Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
các bác có biết bây giờ là mấy giờ không? h phút, em chưa tắm, chưa ăn tối đây ạ
thế nên ai đi qua thì comment nhiệt tình vô fict cho em được vui lấy cái tinh thần nhá!
=========================================================================
Warning: Fict này có bạo lực- không phù hợp với trẻ em, phụ nữ có thai và đang cho con bú
Xin vui lòng cân nhắc trước khi đọc!
Ngữ cảnh Fict :
Dành cho những bạn đã đọc fict ++: Là sự tiếp nối của fict , sau cái đêm Kla và Techno diễn ra màn trình diễn H cực kỳ ngoạn mục và nóng bỏng lấy đi không ít xô máu của độc giả.
Dành cho những bạn chưa đọc fict ++:
Trong ngữ cảnh fict này, Kla và Techno đã có những rung động nhất định dành cho nhau, câu chuyện dưới đây là tình cảnh phát sinh sau đêm đầu tiên hai kẻ đã bóc tem nhau.
Techno có vay Type và mượn quỹ của đội bóng để trả số tiền mà trước đây đã từng vay Kla.
Bum: bá đạo vô sỉ đội lốt trí thức công
Nic: tạc mao ăn nhiều xấu tính thụ.
Bum và Nic là một cặp., Nic trong fanfict của mình là thụ. Bum là đàn anh ăn chơi khét tiếng nhưng hễ ở đâu cần là lại đóng đạt chuẩn vai tri thức. Tên tiếng anh của Bum là Jacky- cũng là tên dùng trong giới. Bum theo đuổi Nic. Nic lại vô cùng vô cùng ghét Bum.
===========================
--------------
Techno có vẻ khá mệt... mơ màng ngủ thiếp đi...
Kla sau khi dọn dẹp sơ qua, bèn ôm lấy người yêu thương vào lòng.
- P"no, anh là của em,cũng chỉ có thể là như vậy!
Kla đã trải qua một đêm "tân hôn " ngọt ngào và hạnh phúc như thế, còn chú thỏ non Techno thì vẫn còn tưởng như, đêm qua là chỉ là một giấc mơ, việc làm tình với Kla đêm qua.. cũng chỉ là giấc mơ xuân như mấy lần trước mà thôi....
Cho đến khi....
Hơi rượu đã cùng với những tia nắng ban mai tan dần...
Chút ánh nắng ấy cũng như đùa nghịch mà theo chiếc rèm cửa nhẹ hắt lên khóe mắt Techno.
Techno hơi nhíu mày...
Cảm giác đầu tiên khi thức dậy, lại không không phải là cảm giác lười biếng muốn ngủ thêm nữa, mà là cảm giác... đau!. Đầu hơi nhức một chút, Techno mơ màng... Uống rượu thì đau đầu cũng là chuyện thường tình thôi... nhưng....
- Đau quá...! Suýt!
Techno khẽ cựa mình...
- Ôi trời!.. mông.. cái mông...Trời ơi... thật chưa từng nghĩ uống rượu cũng khiến mông đau đến vậy!
Cơn đau làm Techno dường như đã tỉnh ngủ, sau đó, Techno dụi mắt tới mấy lần vẫn không thể hiểu nổi: đây rõ ràng là phòng của Kla, sao mình lại, sao lại....
Quay sang bên cạnh... hình như... hình như có người....
Kẻ bên cạnh, do bị ánh nắng chiếu vào, nên co chăn trùm hết cả lên mặt.
Techno nuốt một ngụm nước bọt, tạm thời quên đi cái mông đau, run run đưa tay với lấy cái chăn.....
- SHIT!!!!!!!!!!! Techno gần như hét lên:
- Kla! sao lại là em?
Kla hơi hé mắt, vòng tay qua eo rồi đáp lại gương mặt vô cùng kinh ngạc của Techno:
- Anh dậy rồi sao? ngủ thêm một chút đi? đêm qua.. chắc anh cũng mệt lắm...
Techno cố kìm nén cơn đau, vội vàng lay người Kla:
- Dậy, dậy, nói cho anh biết, chuyện gì đã xảy ra? Đêm... đêm.. qua?
Kla chỉ khẽ mỉm cười, cánh tay đặt ở eo Techno, khẽ xiết một chút:
- Anh đoán xem...
Techno trợn mắt tới hết cỡ, cố gắng lắc lắc cái đầu: không xong!
Quần áo vương vãi khắp nơi, Kla đang cởi trần... mà hình như... hình như....
Con mẹ nó! hình như... hình như... cả hai đều đang không mặc gì!!!!!!!!!!
Techno thậm chí còn kinh ngạc tới mức cả người cậu dường như đóng băng, không thể hé răng nổi, khiến Kla phải rất cố gắng để nén cười.
Sau đó, Kla cũng dần ngồi dậy, tựa đầu vào ngực Techno, nói:
- Đêm qua, anh đã " làm " em rồi...
- ....
- Anh sẽ không bỏ rơi em, đúng không?
- Làm... làm... cậu? – Techno hơi cúi xuống, nhìn mái tóc lộn xộn đang cọ trên ngực mình, Kla giương đôi mắt tội nghiệp lên nhìn Techno:
- P"no, đừng nói với em là anh sẽ không chịu trách nhiệm nhé?
- Trách nhiệm???
- Đúng vậy – Kla đặt tay mình lên ngực Techno, mân mê hạt đậu nhỏ,
- Em biết anh là người tốt, nên em không hối hận vì đã cho anh " làm"
- Làm cậu.... Kla!... khoan... khoan... Kla, em nói là tôi " làm" em... vậy.. vậy tại sao.. người đau mông lại là tôi?
Kla ngồi hẳn dậy, cầm tay P"no, khẩn thiết:
- P"no.. người bị làm đâu nhất thiết phải là người bị đau mông!. Em là do anh dụ dỗ, chính anh đã dụ dỗ em, còn hôn em.. còn...
Đôi mắt tội nghiệp của Kla khiến Techno cảm thấy vô cùng có lỗi... Tại sao chứ? Trời ạ. Mình đã là một người trưởng thành lại lớn hơn Kla tới mấy tuổi, vậy mà lại đi dụ dỗ - là dụ dỗ đó! - cậu bé ngoan ngoãn này.... Techno, vô cùng ngượng ngùng, đưa tay lên gãi đầu:
- Kla... xin lỗi... nhưng.. anh có thể chịu trách nhiệm như thế nào được đây?
- Làm bạn trai của em, được không, P"no....
- Nhưng... anh... anh không muốn em vì một đêm này mà nghĩ mình là gay đâu...
- P"no... em... thật ra... em vốn đã là gay rồi!
- Sao cơ?
Techno bị hết bất ngờ này tới bất ngờ khác, như ai vừa cầm gậy táng vô đầu mấy cái liền, cảm giác như mình vẫn không thể tiêu hóa nổi những " tin tức" liên tục ập xuống vậy. Techno run run hỏi lại:
- Kla? Em... em là gay sao?
Kla giương đôi mắt đen láy lên, nhìn Techno:
- Anh ghê tởm em sao?
- Không, không... em cũng thấy đó, bạn anh gay cũng rất nhiều, anh hoàn toàn, hoàn toàn không có ý đó!
Nói rồi, Techno vội vàng lấy tay xoa lên mái đầu Kla, ra chiều an ủi. Kla được thể, ôm tới, tựa cằm vào vai Techno:
- Vậy, đồng ý với em, làm bạn trai em? Được chứ?
- À... ờm... nhưng...
- Là anh đã làm em!
- Được, được, Kla, không sao, anh ở đây rồi.
Techno lập tức đáp trả cái ôm ấy......bạn trai sao?
Tuy rằng Techno cũng đã rung động, đã có cảm giác thương yêu với "cậu bé" Kla này, nhưng... liệu mới chỉ qua một đêm, mà mình đã "hốt" một cậu bé ngoan ngoãn như thế làm.. bạn trai.. thì có quá là bỉ ổi không?
Techno ơi là Techno! sao mày lại có thể đem bao nhiêu đạo đức mà mày có được ném xuống sông thế hả trời!. Nhất định, phải làm một người bạn trai.. tốt một chút... bù đắp cho Kla mới được....
Như thế nào là tỷ lệ?
Cùng là một số tiền, đối với một người, nó là ít
Nhưng vẫn là số tiền ấy, đối với một người khác, nó lại là rất nhiều.
Bạn đánh giá một người bỏ ra triệu làm từ thiện, bạn khen họ là người quá hào phóng. Nhưng bạn làm sao biết được rằng tài sản của họ lên tới hàng ngàn tỷ, việc bỏ ra triệu chỉ như một cái hắt hơi đối với họ. Tỷ lệ lúc này, là phần triệu.
Bạn đánh giá một người bỏ ra ngàn làm từ thiện, là keo kiệt. Nhưng bạn làm sao biết được rằng tài sản của họ tất cả chỉ có dư triệu, việc bỏ ra ngàn để chia sẻ với những người khác đã là một việc khá khó khăn. Tỷ lệ lúc này, là phần
Một người dám bỏ ra phần tài sản của mình làm từ thiện - lại nhận được sự chê bai.
Một người chỉ bỏ ra phần triệu tài sản của mình - lại nhận được sự khen ngợi.
Đừng đánh giá một người, thông qua những gì chúng ta thấy. Hãy đánh giá họ, thông qua những tỷ lệ mà họ đang có.
Đối với Kla mà nói, số tiền ,bath chẳng là gì,
Nhưng đối với Techno mà nói, nó khiến cậu gần như phải cân não đến mệt mỏi.
Vài ngày, sau khi Techno chính thức có " bạn trai" vị thành niên,
Sân bóng, nắng không gắt nhưng mặt Techno vẫn nhăn nhó:
- Type. Tao thật ngại quá, tháng này thằng Nic còn phải học thêm, nên vẫn chưa gom trả lại mày được.
- Không sao, tao cũng chưa cần lắm, nhưng mà tiền của đội bóng thì căng đấy!
- Ừm, tao cũng đau đầu lắm, haiz, dạo này lắm chuyện xui xẻo quá. Quỹ để cả năm cũng không động đến mà tao vừa mượn tạm lại có chuyện.
- Thì biết làm sao được? vậy bây giờ mày tính thế nào?
- Chắc là phải đi làm thêm thôi,
Techno lắc đầu chán nản. Type lo lắng:
- Nhưng mà tuần nữa bên hội thư ký đã lấy lại quỹ rồi, mày làm thêm có kịp lấy lương không?
- Tao thấy mấy quán bar khu phố X có lãnh lương theo tuần, mà lương cũng cao nữa, nếu như tao làm mấy tuần với tiền sinh hoạt tháng sau, chắc là gom đủ.
Type phản đối:
- Không được, Techno, mày nghĩ kỹ chưa? Biết mấy quán bar đó thế nào mà làm?
Techno cười:
- Type, mày cũng suy nghĩ quá nhiều rồi đó, bao nhiêu đứa làm thêm ở mấy quán bar không lẽ tiêu đời hết!
- Techno!, chúng nó thì tao không nói, nhưng mà mày thì không được. Hay để tao nói với đội bóng gom lại cho mày mượn?
- Không được, tao là đội trưởng mà lại đi mượn tiền của mấy đứa năm nhất thì còn ra gì nữa?
- Vậy.. để tao về nói với Tharn?
- Type! – Techno bực dọc:
- Tao cũng là một thằng đàn ông, đi làm thêm kiếm tiền cũng là điều đương nhiên, có cái gì đâu? Chẳng phải chỉ là bồi bàn phục vụ thôi sao?
- Techno,nhưng mà... mấy chỗ đó, không phải mày không biết?
- Type, chỉ tuần thôi, tao làm ở đó, đủ tiền quỹ đội bóng thì thôi.
- Haiz..., thôi được rồi.. nhưng mà, nếu như mày đi làm ở đâu, thì nhớ nhắn địa chỉ cụ thể cho tao, nếu có việc gì, thì nhắn cho tao ngay đó.
- Được rồi, cứ vậy đi!
Techno vừa bước ra đến chỗ để xe, thì thấy Kla đã đứng đợi ở đó từ bao giờ, nhìn thấy Techno tiến tới, Kla nở một nụ cười vừa ngọt ngào, vừa rạng rỡ, khiến Techno thực sự muốn lên cơn đau tim:
- Mẹ kiếp, đẹp trai quá!
Techno vừa tiến tới gần, Kla lập tức dang tay ôm chầm lấy. Khiến Techno giật nảy mình, giãy ra:
- Kla, em điên sao? Đây là trường đại học đó!
Thực sự thì trong lòng Techno vô cùng vui vẻ, nhưng cũng không thể nào thể hiện ra sự thân mật quá mức ở trường được:
- Sao em lại tới đây?
- Còn không phải vì nhớ anh sao? P"no, em tới đón anh.
- Xì, cái tên nhóc này. Anh cũng có xe mà, sao lại phải tới đón?
- Anh bỏ lại xe ở trường đi, em chở anh về.
- Ủa, rồi mai lấy gì đi học?
- Mai em sẽ chở anh đi học, được chứ?
Techno mỉm cười – tên nhóc này, đúng là luôn ngọt miệng như vậy, khẽ lắc đầu,
- nhưng bỗng Techno như chợt nhớ ra điều gì:
- Kla, hôm nay thì không được rồi, anh có chút việc, em cứ về trước đi nhé?
Kla đang rất vui vẻ, nghe thấy vậy, chợt nhíu mày:
- Sao vậy, P"no... anh không thích sao?
- Kla, không phải vậy, thật sự hôm nay anh có việc, nói rồi Techno rút điện thoại ra xem giờ:
- Anh phải đi liền bây giờ, Kla, anh đi trước nhé, kẻo không kịp..
- P"no....!
Sắp muộn giờ hẹn xin việc, Techno cũng không còn tâm trí nào mà giải thích được, vội vàng lấy xe máy, phóng đi.
Ngay sau đó, chiếc xe của Kla cũng lăn bánh, đi theo hướng của Techno....
Techno vừa tới quán bar X,vừa xem giờ vừa chạy, may quá,vừa kịp.
Hiện tại bây giờ mới là h, nên trong quán bar vẫn chưa có mấy người, nhạc được bật cũng không quá ầm ĩ. Techno tiến lại gần quầy pha chế, hỏi:
- Dạ, xin hỏi, tôi có hẹn tới xin việc, anh Kim có đây không ạ?
- Lầu hai, phòng đầu tiên bên phải.
- Vâng, vâng, cám ơn
Trong khi Techno đang vui mừng vì có được công việc thu nhập tốt, thì bên phía kia đường, Kla khẽ siết vô lăng, đôi mày nhíu chặt:
- P"no... không phải là loại người sẽ tới những chỗ này...
- Rút cuộc, là có chuyện gì?
Kla dù hoài nghi, nhưng cũng không thể nào tự dưng bước vào đó được. Quán bar...
Kla chợt nhớ ra một người.
________________
Ngồi đối diện với Bum, Kla không hề ngại ngần, móc ví, rút ảnh của Techno, đặt lên bàn:
- Người này đang ở quán bar X, tôi cần biết anh ta đến đó làm gì. Càng chi tiết càng tốt.
- Ồ!, Em trai Kla!. Lâu lắm em vừa mới tới...
- Bớt nói nhảm, anh còn ngại tôi chưa biết anh đủ thối sao?
- Ây dà, đúng là anh em tốt của Jacky, rất thẳng thắn nhỉ?
Thu lại vẻ mặt đạo mạo trí thức của mình, Bum vô sỉ nhặt lấy tấm ảnh, đánh giá:
- Nhìn dễ thương đấy,
Kla hơi ngửa lưng ra phía sau ghế,:
- Là người của tôi,
- Người của cậu? ha ha, nếu như..
Kla không để Bum nói hết câu, liền gằn giọng cắt ngang:
- Nếu như anh dám tơ tưởng người của tôi- tôi sẽ xẻo anh,
- Ôi, nào dám, nào dám.. người của cậu, là người của cậu..
- Nhắn cho tôi một con số, xong việc tiền sẽ được chuyển vào tài khoản,
- Nhưng mà... Kla, sao càng nhìn càng thấy người này có nhiều nét quen quen...
Kla đứng dậy, cười nhếch mép:
- Là anh trai của Nic
Bum gần như nhảy lên:
- Anh trai của Nic? Anh ruột sao?
- Anh đoán thử xem?
- Ôi vậy là anh rể của tôi rồi. Vậy thì, vụ này không tính phí.
- Người của tôi, tôi lo.
- Được, có chí khí!, anh sẽ không để chú thất vọng.
Tối hôm sau, sau khi nhận được tin nhắn và vài tấm hình từ Bum,
Kla tối sầm mặt:
- P"no...!
Chú sói nhỏ, dẫu có là ôn nhu như thế nào đi chăng nữa, thì bản chất vẫn là sói mà thôi.
Techno mệt mỏi dắt xe vào cổng, đã là hơn h đêm.
Vì mới làm được có hai ngày, chưa quen việc, nên Techno khá vất vả.
Vừa bước vào phòng, tay mới chỉ chạm lên cái công tắc đèn, chưa kịp bật, thì một thân hình quen thuộc nhào đến, ép chặt Techno lên cửa, Techno giật bắn mình, lắp bắp:
- Ai? Ai.....
- Là bạn trai anh...
Nhận ra giọng nói và hơi thở quen thuộc, Techno mới an tâm phần nào:
- Kla, em dọa chết anh đó rồi biết không?
Techno vừa định vươn tay lên bật lại công tắc đèn, thì Kla đã giữ tay Techno lại.
Không nói thêm một câu, Kla lập tức đặt xuống miệng Techno một nụ hôn,
Techno vẫn đang ngốc ngốc không hiểu chuyện gì, muốn nói. Chiếc miệng vừa há ra, Kla lập tức đưa lưỡi vào, mút lấy, sau đó bắt đầu không yên phận mà đưa tay lên sờ soạng khắp người Techno:
- Ưm.. Kla... em phát bệnh gì vậy?
Trong mắt Techno trước giờ, Kla luôn là một đứa trẻ ngoan, hành động này của cậu, thật có chút bất thường. Techno cố gắng đẩy Kla ra, nhưng càng đẩy, Kla lại càng không kiềm chế được. Khi Kla lấy chân chèn vào giữa háng của Techno, đưa cậu em nhỏ cạ trên đùi cậu. Techno đã cảm nhận được dưới lớp quần, cậu em của Kla đã cương cứng, Techno muốn hỏi, nhưng Kla nhất định không buông tha cho đôi môi của cậu.
- Ưm....
Bàn tay hư hỏng của Kla đã lột gần hết cái quần của Techno xuống, bắt đầu xoa nắn, cậu nhỏ của Techno cũng từ từ đứng lên.
Thấy Techno có phản ứng với sự vuốt ve của mình, giọng Kla khàn khàn cất lên:
- P"no, nói cho em biết, ai là bạn trai của anh?
- Ưm... Kla... sao em...
- Nói đi!
- Là Kla... Kla... em là bạn... trai... của... P"no...
Kla không để lãng phí một phút giây nào, bàn tay vuốt ve khắp cơ thể Techno, dời miệng xuống dưới ngực mà nhay lấy hai hạt đậu....
Tiếng nói của Techno đứt quãng bởi dục vọng đang được bàn tay đẹp đẽ của Kla liên tục vuốt ve lên xuống.... Techno bắn ra trong tay của Kla...
- Kla... Anh... ra.. rồi... a.. ha...
- Vậy giúp em, giúp bạn trai của anh...
- Để anh...
- Đừng dùng tay, dùng chiếc miệng nhỏ của anh đi
Kla vừa nói vừa ấn Techno xuống,
Techno bị kẹt giữa cánh cửa và Kla, không kịp suy nghĩ, cũng chẳng thể suy nghĩ gì... bèn há miệng....
.............
Tiếng thở dốc trong căn phòng chỉ dừng lại, khi Kla cảm giác như Techno gần như bị nghẹn đến nức nở, mới chịu bắn ra trong miệng Techno...
Khó khăn nuốt những ngụm tinh dịch nhớp nháp xuống cổ họng, Techno đứng dậy, bật đèn.
Căn phòng sáng lên, Kla thấy một Techno trên người chỉ còn độc chiếc áo sơ mi cúc chiếc mở chiếc đóng, đôi mắt đỏ hoe vì bị cậu em của mình thúc vào họng....
Kla kéo Techno lại, đặt ngồi trong lòng:
- P"no, em xin lỗi...
Techno thật sự không ngại nếu " khẩu giao" cho Kla, nhưng... thực sự thái độ của Kla hôm nay rất khác lạ, Techno xoay người lại, đối diện Kla:
- Kla... nói cho anh biết, hôm nay em làm sao vậy?
Kla không dấu diếm:
- Tại sao anh lại nói dối em về việc anh đi làm ở quán bar?
- Em..... tại sao...
- Có một người bạn của em đã vô tình trông thấy anh, và chụp hình gửi cho em.
- Anh... Kla....
- Nếu không anh sẽ dấu em luôn đúng không? Anh có thực sự coi em là bạn trai của anh không?
Thấy đôi mắt Kla dường như đang vô cùng tức giận, Techno vội vàng xuống nước:
- Anh chỉ không muốn em lo lắng, nên mới nói dối em là đi dạy thêm..
- .........
- Kla, nghe anh nói, anh thực sự bất đắc dĩ, anh cũng chỉ định làm ở đó tuần thôi.
- Anh biết mấy nơi đó là nơi như thế nào không? –Kla chất vấn
- Thực ra, cũng không có gì...
- Anh còn nói!
- Được rồi, được rồi Kla, là anh sai. Nhưng anh thực sự cần công việc đó,
Kla nghi hoặc:
- Anh thiếu tiền sao?
Techno ngại ngần,thừa nhận:
- À... Ừm, tiền anh trả cho em lần trước, là anh lấy tiền quỹ của đội bóng, bây giờ cần gấp quá.
Kla lập tức hiểu ra, tức giận, đẩy Techno qua một bên, đứng phắt dậy:
- Tại sao anh không nói với em? Chúng ta là người yêu!
Hai từ " người yêu" được thốt ra khỏi miệng Kla bây giờ, khiến trái tim Techno vừa ngọt ngào, vừa trách giận:
- Kla, anh biết gia đình em giàu có. Nhưng đó không phải là lý do để anh lười biếng. Em thấy đó, rất nhiều các bạn bè anh đều đi làm thêm....
- Nghỉ!
- Kla...
- Em nói anh nghỉ việc!
Vài phút yên lặng trôi qua, biết mình đã nặng lời, Kla lại ngồi xuống, bên cạnh Techno:
- Không phải vì em yêu anh, quan tâm anh sao? Anh phải nghĩ tới cảm giác của em chứ? Những quán bar đó toàn là thứ không sạch sẽ gì..
- Kla...
- P"no... anh học giỏi như vậy, em cũng cần người kèm học...
- Kla.. như vậy sao được?
- Sao lại không được?. Nha, P"no, nghe lời em.,,
Suy nghĩ một lát, Techno cảm thấy mình tệ quá, lại làm cho cậu bạn trai ngoan ngoãn của mình bị tổn thương vì lỡ nói dối việc làm ở quán bar, nên đồng ý:
- Kla, nhưng anh sẽ dạy em thật nghiêm túc đó!. Anh sẽ là một người thầy nghiêm khắc!
- Được, P"no, nhất định.
- Còn nữa, tối mai, anh vẫn phải đến đó
- Không được!
- Xem em kìa, Kla, anh phải xin nghỉ chứ, giấy tờ của anh còn để ở đó!
Kla nhíu mày;
- Vậy được, nhưng em sẽ đưa anh đi và chờ ở ngoài cửa, cho anh phút.
================
phút.
Nếu cho các bạn phút. Các bạn sẽ làm gì?
Có thể chỉ là nghe vài bản nhạc, có thể chỉ là uống một ly café.
...............
Nhưng cũng có thể, xảy ra nhiều thứ hơn thế.........
Quán bar X
Techno bước vào trong quán trong khi Kla đỗ xe ở ngay cổng chính, chờ đợi.
Đứng trước cửa phòng quản lý Kim. Techno đưa tay lên gõ:
- Quản lý Kim.. tôi có thể?
- ....
phút trôi qua, ngoài những tiếng ồn ào không rõ ràng vọng ra từ bên trong, Techno khá sốt ruột vả lại hôm nay dẫu sao cũng là đến để xin nghỉ, Techno thử liều, cách, đẩy cửa bước vào,
Trong phòng, Quản lý Kim ngồi ở một góc, mấy kẻ cao to đang vây quanh một người khá trẻ, người trẻ ấy đang gác cả hai chân lên bàn, phả ra những vòng khói thuốc. Chỉ sơ qua tình hình, thấy sự khúm núm của quản lý Kim. Techno đã đoán được ngay, đó là Max, chủ quán này, tuy mới làm được có ngày, nhưng những Playboy ngầm của quán, vẫn hay nhắc tới cái tên của ông chủ.
Techno vội vàng muốn lui ra khỏi phòng:
- A.. ơ... em... xin lỗi... em... xin phép....
Người tên Max hất hàm, lập tức hai tên cao to tiến đến, giữ lại vai Techno.
- A.. em chỉ đến xin nghỉ việc thôi... thật sự không có thấy gì, nghe gì hết?
Coi lời Techno nói như không khí, Max dụi tàn thuốc, đưa mặt hướng về phía quản lý Kim:
- Sao? Quản lý Kim. Hôm nay tao thua bạc, muốn giải xui, mày lại nói là hết" hàng" mới, Vậy thằng nhóc này là sao?
- Sếp, thưa sếp, thằng nhóc này mới vào được hai hôm, là sinh viên đi làm thêm.. không phải...
- Xoảng!
Max cầm một chai bia, quăng thẳng xuống dưới chân của quản lý Kim:
- Nên tao mới nói là cần hàng mới! mẹ kiếp! đứa nào đến đây mà không vì tiền!
- Nhưng...
Nói rồi, hất hàm về phía hai kẻ đang giữ Techno:
- Dẫn đi!
- Không... quản lý Kim.. tôi, tôi.......,
Techno hết sức giãy dụa:
- Quản lý Kim, xin ông......nói... tôi, tôi thật sự chỉ là sinh viên thôi! Không phải MB ( mb- moneyboy)
Quản lý Kim cũng rất quý cậu nhóc này, muốn tiến tới..
Max liền túm cổ áo Kim:
- Tao nói mày nghe, muốn có cơm ăn, thì ngoan ngoãn một chút!
Nói rồi, đẩy Kim ngã ra ghế, trong khi đó, Techno liên tục gọi lớn:
- Kla... Kla....
- Không, các người làm gì thế, buông tôi ra, buông tôi ra!
- Không.... Buông ra!
- Thằng oắt này lắm mồm quá, nhét giẻ vào miệng nó!
- Ưm....
Techno bị nhét giẻ vào miệng, gần như bị khiêng ra khỏi quán, hai tay bị trói chặt,
Phía cửa lách, chiếc xe của Max lăn bánh....
=============
phút trôi qua, trong lòng Kla vô cùng sốt ruột,, Kla gọi điện cho Techno... cuộc điện thoại.. không hề nhấc máy... dự cảm như có điều chẳng lành...
Kla nhắn cho Bum một cái tin, sau đó, nhảy ra khỏi xe, xông vào quán bar..
Đôi mắt đảo quanh, chỉ có tiếng nhạc ồn ào, rượu bia và mùi khói thuốc xông lên sặc sụa, mùi son phấn, dâm dục.... Kla vừa tìm, vừa cố gắng gọi điện thoại cho Techno:
- Mẹ kiếp! không thấy!
Mấy tên bảo vệ quán thấy Kla định xông lên lầu, liền giữ lại,
- Quý khách, không thể lên đó được!
- Lũ khốn, cút ra!
Kla mất hết bình tĩnh, đạp cho tên đang giữ mình một phát. Lập tức cả đám bảo vệ xúm lại. Tóm chặt, khiến cậu không nhúc nhích nổi:
- Tống cổ con chó điên này ra ngoài!
- Ây, khoan khoan, người anh em!
Đúng lúc này, Bum dẫn theo một đám người tới. Cùng là trong ngành, vừa nhìn, bọn bảo vệ đã nhận ra ngay:
- Jacky, sếp đến đây có việc gì sao?
- Trước hết, thả nhóc kia ra trước!
Tuy Bum chẳng phải là chủ ở đây, nhưng tên tuổi và một chuỗi các quán bar mà Bum đang nắm trong tay, thì đến sếp của bọn chúng – Max cũng không là cái đinh gì!
Cả bọn không cần suy nghĩ tới hai giây, lập tức buông Kla ra,
Bum lần đầu tiên thấy bộ dáng nhếch nhác hoảng hốt của cậu em trai họ, còn mỉa mai:
- Không nghĩ ra, chú cũng là một kẻ si tình giống anh nha!
- Ngậm cái mồm chó của anh lại, Techno đâu?
Bum chau mày:
- Techno? Chú chỉ nhắn cho anh là đem người tới đây, chứ không có nói với anh là có chuyện gì?
- Chết tiệt!
- Có gì mà ồn ào vậy?
Quản lý Kim trên lầu, nghe thấy tiếng lộn xộn, bước xuống, Kla chỉ chờ có thế, nhảy bổ lên, túm lấy cổ áo:
- Nói! Techno đâu?
- Techno? Techno nào?
- Ông dám giả vờ giả vịt! con mẹ nó tôi sẽ giết ông!
Kla lập tức đá một phát giữa bụng quản lý Kim khiến lão chao đảo.
Cả bọn bảo vệ định lao tới, Kim xua tay, trụ lại:
- Tôi không biết cậu đang nói tới ai, cậu nhóc.
- Nể mặt Jacky, tôi ăn một cú đá không sao. Tiễn khách.
Lời vừa dứt, tên to béo lập tức tiến tới, Kla cảm giác như phát điên!
Techno..... mẹ nó!... Techno... van cầu anh đừng có xảy ra chuyện gì...
Trong lòng Kla không hiểu sao như đang có một ngọn lửa thiêu đốt, chỉ hai từ lo lắng thì không thể nào diễn tả được hết cảm xúc lúc này!, không kiểm soát, liên tục đấm, đá hai tên to béo kia.
Bum ban đầu chỉ nghĩ tới đây xem cuộc vui, cũng muốn xem xem thằng em Kla này của cậu thật sự đã yêu?. Nhưng khi chứng kiến thái độ của Kla, Bum thực sự là được một màn rửa mắt, người trước giờ chưa từng ưa đánh đấm như Kla... lại có thể vì một Techno mà liều mạng, chỉ một lát, Kla đã bị thương...
Bum phất tay, sau đó cùng với hơn chục đàn em lao lên...
Một màn đánh đấm túi bụi diễn ra ngay trong quán, bàn ghế, ly tách đổ vỡ, khách khứa vội vàng chạy toán loạn, liều chết chen nhau xông ra ngoài.
Bum bóp cổ lão Kim, sau đó giơ con dao lên, khẽ rạch một đường sượt qua má lão:
- Một là nói. Hai là vĩnh viễn không thể nói:
Kim không lạ gì tên tuổi của Jacky, trước giờ, chỉ có người ta dè chừng, chứ Jacky liều lĩnh tới như thế nào... Kim cũng không thể mang mạng của mình ra đùa được:
- Biệt thự Phao li,, Max đã dẫn cậu ta tới đó!
- Biệt thự Phao li?
- Đúng vậy!. Max nói là để giải xui, nên chắc chắn chỉ có tới đó!
- Giải xui?
Kla vừa nghe thấy hai từ " giải xui" liền hiểu Techno sẽ gặp phải chuyện gì..
Cậu lập tức chạy như bay ra khỏi quán. Bum hất hàm cho một đàn em: gọi thêm người đến, dẹp đường tới Phaoli.
Bum lái xe, Kla ngồi bên cạnh, hai tay nắm chặt thành quyền, không còn quan tâm tới chuyện giờ đây chính cậu, người cũng đủ vết thương xanh tím.
Theo sau, là mấy chiếc xe đàn em của Bum.
.....................
Một kẻ cứng rắn như Kla... chưa từng nghĩ... mình lại rơi nước mắt....
P"no... anh nhất định... không được xảy ra chuyện gì!
Biệt thự Phaoli,
Techno bị bịt miệng, tay bị trói ra sau, nhưng vẫn dùng hết sức, cố gắng giãy dụa khỏi hai tên to cao đang lôi mình đi.
- Sếp, thằng nhãi này dãy giụa kinh quá!
- Ha ha, như vậy càng hợp ý tao!
Một cánh cửa phòng được mở ra, bên trong, ngoài một cái giường ngủ với những thứ đồ chơi của người lớn, thì hầu như không còn gì.
Hai tên bảo vệ gần như ném Techno vào trong phòng,
Techno ngã trên mặt đất, quần áo nhăn nhúm,
Tên Max ngay lập tức, ngồi đè lên người Techno, tay bắt lấy cằm, ép Techno đối diện với mình:
- Chẳng phải vì tiền sao? Chiều anh đêm nay, ngày mai khi bước ra khỏi cánh cửa này, em lập tức có tiền!
Max nhìn đôi mắt ngầu dại hiện giờ của Techno, trong lòng vô cùng thỏa mãn,
Ăn những con thú ngoan ngoãn, những kẻ tự giác bò trườn lên lòng của Max, thật sự chẳng có một chút kích thích nào, so với việc ăn một con thú đang gắng sức giãy giụa....
Max rút chiếc khăn bịt miệng của Techno ra, cúi xuống,
Techno ngay lập tức nhổ một ngụm nước bọt lên mặt Max:
- Đồ chó hoang!
- Bốp!
Một cái tát nảy lửa giáng xuống, miệng Techno lập tức có máu!, đầu óc choáng váng...
Max lau miếng nước bọt trên mặt mình, túm lấy cổ áo Techno, vừa lôi vừa ném lên trên giường:
- Được lắm, trên đời này, mày là kẻ duy nhất dám nhổ nước bọt lên mặt tao
- Tránh xa tao ra!
Techno vừa nói, vừa co chân lùi về phía đầu giường...
- Ha ha! còn muốn chạy!
- Tên khốn bẩn thỉu!
- Huỵch!
Max nhào lên giường, giơ chân, đạp một phát vào bụng Techno. Cơn đau từ bụng truyền lên, khiến Techno gần như muốn xỉu,... Techno co người lại, gần như không còn sức phản kháng.
Max lúc này, mới bắt đầu cởi áo, chỉ một lát, trên người hắn chỉ còn lại quần nhỏ,
Sau đó, vờn tới con mồi, Max đưa tay lên vuốt nhẹ lên cổ Techno:
- Em tên Techno?
Max bắt đầu áp sát bộ ngực đầy hình săm trổ của mình lên người Techno, liếm lên cổ cậu:
- Ngoan, ngoan một chút, nếu em biết điều, tôi sẽ không khiến em chịu quá nhiều đau đớn!
- Mày muốn xả xui? ha ha ha, Techno bỗng bật cười:
- Thằng chó, ông mày đã ngủ với đàn ông rồi! ha ha ha!
Max bắt đầu luồn tay vào áo Techno:
- Xem em, đúng là một cậu nhóc ngốc!. Em tưởng em nói vậy, tôi liền tha cho em sao? hửm? Max mút lấy yết hầu Techno,
- Techno, Techno...,. Nào, để xem Techno, xem em có thể tặng cho anh thứ gì nào?
- Xoạt!
Techno dùng hết sức có thể để giãy giụa ra khỏi bàn tay thối tha của Max, đôi chân không bị trói liên tục đạp tới...
Như đã mất hết kiên nhẫn, Max giáng thêm cho Techno một phát tát...
Máu, theo khóe miệng của Techno.. rỉ ra thành vệt....
Trong mơ hồ....
..........Kla...........
Anh không muốn... một ai khác... chạm vào anh... như em....
Khuôn ngực Techno bại lộ trong không khí, phút giây ấy, đôi mắt Max gần như bị dán vào làn da trắng ngần, nhẵn nhụi, hai trái anh đào hồng đỏ nhỏ nhắn....
- Tuyệt quá, Techno, tôi sẽ bao em làm người tình!
Max cúi xuống khuôn ngực ấy... Đôi tay lần xuống dưới cạp quần....
Rầm!
Cánh cửa gần như bị xô tới tung chốt!
Kla, Bum và hơn hai chục người xông vào phòng...
Kla ngay lập tức nhào tới chỗ của Techno, gắng hết sức lực, đạp Max ngã lộn xuống đất,
Max vì bị bất ngờ, chưa kịp nhổm lên thì bị mấy tên đàn em của Bum túm tới trước mặt Bum:
Bum lắc đầu:
- Thật không may, người của em tao, đến tao thèm cũng chỉ dám lau nước dãi, vậy mà mày lại dám ăn!
Max ngay lập tức nhận ra Jacky, lắp bắp:
- Người của...em mày?
Bum hất tóc:
- Chỉ trách mày bị mù!
- Kla, anh đi trước,
- Đem nó đi!
Kla ôm Techno trong tay...nước mắt, không tự chủ, từng hạt.. rơi xuống...
- P"no.....
Kla không nói thêm bất cứ một lời nào, chỉ lặng lẽ ôm chặt lấy Techno,
Khi Kla bế Techno ra chiếc xe mà Bum chuẩn bị sẵn cho hai người,
Đàn em lái xe không hề nghe thấy bất cứ âm thanh nào... chỉ thấy Kla đặt Techno trong lòng, nắm chặt lấy tay Techno... chưa từng rời mắt, chưa từng buông tay....
----------Tình yêu, có lẽ, đôi khi, chính là sự im lặng---------
Vài ngày sau,
Trong giới đồn đại, Max bị tai nạn, gãy mất đôi chân, không thể đi lại nữa, Jacky đã đứng ra, mua lại quán bar.
Techno nằm viện bốn ngày. Kla ở bên cạnh bốn ngày.
Techno ngủ một đêm không ngon. Kla thức trọn một đêm.
Techno chỉ có thể ăn cháo. Kla bón từng muỗng.
Techno nhăn mặt vì đau. Kla sẽ hôn lên nỗi đau đó.
Người ta gọi, đó là hạnh phúc.
- Kìa, Nic, anh đã cứu anh trai em một mạng đó!
- Vậy thì anh tới mà đòi anh trai tôi, tới đòi tôi làm gì?
- Sao em lại có thể vô ơn như vậy được?
- Tôi vô ơn? Bum! anh đưa ra cái điều kiện con mẹ gì? muốn tôi cho anh làm trước thời hạn sao?!!!!! đó mà là điều kiện trả ơn sao?????
- Nic, anh là vì yêu em mà? Anh chỉ muốn " làm "em sớm hơn một chút thôi mà?
- Cút!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Em ở đâu anh cũng sẽ đi theo bảo vệ em!
- Cút!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Đi mà, Nic, anh đảm bảo sẽ làm thật nhẹ nhàng!
- Bum, mặt anh rút cuộc đúc từ cái gì ra vậy? anh có còn tý liêm sỉ nào không?
- Liêm sỉ? có sao? Anh chưa từng nghĩ mình có chút liêm sỉ nào cả?
- Cút!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!