Editor: Wave Literature
Trong thông đạo đen kịt, tiếng nước nhỏ giọt, ở trong đường hầm quanh quẩn trong thông đạo, bên trong một căn phòng rộng lớn, lan can kim loại chia phòng ra làm nửa, đằng sau lan can là từng bé hồ ly, toàn thân hồ ly là bộ lông màu đỏ rực, đang chậm rãi dùng đầu lưỡi cắt tỉa ma pháp của mình, mà trước mặt hồ ly đứng tại lan can sắt là một thượng vị ác ma cao lớn.
"Một lần nữa tự giới thiệu một chút, ta là Hạ Lạc Khắc, là thành chủ đến từ Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, có thể ngươi chưa nghe noi về ta, nhưng cũng không liên quan, chúng ta có thể làm quen một chút."
Hồ ly tên là Bồ Đào chải lông xong, sau đó nhìn Hạ Lạc Khắc đứng trước mặt, hồ ly không nhìn thẳng vào mặt Y Phù Lâm đứng sau, sau đó híp mắt nói:
"Nhìn dáng vẻ của ngươi, ngươi cũng đã biết lai lịch của ta rồi chứ? Hiệu suất của ngươi thật sự rất cao."
"Có thể, hơn nữa cách nói của ngươi khiến ta nhớ đến một sủng vật ta nuôi trong nhà."
Sau khi Hạ Lạc Khắc nói xong, hồ ly Bồ Đào nghi ngờ hỏi:
"Sủng vật gì?"
"Một con mèo đen gọi là Ba La, một con Phượng hoàng tên là Phỉ Ni Khắc Tư, hai con này chắc là ngươi biết, rất quen thuộc, một con khác là con ba ba già, gọi là Đản Hoa, con này có thể khá lạ lẫm."
Hạ Lạc Khắc nói xong, Bồ Đào nhíu mày nói:
"Ngươi đã biết thân phận của ta, hẳn phải biết hậu quả khi nói chuyện với ta như vậy, mặc dù những con thú kia gọi là Ba La và Phỉ Ni Khắc Tư, hai con này đều là đồ đần, nhưng bọn hắt dù tốt xấu thì ta cũng chưa từng hợp tác, nói như ngươi là ám chỉ ta là gì đó sao?"
"Không phải là ám chỉ, chỉ là thông báo vậy thôi." Hạ Lạc Khắc mỉm cười:
"Nếu như ngươi ngoan ngoãn nghe lời, hiện ta đang tìm ngươi để đưa ra phương pháp phối hợp, ta có lẽ có thể đồng ý cho ngươi thân phận cấp so với sủng vật, hoặc là ngươi có thể lựa chọn việc trở thành sủng vật như bọn chúng."
"Có lựa chọn thứ không?"
Ba La ngoẹo đầu hỏi.
"Có." Hạ Lạc Khắc nhẹ gật đầu:
"Chết."
Mị Ma Y Phù Lâm kéo y phục của mình, đi ra từ trong đại sảnh lãnh chúa của Hạ Lạc Khắc, nét mặt nàng vô cùng tội lỗi và bất lực.
Các dũng sĩ Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất chỉ vào cô.
Dường như là muốn nói gì đó, nhưng Y Phù Lâm vừa mới từ ma pháp trận đi ra, có chút mơ hồ về chuyện đang xảy ra, trí nhớ của hắn giống như bị tẩy đi một bộ phận, từ khi đi lên ma pháp trận, sau khi đi theo Hạ Lạc Khắc đại nhân vào tâm thế giới, cô ấy cũng chỉ nhớ kỹ là mình thấy được con hồ ly kia, một mực đợi trong thân thể hồ ly của mình, nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân và con hồ ly kia nói gì, Mị Ma lại không nhớ rõ.
Dương như nói chuyện gì rất quan trọng có liên quan đến mình. Nhưng nàng cũng không chắc chắn lắm.
Đang dẫn đường trước cô ấy là Hắc Long Cẩu Đản, từ khi đi vào ma pháp trận, Hạ Lạc Khắc đại nhân để Hắc Long Cẩu Đản mang theo Mị Ma Y Phù Lâm trở về phòng của cô ấy. Hạ Lạc Khắc đại nhân dường như biết Y Phù Lâm từ ma pháp trận đi ra, sẽ có chút dáng vẻ ý thức mơ hồ.
Mà Hắc Long Cẩu Đản cũng không ngừng an ủi Y Phù Lâm trên đường:
"Không cần quá lo lắng, chỉ là có vật gì đó kỳ quái trong thân thể mà thôi, ngươi thấy ta đã lớn như vậy, trong thân thể cũng có đồ vật kỳ quái gì đó."
"Sao? Trong thân thể ngươi cũng có cái gì sao?"
Mị Ma vừa nghe Hắc Long Cẩu Đản nói xong, vẻ mặt kinh ngạc, dù sao dưới cái nhìn của nàng, Hắc Long Cẩu Đản bình thường cũng có thể rất phi thường, không giống như kiểu đang có đồ vật gì đó trong thân thể.
"Đương nhiên trong thân thể ta có thể giam giữ Hắc Diêm chi chủ, Tử thần chi lực, đừng nhìn ta như vậy, Hạ Lạc Khắc đại nhân đều sợ hãi khi ta nghiêm túc."
Hắc Long Cẩu Đản đã thực sự nói như vậy. Đồng thời bắt đầu nói thêm đủ loại tên về sức mạnh trong thân thể của mình.
Tuy nhiên, Y Phù Lâm không nghe Hắc Long Cẩu Đản nói, trong lòng một mực nghĩ rằng cuối cùng Hạ Lạc Khắc đại nhân cũng nói với cô ấy:
"Yên tâm đi, ta đã thỏa thuận trong thân thể của hồ ly."
Mặc dù không rõ là thỏa thuận như thế nào, nhưng Y Phù Lâm lại tin tưởng Hạ Lạc Khắc đại nhân vô điều kiện.
Ni Cổ Lạp Tư đang đi lại thong thả trong phòng làm việc của mình, hắn đang rầu rĩ làm sao để các thành chủ ngục tối đáp ứng cùng giúp đỡ Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, chống cự sự uy hiếp đến từ bọn quái vật thế giới mặt đất, đã mấy ngày trôi qua, ngày càng nhiều thành chủ ngục tối, quyết định khoanh tay đứng nhìn, trước tiên là quan sát tình hình một chút rồi mới quyết định.
Điều này khiến Ni Cổ Lạp Tư đau đầu, không chỉ đề cập lần, nếu như có Hạ Lạc Khắc đại nhân ở đây thì tốt biết mấy.
Khi Ni Cổ Lạp Tư đang nghĩ đến Hạ Lạc Khắc, một trợ thủ dã thú chao đảo đi đến, lớn tiếng hô với Ni Cổ Lạp Tư:
"Thành chủ đại nhân! Thành chủ đại nhân! Hạ Lạc Khắc đại nhân xuất hiện! Hạ Lạc Khắc đại nhân xuất hiện!"
"Sao cơ? Hạ Lạc Khắc đại nhân xuất hiện? Ở đâu? Không phải Hạ Lạc Khắc đại nhân đang du ngoạn, thậm chí là tìm cô nàng kia sao?"
Ni Cổ Lạp Tư hỏi liên tiếp.
Dã thú kia thở hổn hển nói:
"Là.. là dũng sĩ Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, là, là hắn nói cho ta biết! Hắn nói Hạ Lạc Khắc đã trở về!"
Trợ thủ kia nói xong, Ni Cổ Lạp Tư đứng lên lớn tiếng hô:
"Dũng sĩ kia đâu! Dũng sĩ nói cho ngươi biết Hạ Lạc Khắc đại nhân đã trở về đâu?!"
"Đang ở bên ngoài ạ, ta đã mang hắn đến."
Trợ thủ kia vừa nói xong, Ni Cổ Lạp Tư lớn tiếng:
"Mau mau mời hắn đến đây!"
Không lâu sau thì có một Đế kinh mặt mũi lấm lét được mời vào, trên đầu yêu tinh kia còn có phù hiệu màu lục, chắc chắn đây là một dũng sĩ điển hình của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân trở về rồi sao?"
Ni Cổ Lạp Tư kích động hỏi yêu tinh kia.
"Không sai, thành chủ đại nhân đã quay trở về Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, trước tiên ta đến đây để thông báo, có thể ban thưởng nhiệm vụ cho ta không?"
Yêu tinh kia hỏi với gương mặt mong đợi.
"Đương nhiên không vấn đề gì!"
Ni Cổ Lạp Tư hưng phấn nói, cuối cùng cầm áo khoác đứng lên đi ra ngoài, tất nhiên hắn muốn đến Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, trực tiếp tìm Hạ Lạc Khắc đại nhân, dù sao chuyện quan trọng như vậy, viết thư không thể nào nói rõ được, khi Ni Cổ Lạp Tư chuẩn bị rời khỏi đại sảnh thành chủ, lại nghe được có tiếng bước chân từ bên ngoài, một quái bùn nhão nhanh chóng đi đến, quái bùn nhão phía sau, đi theo Ni Cổ Lạp Tư vẫn luôn muốn tìm Hạ Lạc Khắc đại nhân.
"Đã lâu không gặp, thành chủ Ni Cổ Lạp Tư." Hạ Lạc Khắc toàn thân mệt mỏi mặc quần áo, nhìn Ni Cổ Lạp Tư cười nói:
"Ta đã biết chuyện ngươi muốn tìm ta, liên quan đến những quái vật thế giới mặt đất kia, vừa hay ta cũng có chuyện muốn tuyên bố. Liên quan đến chuyện viện trợ Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, ta cảm thấy không cần bất cứ kẻ nào trợ binh cho chúng ta, dù sao chúng ta phải đối mặt với những quái vật kinh khủng nhất của thế giới mặt đất, Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất chúng ta vào thời khắc này sẵn lòng đứng ra vì hòa bình của toàn bộ thế giới lòng đất, dâng hiến một phần sức mạnh của chúng ta. Còn các thành chủ khác sẵn lòng cung cấp vật tư, có thể cung cấp vật tư, không cung cấp, cũng không là thứ gì đó quá lớn, chỉ là ta hy vọng bọn hắn có thể ký tên một phần hiệp định sau khi thế giới mặt đất lại một lần nữa có lợi, bọn hắn cũng không thể cùng ta ra mặt cướp đoạt, nếu như không đồng ý điểm này, có thể sớm tuyên chiến với Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất chúng ta, ta không ngại."
Sau khi Hạ Lạc Khắc nói xong, Ni Cổ Lạp Tư khiếp sợ, hắn do dự rồi nói:
"Chờ đã, chờ đã Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngay lúc này ngài lại muốn tuyên bố tin tức như vậy sao? Ta cảm thấy thời điểm này có lẽ nên tranh thủ toàn bộ sự ủng hộ của các thành chủ ngục tối thì tốt hơn, ngài cũng biết Liên minh thương nhân có thể ủng hộ ngài vô hạn trong tình huống này, chúng ta tối đa có thể giúp ngài phong tỏa hắc ám chi môn, mà dựa vào sức mạnh ngục tối của ngài, mặc dù có thể đánh bại quái vật thế giới mặt đất, không muốn nghi ngờ Hạ Lạc Khắc đại nhân, ta một mực tin tưởng ngài, nhưng rất rõ ràng là có thể trả giá rất thê thảm, đau đớn."
Sau khi Ni Cổ Lạp Tư lo lắng nói xong, Hạ Lạc Khắc thở dài một hơi, biểu lộ vẻ mặt đau thương, hắn nhẹ gật đầu nói ra:
"Không sai, chính như lời ngươi nói, nếu như chúng ta một mình đối mặt với quái vật thế giới mặt đất, nhất định sẽ nỗ lực đánh đổi rất thê thảm đau đớn, thậm chí dũng sĩ của ta cũng sẽ trong chiến dịch lần này, xem như hăng hái cũng khó nói, nhưng đây là trách nhiệm hẳn là Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất phải gánh chịu, chủ yếu nhất là ta cũng không tin tưởng nhóm thành chủ, bọn hắn ngay từ đầu đã không có dự định xuất binh hoặc trợ giúp bất cứ thứ gì cho chúng ta rồi, phần lớn thành chủ chỉ muốn dựa vào cơ hội lần này, làm suy yếu sức mạnh của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất chúng ta, có lẽ có thể tìm đủ cơ hội xung đột lần này để thu hoạch được lợi ích, ta tin điều này chắc ngươi cũng hiểu rõ."
Sau khi Hạ Lạc Khắc nói xong, Ni Cổ Lạp Tư hai mắt đẫm lệ:
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, chẳng lẽ ngài định để mình thiệt thòi sao? Chúng ta để ủy ban ác ma ra mặt đi!"
"Chưa tới mức đó đâu."
Hạ Lạc Khắc nói:
"Với lại chuyện này đối với ta nhất định không phải chuyện xấu, có thể thừa cơ hội lần này để những ngục tối kia từ bỏ chủ ý đối với ta cũng không phải rất tốt sao."
Quả thực đúng như Hạ Lạc Khắc nói, nếu như Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất của Hạ Lạc Khắc, đầu tiên chống lại thế giới mặt đất, như vậy các ngục tối khác cũng quả thực không có lý do và dũng khí để đối đầu với Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất.
Không phải nói thành chủ ngục tối chính là như thế sao, mà là bởi vì đánh chiếm Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, ngục tối của mình sẽ liên tiếp hỗ trợ Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, những bọn quái vật thế giới mặt đất, chẳng phải có thể đi thẳng đến hang ổ của bọn hắn sao?
Nói thông tục cho dễ hiểu, đây là cơ hội tuyệt vời cho bọn quái vật thế giới mặt đất đánh dọc theo dây cáp mạng!
Mà mục tiêu cuối cùng của Hạ Lạc Khắc cũng chính là thừa cơ hội này, trong khoảng thời gian ngắn phá hỏng cơ hội can thiệp vào lợi ích của thế giới mặt đất.
Không sai. Hạ Lạc Khắc muốn lũng đoạn!