Editor: Wave Literature
Giọt mưa tí tách rơi trên nền cỏ bị ngựa giẫm, tản mát ra mùi thơm của đất, một tinh linh trên đỉnh đầu có ký hiệu màu xanh, đi qua bãi cỏ, cúi đầu bốc chút bùn đất bên chân, định nhét vào miệng, nhưng lại bị một nhân loại bên cạnh bắt lấy tay, bạn của nhân loại kia nháy mắt, ý bảo nhìn thử người kia, trên đầu người kia không có ký hiệu màu xanh lục.
"Đừng ăn, chú ý nhập vai."
Nhân loại có ký hiệu màu xanh lục trên đỉnh đầu nói.
Lúc này bọn họ đang ở trong một đội ngũ thật dài, đội ngũ đa phần đều là tinh linh hoặc nhân loại có ký hiệu màu xanh trên đầu, còn có cả yêu tinh nữa.
Bọn họ đang vận chuyển vật tư, ví dụ như tài liệu kim khí đến từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Mục đích là trấn nhỏ Thiểm Kim.
Tuy các người chơi đang trong quá trình tìm kiếm Phi Long, cũng không có thu hoạch gì mới, nhưng việc sản xuất vũ khí đối phó với Phi Long lại tăng mạnh.
Trong quá trình này đương nhiên không thể thiếu được kế sách do các người chơi hiến ra, không ít những người chơi học vật ký đều thiết kế ra những chiếc nỏ có sức mạnh rất lớn.
Dựa theo lời bọn họ nói thì chính là:
"Giống như Hobbit trong phim vậy, chúng ta có thể trực tiếp bắn rơi Phi Long xuống."
Còn về việc có thể bắn xuyên qua hộ giá của Phi Long hay không thì cái này không ai biết được, dù sao những người từng thấy Phi Long lớn lên trông như thế nào, hay những người từng bị Phi Long tập kích mà vẫn còn sống, cũng đều miêu tả là, ngoài dáng vẻ đại khái là một con rồng ra thì, bọn họ thực sự không biết tường tận tình huống của Phi Long, dù sao những người sau khi nhìn thấy Phi Long cũng đều bị dọa mất mặt, Phi Long lao xuống, phun lửa, cái gì bọn họ cũng không thấy rõ, có thể không chết đã là phúc lớn mạng lớn rồi.
Những nhân loại trên đầu không có ký hiệu màu xanh thì đương nhiên là người dẫn đường cho bọn họ đến trấn nhỏ rồi, dù sao các người chơi cũng không quá rõ, trấn nhỏ Thiểm Kim ở đâu.
La Tư Lạc Đặc đi theo đội ngũ dẫn đầu phía trước, anh ta đang nói chuyện với người dẫn đường.
"... Ai cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy, trên thực tế sau khi bác tôi rời khỏi thế gian, tôi liền cảm thấu trên trấn nhỏ của chúng ta xảy ra một chút chuyện không tốt. Trước đó Công tước Ước Khắc phái kỵ sĩ tới trấn nhỏ của chúng ta, tôi còn tưởng rằng bọn họ đến ép thu thuế, dù sao anh cũng biết, gần đây kinh tế của trấn nhỏ không tốt, khoản thuế mà thị trưởng thu từ các trấn không giống nhau, kết quả bọn họ đi tấn công Duy Đa Lợi Á, ôi anh đừng hiểu lầm, không phải tôi có ý may mắn khi bọn họ tấn công các anh đâu, tôi chỉ có ý kia thôi, anh hiểu mà phải không?"
Cùng với nói là đang nói chuyện phiếm, chẳng bằng nói La Tư Lạc Đặc đang nghe, người bên cạnh đang không ngừng phát giận, trong cuộc sống học tập hay làm việc, thân là một thành viên của Thánh chủ Giáo Đình, anh ta gần như mỗi ngày đền có ôn lại bài, tuy La Tư Lạc Đặc cũng không có hứng thú với mấy thứ kia cho lắm.
Đang lúc La Tư Lạc Đặc đoán xem đến khi nào thì người bên cạnh mới nói xong, thì phái trước truyền đến tiếng vó ngựa, La Tư Lạc Đặc đã quên mất còn có người cưỡi ngựa.
Anh ta lớn tiếng hô:
"Phi Long! Là Phi Long!"
La Tư Lạc Đặc lập tức khẩn trương nắm chặt gian thần, anh ta đang định hỏi Phi Long ở nơi nào, kết quả một tiếng gào thét dữ dội đã trả lời anh ta.
Cùng với một tiếng gầm rú sắc nhọn, một bóng đen dài khoảng hai ba mươi thước bay qua đỉnh đầu La Tư Lạc Đặc, hơn nữa còn bao phủ cả đoàn xe.
"Mẹ kiếp, kia là cái gì?"
"Quá khiến con người ta hưng phấn rồi, đây là Phi Long là Phi Long!"
"Công kích từ xa, chuẩn bị công kích từ xa, nhanh tản ra, nhanh tản ra!"
Các người chơi ở bên kia hưng phấn la lên, cùng với đó thì các cư dân của trấn nhỏ Thiểm Kim lại kinh hoàng chạy trốn.
Con phi long kia như đang quan sát các người chơi, nó bay từ đầu tới đuôi một lần, sau đó vòng trở về, mở ra cái miệng tràn ngập răng nanh sắc nhọn.
Một ngụm lửa lớn phun ra từ trong miệng nó.
Ngọn lửa lao nhanh đến mặt đất, trong nháy mắt hòa tan cả người và ngựa tiếp xúc với nó.
Còn cả trang bị của các người chơi nữa.
"Mẹ nó, sao tôi lại quên mất thứ này chứ? Lửa của Phi Long có thể hòa tan trạng bị!"
"Thế này thì còn đánh con mẹ nó cái gì, mau chạy lẹ tìm chỗ trốn đi!"
"Cứu mạng, cứu mạng, mau giúp tôi dập tắt lửa, hộ giáp chân của tôi sắp bị đốt sạch rồi!"
Những người chơi khác nhìn thảm trạng sau khi bị đốt sạch, cũng nhao nhao kích động, chung quanh chạy trốn muốn tránh né, lửa chính là đòn trí mạng đối với trang bị và ngựa, nhưng Phi Long lại dường như rất hưởng thụ loại khoái cảm tàn sát này, nó không ngừng bay qua lại trên đoàn xe, hơn nữa còn phun lửa lớn.
Đội ngũ thật dài bị Phi Long công kích làm cho toang hết, các người chơi đều nhao nhao chạy trốn, La Tư Lạc Đặc căn bản không có biện pháp đối phó với Phi Long trước mắt.
Điều duy nhất anh ta có thể làm là cầu nguyện Phi Long đừng có phun lửa lên đầu mình, sau đó nắm chặt dây cương liều mạng thúc ngựa chạy về phái lùm cây trước mặt, các người chơi khác cũng đều làm như vậy, ngẫu nhiên có vài người chạy đến nơi bằng phẳng sẽ trở thành mục tiêu của Phi Long.
Cả đoàn người ngựa rơi vào trong biển lửa.
............
Trảo Căn Bảo đi ra từ điểm phục sinh, còn có rất nhiều người chơi của Duy Đa Lợi Á khác cũng như anh ta, thân thể trần truồng đi ra, bọn họ vừa hùng hùng hổ hổ, vừa đi về cứ điểm của mình.
"Cái quỷ gì vậy? Phi Long này mạnh vậy sao? Một ngụm lửa liền xử lý chúng ta, ngay cả trang bị cũng không chừa lại."
"Trâu bò đó, chúng mà có thể xử lý được Phi Long này sẽ nhận được phần thưởng, khẳng định nhóm chim ngốc ở thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ không thể sánh bằng."
"Quá khó, Phi Long bay ở trên, chúng ta căn bản không bắn trúng, nếu có Phi Không Đĩnh thì tốt rồi, hoặc là cho chúng ta bảy tám chục cái cao đạt, tôi chỉ cần một cái Thập Tự Trảm liền có thể lấy cái đầu chó của nó xuống."
Trảo Căn Bảo cũng đang đi về cứ điểm của mình, vừa rồi trong lúc bị tập kích, Trảo Căn Bảo cũng bị Phi Long phun cho một ngụm tiễn về thành phố tự do Duy Đa Lợi Á.
Lúc Trảo Căn Bảo đi ngang qua tòa thành lĩnh chủ của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, anh ta thấy được, có rất nhiều người chơi vây đứng ở cửa.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Trảo Căn Bảo hỏi một người chơi ở đó.
"Có người ho to với nữ vương, Phi Long đồ sát con dân, vốn tưởng chỉ là nói đùa, không có hiệu quả gì, không nghĩ tới nữ vương lại đi ra, hỏi tường tận tình huống, vừa rồi nơi này có cốt truyện, chúng tôi đang chờ cốt truyện tiếp theo."
Người chơi kia ra vẻ hưng phấn nói.
"Cậu hưng phấn cái gì thế? Là lần đầu chơi trò chơi này sao? Người chơi thúc đẩy cốt truyện, đây không phải chuyện thường sao? Rất nhiều cốt truyện trong trò chơi đều do chúng tôi thúc đẩy đó."
Bên cạnh có một người chơi khác nói.
Ngay lúc bọn họ còn đang nói chuyện, có một người chơi đi ra từ trong tòa thành, vẻ mặt anh ta hưng phấn, đằng sau còn có hamster và nữ vương Lị La của Duy Đa Lợi Á.
"Cốt truyện đến rồi, yên tĩnh đi."
Có người chơi nhắc nhở, thật ra căn bản không cần nhắc, bởi vì lúc nữ vương Lị La đi tới, các người chơi Duy Đa Lợi Á đều đã tiến vào hình thức cốt truyện.
"Ta nghe nói các vị phát hiện ra Phi Long, tuy nhiệm vụ hàng đầu hiện tại của chúng ta là đi tấn công Công tước Ước Khắc, nhưng thân là nữ vương duy nhất, bình thường nếu không ra cửa làm việc gì đó thì cũng không quá thích hợp, thông qua đề nghị của phụ tá Lão Nhị và Mập Mạp, ta quyết định, các con dân Duy Đa Lợi Á hãy cùng nhau đi bắt phi long kia, ta sẽ thưởng cho các vị phần thưởng rất hậu hĩnh, đương nhiên, Lão Nhị cùng mập mạp sẽ đi giúp các vị, dù sao bảo các ngơi dựa vào thân xác này mà đi chống cự Phi Long thì quả thật là làm khó các vị rồi, chính là như vậy, còn bây giờ thì giải tán đi."
Sau khi Nữ vương Lị La nói xong thì liền đi vào trong tòa thành.
Các người chơi bắt đầu thảo luận sau khi thoát khỏi hình thức cốt truyện.
"Tôi đã nói là nhất định có nhiệm vụ mà, lần này không chỉ có vàng thôi đâu, tôi đoán phần thưởng của nữ vương là trang bị truyền kỳ."
"Vậy cũng chưa chắc là một bộ trang bị truyền kỳ đã đủ, đến lúc đó còn phải chia theo công lao, hoặc là không hề có trang bị truyền kỳ. Cho chút danh vọng hoặc kim tệ gì gì đó thôi, không phải thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ cũng vậy hay sao."
"Duy Đa Lợi Á của chúng ta có thể giống Vĩnh Hằng Quốc Độ bọn họ sao? Bọn họ mỗi ngày làm nhiệm vụ, phần thưởng đều lừa người muốn chết, đâu có thoải mái như chúng ta nơi này, kim tệ của chúng ta có thể mua được rất nhiều trang bị, còn bọn họ thì phải dùng ma thạch để đi mua."
Các người chơi nhiệt tình thảo luận, hiển nhiên đều rất hưng phấn vì cốt truyện mới xuất hiện.
Ngay lúc nữ vương Duy Đa Lợi Á trở lại tòa thành của mình.
Hai con hamster đứng ở cửa nhìn về phía các người chơi, trong đó hamster Lão Nhị hô:
"Hỡi các dũng sĩ của Duy Đa Lợi Á, chúng tôi sẽ cung cấp cho các vị tài liệu phòng cháy, nhưng chuyện này cần ngày thời gian chuẩn bị, đồng thời còn cần các vị nộp lên chút tài liệu, tôi đưa đến..."
Hamster rất nhanh bày ra một tờ giấy, hơn nữa còn đọc một loạt danh sách trong tờ giấy này.
Các người chơi rất nhanh liền thấy nhắc nhở có nhiệm vụ:
[Tên nhiệm vụ: Công tác chuẩn bị săn bắn Phi Long
Mô tả nhiệm vụ: Phi Long tập kích các con dân Duy Đa Lợi Á, nữ vương Duy Đa Lợi Á cảm thấy vô cùng phẫn nộ về chuyện này, ngài đã quyết định bắt lấy Phi Long, làm tọa kỵ cho mình. Vì Á tọa kỵ của nữ vương Duy Đa Lợi, các dũng sĩ, chúng ta nhất định phải bắt lấy con Phi Long đang tàn sát bừa bãi kia, vì thế chúng ta tất yếu phải làm một vài công tác chuẩn bị.
Mục tiêu nhiệm vụ:
Tiến vào con đường chữ thập thành lập cứ điểm công tác / (toàn bộ phục vụ cho nhiệm vụ)
Nộp lên các loại tài liệu / (toàn bộ phục vụ cho nhiệm vụ)
Phần thưởng nhiệm vụ: nữ vương Duy Đa Lợi Á sẽ đạt được tọa kỵ của ngài, mà các người chơi sẽ đạt được vinh dự cùng phần thưởng của nữ vương Duy Đa Lợi Á, tôi cũng chưa rõ phần thưởng nhiệm vụ là gì.
Trừng phạt nếu nhiệm vụ thất bại: Nữ vương Duy Đa Lợi Á sẽ cảm thấy được cực kỳ mất hứng, có thể sẽ tập trung tấn công con phi long này mãi mãi, các vị sẽ không cách nào đi tiến công lãnh địa của Công tước Ước Khắc nữa]
Tuy các người chơi không rõ lắm trừng phạt khi thất bại nhiệm vụ này có ảnh hưởng gì đến bọn họ, nhưng vì có thể thúc đẩy cốt truyện, bọn họ sẽ cố gắng làm việc, và nộp lên đủ loại tài liệu, dù sao cũng đã thành thói quen, đại loại cũng là cảm giác như cắt rau hẹ này thôi.
Trảo Căn Bảo nhìn xong cốt truyện rồi thì quay về cứ điểm của mình lấy trang bị mới, không giống như Á Sắt có toàn thân trang bị truyền kỳ, căn bản hẳn không tổn hại gì, anh ta chỉ có một thanh vũ khí truyền kỳ, hơn nữa còn buộc định linh hồn rồi.
"Anh Trảo Căn Bảo!"
Lúc Trảo Căn Bảo vừa mới vào cứ điểm, liền thấy một nhân vật nữ đi về phía mình, trên đầu cô nàng có ghi hai chữ Nhuyễn Nhuyễn.
"Oa, nhìn thấy Trảo Căn Bảo liên gọi ngọt giọng như vậy, chúng tôi cũng không có đãi ngộ này đâu đấy."
Bên cạnh có người chơi cùng công hội, ghen tị nói.
Nhuyễn Nhuyễn rất nhanh cho người nọ một quả đấm, sau đó đẩy anh ta ra.
Tựa hồ như muốn để cho người kia đi xa một chút, đừng quấy rầy cô nàng và Trảo Căn Bảo nói chuyện riêng tư.
Người kia cũng rất tiêu sái rời đi, nhưng Trảo Căn Bảo lại không trao đổi quá nhiều với Nhuyễn Nhuyễn, cũng không phải Trảo Căn Bảo lạnh nhạt với Nhuyễn Nhuyễn, mà là vì bên ngoài cứ điểm có mấy người của bang hội đến rồi.
"Trảo Căn Bảo có ở đây không? Hội trưởng bang hội của các người là ai?"
Trảo Căn Bảo nghe thấy tiếng nói bên ngoài, rất nhanh liền đi ra, nhìn thấy mấy tinh linh cùng nhân loại đứng bên ngoài, dẫn đầu chính là A Phi, cực kỳ dễ dàng phân biệt, thậm chí không cần nhìn tên của anh ta, bởi vì trưởng thành như vậy cũng chỉ có anh ta mà thôi.
"Chuyện gì?"
Trảo Căn Bảo kỳ quái hỏi, đương nhiên anh ta sẽ không cảm thấy được, những người chơi đến từ chính câu lạc bộ yoga A Phi này đến để bới móc, dù sao cộng hội hai bên có quan hệ không tệ, bao nhiêu trận chiến trước kia cũng đều là kề vai chiến đấu, dù sao so với thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ mà nói, các người chơi của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á tương đối đoàn kết.
"Chúng tôi tới muốn thương lượng chuyện bắt Phi Long với bang hội các anh."
A Phi ra vẻ nghiêm túc nói:
"Chúng tôi có một kế hoạch lớn."
............
Gần đây Hạ Lạc Khắc rất săn sóc, cũng không phải bởi vì chơi game hay chuyện trên diễn đàn, mà là chuyện liên quan đến phần thưởng và phân công công việc của ủy ban Linh Hồn cùng Liên minh Thương nhân.
Dù sao Hạ Lạc Khắc tổn thất lớn như vậy, chuyện chi trả cùng khen thưởng cũng cần thương lượng một chút, cũng không yêu cầu xa vời có thể bồi thường vạn ma thạch, nhưng ít nhất cũng phải hai ba ngàn vạn ma thạch đi.
Hạ Lạc Khắc nghĩ như vậy, nhưng là đối với Học viện Linh Hồn và Liên minh Thương nhân mà nói, hai ba ngàn vạn ma thạch vẫn là cái giá rất cao, mặc dù thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đã giải quyết xong quan chỉ huy của quân đoàn Cổ Thần của vạn năm trước.
Sau một cuộc cò kè mặc cả, quyết định sẽ do Liên minh Thương nhân và ủy ban Linh Hồn cùng gánh vác vạn ma thạch phần thưởng và chi trả tài chính, còn lại vạn ma thạch sẽ làm tiền mai táng cho các thành viên thiệt mạng của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Còn lại vạn ma thạch, các loại tài liệu để luyện kim ma pháp, và các trang bị khác, những thứ này đương nhiên cũng do Liên minh Thương nhân cùng ủy ban Linh Hồn cùng gánh vác.
Tuy Hạ Lạc Khắc rất muốn lấy được tiền mặt, nhưng kết quả đàm phán như vậy cũng coi như có thể chấp nhận được.
Những bồi thường này đương nhiên không thể lập tức được đưa tới, mà phải trải qua một thời gian ngắn mới có thể chuyển đến trên tay thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Bởi vì duyên cớ này, cho nên tuy Hạ Lạc Khắc bề bộn nhiều việc, nhưng tâm tình vẫn không tệ. Không có việc gì, còn có thể thay nước cho con rùa đen của mình.
Hạ Lạc ngâm nga một khúc hát, trong tay cầm một chậu, đổ chất lòng còn đang sủi bọt vào một cái lu nước thủy tinh đặt trong đại sảnh lĩnh chủ.
Đừng hiểu lầm, cũng không phải Hạ Lạc Khắc đang ngược đãi Ô Quy, mà vì thân là quan chỉ huy của quân đoàn Cổ Thần, Kê Đản Hoa bình thường chính là sống trong môi trường chất lỏng như vậy, chủ yếu là có thể giúp nó khôi phục vết thương, chung quy lại bạn cũng không thể trông chờ vào việc một quan chỉ huy tà ác như vậy lại sống trong nước ngọt bình thường đi.
Hạ Lạc Khắc đổi nước cho rùa đen xon, liền rời khỏi đại sảnh lĩnh chủ.
Ước chừng một giờ sau, một con mèo đen cùng một con vẹt mỏi mệt đi đến.
"Oa, mi thật cao cấp đó, ta còn chưa được hưởng thụ qua loại đãi ngộ này đâu."
Mèo đen đứng trước lu nước thủy tinh, mang theo ánh mắt hâm mộ nhìn Kê Đản Hoa rùa đen.
Kê Đản Hoa cũng không trả lời mèo đen Ba La, mà lộ ra vẻ mặt hung ác, thật giống như nếu Ba La mà đang ở lu nước thủy tinh mà nói, nó sẽ không do dự mà cắn chết Ba La đầu tiên.
"Không cần uổng phí công sức, con rùa đen này sẽ không nói gì đâu, ta còn chưa từng nghe thấy nó nói chuyện."
Con vẹt đứng ở trên bàn, nói với mèo đen Ba La như vậy.
"Mấy người còn ở nơi này làm gì? Nhanh đi làm việc, Hạ Lạc Khắc đại nhân bảo các người nhanh đi chuẩn bị trang bị phòng lửa gì đó để đánh Phi Long, vài ngày nữa phải đưa đến Duy Đa Lợi Á rồi, một mình Học Phách làm không hết việc."
Đang lúc mèo đen và vẹt nói chuyện, một con hắc long đi vào từ bên ngoài, nó thuần thục đẩy cửa ra, đi đến ngăn tủ trước mặt, lấy một ấm trà vĩ đại, sau đó rót cho mình một bình hoa cúc đẫm máu.
Hắc Long Cẩu Đản hoàn toàn không e ngại nước nóng, vươn móng vuốt tới ấm trà, khuấy khuấy, sau khi chia trà hoa cúc vào ấm xong thì dùng hai tay ôm lấy ấm trà, bắt đầu rót vào miệng.
Rầm rầm...
Không lâu sau Cẩu Đản đã uống sạch số trà trong bình, khi anh ta đang định pha thêm một bình hoa cúc đẫm máu nữa, thì con vẹt rất nhanh đã đóng cái nắp ấm trà lại, dùng móng vuốt đè lên cái nắp ấm, sau đó nói với Cẩu Đản trước mặt:
"Không được, Hạ Lạc Khắc đại nhân từng nói, mi chỉ có thể uống một bình hoa cúc đẫm máu, không thể vượt quá chỉ tiêu, nhìn thể trọng của mi mà xem, thân là một Hắc Long, vậy mà lại không thể bay nổi."
Vẹt mang theo giọng điệu trào phúng nói.
Hắc Long Cẩu Đản lập tức nhíu mày, lộ ra biểu tình hung ác, trong miệng phát ra tiếng "khò khè" uy hiếp.
Nhưng là vẹt ta cũng không hề e ngại hay nhượng bộ.
"Nhanh đi thôi, nếu không bị Hạ Lạc Khắc đại nhân biết chúng ta ở trong này mò cá thì thảm rồi."
Mèo đen Ba La ngăn Cẩu Đản cùng vẹt đang đối chọi, dẫn đầu đi ra ngoài, vẹt cũng nhanh chóng vỗ cánh bay theo.
Còn về Cẩu Đản cũng đi theo phía sau hai người ra ngoài, cả đại sảnh lĩnh chủ to lớn cũng chỉ còn là mỗi rùa đen ở trong lu nước thủy tinh.
Rùa đen nằm trong lu nước thủy tinh, ánh mắt rồi đột nhiên sắc bén lại nhìn về phía cửa lớn rộng mở, và các người chơi đang không ngừng lắc lư bên ngoài.
Kê Đản Hoa ta, phải rời khỏi nơi này.
Vì có thể rời khỏi nơi này, trải qua mấy ngày trầm tư suy nghĩ, Kê Đản Hoa đã nghĩ tới một kế hoạch hoàn mỹ.
Một: Rời khỏi lu nước.
Hai: Rời khỏi thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Ba: Xử lý Hạ Lạc Khắc.
Hoàn mỹ.