Dương Tử Hiên chỉ nêu rõ những nét chính của vấn đề, nói một vài khái niệm, cũng không nói đến phương pháp làm cụ thể.
Dương Tử Hiên biết, có chút ít công việc, nói quá kỹ càng, lại sẽ biến thành chuyện xấu, sẽ làm cho Đái Tự Lập sinh ra những hoài nghi khác không tốt.
Dương Tử Hiên tin tưởng, chính mình đã nêu rõ những nét chính của vấn đề, dùng kinh nghiệm công tác vài chục năm tại hệ thống tài chính và hệ thống ngân hàng của Đái Tự Lập cùng Đái Mộc Đức, bắt đầu triển khai làm cụ thể, khẳng định cũng không phải là việc gì khó.
Cúp điện thoại xuống về sau, Đái Tự Lập nghĩ nghĩ, lập tức gọi điện thoại cho người anh em nhà mình, thuật lại câu trả lời của Dương Tử Hiên cho Đái Mộc Đức.
Mấy ngày nay Đái Mộc Đức bị tổ công tác thanh tra trung ương và chính phủ phái xuống kiểm kê tài sản làm cho thể xác và tinh thần mỏi mệt, nghe được Dương Tử Hiên đưa ra một cái đề nghị như vậy, lập tức như là máu bắn lên não, khuôn mặt sáng bừng, ánh mắt rất có tinh thần.
Hiện tại hắn đang ước gì sớm rời khỏi xây dựng, một nơi đang ở trong cục diện rối rắm một chút, vừa nghe được Dương Tử Hiên đưa ra đề nghị này, cũng có chút đứng ngồi không yên, nói: "Cái thằng nhóc họ Dương này, đầu óc xác thực là sử dụng rất tốt, tách chức năng cho vay buôn bán và chính sách cho vay từ trong bốn chức năng lớn ra là rất chính xác!”
“Bây giờ ở bên trong hệ thống ngân hàng quả thật có một ít giọng nói, còn có cả một vài chuyên gia trường kỳ quan sát hệ thống ngân hàng cũng đề cập tới vấn đề này!”
“Nhưng do một đường phát triển đều không được lãnh đạo trung ương coi trọng cao độ, tăng thêm tài chính trung ương mấy năm trước vẫn luôn là tình cảnh khốn quẫn, thậm chí cần hướng địa phương vay tiền chi tiêu, căn bản tài chính không thể xuất ra nhiều tiền như vậy để xây dựng chính sách ngân hàng.”
“Lần này nghề ngân hàng đã thối nát thành một đống, phối hợp với phân chế độ thuế đưa ra sân khấu, sau khi thực hành phân chế độ thuế, có thể để cho tài chính trung ương bắt đầu có dư, chậm nhất là sang năm, tài chính trung ương sẽ có tiền xây dựng chính sách ngân hàng rồi!"
Đái Tự Lập lập tức phân phó: "Cậu nhanh chóng bắt đầu thu thập các tư liệu chuyên nghiệp về phương diện xây dựng chính sách ngân hàng này, gia tăng thêm một bộ phận phân tích của mình, bắt lấy cơ hội, làm một cái báo cáo kỹ càng cho Uông Thong Long phó thủ tướng xem!"
"Anh cả, tôi sợ tôi không đủ sức nặng, chỉ sợ Uông thủ tướng đến nhìn cũng không thèm nhìn tôi đâu!"
Đái Mộc Đức cười khổ nói: "Hiện tại anh là chủ nhiệm văn phòng tiểu tổ tài chính, anh có thể giúp đỡ một chút không?"
Đái Tự Lập ngẫm lại một chút, cũng cảm thấy đúng, Đái Mộc Đức bây giờ vẫn chưa đủ sức nặng nói mấy lời ở trước mặt Uông Thong Long.
Hắn im lặng một hồi rồi nói: "Như vậy đi, cậu chuẩn bị cho tốt trước, tôi sẽ níu lấy một cơ hội, nhắc Uông Thong Long phó thủ tướng công việc làm báo cáo của cậu!”
“Chỉ là, tôi cũng phải chú ý đến ảnh hưởng, không thể tự mình cùng cậu đi báo cáo, sự tình báo cáo, còn phải cần chính cậu nghĩ biện pháp, nên nghĩ cách làm sao để cho Uông Thong Long phó thủ tướng ấn tượng khắc sâu đối với cậu!"
…….
Tháng , ngày mùng , Tỉnh ủy mời hội nghị thường ủy, Bí thư Tỉnh ủy Chu Trì Khôn, chủ nhiệm hội thường ủy hội đồng nhân dân tỉnh Chu Trì Khôn chủ trì tổ chức hội nghị.
Truyền đạt quán triệt tinh thần hội nghị công tác của hội nghị kinh tế do tỉnh tổ chức sắp tới, nghiên cứu bố trí, tăng mạnh công tác giám thị đối với công tác tài chính kinh tế toàn bộ tỉnh.
Phó bí thư Tỉnh ủy, chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh dự họp.
Lãnh đạo tỉnh Tôn Thanh Vân, Trần Chí Ôn, Trương Luân, Hà Tân Nghi, Lý Chí phương, Trang Đạo Hiền và Nhậm Đoàn…. Cùng đến dự họp hội nghị.
Trên mặt hội nghị, Chu Trì Khôn nói hơn nửa năm qua, cả nước vận hành kinh tế xuất hiện tình hình đầu tư cao, tiền đưa lên cao, giá hàng cao, xuất khẩu cao, cùng với trật tự tài chính hỗn loạn, thị trường tư liệu sản xuất hỗn loạn, hiện tượng bốn cao hai loạn xuất hiện tràn lan.
Nhất là tại lĩnh vực tài chính, xuất hiện loạn góp vốn, loạn mượn tạm, loạn thiết lập cơ quan tài chính, ba hiện tượng loạn.
Hơn nữa còn vạch ra vấn đề kinh tế nóng nghiêm trọng mà La Phù tỉnh gặp phải, yêu cầu người phụ trách chủ yếu các cấp đảng uỷ chính phủ nhất định phải chăm chú chứng thực, phối hợp với biện pháp điều tiết khống chế vĩ mô do trung ương đưa ra.
Ở trên hội nghị, còn vạch ra mấy việc, Tỉnh ủy, chính phủ tỉnh phải coi trọng cao độ, tích cực đẩy mạnh chính sách co rút nhanh tài chính trong toàn bộ tỉnh, công khai chính sách pháp quy tương quan, chăm chú khai triển, mở rộng công tác, tổng hợp lại các nơi làm thí điểm.
Lấy được rõ ràng hiệu quả, còn điểm danh khen ngợi dùng chính phủ thành phố Đại Danh đi đầu trong việc chăm chú áp dụng chính sách co rút nhanh tài chính.
Nhìn hình ảnh tin tức trong TV, Dương Tử Hiên uống trà tự hỏi tình huống trên hội nghị thường ủy.
Từ các xếp hạng Thường ủy tỉnh ủy trong TV thì nhìn không ra vấn đề gì, dù sao, ngoại trừ ba chức vị chính và phó bí thư ra, các Thường ủy tỉnh ủy khác đều là thời gian dùng nhập thường ủy dài hay ngắn để xếp hạng, ngược lại, lời nói của Chu Trì Khôn rất đáng được cân nhắc.
Chu Trì Khôn chưa hoàn toàn xé rách toàn bộ kết cấu chính phủ tỉnh, trước kia Hoàng Văn Thanh đã để cho văn phòng chính phủ tỉnh đưa ra sân khấu văn bản tài liệu áp dụng chính sách tài chính rộng thùng thình, ở trong miệng Chu Trì Khôn, thậm chí một điểm cũng không nhắc tới.
Rất rõ ràng, Chu Trì Khôn không có ý định giáng một gậy đánh chết tươi Hoàng Văn Thanh, cho Hoàng Văn Thanh thời gian thở dài một hơi.
Thời gian trước vào kinh, Hoàng Văn Thanh đã bị lãnh đạo phê bình rồi, ở trong tỉnh, khẳng định Chu Trì Khôn đã nghĩ tới chuyện áp chế Hoàng Văn Thanh.
Dù sao, trải qua một trận chiến dịch này, một hệ Hoàng Văn Thanh triệt để tổn thương nguyên khí, rất khó sinh ra các trở ngại mang tính thực chất đối với phương hướng thiết lập kinh tế do Chu Trì Khôn áp dụng.
Hiện tại Chu Trì Khôn lại đề phòng Đại Danh hệ, người lần này kiếm được một bát đầy bàn, cho nên vẫn muốn để cho Hoàng Văn Thanh kiềm chế thực lực Đại Danh hệ bành trướng.
Nhưng Chu Trì Khôn cũng không dám hoàn toàn đá một cước vào Đại Danh hệ, minh hữu trước kia từng liên thủ với hắn đối phó Hoàng Văn Thanh, vẫn thoáng điểm danh khen ngợi Hứa Ấn Gia, lãnh đạo chính phủ thành phố Đại Danh.
Tin tức TV quay sang Hoàng Văn Thanh một cái, sắc mặt Hoàng Văn Thanh có chút mỏi mệt tiều tụy, nhưng vẫn là có thể miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười, chắc chắn là hắn đang cảm thấy hơi kỳ quái đối với việc Chu Trì Khôn không đuổi tận giết tuyệt đối với hắn.
Dương Tử Hiên không khỏi than thở câu châm ngôn kia, trên mặt chính trị, không có bạn bè vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng.
Lần này Chu Trì Khôn chơi chiêu thức phản bội ấy, chính là bị dưới lợi ích thôi động, để thể hiện thân phận và năng lực Bí thư Tỉnh ủy, thể hiện mình có khả năng dùng thuật cân đối chính trị và đoàn kết ổn định bộ máy.
Ít nhất, từ tình hình trước mắt để xem xét, Chu Trì Khôn đã hoàn toàn cởi cái áo ngoài chủ tịch tỉnh Lỗ Đông mạnh mẽ ra, phủ thêm chiếc áo cà sa Bí thư Tỉnh ủy cầu ổn định vào.
Dương Tử Hiên châm điếu thuốc, quay đầu nhìn nhìn Hứa Ấn Gia, nhếch miệng nói: "Điều tra về Đường Đại Minh đã tiến vào giai đoạn thực chất, tình huống cực kỳ nghiêm trọng, Đường Đại Minh bị nghi ngờ sát hại Đường Lập, cán bộ cao cấp như vậy, không thể đưa ra ngoài ánh sáng là việc tất nhiên!”
“Bây giờ, công tác điều tra vẫn do Phan Bách Văn chủ trì toàn diện, đã phát hiện vấn đề Đường Đại Minh nhận hối lộ, tuy mức rất nhỏ, nhưng cũng đủ để hình thành vết thương trí mạng rồi!"
"Thành phố An Thuyền hiện tại cũng là mỗi người đều cảm thấy bất an, Đường Đại Minh không phải là loại người gì tốt, tại thành phố An Thuyền, hắn bước từng bước một, nhanh chóng nhảy lên lên tới vị trí bí thư thị ủy!”
“Trong này tràn đầy các loại hương vị âm mưu và đấu tranh huyết tinh, hiện tại thường ủy thị ủy An Thuyền đều là mỗi người cảm thấy bất an, chỉ sợ Đường Đại Minh cắn đến mình!”
“Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đã thông báo cho hệ thống cảnh sát biên phòng trong tỉnh, phải khống chế mật thiết những nhân vật mấu chốt này, không để họ trốn đi!”
“Chu Trì Khôn bí thư và Tôn Thanh Vân bí thư đều đã làm ra chỉ thị phê quan trọng, muốn phòng công an tỉnh và Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh liên hợp hành động, nghiêm khắc giám thị những nhân vật mấu chốt có liên quan vụ ở thành phố An Thuyền án kia, lúc tối quan trọng, có thể trực tiếp cách ly thẩm tra!" Dương Tử Hiên nhen nhóm một điếu thuốc, đặt ở bên miệng, hơi híp lại mắt.
Đây là một quán trà lộ thiên tương đối yên tĩnh, người ra vào không quá nhiều, chỉ có mấy cô gái cách đó không xa, không biết đang nói cái gì, ngẫu nhiên tuôn ra một tràng tiếng cười rất to.
Hình dáng Dương Tử Hiên rút thuốc đưa lên miệng có vẻ cô đơn chán chường dị thường, có mấy cô gái thỉnh thoảng đưa ánh mắt sang liếc nhìn bàn Dương Tử Hiên bên này.
"Dưới loại tình huống đó, Tỉnh ủy khẳng định cũng phải nhanh chóng cân nhắc vấn đề chọn lựa người lãnh đạo bộ máy thành phố An Thuyền, anh phải tranh thủ vị trí bí thư thị ủy này, nhất định phải tỏ ra vẻ tin tưởng mình có thể làm tốt thành phố An Thuyền!" Dương Tử Hiên gõ gõ khói bụi trên tay rồi nói.
"Về chuyện này thì tôi cũng rất rõ ràng, nhưng nếu như hiện tại tôi trực tiếp đi tìm Chu Trì Khôn bí thư báo cáo công tác, cùng với cách nghĩ tôi tự tin mình có thể làm tốt tình huống hỗn loạn ở thành phố An Thuyền, có thể bị người khác nói là đang chạy quan hay không?”
“Tôn Thanh Vân bí thư có thể có ý gì khác không? Chu Trì Khôn bí thư bây giờ không phải đang chính thức chèn ép cán bộ Đại Danh hệ sao, có thể trực tiếp để cho tôi đứng ngoài canh cửa hay không?" Hứa Ấn Gia phiền muộn châm điếu thuốc.
"Chu Trì Khôn dù sao cũng là Bí thư Tỉnh ủy, nếu như anh muốn làm bí thư thị ủy An Thuyền, cửa ải của ông ta, anh nhất định phải qua, không qua được cửa ải này, anh cũng đừng nghĩ đến chuyện có thể ngồi vững vàng bí thư thị ủy An Thuyền, cho nên, cái báo cáo này, vô luận thế nào anh cũng phải làm!"
"Chu Trì Khôn là người xuất thân làm kinh tế từ Lỗ Đông tỉnh, trẻ trung khoẻ mạnh, La Phù tỉnh tuyệt đối không phải trạm cuối cùng của hắn, hắn cũng tuyệt đối không muốn để La Phù tỉnh trở thành trạm cuối cùng trên con đường làm quan trong cuộc sống nhân sinh của hắn!”
“Cho nên, tuy hắn muốn làm cân đối chính trị, nhưng cũng sẽ không hoàn toàn bỏ qua đại cục phát triển kinh tế La Phù tỉnh!”
“Trung ương điều hắn đến La Phù tỉnh, bổn ý là hi vọng, hắn có thể dẫn đầu thay đổi cục diện kinh tế suy yếu La Phù tỉnh, làm cân bằng tuyệt đối không phải là trọng điểm trong đầu hắn, trọng điểm của hắn vẫn là làm tốt kinh tế!”
“Chỉ cần anh trình bày cách anh tưởng tượng về sự phát triển của thành phố An Thuyền, để cho hắn cảm thấy anh có năng lực làm tốt thành phố An Thuyền, vậy là đủ rồi!"
"Chỗ Tôn Thanh Vân bí thư, anh cũng có thể rút thời gian làm báo cáo, ông ta sẽ giải thích tư tưởng của anh!”
“Ông ta cũng là nhân vật vài chục năm chìm nổi trong thể chế, công tác tại phòng tổ chức La Phù tỉnh cũng không phải sự tình một ngày hay hai ngày, anh làm báo cáo cho Chu Trì Khôn bí thư, không thể để lại ấn tượng xấu cho ông ta."
Dương Tử Hiên cười nói: "Chỗ Chí Ôn chủ tịch tỉnh, anh cứ nói rõ một vài chuyện quan trọng trước đi, anh muốn tranh thủ cái chức bí thư thị ủy An Thuyền này, nhất định phải được Chí Ôn chủ tịch tỉnh ủng hộ đã!"
Hứa Ấn Gia gật gật đầu, nói: "Những việc này, tôi đều sẽ xem xét chu toàn! Mấu chốt là làm sao để trực tiếp báo cáo với Chu Trì Khôn bí thư!"
"Nhất định phải biểu hiện ra tin tưởng làm kiêu ngạo thành phố An Thuyền, chế tạo thành phố An Thuyền trở thành thành phố tăng trưởng nhất trong các khu huyện xung quanh thành phố Tử Kim! Chỉ có như vậy mới có thể phù hợp với lợi ích chính trị và ý đồ chính trị của Chu Trì Khôn bí thư!"
"Chí Ôn chủ tịch tỉnh có nói muốn cùng ăn cơm trưa với cậu hay không, trước kia cậu dự đoán đúng việc trung ương áp dụng biện pháp điều tiết khống chế vĩ mô, có thể nói là để cho Chí Ôn chủ tịch tỉnh hoàn toàn đột phá chướng ngại do Hoàng Văn Thanh chủ tịch tỉnh đưa ra, nắm giữ quyền nói chuyện nhất định ở chính phủ tỉnh!" Hứa Ấn Gia vừa cười vừa nói.
Dương Tử Hiên là do Hứa Ấn Gia hắn tự mình dẫn vào Đại Danh hệ, đối với Dương Tử Hiên, Hứa Ấn Gia thật sự là ôm chờ mong thật lớn.
Ưu thế tuổi thọ cực kỳ rõ ràng, tri thức kinh tế vững chắc, lại còn cả thủ đoạn chính trị tương đối thành thục, tất cả làm cho Hứa Ấn Gia cực kỳ chờ mong, muốn chứng kiến xem cuối cùng Dương Tử Hiên có thể leo lên đến vị trí gì.
"Ha ha, Chí Ôn chủ tịch tỉnh chắc chắn cũng đang loay hoay đến sứt đầu mẻ trán rồi." Dương Tử Hiên đảo không muốn đi tranh công đòi phần thưởng, cũng không muốn vô cùng cường điệu tác dụng của mình.
Quá cường điệu tác dụng của mình, nói không chừng sẽ hoàn toàn ngược lại, làm Chí Ôn chủ tịch tỉnh cảm thấy phản cảm, đó chính là quá kém cỏi rồi.
Hứa Ấn Gia gật gật đầu, cũng không nói thêm cái gì, Dương Tử Hiên không phải là một người cần hắn nhắc nhở.
...
"Đây chính là thiệp mời sinh nhật của tôi!" Lương Quân Mi cầm thiệp mời trong tay, dùng hai tay đưa cho Dương Tử Hiên.
Đôi mắt thật dài mà to có một vẻ e lệ nhàn nhạt, rất đáng yêu mà không mất đi sự rụt rè, không mang theo sự sỗ sàng của Vương Tiểu Hoa kia, nghe nói nàng bị Triệu Minh phái đi chấp hành nhiệm vụ bí mật, Triệu Minh chủ quản phòng tình báo công an, hành động bí mật cũng không phải ít.
Dương Tử Hiên tựa ở bên cạnh lan can, tiếp nhận thiệp mời trong tay Lương Quân Mi, cười nói: "Long trọng như vậy à, còn có cả thiệp mời? Sinh nhật tròn tuổi à?"
Lương Quân Mi mỉm cười lắc đầu, dùng một bàn tay chống đỡ cái cằm tinh xảo, nói: "Tôi cũng muốn mình mới hai mươi mốt tuổi, nhưng năm tháng không chờ người!"
Dương Tử Hiên thoáng chú ý lạc khoản (phần đề chữ, ghi tên trên bức vẽ) và địa chỉ phía dưới thiệp mời một tý: Kim Kinh khách sạn Tây Giao!
"Cô là người Nam Tô à?" Dương Tử Hiên nhíu mày, ngẩng đầu liếc nhìn Lương Quân Mi, Kim Kinh là thành thị tỉnh lị của tỉnh Nam Tô.
"Không phải!"
Lương Quân Mi lắc đầu nói: "Người nhà của tôi đều ở Kim Kinh, tôi vốn muốn khiêm tốn tổ chức sinh nhật, nhưng mấy chị em trong nhà đều muốn xử lý thật tốt cho tôi, tôi lại không có ý tứ cự tuyệt bọn họ..."
Dương Tử Hiên chắc chắn Lương Quân Mi gia đình cũng sẽ không quá đơn giản, từ biểu hiện Trang Lộ Lộ nhìn thấy Lương Quân Mi trước kia cũng có thể thấy được rồi.
Gia đình cô gái này ít nhất cũng là loại Bá Vương phái bản, chỉ là, Dương Tử Hiên không nhớ nổi tỉnh Nam Tô rốt cuộc có nhân vật số nào mang họ Lương, chỉ là, khả năng Lương Quân Mi mang họ mẹ của nàng cũng không nhỏ.
"Tôi nhất định sẽ đến!"
Dương Tử Hiên giơ thiệp mời trong tay lên, nói: "Tôi cũng đã thật lâu không đi qua tỉnh Nam Tô rồi, tùy tiện đi nhìn ngắm cảnh tượng tỉnh lớn vùng duyên hải phát triển kinh tế biến chuyển từng ngày một tý, cũng là việc tốt!"
"Dương sở thật đúng là người bao giờ cũng muốn phát triển kinh tế!" Lương Quân Mi che cái miệng nhỏ nhắn lại, cười nói.
"Hưởng thụ không dám quên quốc!"
Dương Tử Hiên hơi tự giễu, rất nhiều chuyện đều là tự bản thân mình tự biết, hắn nói: "Quân Mi cứ gọi tôi Dương ca là được rồi, tôi so với cô thì chỉ lớn hơn ba tuổi, gọi Dương sở có vẻ xa lạ quá, ít nhất chúng ta vẫn đang kề vai chiến đấu mà!"
Lương Quân Mi gật gật đầu, bỗng nhiên như là nghĩ tới điều gì đó, nói: "Con cái Đường Lập chắc là không có chuyện gì đâu nhỉ? Tuy Đường Lập phạm sai lầm, nhưng từ pháp luật góc độ mà nói, cũng là người bị hại, tốt nhất là mở một mặt lưới, bỏ qua mấy cô nhi quả mẫu, nếu như còn liên quan đến các nàng, chỉ sợ cuộc sống sau này của các nàng sẽ không dễ qua!"
Dương Tử Hiên không nghĩ tới Lương Quân Mi lại tinh tế tỉ mỉ như vậy, tuy chỉ có duyên gặp mặt một lần cùng với Đường Ung Dung và Trịnh Bình, nhưng lại một mực nhớ kỹ.
Cũng có thể là do duyên cớ từ nghề nghiệp nàng, làm tình báo phải trở thành người cẩn thận chặt chẽ mẫn cảm!