Già Thiên

chương 791: trần truồng đại chiến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong lô là một không gian rất rộng, tràn ngập sương mù. Lúc này ở đây có một tòa cung điện chìm nổi, chính là Quảng Hàn Khuyết.

Y Khinh Vũ cũng tiến vào trong Thánh binh này, không dám ở trong không gian Thần Nữ Lô bởi vì đây là không gian tràn ngập uy hiếp với tiên từ, thánh nữ.

Trong Quảng Hàn Khuyết tràn ngập mây mù mờ ảo, điện vũ lâu thai san sát, sáng bóng nhiều điểm. Diệp Phàm muốn phá vỡ không gian này lao ra nhưng cũng rất khó khăn.

- Vô dụng thôi, ngươi tiến vào Thánh binh rồi còn muốn đi ra là chuyện không thể!

Y Khinh Vũ xuất hiện, dừng thân trên đám mây, tay áo phấp phới, dáng vóc thon dài động lòng người, mặt trái xoan tinh oánh như ngọc, lông mi thật dài với đôi mắt to thâm thúy, tràn ngập linh quang.

- Ta tuy rằng ra không được nhưng ngươi cũng có đại nạn, thân là một nữ nhân tiến vào Thần Nữ Lô, ngươi hãy tự cầu là nhiều phúc đi!

Diệp Phàm nói.

- Thần phục ta đi, ta lưu tính mệnh của ngươi!

Y Khinh Vũ lộ ra một vẻ tươi cười nhàn nhạt. Nàng kinh diễm đương thế, dung mạo vô song, thanh âm vô cùng êm tai rất rung động lòng người mà nói ra những lời như vậy khiến người ta thấy có chút đột ngột, không nên xuất ra từ miệng một mỹ nhân đệ nhất thiên hạ thế này.

- Tiến vào Thần Nữ Lô, đường ra duy nhất chính là thần phục ta, như vậy mới có thể còn sống đi ra ngoài.

Diệp Phàm nói.

- Lúc này là ở trong Quảng Hàn Khuyết, đây là một kiện Thánh binh truyền thế, vận mệnh của ngươi đang ở trong tay ta, không nghe ta thì ngươi chỉ có một đường chết mà thôi!

Mái tóc Y Khinh Vũ nhẹ nhàng bay múa, cơ thể tràn ngập lưu quang, xinh đẹp xuất trần.

- Mỹ nữ thiên hạ đệ nhất, ngươi vì sao thích để người ta thần phục thế?! Thích làm nữ vương sao?!

Diệp Phàm trêu chọc nói.

- Trong Quảng Hàn Khuyết này, ta chưởng khống hết thảy, thu chủ nguyên thần của ngươi vào tay, ta mới thuận lợi đàm phán với bên ngoài.

- Ta cảm thấy ngươi ta có thể ngồi xuống thương thảo đó.

Diệp Phàm nói.

- Không cần kéo dài thời gian, ta sẽ không cho ngươi cơ hội đâu! Dù ngươi là Thánh thể nhưng trong binh khí Thánh nhân viễn cổ thì sinh tử cũng nằm trong tay ta mà thôi.

Y Khinh Vũ vô cùng nhẹ nhàng thoải mái.

- Giao chủ nguyên thần ngươi ra đây, ta lưu cho ngươi một mạng, ngày sau coi ta là chủ là được.

Một kích toàn lực của Thánh binh, ngay cả chư vương Tiên Thai tầng thiên thứ ba cũng phải nuốt hận. Dù thân thể Diệp Phàm có cường đại tới mấy đi nữa cũng nhưng còn chưa đại thành, không thể chịu đựng được.

- Ngươi ta là quan hệ gì?! Ngày đêm hầu hạ bên ngươi sao?!

Diệp Phàm mim cười nói.

- Ta đã cho ngươi lựa chọn, nếu không nghe thì đừng trách ta phải ra tay!

Y Khinh Vũ đưa tay vuốt khẽ mái tóc dài, bình thản nói.

Đột nhiên, Diệp Phàm tiên hạ thủ vi cường, dùng bí quyết chữ Hành, thân thể hóa thành một đạo hư ảnh lướt tới, đánh thẳng về phía Y Khinh Vũ, không quản lạt thủ tồi hoa.

- Vô dụng, trong Quảng Hàn Khuyết do chính tay Thánh nhân viễn cổ luyện thành, dù là Vương thể đại thành tới cũng khó thoát khôi một kiếp!

Thanh âm Y Khinh Vũ mê hoạch lòng ngươi, nhưng hoàn toàn khác với hành động, không hề lưu tình chút nào.

Một tiếng chấn động mãnh liệt vang lên, cả tòa Quảng Hàn Khuyết đều rung chuyển kịch liệt tiên quang đầy trời rơi xuống, đánh về phía Diệp Phàm, mỗi đạo cũng đủ chém giết đại năng.

Đây là tuyệt sát!

Một vị giai nhân tuyệt đại, phong thái thuyệt thế, yểu điệu thục nừ mà khi động thủ lại giống như một nừ chiến thần, vô cùng đáng sợ.

Đang!

Lại một âm thanh chấn động vang lên, tiên quang hạ xuống, Diệp Phàm bay ngược ra sau, Vạn Vật Mầu Khí Đinh trên đầu gần như chia lìa với hắn, quyển đồ hắn thu được ở Vạn Long Sào cũng tung bay phấp phới.

Ngoài ra, trong tay hắn có một cây thần trượng hoàng kim, cũng phát ra ánh sáng nhiều màu, trong miệng phun ra một ngụm máu huyết, khó khăn lắm mới chống đỡ được oai lực Thánh binh, tránh được một kiếp.

- Thánh binh bị phong ấn!

Y Khinh Vũ biến sắc, nhìn thẳng quyền trượng hoàng kim đang phát ra sát khí vô tận này, trong lòng rất không bình tĩnh.

Quảng Hàn Khuyết ở trong Thần Nừ Lô cho nên chỉ phát huy ra được một thành thần năng, bị áp chế quá lớn, hiển nhiên là do Lệ Thiên và Yến Nhất Tịch gây ra.

Chân mày Y Khinh Vũ nhíu lại. Dùng một thành thần năng Thánh binh diệt sát Diệp Phàm đã không hề đơn giản, trong tay đối phương lại có quyền trượng này, dù bị phong ấn nhưng cũng có thể ngăn cản một bộ phận công kích.

- Không cho ngươi cơ hội nữa!

Thần sắc của nàng trờ nên lạnh như băng.

Toàn thân Y Khinh Vũ phát ra bảo huy, thần y lưu chuyển ánh sáng nhiều màu, tư thế oai hùng hiên ngang, như một nừ thần. Nàng huy động hay tay, đánh ra một vòng thần nguyệt, áp về phía Diệp Phàm.

Đây là do tiên quang của Thánh binh ngưng tụ mà thành, mượn dùng hai tay nàng đánh ra, chủ công địch thủ. Oai lực Thánh nhân mênh mông cuồn cuộn nổi lên.

Thiên Đình cổ Trượng tuy là Thánh binh nhưng bị phong ấn, nay căn bản không thể phát ra thần năng, Diệp Phàm cầm nó trong tay mà không thể xuất kích được.

- Thánh binh là một loại sinh mệnh kéo dài của Thánh nhân viễn cổ sau khi chết, ngươi cho rằng có thể đối kháng một vị Thánh nhân sao?! Binh khí của ngươi là chết, hết thảy coi như xong, để ta tiễn ngươi!

Y Khinh Vũ đả kích.

Lời nói của nàng cũng không phải là ngoa ngôn, dù chỉ là một thành thần năng nhưng uy lực của Thánh binh cũng vượt xa khả năng chịu đựng của nhân lực. Toàn thân Diệp Phàm xuất hiện rất nhiều vết nứt, khớp xương cũng răng rắc.

Ở bên ngoài, Thái Âm thần tử lại công tới, Thái Âm thánh lực có thể đóng băng hết thảy, khiến hai người Yến Nhất Tịch đứng trước Thần Nừ Lô cũng bị một tầng băng sương bao phủ.

Lục Nha cũng lần nữa ra taỵ, Ô Sí Thần Đảng chém tới. Mấy kiện Thánh binh vây sát hai người Lệ Thiên, muốn đoạt đi Thần Nừ Lô.

Ầm!

Phiến cổ điện phía trên Phù Tang Thần Thụ đột nhiên chấn động mành liệt. Các thế lực đã sớm vọt vào đang xảy ra hỗn chiến, tiên huyết nhiễm hồng.

Loạn chiến phát sinh, rất nhiều người đều muốn tranh đoạt di bảo của cổ Hoàng, cũng có tu sĩ không lao vào điện vũ mà hướng về phía Phù Tang Thần Thụ hạ xuống.

Nhưng gốc cây này thật đặc biệt. Thái Dương thánh lực đốt hủy rất nhiều cường giả, mà đáng sợ nhất là trước cây này có một lão nhân cụt tay đang đứng, phát sáng như một vầng mặt trời, không ai tới gần được.

Tuy rằng Thần Tàng sắp hiện thế nhưng mỹ phụ trung niên, Lục Nha, Thái Âm thần tử cũng không lập tức lao lên, dùng Thánh binh ngăn chặn đám người Lệ Thiên. Thần Nữ Lô không ngừng run rẩy, mấy lần suýt nữa đã bị đánh rơi khỏi bầu trời.

Ầm!

Một âm thanh chấn động mãnh liệt vang lên, hai kiện Thánh binh ép xuống, song chưởng của Lệ Thiên gần như vỡ ra, phải há mồm phun ra một ngụm tiên huyết. Yến Nhất Tịch cũng kêu lên một tiếng đau đớn, áo trắng đã nhiễm hồng.

Cùng lúc đó, kiện Thánh binh thứ ba ép xuống, Thần Nữ Lô bị đánh nghiêng đi, hai người lập tức trọng thương. Đều là Thánh binh thì lúc này cần phải xem thực lực người sử dụng. Hai người bọn họ tự nhiên không thể ngăn được một đám người vây sát.

Lệ Thiên nảy sinh ý nghĩ ác độc nói:

- Cùng lắm thì cá chết lưới rách, trong lô là mỹ nhân đệ nhất thiên hạ... Hắc hắc!

- Thả Y Khinh Vũ ra, cho các ngươi rời đi!

Mỹ phụ trung niên Cung Quảng nói.

- Chúng ta nếu muốn rời đi thì các ngươi không ngan được. Các ngươi muốn lưu chúng ta tại thì trừ khi phải hủy diệt một kiện Thánh binh!

Lệ Thiên bắt đầu vận dụng lực lượng cấm kỵ trong Thần Nữ Lô, đang xốc lên tiểu tế đàn bên trong.

Trong Thần Nữ Lô, Y Khinh Vũ biến sắc. Lực lượng Nhân Dục Đạo tràn ngập, bao phủ cả Quảng Hàn Khuyết. Nàng đột nhiên nổi lên một cỗ dự cảm không tốt, nhớ tới một ít truyền thuyết.

Ầm!

Áp lực của Diệp Phàm giảm xuống, một cỗ lực lượng tinh thuần mãnh liệt hóa thành một mảnh hỏa diễm chống đỡ được Quảng Hàn Khuyết.

- Đạo lực Nhân Dục Đạo!

Trong Thần Nữ Lô là một mảnh mông lung, lục dục thần kiếp buông xuống, đan vào từng đạo ánh sáng, bao phủ cả không gian nơi này, vọt vào trong Quảng Hàn Khuyết.

Ầm!

Tóc đen bay múa, thần y bị đốt thành tro, Y Khinh Vũ lộ ra một thân thể trắng nõn động lòng người, trần như nhộng. Sự hoàn mỹ của nàng khiến người ta hít thở không thông.

Thấy được lục dục thần kiếp tấn công, nàng cũng không có chút bối rối nào. Dù xích lòa đối diện Diệp Phàm nhưng thần sắc của nàng vẫn rất trấn định, đôi mắt như bảo thạch càng thêm lạnh lùng.

- Tiến người đi thôi! Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Mỹ nhân đệ nhất thiên hạ quát lớn.

Nàng thúc dục Qụảng Hàn Khuyết, không để ý pháp tắc Thần Nữ Lô xâm nhập, quyết định trước giết chết Diệp Phàm, tránh không để chuyện ngoài ý muốn phát sinh.

Binh khí Thánh nhân hoàn toàn sống lại, thần năng phát huy ra vượt xa lúc trước, khủng bố tuyệt luân.

Phốc!

Mặc dù là Thần Vương đại thành tới đây, dưới hoàn cảnh này cũng chỉ có thể nuốt hận. Mà Diệp Phàm còn chưa đạt tới đại thành, thân thể lập tức toái điệu.

- Rốt cục có thể giết được hắn trước!

Y Khinh Vũ lẩm bẩm.

Nhưng mà không lâu sau, cách đó không xa huyết quang lại lóe lên, cơ thể Diệp Phàm lần nữa sống lại, xuất hiện trong thần lô này.

- Ngươi...

Y Khinh Vũ biến sắc, thân thể trắng toát như ngọc, dung nhan xinh đẹp không tỳ vết.

Diệp Phàm lúc này đánh tới, tóc đen bay múa, cùng Y Khinh Vù triển khai một hồi đại chiến trần truồng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio