Editor: Diên Vỹ
Nhị trưởng lão sắc mặt âm trầm, nói: "Chỉ là một con nhóc, cũng dám ở trước mặt lão phu láo xược? Lão phu giáo huấn một chút, có gì mà không ổn?"
Tần Chích tính cách cổ quái, điều này cũng không phải là chuyện mới mẻ gì, nhưng Tần Chích không bao giờ quản chuyện trong cốc, lần này vì Lăng Sương làm Nhị trưởng lão tức giận, đương nhiên Nhị trưởng lắex không có hảo cảm với Lăng Sương rồi.
Tần Chích nói: "Ta chỉ nói một lần, ở trong cốc này, ai dám động thủ với nàng, giết không tha!"
" Ngươi!" Nhị trưởng lão tức giận đến dựng râu trừng mắt, nhưng Tần Chích là Thiếu chủ, hắn thực sự không dám làm gì với Tần Chích, lạnh lùng phẩy tay áo một cái, nói: "Nếu Thiếu chủ đã che chở yêu nữ này, ta không còn gì để nói."
Tình hình hết sức khó xử, trên người Thất trưởng lão đã được Tôn lão hạ xuống vài châm, độc dược đã tạm thời được khống chế, một khi ngân châm không thể phong tỏa huyết mạch, độc tố tăng cường tuần hoàn, Thất trưởng lão chắc chắn phải chết.
Tôn lão nhìn Lăng Sương, nói: "Hẳn là độc Vô Hoa Linh, lấy y thuật lão phu, không có khả năng thanh trừ toàn bộ độc tố, ngươi hãy bán cho lão phu một cái mặt mũi, có thể mau chóng giúp hắn giải trừ độc dược hay không?"
Trên giang hồ Tôn lão cũng là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, bình thường cũng hay hô to hát nhỏ với Cẩu sư gia, nhưng lại có thái độ như thế với Lăng Sương, Nhị trưởng lão và Nguyệt Nương có cảm giác rất ngoài ý muốn.
Lăng Sương vừa mới bị Nhị trưởng lão bóp cổ, trong lòng vô cùng tức giận, nhưng nàng cũng hiểu rõ, muốn đặt chân trong cốc, chỉ dựa vào Tần Chích là không đủ, vẫn phải xây dựng thêm một vài mối quan hệ tốt, đương nhiên hai người Nhị trưởng lão và Nguyệt Nương này không được tính đến rồi.
" Nếu Tôn lão đã mở miệng, ta liền bán cho ngươi mặt mũi, nhưng ta cũng xin nói rõ mất lòng trước được lòng sau, lần sau ai còn uy hiếp ta như vậy, không cần bàn cãi nữa!" Lăng Sương vừa đi qua, vừa nói, lão nương không phát uy, ngươi tưởng lão nương là con mèo bệnh hử?
Nhị trưởng lão tức đến lộn ruột, nhưng không thể phát tác, Lăng Sương cắt mạch cho Thất trưởng lão, nhíu mày: "Lúc trước hắn ăn cái gì?"
Một nha hoàn bên cạnh sắc mặt trắng bệch, nói lắp bắp: "Thất trưởng lão từ sớm đã ra khỏi cửa, nói đến hậu sơn...ta cũng không biết ngài ấy đã ăn phải cái gì."
Phía sau núi? Sắc mặt Lăng Sương nghiêm trọng, nói: "Hắn chẳng những trúng Vô Hoa Linh, mà trong cơ thể còn có một loại kịch độc khác, hai loại độc tố này một khi dung hợp lại với nhau, cho dù là Thần Tiên cũng không thể làm được gì."
Tôn lão kinh ngạc nói: "Hai loại kịch độc? Điều này sao có thể? Độc Vô Hoa chính là kịch độc trong thiên hạ, sao có thể...?"
Tôn lão nói được nửa câu lại ngừng lại, Lăng Sương nói tiếp: "Cho ta một cây dao nhỏ."
Tôn lão từ bên cạnh cầm một thanh chủy thủ đưa cho Lăng Sương, nói: "Chẳng lẽ là Quỷ Kiến Sầu? Nhưng sao Thất trưởng lão lại chọc tới nó được đây?"
Lời của Tôn lão vừa nói ra khỏi miệng, mấy trưởng lão bên cạnh sắc mặt lập tức đại biến, Lăng Sương nói: "Chính là Quỷ Kiến Sầu, các ngươi phải cẩn thận một chút, đừng cho mọi người đi tới hậu sơn nữa, người bình thường nếu chạm phải Quỷ Kiến Sầu sẽ mất mạng tại chỗ."
Thất trưởng lão nội lực thâm hậu, khi bị trúng độc đã cưỡng ép phong tỏa huyệt đạo, vì thế độc tố mới không thể lan tràn toàn thân, nhưng trên người của hắn còn có kịch độc sẽ từ từ ăn mòn cơ thể hắn, khi vận nội lực hắn sẽ phải tiêu hao đến một trình độ nhất định, nội lực không thể chống đỡ hắn không thể khống chế độc tố, khi đó độc tố sẽ lấy tốc độ cực nhanh để lan tràn.
Nguyệt Nương nhíu mày một cái, rồi lập tức ra lệnh, trong cốc bất luận kẻ nào không được tự tiện đến hậu sơn, nếu không, không cần bàn cãi cứ xử theo quy củ trong cốc.
Lúc này Tôn lão mới hỏi: "Vậy ngươi có biện pháp cứu chữa không?"
Lăng Sương sắc không không chút nhẹ nhõm, chỉ nói: "Ta sẽ tận lực."
Lăng Sương nói xong, dùng thanh chủy thủ đâm thẳng vào cổ tay của Thất trưởng lão, lưỡi đao Chủy thủ vô cùng sắc bén, lưỡi đao thoáng qua một cái, máu trong cổ tay Thất trưởng lão lập tức chảy ra, Nhị trưởng lão cả giận nói: "Ngươi làm gì vậy hả?"
Lăng Sương lười trả lời, cổ tay Thất trưởng lão đều toàn là máu đen, Tôn lão ở một bên nhìn, cũng thấy hành động của Lăng Sương có chút khó hiểu, Vô Hoa Linh và Quỷ Kiến Sầu là hai loại kịch độc dung nhập vào cơ thể, nếu chỉ đơn thuần trừ máu giải độc, thì Tôn lão cũng không cần nhờ tới Lăng Sương.
"Dùng thùng lớn, lấy một thùng lớn nấu nước ấm mang tới đây." Lăng Sương lấy giọng ra lệnh.
Nội Đường ngoại đường có mấy chục người, nhưng không có ai động đậy, Lăng Sương chỉ là một cái nha hoàn nho nhỏ, nói đúng ra, địa vị còn thấp hơn cả bọn họ.
Tôn lão không thể tưởng được vì cái gì mà Lăng Sương là muốn dùng một thùng nước lớn, nhưng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng nàng, Tôn lão đang muốn mở miệng, Tần Chích đã trước một bước nói: "Không nghe thấy nàng nói cái gì à? Đi lấy nước!"
Bên ngoài nội đường hai đệ tử cung kính nhận lệnh đi lấy nước, Nhị trưởng lão bất mãn nói: "Thiếu chủ, thân phận lão Thất tôn quý, sao có thể để cho yêu nữ này tùy ý loay hoay? Vạn nhất lão Thất xảy ra chuyện gì, cho dù nàng bị dùng tới cực hình cũng không thể gánh lấy hết tội."
Lời này của Nhị trưởng lão chính là một câu hai nghĩa, chẳng những đổ trách nhiệm lên đầu Tần Chích, nếu Lăng Sương không cứu sống được Thất trưởng lão, thì Lăng Sương phải bồi thường cho Thất trưởng lão một mạng.
Tần Chích nhìn chằm chằm vào Nhị trưởng lão: "Nàng, không phải yêu nữ."
Nhị trưởng lão không nghĩ tới Tần Chích lại lần nữa phản kích hắn, bên cạnh mấy vị Trưởng lão vội vàng đi lên khích lệ, nước ấm rất nhanh đã được mang đến, Lăng Sương nói: "Hai người các ngươi, hỗ trợ đưa Thất trưởng lão vào bên trong thùng đi."
Trong thùng là nước nóng vừa nấu xong, da thịt Thất trưởng lão sẽ bị phỏng mất.
Lần này ngay cả Tôn lão cũng không biết Lăng Sương đến cùng là muốn làm cái gì, Quỷ Kiến Sầu là một loại kịch độc hiếm thấy, cùng một loại kịch động không đồng dạng như vậy, Quỷ Kiến Sầu tiến vào thân thể, trong thân thể sẽ xuất hiện một thứ màu đen dài mảnh như một loại cỏ nào đó, loài cỏ này sẽ tiến sâu vào trong mạch máu, vừa rồi Lăng Sương thấy mạch máu Thất trưởng lão hiện lên màu đen, đã đoán được nó chính là Quỷ Kiến Sầu.
Giải độc Vô Hoa Linh thì dễ, nhưng muốn đưa Quỷ Kiến Sầu trong cơ thể Thất trưởng lão lại rất phiền toái.
Hai đệ tử không dám lộn xộn, Tần Chích tự mình đi qua, ôm lấy Thất trưởng lão bỏ vào trong thùng nước, rồi nói: "Thất trưởng lão xảy ra chuyện gì, ta sẽ chịu trách nhiệm."
Nhị trưởng lão tức giận đến mức mặt đều bóp méo, nhưng Thất trưởng lão từ khi được đưa vào trong thùng nước, thân thể của hắn lại không có bất kỳ biến hóa nào, thật giống như thùng nước nóng kia chỉ là thùng nước lạnh mà thôi.
Lăng Sương đưa cổ tay bị rạch ngâm vào trng nước nóng, nước nóng kích thích thân thể Thất trưởng lão, Quỷ Kiến Sầu trong cơ thể của Thất trưởng lão nhanh chóng tháo chạy đến miệng vết thương ở cổ tay, Lăng Sương thò tay bắt được Quỷ Kiến Sầu, dùng sức kéo ra ngoài, giống như đang nhổ cỏ dại.
Quỷ Kiến Sầu vừa rời khỏi cơ thế liền chết, không còn năng lực để bám vào.
Lăng Sương kéo cả buổi, thật vất vả mới thanh trừ được toàn bộ Quỷ Kiến Sầu trong cơ thể của Thất trưởng lão, Tôn lão đứng ở một bên xem mà trợn mắt há mồm, hắn hành y lâu năm như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Quỷ Kiến Sầu, lại được trông thấy phương thức đối phó của Lăng Sương, hắn càng không thể tưởng tượng nổi.
Rất đơn giản, rất thô bạo!
Thanh trừ được toàn bộ trong cơ thể của Thất trưởng lão, Lăng Sương nói với Tần Chích: "Thỉnh Thiếu chủ đưa Thất trưởng lão về giường, ta sẽ bắt đầu ghi kim cho hắn."
Tần Chích đặt Thất trưởng lão lên giường, Lăng Sương hạ xuống tổng cộng châm, mỗi một châm độ nông sâu không giống nhau, châm cuối cùng hạ xuống, máu ở cổ tay Thất trưởng lão đã ngừng chảy, Lăng Sương bôi một ít Kim Sang Dược lên miệng vết thương sau đó đơn giản băng bó lại.
Vỹ: tâpk này thích anh Thiếu chủ chết đi được đó, có ai giống như mình không?
À, hình như chương bắt đầu dài hơn rồi đó cả nhà