Dáng tươi cười mập mờ trên mặt Hồ Tự Lập dần dần ngưng đọng lại, hắn biết rõ Đường Tập không dễ dàng bị lừa gạt như vậy, giọng nói trở nên trầm thấp: "Cậu đã nghi ngờ như vậy, tôi sẽ giúp cậu hỏi một chút về tình hình phía đồn công an, lát nữa sẽ điện thoại cho cậu."
Cúp điện thoại xuống, về sau, Hồ Tự Lập suy nghĩ một chút, vẫn bấm điện thoại của Dương Tử Hiên, nói sự tình Đường Tập gọi điện thoại cho hắn với Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên cười nói: "Là tôi để cho Hồ Khải đi thăm dò tài liệu, nhưng ghi tin tức tố cáo gửi cục chính trị Ban Kỷ Luật Thanh tra cảnh sát, lại không liên quan đến tôi."
Hồ Tự Lập biết thái độ của Dương Tử Hiên rồi, liền đáp lời Đường Tập: "Người trong cuộc gọi Lê Phẩm Thành, ghi tin tức tố cáo tin gửi đến cục chính trị Ban Kỷ Luật Thanh tra cảnh sát cũng là hắn!”
“Chắc trong lòng hắn vẫn còn tức giận bất bình, không có quan hệ gì đến đồn công an bên phía tôi! Về phần có người đứng ở sau lưng sai khiến dẫn đường để Lê Phẩm Thành gửi tin tức tố cáo hay không, tôi cũng không rõ ràng lắm!"
Đường Tập nghe được Hồ Tự Lập đẩy trách nhiệm không còn một mảnh, biết rõ Hồ Tự Lập không muốn trộn lẫn vào chuyện này, trong nội tâm mắng một tiếng cáo già.
Hắn gọi Khâu Bách Thành tới rồi nói: "Người đưa tin tức tố cáo cậu, là người trong vụ việc, hắn dùng tên thực đưa tin tức tố cáo."
Khâu Bách Thành có chút phẫn nộ rồi: "Cái thằng mất dạy kia, dám đưa tin tức tố cáo tôi, hừ, lát nữa xem tôi có giết chết hắn hay không."
"Cậu giả ngốc hay là ngốc thật? Hiện tại chuyện này đã bị huyên náo xôn xao, cậu càng không thể đánh đập Lê Phẩm Thành, cậu vừa động thủ, tình hình lại càng thêm không xong, càng chứng thực cậu có sai làm."
Giọng nói Đường Tập bắt đầu trở nên nghiêm khắc, Khâu Bách Thành cũng không dám nói tiếp.
"Hồ cục không phải là bạn tốt của ngài sao, có thể vận dụng quan hệ với Hồ cục, tiêu hủy một ít chứng cứ bất lợi đối với tôi không?" Khâu Bách Thành thăm dò hỏi.
Đường Tập không chút hoang mang nâng chung trà lên, chậm rãi nói: "Hắn bây giờ đang trốn tôi còn không kịp đấy, vừa rồi gọi điện thoại cho hắn, hắn đã đẩy không còn một mảnh!"
Khâu Bách Thành liền nóng nảy, nói: "Tham mưu trưởng, vậy thì bây giờ chúng ta nên làm sao? Chúng ta chỉ là những anh lính quê mùa, chơi mưu kế cùng với đám chính khách kia, đúng là không có biện pháp thắng nổi."
Đường Tập duỗi tay đè chặt bả vai Khâu Bách Thành, trấn an vài câu: "Yên tâm đi, cho dù cục chính trị Ban Kỷ Luật Thanh tra cảnh sát thật sự đến đây, điều tra cậu, cậu cũng phải từ từ phối hợp, không cần luống cuống, tôi sẽ giúp cậu."
Lúc chiều, cục chính trị Ban Kỷ Luật Thanh tra cảnh sát đến chi đội cảnh sát thành phố Tử Kim, mang Khâu Bách Thành đi, đồng thời, trong số những người bị tìm đến nói chuyện, còn có cả Lê Phẩm Thành.
Lập tức làm cho thành phố Tử Kim ồn ào.
Cùng lúc đó, viện kiểm sát thành phố Tử Kim chính thức thụ lí sự kiện Lê Phẩm Thành khởi tố cảnh sát thành phố Tử Kim Khâu Bách Thành đánh người.
Phương diện cục chính trị cảnh sát an bài Lê Phẩm Thành đến bệnh viện cảnh sát rất nhanh, tiến hành kiểm tra thân thể.
Nhưng bệnh viện cảnh sát không kiểm tra ra thân thể hắn bị bệnh tật gì, đồng thời còn tuyên bố với bên ngoài, Lê Phẩm Thành không có vấn đề gì về "não chấn động" "thính lực giảm xuống nghiêm trọng" như trong tin tức tố cáo miêu tả kia.
Cục chính trị cảnh sát đã tiến hành cảnh cáo miệng đối với Khâu Bách Thành, buổi tối đã thả Khâu Bách Thành về nhà ăn cơm, coi như không có chuyện gì.
Hồ Khải vô cùng tức giận nói: "Nhất định là bệnh viện cảnh sát đang làm trò quỷ, trước kia Lê Phẩm Thành rõ ràng đã bị Khâu Bách Thành và mấy cảnh sát đánh đến mức não chấn động, thính lực cũng giảm xuống nghiêm trọng."
"Tiểu Khải, nói chuyện phải chú ý, giở trò quỷ cũng chỉ là một nhóm người trong bệnh viện cảnh sát, không có nghĩa là tất cả bệnh viện cảnh sát đều như thế!"
Dương Tử Hiên chậm rãi buông chén trà xuống, cau mày nói: "Nhất định là Đường Tập vận dụng quan hệ tại hệ thống cảnh sát, lúc xem xét tình huống thân thể Lê Phẩm Thành bị thương, đã đè đến mức thấp nhất, định tính sự kiện đơn giản là say rượu đánh nhau, đối với Khâu Bách Thành, chỉ đơn giản là cảnh cáo miệng, căn bản không liên lụy đến bản thân Đường Tập."
"Vậy thì chúng ta nên làm gì bây giờ? Cứ như vậy liền buông tha cho Đường Tập? Lê Phẩm Thành đúng là đã gặp phải thiệt thòi lớn, vẫn đang trông cậy chúng ta giải oan cho hắn nữa." Hồ Khải có chút bối rối nói.
Dương Tử Hiên nâng chung trà lên, nhàn nhạt nhìn Hồ Khải có chút không bình tĩnh, trầm giọng nói: "Cậu đi trấn an cảm xúc Lê Phẩm Thành một tý, bảo hắn không cần vội vã, tòa án bên kia khởi tố, cũng tạm thời dừng lại."
Không nghĩ tới, bối cảnh Đường Tập cũng không hề kém, có các mối quan hệ tương đối trong bệnh viện cảnh sát, nhanh như vậy đã ứng đối và phản kích rồi.
Dương Tử Hiên tạm thời không muốn vận dụng quan hệ của Lương Quân Mi và Lương Lục Khoái, cho nên liền quyết định tiến hành xử lý lạnh đối với bản án này.
Thời điểm buổi tối, Dương Tử Hiên bị Trần Chí Ôn gọi đến nhà làm khách.
Tại ủy ban tỉnh, người nào cũng biết trên trán Dương Tử Hiên có khắc một chữ "Trần", Dương Tử Hiên cũng không kiêng kị cái gì, trực tiếp đi đến khu nhà thường ủy.
Trần Ấu Trúc có bữa tiệc tại công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, cũng thường xuyên không trở về nhà ăn cơm, trong nhà chỉ còn lại hai người Trần Chí Ôn và vợ hắn.
Sau khi Dương Tử Hiên vào cửa, Trần Chí Ôn liền gọi bảo mẫu và bà vợ đến làm cơm, để cho Dương Tử Hiên cùng ăn.
Ăn cơm xong, về sau, Trần Chí Ôn mới cùng Dương Tử Hiên ngồi ở bên cạnh bàn trà, vừa uống trà, vừa nói chuyện.
Tay nghề pha trà của Trần Chí Ôn không tệ, hắn không chú ý gì về phẩm chất trà, mà rất hưởng thụ quá trình pha trà, cúi đầu ngửi hương trà, khóe miệng đầy vẻ mỉm cười, hỏi: "Gần đây xin phép nghỉ vài ngày, lại xích mích với cảnh sát bên kia sao?"
Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm cả kinh, tay bưng nước trà run lên, nước trà liền rơi xuống mặt ghế, hắn vội vàng đứng dậy, cầm khăn lau lau một chút.
Hắn không biết Trần Chí Ôn thu được tin tức từ nơi nào, người biết rõ hắn kết thù với Đường Tập, chỉ có mấy người bên trong Ngu Nhạc Thành kia.
Hồ Tự Lập chắc chắn là không biết tùy tiện nói lung tung, Đường Tập cũng sẽ không tự bôi xấu mặt mình, Trình Tư Vũ biết, nhưng Trình Tư Vũ cũng sẽ không tùy tiện nói loạn tại ủy ban tỉnh.
Vậy thì rốt cuộc Trần Chí Ôn lấy được tin tức từ nơi nào đây? Dương Tử Hiên thật sự là không giải thích được.
Trần Chí Ôn hưởng thụ hết quá trình pha trà, lại để cho Dương Tử Hiên nhấm nháp một chút, ánh mắt hắn có thể nhìn ra sự nghi hoặc trong nội tâm Dương Tử Hiên, hắn cũng không có ý tứ giải thích, lại dẫn chủ đề tới vấn đề "công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích".
"Trong khoảng thời gian này Dương Ban Mai Xích phát triển cực kỳ mạnh, ngày hôm qua tôi bớt thời giờ nhìn quá trình phát triển Điện tử Dương Ban Mai Xích một chút, rất không tồi! Lắp đặt dây truyền sản xuất máy nhắn tin tiếng Trung thứ hai trong nước! Nắm giữ kỹ thuật hạch tâm! Những điều này, đều là điểm sáng trong việc xây dựng kinh tế tỉnh chúng ta."
Giọng nói và từ ngữ Trần Chí Ôn dùng, toàn bộ đều là thừa nhận, nhưng Dương Tử Hiên nghe vào trong tai, luôn cảm thấy có chút thành phần giáo huấn ở bên trong.
Dương Tử Hiên ưỡn thẳng cái eo, có chút nơm nớp lo sợ rồi, vội vàng nói một câu tâng bốc: "Đây cũng là kết quả lãnh đạo chính xác của ủy ban tỉnh."
Sắc mặt Trần Chí Ôn bình tĩnh trong chốc lát, bỗng nhiên cười nói: "Không, không, điện tử Dương Ban Mai Xích mua nhà máy vô tuyến điện số hai, một xí nghiệp nhà nước tổn hại lỗ vốn như vậy, đã là giúp cho ủy ban tỉnh!”
Chương : Khiêm tốn một chút()
“Lúc này mới qua mấy tháng, đã làm ra thành tích lớn như vậy, nhà máy vô tuyến điện số hai từ một nơi sắp chết đói, hiện tại đã lợi nhuận vô cùng lớn, so với rất nhiều xí nghiệp nhà nước to lớn trong tỉnh, thật sự là giỏi hơn nhiều lắm, chế độ phúc lợi cũng tốt...”
“Rất là hấp dẫn người, thậm chí một ít báo chí cấp trung ương cũng muốn đến Điện tử Dương Ban Mai Xích tiến hành phỏng vấn, nhưng đã bị tôi đè xuống dưới!"
Phía sau lưng Dương Tử Hiên lập tức toát ra một đống mồ hôi lạnh, hắn biết rõ, đây là Trần Chí Ôn đang biến tướng nhắc nhở hắn, phải khiêm tốn một chút.
Trước mắt, tuy thành tích Dương Ban Mai Xích rất đáng mừng, nhưng vẫn chưa phát triển đến tình trạng lớn mạnh, đủ cường đại để đứng vững trước sóng to gió lớn.
Chỉ cần truyền thông cấp trung ương cầm kính lúp xem hai cái, sợ rằng nó sẽ bị áp lực truyền thông cùng các loại áp lực tàn phá sạch sành sanh.
Sau lưng Điện tử Dương Ban Mai Xích là công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, vẫn chưa được tính là một công ty kết cấu cổ phần phức tạp, cũng sẽ bị những truyền thông này phóng đại đưa tin, khẳng định sẽ bị một ít người hữu tâm phát hiện một ít dấu vết để lại.
Đối với Dương Tử Hiên, đối với Trần Chí Ôn, đều là bất lợi!
Dương Tử Hiên xoa xoa dấu vết đổ mồ hôi trên trán, miễn cưỡng cười nói: "Xác thực là như vậy, trong khoảng thời gian này, Dương Ban Mai Xích phát triển hơi nhanh, nhưng trong tỉnh cũng không phải là không có xí nghiệp dân doanh khác phát triển rất nhanh, cũng không thể chuyên môn đưa ánh mắt chú ý đến Điện tử Dương Ban Mai Xích nha!”
“Tựa như tập đoàn Càn Khôn, cũng là một nhà xí nghiệp dân doanh rất ưu tú, gần đây lại tiến hành hợp tác cùng xí nghiệp dân doanh nổi danh tỉnh Giang Nam —— tập đoàn Nam Khê, chế tạo sản nghiệp liên hoàn cung ứng máy nhắn tin và đài phát thanh."
Trần Chí Ôn cười cười, nói: "Thằng nhóc cậu, đầu óc chuyển động rất nhanh, nhanh như vậy đã dẫn ngọn lửa lên trên người Càn Khôn rồi, chỉ là, nhiều thêm mấy xí nghiệp dân doanh cạnh tranh, cũng có thể giúp Điện tử Dương Ban Mai Xích, giảm bớt rất nhiều nguy hiểm đến từ phương diện thể chế và truyền thông!"
Dương Tử Hiên cười một tiếng ngây ngô, nói: "Tôi cảm thấy phương hướng phát triển của Dương Ban Mai Xích rất đúng, phối hợp với các chính sách ủy ban tỉnh kinh tế thi hành, chỉ có ủy ban tỉnh lãnh đạo chính xác, Dương Ban Mai Xích mới có thể có sân khấu phát triển càng thêm rộng lớn."
Hoàn cảnh thể chế trong nước rất đặc thù, xí nghiệp dân doanh muốn phát triển lớn mạnh, phải một mực kết hợp cùng với kinh tế địa phương, cùng nhau phát triển.
Bắt cóc kinh tế chính phủ địa phương lên trên chiến xa, mới có thể chậm rãi phát triển, không có bất kỳ một xí nghiệp dân doanh nào có thể hoàn toàn thoát ly khỏi hoàn cảnh phát triển trong thể chế chính trị này.
Dương Tử Hiên tỏ thái độ này, lại để cho Trần Chí Ôn cảm thấy thoả mãn.
Bởi vì nguyên nhân Trần Ấu Trúc đã nhậm chức ở công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, Trần Chí Ôn không muốn Dương Ban Mai Xích thái quá mức hổ báo.
Công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích là công ty mẹ của điện tử Dương Ban Mai Xích, điện gia dụng Bất Dương Mai, Thanh Bình chế dược, Tuyết Trắng Nhật Hóa.
Lúc trước Dương Tử Hiên đề nghị tách ra thành lập công ty mới, hơn nữa còn hình thành quản lý cao tầng đối với tất cả công ty, tiến hành cầm cổ phần của nhau, chính là vì che dấu tai mắt người, tránh để cho những người này Trần Ấu Trúc bị đưa ra ánh sáng, ngồi dưới tia sáng huỳnh quang của truyền thông.
Dựa theo đề nghị của Dương Tử Hiên, Trương Tuyết Bách, với tư cách người sáng lập Tuyết Trắng Nhật Hóa, tại thời điểm Tuyết Trắng Nhật Hóa nhập vào Dương Ban Mai Xích, trở thành xí nghiệp thành viên của công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, liền lấy % cổ phần công ty Tuyết Trắng Nhật Hóa, đổi lấy % cổ phần công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích.
Thanh Bình chế dược, bởi vì tỉ lệ lợi nhuận tương đối cao, tài sản vô hình rất nhanh tăng giá trị, Chú Thanh Nam có thể dùng bốn mươi phần trăm cổ phần công ty Thanh Bình chế dược, đổi lấy % cổ phần công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích.
Trần Ấu Trúc, bởi vì là người lãnh đạo chủ yếu công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, cùng Trương Bích Tiêu, Tô Ban Mai, Từ Minh, tổ hợp thành bốn đầu sỏ ban giám đốc công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, cầm cổ phần của công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, cũng gần ngang bằng với Trương Bích Tiêu và Tô Ban Mai.
Trước mắt Trương Bích Tiêu nắm giữ % cổ phần công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, Tô Ban Mai cũng nắm giữ khoảng chứng %.
Trần Ấu Trúc cũng cầm khoảng % cổ phần, vợ chồng Từ Minh nắm %, còn lại hơn %, liền chuyển cho những đồng nghiệp và thành viên khác trong công ty.
Hiện tại, hội đồng quản trị công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích là Trương Bích Tiêu, Tô Ban Mai, Trần Ấu Trúc, Từ Minh, Chú Thanh Nam, Trương Tuyết Bách.
Các thành viên lúc trước từ cửa hàng quốc doanh đào tới, nhanh chóng được trọng dụng.
Những người nổi tiếng nhất là phó tổng tiêu thụ điện gia dụng Bất Dương Mai, Nhạc Thành Ưng.
Chủ trì nghiên cứu phát minh máy nhắn tin tiếng Trung điện tử Thần Quang, Vương Hiểu Xuân, Vương Hiểu Xuân là nghiên cứu viên thâm niên trong viện nghiên cứu Motorola, lúc trước bị Dương Tử Hiên phái người đào tới, trở thành nhân vật mấu chốt để điện tử Thần Quang có thể nghiên cứu phát minh ra máy nhắn tin tiếng Trung.
Ngoài ra hắn cũng chủ quản tất cả nghiệp vụ nghiên cứu phát minh điện tử Thần Quang, xí nghiệp lớn thứ nhất dưới cờ điện tử Dương Ban Mai Xích.
Trước mắt, dưới cờ công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, tổng cộng có bốn xí nghiệp thành viên.
Điện tử Dương Ban Mai Xích chủ quản sản nghiệp điện tử, Dương Tử Hiên biết rõ, tương lai hai mươi năm sau, chính là thời kì sản nghiệp điện tử phát triển cực kỳ mạnh mẽ, đây là một khối lợi ích tăng trưởng rất lớn.
Điện gia dụng Bất Dương Mai chủ quản việc buôn bán điện gia dụng, trước mắt, tổng số sản phẩm bán lẻ đã có thể vượt qua ba trăm vạn, chuẩn bị tiếng hành bành trướng.
Tuyết Trắng Nhật Hóa sản xuất nhóm bột giặt " sạch trong nháy mắt " đầu tiên, bởi vì giá cả rẻ tiền, còn có cả sách lược nhằm vào doanh nghiệp và người thu nhập thấp, đã có hiệu ứng nhãn hiệu nhất định trong tỉnh La Phù.
Sau khi Thanh Bình chế dược lấy được thành công lớn từ nước quả táo, không hề bị thắng lợi làm choáng váng đầu óc, nhanh chóng đẩy ra sản phẩm bảo vệ sức khoẻ mới nhất: "Bổ huyết vương”.
Đương thời, rất nhiều dân chúng vừa thoát khỏi nghèo khó, vô cùng thích thú đối với sản phẩm bổ máu, tại cuối năm nay sẽ được đẩy ra thị trường, hiện tại đã đầu tư vào giai đoạn tuyên truyền.
Sản nghiệp điện tử, công tác bán lẻ điện gia dụng, ngành sản xuất bảo vệ sức khoẻ, ngành sản xuất sản phẩm tiêu dùng, có thể nói Dương Ban Mai Xích đã bắt đầu trải rộng đường đi rồi.
Tuy xí nghiệp thành viên như Tuyết Trắng Nhật Hóa, trước mắt tỉ lệ lợi nhuận không cao, nhưng tiền cảnh vẫn rất khả quan.
Dựa theo tính toán, trước mắt, tổng tài sản Dương Ban Mai Xích đã đột phá hai trăm triệu, cũng khó trách Trần Chí Ôn nói công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích khuếch trương quá là nhanh, khiến cho một ít truyền thông trung ương chú ý.
Dùng thời gian hai năm, thành lập hình thức ban đầu của một đế quốc thương nghiệp, xác thực là tương đối ít thấy.
Không những thế, tại La Phù tỉnh, loại này tỉnh trung bộ kém phát đạt, xuất hiện một nhà xí nghiệp dân doanh có thực lực như vậy, khó tránh khỏi có vẻ như hạc giữa bầy gà, dù cho ở vùng duyên hải, xí nghiệp dân doanh như vậy sớm đã là nhìn mãi quen mắt.
Dựa theo tính toán tổng tài sản Dương Ban Mai Xích, giá trị con người của Trương Bích Tiêu, người đại biểu Dương Tử Hiên cầm cổ phần đã muốn tiếp cận một trăm triệu, một cô gái, tại thời đại này, nắm giữ một trăm triệu tài phú, vẫn tương đối kinh người, mà Trần Ấu Trúc mới lập nghiệp không đến một năm, giá trị con người cũng đã tiếp cận hai ngàn vạn, cũng tương đối kinh người.
Tuy kết cấu cổ phần và tài chính của công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích không cần công khai đối với thị trường, nhưng nếu như truyền thông trung ương trắng trợn đưa tin, khó tránh khỏi sẽ bị một ít người hữu tâm thông qua các loại quan hệ thăm dò giá trị con người của mấy người Trần Ấu Trúc, sẽ ảnh hưởng bất lợi đối với sự phát triển của Trần Chí Ôn.
"Thành tích Dương Ban Mai Xích đáng giá để khẳng định, trong tỉnh chúng ta có thể xuất hiện một xí nghiệp dân doanh như vậy, cũng một loại khẳng định với các chính sách kinh tế của tôi và chính phủ, nói rõ là tôi đã đúng!"