CHƯƠNG 1160 Hai bên đồng thời yên lặng. “Khụ!” Khương Thu Mộc cạn lời mà nguýt mắt sáng lườm, chán ghét nói: “Ờm, phiền anh trả điện thoại lại cho Minh Trúc được không? Tết nhất thế này mà tự dưng nhìn thấy cái bản mặt già nua của anh, có khi cả năm nay của tôi trôi qua không suôn sẻ mất.” Cô ấy mất kiên nhẫn mà thúc giục: “Phiền anh nhanh lên cho, tôi không có nhiều lời muốn nói với người dưng nước lã đâu.” Tưởng Tử Hàn: “!!!” Được! Được lắm! Người phụ nữ đáng ghét đó lúc nãy còn tươi cười như hoa. Lúc nhìn thấy anh thì không những ý cười tan biến mà còn không thèm chào hỏi một tiếng nào, cứ thể ném điện thoại cho người khác luôn. Đây… lại là thủ đoạn lạt mềm buộc chặt của Tống Hân Nghiên hay sao? Người phụ nữ xảo quyệt này! Tưởng Tử Hàn tức giận đến nỗi hít thở không thông, khuôn mặt đen như đáy nồi. Hoàn toàn không nhớ trước đó anh đã bảo cô không được xuất hiện trong tầm mắt của anh nữa! Chậc! Tưởng Minh Trúc không chút đồng tình cảm thán, kiểu này là ông ba nhà mình bị cho vào danh sách đen từ chối không tiếp khách rồi. Thật đáng thương! Nhưng mà đáng đời ba thôi! Đàn ông đểu cáng thay lòng đổi dạ, ăn đồ trong bát mà vẫn còn tơ tưởng thứ trong nồi. Bây giờ món trong bát đã mất, món trong nồi cũng chẳng thơm nữa, ngậm quả đắng chưa! Lửa giận ngút trời của Tưởng Tử Hàn không có chỗ trút, anh cụp mắt, lập tức nhìn thấy vẻ mặt cười xấu xa của cô con gái. Tâm trạng vốn đang không tốt lập tức trở nên càng tồi tệ hơn. “Tít!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Anh dứt khoát ngắt điện thoại. Video chợt tắt. Tưởng Tử Hàn lạnh lùng nói: “Không được làm bạn với những người mất lịch sự!” Tưởng Minh Triết thấy sự việc không ổn, bèn tranh thủ bỏ trốn trước khi Tưởng Tử Hàn nổi giận. Cậu rất sợ chú ba này. Tưởng Minh Trúc không có chỗ để trốn, chỉ có thể lấy cứng đối cứng. Cô nhóc nguýt mắt lườm, thong thả nói: “Bạn của con còn bảo con không được nhận cặn bã làm ba. Ba nghe chưa?” Nói xong, cô bé khinh khỉnh giành lại điện thoại, bước lộc cộc lên lầu, trở về căn phòng nhỏ trong nhà cũ của mình. Sắc mặt Tưởng Tử Hàn tái nhợt, răng nghiến chặt đến mức vang lên ken két.