Giả Cán Bộ

chương 338: quyết định nhanh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hiện tại xem ra, không hề đơn giản như vậy, Hứa Chí Văn là sở quốc thổ phó sở trưởng, là cán bộ vừa thăng nhiệm phó sở trưởng không lâu, cũng dám lớn mật, trực tiếp tham ô mấy trăm vạn khoản chi tiêu công sở quốc thổ như thế.

Còn cả việc lợi dụng chức vụ, giúp người khác kiếm lời, thu lấy hối lộ, không có một chút chỗ dựa cùng bối cảnh, tuyệt đối là không dám không kiêng nể gì như thế.

Trương Luân đọc qua báo cáo tình tiết vụ án Dương Tử Hiên đưa tới một chút, mí mắt cũng không nâng lên, miệng hỏi: “ Tình tiết vụ án chỉ đơn giản như vậy sao? “

Dương Tử Hiên nao nao, quả nhiên là gừng càng già càng cay, Trương Luân nhìn thoáng qua là có thể phát hiện vấn đề: “ Không đơn giản như vậy, trong tay tôi kỳ thật còn có một chút manh mối, chưa tiếp tục đào sâu điều tra. “

Manh mối theo lời Dương Tử Hiên, đương nhiên là chỉ chuyện Hứa Chí Văn gửi tiền vào tài khoản Trang Lộ Lộ này rồi, Dương Tử Hiên cũng hiểu, tài khoản kia hơn phân nửa không phải mở bằng thân phận Trang Lộ Lộ, hơn phân nửa là còn có thế thân, nhưng muốn tra được Trang Lộ Lộ, vẫn có thể.

Trương Luân không tiếp tục hỏi là đầu mối gì, chỉ liếc nhìn Dương Tử Hiên thật sâu, hồi lâu mới toát ra một câu: “ Thằng nhóc, chính cậu tự giải quyết cho tốt đi! Có một số việc, có cần tôi nhắc nhở cậu hay không? “

Dương Tử Hiên đương nhiên hiểu ý tứ của Trương Luân, phỏng chừng Trương Luân cũng nhìn ra vấn đề bối cảnh Hứa Chí Văn, sợ hắn tiếp tục tra sâu, sợ sẽ làm bị thương chính bản thân Dương Tử Hiên, cho nên mới hỏi một câu như vậy.

“ Tôi biết rõ đúng mực! Tôi sẽ tự nhắc nhở mình! “

Trong đầu Dương Tử Hiên có tính toán của mình, manh mối quan trọng như vậy, hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha, đương nhiên, cũng sẽ không níu lấy không tha, hắn muốn dùng ưu thế này, một đường tác đạt tới lợi ích lớn nhất.

Đối với loại đại gia tộc chính trị phái bản địa này, đối với loại người như Trang Lộ Lộ này, chỉ có thể nói về lợi ích!

Trương Luân không tiếp tục dây dưa vấn đề này, lại nói: “ Đợi lát nữa, tổ chức hội nghị thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, thoáng xem xét một tý, đối với kết quả xử phạt loại phần tử mục nát như Hứa Chí Văn này! Dù sao hiện tại cậu cũng đã điều tra được rất rõ ràng rồi! “

Dương Tử Hiên hơi kinh ngạc, hỏi: “ Vội vã như vậy? “

Trương Luân cười cười, nói: “ Thằng nhóc! Mấy cái gì đó cậu phải học còn khá nhiều loại! Chúng ta không vội, nhưng người ta sẽ nóng nảy nói chuyện với tôi! “

“ Chưa nghe nói những lời chó cùng rứt giậu này sao? Sớm định ra một chút, ai cũng không thể lật lại bản án! “ Trương Luân từ phía sau cái bàn thật dài đứng lên.

Dương Tử Hiên gật gật đầu, có lẽ vẫn là Trương Luân cân nhắc chu đáo hơn so với mình.

“ Xế chiều hôm nay, chúng ta họp định ra thời gian họp, đêm nay còn có thể ngủ ngon giấc! Nếu kéo dài tới ngày mai, chỉ sợ lại có chuyện xấu khác xảy ra, chỉ sợ điện thoại của tôi đêm nay cũng sẽ bị đánh tan mất! “

Trương Luân vừa nói, vừa gọi một cú điện thoại cho văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, để cho văn phòng lập tức thông báo cho các thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, ngay lập tức đi đến phòng họp họp.

Dương Tử Hiên cũng trở về văn phòng chuẩn bị một chút, sau đó mới chạy tới phòng họp.

Hội nghị thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh do Trương Luân tự mình chủ trì, xem xét về báo cáo điều tra Hứa Chí Văn.

“ Các đồng chí, vụ án này, đập vào mắt mà kinh hoàng, gần sáu trăm vạn khoản tham ô trực tiếp, Hứa Chí Văn này là phần tử tham ô lớn nhất chúng ta tóm ra được trong năm nay! “ Trương Luân gõ gõ mặt bàn, giọng nói không lớn, nhưng lại có tác dụng xuyên thấu cả phòng họp.

Cả phòng họp bắt đầu dao động, gần sáu trăm vạn đồng nhân dân tệ, xác thực không phải là số lượng nhỏ gì, số lượng như vậy, vững chãi ngồi ăn mặc cái áo tù là tất nhiên, nói không chừng còn bị phán cái án dựa cột nữa.

Trước kia không người nào nghĩ đến chuyện Hứa Chí Văn trực tiếp tham ô lớn đến như thế, đây chính là tiền bạc trực tiếp, không phải khoản tham ô ẩn dưới dạng tài sản!

“ Nhưng từ một góc độ khác để xem xét, cũng cho đồng chí mới của chúng ta —— đồng chí Dương Tử Hiên một cơ hội để rèn luyện mình!”

“Lần này, án tham ô của phần tử Hứa Chí Văn, chính là do đồng chí toàn quyền phụ trách chủ đạo, đồng chí Dương Tử Hiên trước kia là cán bộ kinh tế, lúc ấy cũng có một vài đồng chí nghi vấn năng lực làm công tác kiểm tra kỷ luật của hắn, trải qua án kiện này, chúng ta cũng có thể chứng kiến, đồng chí Dương Tử Hiên tuyệt đối có thể gánh phần công tác này! “

Giọng nói Trương Luân âm vang hữu lực, nhưng sắc mặt Thuộc Bình lại càng lúc càng khó coi hơn.

Lúc trước là hắn ấn cái án kiện Hứa Chí Văn này đến trên đầu Dương Tử Hiên vừa mới nhậm chức, chính là muốn cho Dương Tử Hiên một màn hạ uy phong.

Ai biết cái án kiện này không thể vặn ngã Dương Tử Hiên, lại để cho Dương Tử Hiên một bước lên trời, làm ra một công đầu tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh.

Thuộc Bình lúc này cảm giác, lúc trước mình thật đúng là tự mình chuyển tảng đá nện vào chân của mình!

Sớm biết như vậy, chính mình cứ tiếp nhận bản án này, trực tiếp làm cho Dương Tử Hiên mất quyền lực từ khi vừa mới bắt đầu, làm cho Dương Tử Hiên không hề có cơ hội tiếp xúc với người phòng một kiểm tra kỷ luật và phòng hai kiểm tra kỷ luật, làm cho Dương Tử Hiên trực tiếp biến thành một người thường ủy nhàn rỗi, như vậy mới tốt.

Nghĩ đến thật đúng là hối hận!

Nếu như không cho Dương Tử Hiên tiếp nhận cái bản án này, Dương Tử Hiên sẽ không có cách nào khác đường hoàng điều nhân viên từ phòng một kiểm tra kỷ luật, không có biện pháp lập uy tại trước mặt Trần Tây Trữ, cũng không có biện pháp tiếp xúc cùng Phan Bách Văn, người phụ trách phòng hai kiểm tra kỷ luật này sâu như vậy.

Nghĩ đến Phan Bách Văn, trong lòng Thuộc Bình lại cảm thấy một hồi lo lắng, trước kia, trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, ngoại trừ Trương Luân ra, hắn cơ hồ đã trở thành người nói một không hai, không có ai dám nghịch ý của hắn.

Cho nên, hắn cũng không chú ý lôi kéo một ít chủ nhiệm các phòng, ví dụ như Phan Bách Văn, loại chủ nhiệm hạch tâm này, hiện tại Phan Bách Văn rất rõ ràng là đã bắt đầu dựa về phía Dương Tử Hiên, chuyện này lại làm cho Thuộc Bình mất khống chế đối với lãnh đạo nghiệp vụ phòng hai kiểm tra kỷ luật, quyền lực dường như cũng ở vào trạng thái chân không.

Phòng hai kiểm tra kỷ luật phụ trách điều tra, thẩm tra cùng giám sát cán bộ lãnh đạo nội thành huyện, có thể nói là rất quan trọng, mất đi lãnh đạo mang tính thực chất đối với phòng hai kiểm tra kỷ luật, lại làm cho Thuộc Bình cảm thấy cực kỳ đau lòng, trong khoảng thời gian này, hắn vẫn một mực nghĩ đến chuyện làm thế nào để thay đổi cục diện.

...

Người đứng đầu Trương Luân này lên tiếng, đã xác định phương hướng rồi, đám thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh phía dưới nào dám có ý kiến gì khác, đều nhất trí thông qua quyết định xử phạt đối với Hứa Chí Văn.

Dương Tử Hiên rất chú ý tới sắc mặt biến hóa của Thuộc Bình, trong nội tâm thầm cười một tiếng, Thuộc Bình à Thuộc Bình, lần này ông nên hối hận đến chết đi à nha, không có cái bản án này, Dương Tử Hiên thật đúng là không dễ dàng tiếp xúc với mấy người phụ trách như vậy.

...

Màn đêm chậm rãi buông xuống, sắc trời dần dần lờ mờ, thành phố Tử Kim nóng bức cả ngày lúc này vẫn rất nóng bức.

Thời gian bảy giờ tối, đúng vào thời điểm từng nhà cơm nước xong xuôi, cùng nhau ngồi xem TV, đầu năm nay, các tiết mục giải trí không phong phú như về sau, mặc dù là tỉnh thành, ngoại trừ đi ra ngoài dạo chơi phố, thì chính là ngồi nhà xem tin tức trên cái TV đen trắng kia.

Lúc này, bà vợ của Hứa Chí Văn, Hứa Kiên Nân, Lưu Thiên Phương, vài người này lại vẻ mặt bi thống ngồi ở trước TV, bọn hắn cũng vừa vặn nhận được điện thoại thông báo cho người nhà của viện kiểm sát, thông báo về tình huống Hứa Chí Văn bị viện kiểm sát bắt, bà vợ Hứa Chí Văn đang vênh mặt hất hàm sai khiến ở khách sạn Tử Kinh thiếu chút nữa té xỉu tại chỗ.

“ Tại sao có thể như vậy, không phải nói đi làm thủ tục sao! “ Khuôn mặt Hứa Kiên Nân hơi run lên.

Thân thể Lưu Thiên Phương cũng phát run, nhưng hắn ăn mặc một cái quần cùng với Hứa Chí Văn, Hứa Chí Văn bị bắt rồi, hắn không biết Hứa Chí Văn có thể cắn hắn hay không.

“ Đợi chờ như vậy không phải biện pháp! “ Lưu Thiên Phương chậm rãi đứng dậy, nói: “ Tôi muốn gọi điện thoại cho Trang xưởng trưởng, nhìn xem hắn có biện pháp nào không! “

...

Trang Lộ Lộ vừa mới từ bể bơi trở về, liền thấy Lưu Thiên Phương chạy đến gặp, trong lòng thầm nhíu mày, vừa định răn dạy Lưu Thiên Phương, tiểu thương nhân người đầy hơi tiền này vài câu, Lưu Thiên Phương mấy ngày nay thường xuyên điện thoại tới cho hắn, đã làm cho hắn cảm thấy không nhịn được nữa.

Không đợi Trang Lộ Lộ mở miệng, Lưu Thiên Phương liền nói ra tình huống Hứa Chí Văn bị bắt, Trang Lộ Lộ cũng âm thầm lắp bắp kinh hãi.

“ Trang thiếu, cầu ngài cứu Hứa sở chúng tôi ra, Hứa sở đúng là rất trung thành và tận tâm đối với ngài, hôm nay còn bảo tôi đi gửi tiền cho ngài nữa! “ Lưu Thiên vừa chảy nước mũi nước mắt vừa khóc lóc kể lể.

Trang Lộ Lộ cảm thấy có chút không đúng, liền hỏi: “ Tôi bảo hắn gửi tiền cho tôi lúc nào? Hắn gửi tiền cho tôi làm gì vậy? “

Lưu Thiên Phương cũng hơi sững sờ, cho rằng Trang Lộ Lộ không muốn cứu Hứa Chí Văn nữa, cho nên liền ra vẻ hồ đồ, khóc lóc kể lể: “ Trang thiếu, ngài đương nhiên không thèm tiền dơ bẩn mấy người chúng tôi kiếm, nhưng tôi vẫn cầu ngài cứu cứu Hứa sở của chúng tôi ra... “

Trang Lộ Lộ đã triệt để cảm giác không được bình thường, hắn loáng thoáng cảm giác mình dường như trúng kế rồi, liền trực tiếp dập máy.

“ A Phi, cậu lập tức tra tài khoản của tôi một tý, xem có nhiều tiền hơn hay không! Sự tình rất gấp, cậu tranh thủ thời gian đi thăm dò! Tôi cảm thấy dường như mình đã trúng kế! Cái gì? Buổi tối ngân hàng đóng cửa, không thể tra? Phải đợi ngày mai? Con mẹ nó, tôi nuôi dưỡng cậu dùng làm cái gì, một ít chuyện cũng không làm xong hả! “

Trang Lộ Lộ nổi giận đùng đùng, dập điện thoại, hung hăng ném hết xuống dưới đất.

Đám thùng cơm này thật đúng là hư việc nhiều hơn là thành công, bình thường có lẽ là người rất khôn khéo, tại sao đến thời khắc mấu chốt liền phạm phải sai lầm mơ hồ như vậy đây?

Nhất là Hứa Chí Văn này, còn được xưng là tiểu Gia Cát sở quốc thổ, ở trong mắt hắn, chính là thùng cơm(kẻ vô dụng) lớn nhất trong sở quốc thổ.

Biết rõ Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh vẫn còn điều tra giám sát và theo dõi mình, lại vẫn dám gửi tiền, đây không phải là ngại chính mình chết không đủ nhanh sao?

Trang Lộ Lộ kéo kéo cà- vạt, lông mày chăm chú nhíu lại, hắn không biết rốt cuộc Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh có điều tra chuyện Hứa Chí Văn gửi tiền này hay không, có tra được lên trên đầu của hắn hay không.

Tuy Trang Lộ Lộ cũng có kế thoát thân, nhưng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh muốn tra rõ, nhất định có thể tra được đến trên đầu hắn, ảnh hưởng đối với con đường làm quan của hắn lớn thế nào, không cần nói cũng biết.

Hắn đi vào phòng khách, trong TV đang phát hình tin tức buổi chiều, quả nhiên có tình huống hôm nay Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh tổ chức hội nghị thường ủy Tỉnh ủy.

Giọng nữ MC rất thanh thúy, nói: “ Xế chiều hôm nay, Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh mời họp hội nghị thường ủy, xem xét vấn đề nguyên phó sở trưởng sở quốc thổ Hứa Chí Văn vi phạm kỷ luật, làm trái pháp luật nghiêm trọng, hơn nữa còn quyết định lập án điều tra cụ thể!”

“Hứa Chí Văn làm trái với kỷ luật đảng, luật hành chính rất nghiêm trọng, có một vài vấn đề trong đó đã bị nghi là phạm tội, căn cứ vào kỷ luật đảng quy định, quyết định xử phạt khai trừ lý lịch đảng với Hứa Chí Văn!”

“Hơn nữa còn khai trừ công chức, mang các chứng cứ hắn vi phạm kỷ luật, vấn đề có khả nghi phạm tội và các manh mối đến cơ quan tư pháp, xử lý theo quy định.”

“Theo những điều phóng viên tìm hiểu được, lần này, Hứa Chí Văn tham ô số lượng tiền cực kỳ lớn, dùng mấy trăm vạn để tính toán, là án kiện cá nhân tham ô mục nát lớn nhất trong vòng nhiều năm nay ở tỉnh ta... “

Trang Lộ Lộ vỗ mạnh bàn một cái, chửi: “ Con mẹ nó, rốt cuộc là ai đang làm trò quỷ đây? “

Trang Lộ Lộ là nhân vật kiệt xuất đời thứ ba trong phái bản địa, tính mẫn cảm chính trị vẫn còn rất cao, hắn chú ý trong tin tức định tính đối với Hứa Chí Văn là mấy chữ “ tham ô mức cực kỳ lớn “, rõ ràng nói rõ, Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh có ý định giáng Hứa Chí Văn một gậy chết tươi rồi.

Chỉ là, Trang Lộ Lộ vẫn chú ý tới, MC trên truyền hình cũng không nói rõ ràng cụ thể là bao nhiêu trăm vạn, cái này dường như là đang có thao tác để lại đường sống.

Cái gì đây, rốt cuộc là ai chơi thủ đoạn như vậy?

Trang Lộ Lộ biết rõ, tham ô nhiều như vậy, chắc chắn sẽ đài truyền hình không đùa, tin tức chính trị nghiêm túc như vậy, đài truyền hình không dám thêm mắm thêm muối, khẳng định là người Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh bên kia giở trò quỷ.

Trang Lộ Lộ thoáng cái liền nghĩ đến Dương Tử Hiên, dù sao, án kiện Hứa Chí Văn này, từ đầu tới đuôi đều là Dương Tử Hiên tại chủ đạo điều tra.

Lúc trước muốn đem Hứa Chí Văn ra pháp trường, giáng một gậy chết tươi cũng là Dương Tử Hiên, chơi nhiều kiểu như vậy, rất có thể cũng là Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên kia rốt cuộc có ý đồ gì đây?

Trang Lộ Lộ bắt đầu lâm vào trầm tư.

...

La Tử Cường có chút cảm giác muốn ngất đi ngay ở văn phòng, hắn không nghĩ tới, hôm qua còn đấu võ mồm cùng Dương Tử Hiên tại cửa ra vào Tỉnh ủy, lúc ấy còn cầm sự tình Hứa Chí Văn ra để châm chọc Dương Tử Hiên một phen, ai biết xế chiều hôm nay, Dương Tử Hiên liền hung hăng làm xấu mặt hắn một lần.

Hắn từ rất sớm đã nhận được tin tức Hứa Chí Văn bị mang đi, cũng đã nói chuyện cùng Trang Đạo Hiền, thoáng bàn bạc xem kế tiếp nên ứng đối ra sao.

Dù sao, Hứa Chí Văn và người phái bản địa liên lụy rất sâu, Trang Đạo Hiền không biết trên tay Dương Tử Hiên có phải là còn nắm chứng cứ bất lợi đối với phái bản địa hay không, trong lòng cũng cực kỳ phiền muộn.

Nghĩ đến cũng đúng, nhưng hắn là Thường ủy tỉnh ủy, một nhân vật quyền lực đầu mối đứng ở trên toàn bộ tỉnh, lại bị một cán bộ cấp phó sở làm cho phải nhìn thẳng vào sự thật, quả là quá sỉ nhục.

Nhưng trong nội tâm Trang Đạo Hiền không tức giận, người có thể khống chế được phái bản địa, một đại gia tộc chính trị như vậy, tự nhiên không phải hạng người bình thường, cũng không phải loại người dễ dàng tức giận.

Đi đến phía trước cửa sổ, Trang Đạo Hiền nghĩ đến các loại chiêu thức Dương Tử Hiên có khả năng đánh ra.

...

Ra ngoài cửa lớn, Tỉnh ủy La Tử Cường liền đụng phải Dương Tử Hiên, kỳ thật phải nói là Dương Tử Hiên cố ý đứng ở chỗ này chờ hắn.

“ Thư ký trưởng, muộn như vậy vẫn chưa về nhà à? “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.

Ở trong mắt La Tử Cường, dáng tươi cười của Dương Tử Hiên lúc này cực kỳ ghê tởm, vô cùng đáng ghét, hắn đương nhiên biết rõ mục đích Dương Tử Hiên hiện ra ở chỗ này, đơn giản chính là muốn mỉa mai hắn một tý, đơn giản chỉ là muốn cho hắn một lần triệt để mất mặt thôi.br />

“ Dương sở chẳng phải vẫn chưa trở về sao? Đang chờ ai à? “ La Tử Cường cố ý chuyển chủ đề.

Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên một nụ cười, nói: “ Đúng vậy, đang đợi ngài đó! “

Trong lòng La Tử Cường thầm lộp bộp một tiếng, cho rằng Dương Tử Hiên muốn ép buộc hắn, châm chọc hắn, một loại cảm giác vô cùng nhục nhã sắp hàng lâm bao phủ thân thể La Tử Cường.

“ Đợi tôi làm gì vậy? “

Giọng nói La Tử Cường có chút run rẩy, hắn không biết vì cái gì mà ở sâu trong nội tâm, mình có chút cảm giác sợ hãi Dương Tử Hiên này.

Dương Tử Hiên chỉ là một cán bộ cấp phó sở, cũng không phải người ở trong văn phòng Tỉnh ủy, vì sao mình lại sợ hắn đây?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio