Giả Làm Tình Nhân Xã Hội Đen

chương 5

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tất Thịnh hừ lạnh một tiếng, “Hiểu rõ sai rồi sao? Như vậy về sau mời hỏi rõ ràng nguyên do rồi tức giận cũng không muộn.”

Thạch Du đè nén lửa giận trong lòng, châm chọc mỉm cười, cắn chặt răng nói : “Tôi biết rồi, về sau tôi sẽ sửa chữa!” Những lời này phải cố gắng lắm cô mới nói được.

Hắc Báo cảm giác hình như giữa Thạch Du và Tất Thịnh đang có một bầu không khí căng thẳng không ngừng tăng lên, anh thật sự lo lắng và phiền não bọn họ như vậy thì làm sao có thể có một cuộc hợp tác tốt ở Las Vegas?

Hắc Báo nhìn Thạch Du nở nụ cười nói, “Vậy bây giờ mời cô theo chúng tôi trở về khách sạn !”

“Bây giờ?” Thạch Du cúi đầu trầm mặc nhưng ngay sau đó đưa mắt lên nhìn Hắc Báo, “Anh đừng nói đùa chứ, tôi làm sao có thể và với các anh trở về khách sạn ngay bây giời? Dù sao thì các anh cũng phải cho tôi một chút thời gian để chuẩn bị hành lý chứ?

“Không cần phải vất vả! Tôi đoán cô cũng chẳng có đồ dùng thích hợp cho công việc lần này.” Tất Thịnh lạnh lùng giễu cợt Thạch Du.

“Anh. . . . . .” Thạch Du phảo cố gắng hết sức kìm nén sự tức giận của mình, mở to đôi mắt nhìn Tất Thịnh.

Hắc Báo vội vàng hoà giải, nhỏ giọng nói : “Cô đừng vội nóng giận,ý của lão đại là chúng tôi bây giờ muốn dẫn cô đi chọn, mua mấy bộ quần áo để dùng khi ra khỏi phòng , cho nên cô không phải cần phải chuẩn bị hành lý gì đâu.”

Nghe vậy, Thạch Du nhìn Hắc Báo, Tất Thịnh cũng nhìn Hắc Báo một cách chỉ trích.

Hắc Báo bị kèm ở giữa, mặt uất ức vô tội, lại không biết phải làm sao .

Tất Thịnh nhìn Thạch Du từ trên xuống dưới, “Chúng tôi ở chỗ này chờ cô…cô chỉ cần thay một bộ quần áo bình thường là được.”

Thạch Du dùng ánh mắt khiêu khích liếc nhìn anh, “Mua đồ? Đó là anh trả hay là tôi trả?”

Tất Thịnh tức giận điên cuồng hét lên: “Do tôi trả!”

Thạch Du không thèm để ý đến sự phẫn nộ của anh ta, nhún nhún vai nhạo báng mà nói: “Tôi bây giờ mới biết, đóng giả làm người yêu thật là một công việc tiết kiệm .” Cô trào phúng hướng ánh mắt từ trên người anh ta nhìn xuống, bóng dáng mảnh khảnh đi nhanh vào trong nhà.

Tất Thịnh tức giận chỉ có thể một mình tức giận, căm giận cười một tiếng, “Tôi thật đúng là tự làm tự chịu!”

Đợi một lúc lâu, Tất Thịnh không kiên nhẫn nổi, ở trước cửa nhà Thạch Du đi qua đi lại.”Làm cái gì? Thay mỗi bộ quần áo mà lâu như vậy sao?”

Hắc Báo cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, thầm nghĩ Thạch Du đúng là đi thật lâu, nếu mà cô còn không ra , thật không biết lấy cái gì để làm dịu sự tức giận của Tất Thịnh đây?

Rốt cuộc, biết bọn họ chờ đợi đã lâu cánh cửa cuối cùng cũng được mở ra, trong phút chốc, Tất Thịnh và Hắc Báo bị Thạch Du dọa cho giật mình, kinh ngạc.

“Thấy thế nào? Có được không?” Thạch Du lộ ra một sự đắc ý, nét mặt vui mừng.

Hắc Báo không nhịn được cười thật to , “Trời ạ! Tiểu thư, cô đi giả làm người yêu của lão đại chứ không phải là thư ký của anh ấy đâu mà ăn mặc như vậy!” Hắn phát ra tiếng cười lớn hơn.

Sắc mặt Thạch Du liền lúc xanh lúc đỏ, không ngờ mình tỉ mỉ ăn diện như vậy lại bị giễu cợt.

“Này vậy làm người yêu thì nên mặc cái gì? Chẳng lẽ tôi phải mặc những bộ trang phục đẹp đẽ như Tây Thi chắc?” Cô đầy bực tức hỏi.

“Như vậy cũng không phải , chỉ là cô bây giờ ăn mặc. . . . . . Cũng thật sự quá đi!” Trên mặt Hắc Báo in hằn nét cười.

“Tốt lắm, đừng nói ahhh… Bây giờ cô hãy theo chúng tôi đi.” Tất Thịnh bắt đầu lo lắng chủ ý tìm người đóng giả làm người yêu này là đúng hay không, không biết anh bỏ số tiền đó ra , có thể giải quyết vấn đề không hay là sẽ đổi lấy một nỗi sỉ nhục khó mà quên được cho cả cuộc đời mình .

Tất Thịnh đi tới, ngồi lên một chiếc xe hơi màu đen sang trọng.

Thạch Du lúc này mới phát hiện ra, bọn họ có lái xe tới, hỏi cũng không hỏi nhanh chóng theo Tất Thịnh ngồi lên xe, Hắc Báo ngồi ở phía trước.

Tất Thịnh ra lệnh: “Trở về khách sạn.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio