn nữa, đó chẳng phải là Khôi Binh Phù Chiến Xa, pháp bảo trấn tông của Ngô gia hay sao! Ngô gia đệ tử cũng đã tới rồi! Còn cả kia nữa kìa, đó là thái tử, Cơ Thường Nguyệt! Được lắm, mấy lão già của Cơ gia cũng đều tới cả rồi!

Khuôn mặt nhỏ xíu của Phương Viên lúc này hiện ra một vẻ biểu tình hung ác dữ tợn vô cùng, tựa như một con bạc thua mất cả lãi lẫn vốn, chuẩn bị chặt ngón tay đỡ gỡ lại vốn.

- Được! Lần này Vô Cực Kim Đan xuất thế lại khiến nhiều kẻ đến đây tranh đoạt đến như vậy! Hồng Dịch cũng không cầm cự được bao lâu đâu! Chúng ta cùng nhau nắm lấy cơ hội này, tòan lực vây công hắn!

Đường Hải Long lúc này cũng nhìn thấy ở phía xa xa trên bầu trời, một luồng thần quang sáng chói mắt xuyên thủng bầu trời vùn vụt bay tới, đồng thời bên cạnh còn có một chiếc chiến xa do chín con ngựa bằng đồng đen kéo phóng đến.

Đây chính là Động Thiên Thần Quang của tông chủ Chính Nhất đạo Cơ Thường Nguyệt.

Ngoài ra, chiến xa do chín thớt ngựa đồng đen kéo kia, Phương Viên cùng Đường Hải Long cũng nhận ra. Đây là đám đệ tử của thế gia nghìn năm, Ngô gia.

Hơn nữa còn rất rất nhiều tu sĩ, tất cả đều giống như ruồi nhặng ngửi thấy mùi máu, bị Vô Cực Kim Đan hấp dẫn, lục túc kéo nhau đến đầu tận cùng của đại thảo nguyên này.

Trong lúc nói, thần niệm của Đường Hải Long liền khẽ chớp động, hóa thành một sợi dây thừng trong suốt thật dài, cuốn lấy Lý Phi Ngư bị rơi xuống mắt đất kéo lên. Thế nhưng lúc này Lý Phi Ngư đã bất tỉnh nhân sự, bản thân lại bị trọng thương.

- Tô Mộc! Cô nương còn muốn giao chiến với ta nữa sao?

Ngay khi Hồng Dịch thu lấy Đại Xã Ngũ Sắc Thần Phiên, Tô Mộc liền giơ tay ra chụp một cái, lập tức cây Thiên Đạo Phong Ma Kiếm vốn bị đánh văng liền bay vào trong tay nàng.

- Thái Thượng chính pháp, ngự khiển đạo xu, đắc thiên quyền bính, ác địa chân hoàn! Nguyên Cực Âm Dương Kiếm! Trảm Thiên Trụ!

Một chuỗi ngâm xương từ trong miệng Tô Mộc truyền ra, nhất trời trên đỉnh đầu của Tô Mộc hiện ra một pho tượng nữ thần cao lớn. Nữ thần này mở hai mắt ra, đứng sừng sững giữa đất trời, một tay cầm chuông, một tay cầm bảo tháp.

Đồng thời, Thiên Đạo Phong Ma Kiếm trong tay Tô Mộc tựa như trở nên dài hơn, to hơn, kiếm khí xanh thăm thẳm thoáng chốc dung hợp với pho tượng nữ thần vừa hiện lên trên đỉnh đầu, sau đó hóa thành một luồng kiếm quang khổng lồ tựa như có thể chặt đứt cả cột chống trời.

Cả cột ánh sáng không lổ liền nhẳm thẳng về phía Hồng Dịch mà bổ xuống!

Trong thần thoại, thời thượng cổ, trời và đất được nối liền bằng những cây cột khổng lồ nối tiếp nhau, con người và bầu trời có thể câu thông. Thế nhưng sau đó lại bị một người vung kiếm, chặt đứt cây cột trụ chống trời, kể từ đó, trời và đất liền tách rời nhau.

Đây chính là võ đạo vô thượng của Thái Thượng đạo, Trảm Trụ Thiên!

Một kiếm này dung hợp toàn bộ lực lượng của Tô Mộc, lúc chém xuống, uy lực bộc phát ra có thể giết thần diệt quỷ.

Cùng lúc ấy, trên đỉnh đầu của Hồng Dịch cũng xuất hiện tám con rồng lửa giống y hệt nhau.

Tám con rồng lửa này, mỗi con đều dài hơn vài dặm, đầu đuôi nối liền, hình thành một đại trận rồng lửa, mãnh liệt từ trên bầu trời giáng xuống.

- Cửu Hỏa Viêm Long! Các ngươi cho rằng tám tên các ngươi liên thủ liền có thể làm đối thủ của ta hay sao?

Hồng Dịch hừ lạnh một tiếng, cơ thể xoắn lại, bàn tay kết thành pháp ấn, toàn thân tản ra một cỗ dao động pháp lực hùng vĩ, đủ để xưng bá hiện tại. Từng tảng mây lớn lững lờ trên bầu trời cũng bị cỗ dao động pháp lực này chấn tan thành hư vô, tản mác ra bốn phía.

- Trí Tuệ! Đại Thiên! Vô Lượng! Niết Bàn! Căn Bản! Vô Tương! Bồ Đề! Ma ha, ma ha, ma ha, ma ha!

Ngước lên bầu trời, Hồng Dịch liên tiếp oanh kích ra bảy đại pháp ấn, cuối cùng tay kia buông Triệu Phi Nhi ra, hai tay chập lại, hướng thẳng lên phía trên, oanh kích ra Ma Ha Ấn.

Không hề có bất cứ dấu hiệu nào báo trước, trong bầu trời đột ngột xuất hiện một bàn tay cực lớn, đập thẳng vào tám con rồng lửa đang lao xuống.

Tám con rồng lửa này đều há miệng, bắn ra từng viên hỏa đan phóng về phía bàn tay khổng lồ.

Thế nhưng, một ấn cuối cùng khi thi triển ra mang theo cự lực phô thiên cái địa, trực tiếp đánh vào mắt trận trung tâm của tám con rồng lửa, sau đó, thật chẳng khác nào một mồi lửa thả vào biển dầu, cả không gian bỗng bùng nổ.

Tiếng rồng ngâm thê lương, máu rồng, thân rồng, móng rồng, vảy rồng lại một lần nữa điên cuồng bắn tung tóe khắp bốn phương.

Tám con rồng lửa, liên thủ xuất ra một kích, lại bị Như Lai Pháp Ấn của Hồng Dịch đánh tan thành tro bụi.

Cùng lúc đó, Hồng Dịch hai tay hợp lại, hướng về phía trước mặt đẩy ra.

Trảm Trụ Thiên Kiếm của Tô Mộc vùn vụt lao tới lập tức bị hai tay của Hồng Dịch kẹp lại, nhất thời ánh sáng toàn bộ tiêu tán! Trên thân kiếm xuất hiện một loạt vết rạn nứt. Sau đó Tô Mộc đang đứng ở phía xa xa chợt rung lên, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.

Một kiếm kinh thiên tuyệt luân bị Hồng Dịch vung tay một cái phá vỡ, hơn nữa còn khiến cho linh hồn ký thác trong Thiên Đạo Phong Ma Kiếm của Tô Mộc bị thương nặng.

- Hồng Dịch! Ngươi lợi hại! Ngươi cuối cùng cũng có tư cách khiêu chiến tông chủ! Tông chủ sẽ đích thân tìm đến ngươi!

Sau khi Tô Mộc phun một ngụm máu từ chiếc miệng nhỏ nhắn, thân thể liền khẽ động, phất tay một cái, lập tức một vết nứt không gian hiện ra, sau đó cả thân thể tiến vào trong đó mà biến mất.

Nàng cũng không ngờ rằng, chín con rồng lửa kia lại bị Hồng Dịch từng chưởng từng chưởng một đánh thành tro bụi.

Lần này đến đây nàng không phải chỉ mang theo một con rồng lửa mà đầy đủ cả chín con. Chín con rồng lửa này một khi liên thủ lại, cho dù gặp phải cao thủ sáu lần lôi kiếp đỉnh cấp cũng có thể giao chiến ngang tay. Thế nhưng Hồng Dịch chỉ phất tay một cái liền đánh nổ tung bọn chúng.

Không còn cách nào khác, Tô Mộc chỉ có thể lập tức rời đi, mất đi Cửu Hỏa Viêm Long, thực lực của nàng suy giảm nghiêm trọng, khi đó vị thánh nữ Thánh Thượng đạo này rất có khả năng sẽ bị kẻ khác chiếm tiện nghi.

- Đây là thánh nữ Thái Thượng đạo Tô Mộc! Tán Hoa Lâu đệ nhất tài nữ, đệ nhất tài nữ Ngọc kinh!

Ngay khi Tô Mộc bị đánh bại, thân thủ trong nháy mắt chuẩn bị rời đi, cỗ chiến xa chín ngựa đang từ xa xa phi nhanh tới. Trong khi đó lôi điện trên bầu trời về cơ bản không thể tạo ra chút ảnh hưởng chút nào đến cỗ chiến xa này.

- Tô cô nương không phải sợ! Tại hạ đến trợ giúp cô nương một tay, lên chiến xa đi!

Một thanh niên ngồi trong đó nhìn thấy tình huống như vậy lập tức kêu lớn lên một tiếng, cất giọng huýt một tiếng dài, ngón tay chỉ về phía trước. Lập tức một kiện pháp tựa chim mà không phải là chim mãnh liệt bay về phía Tô Mộc, sau đó lập tức đánh tan vết nứt không gian trước mặt Tô Mộc, cùng lúc đó bao phủ lấy toàn thân Tô Mộc, muốn kéo nàng về phía chiến xa.

- Láo xược!

Ánh mắt của Hồng Dịch quét tới, lập tức liền nhìn thấy thanh niên đang đứng trên cỗ chiến xa đồng đen, khuôn mặt đang lộ ra một vẻ tươi cười đắc ý, tựa hồ giống như đang dương dương tự đắc đầy vênh váo. Nhìn thấy vậy sắc mặt của Hồng Dịch không khỏi trở nên lạnh lùng. Sau đó không chút do dự, hướng về phía cỗ chiến xa chín ngựa kia bổ xuống hư không một chưởng.

Bồng!

Một chưởng này bổ vào trong hư không, sau đó hiện ra trước mặt cỗ chiến xa chín ngựa kéo cách đó năm trăm dặm, rồi tiếp tục hóa thành chín bàn tay khổng lồ mà nện xuống.

- Nguyên Khôi Binh Phù! Đồng Xa Thanh Mã! Thần Tướng Anh Linh! Sinh Nô!

Nhìn thấy tình huống như vậy, nữ tử đứng đầu trên chiến xa liền khẽ mỉm cười, tựa hồ vô cùng tin vào uy lực của cỗ chiến xa này, ngón tay khẽ vuốt nhẹ lên một khối binh phù trên tay, nhất thời xung quanh chiến xa liền hiện lên một tấm lồng ánh sáng thật lớn.

Cùng lúc ấy trên lưng của chín thớt ngựa đồng đen cao lớn nhất thời cũng xuất hiện chín thần tướng đồng đen hùng vĩ, mang theo khí phách của thời viễn cổ, tản mát ra thần thông võ đạo chấn động cả thiên địa.

Đây là chính là anh linh của thượng cổ thần tướng khôi.

Đồng thời, đại hán mặc áo giáp vàng đánh xe, Sinh Nô, liền vung roi ngựa đánh về phía Hồng Dịch.

- Nổ cho ta!

Hồng Dịch vẫn không đổi sắc, chín bày tay liên tục biến ảo, mãnh liệt bổ xuống một kích!

Như Lai Thần Chưởng phô thiên cái địa hóa thành trăm nghìn đòn công kích, nện thẳng xuống chiếc lồng ánh sáng bao phủ cỗ chiến xa, nhât thời cả tấm lồng khổng lồ liền bị xé năm xẻ bảy.

Cùng lúc đó, chín đại thủ ấn chia ra vỗ xuống chín thần tướng ngồi trên chín con ngựa đồng đen. Những thần tướng này lập tức nổ tung, liên tiếp phát ra những âm thanh bục bục.

Một roi của Sinh Nô cũng bị Hồng Dịch bắt lấy, sau đó Hồng Dịch lật tay lại, lấy ngón tay cái ấn nhẹ một cái xuống giữa hư không.

Bụp!

Toàn thân biến thành bột phấn!

Đại hán uy mãnh mặc áo giáp vàng bị Hồng Dịch cách không vung tay lên, bằng một ngón tay liền đè chết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio