"Dừng! Dừng dừng dừng!" Mịch Nhi há hốc mồm nhìn bộ dạng Liên Tĩnh Bạch rành mạch có trật tự thật sự bắt đầu muốn định, liền kêu vài tiếng dừng, hốt hoảng ngăn anh nói, "Em chưa đồng ý đính hôn với anh, em cũng chưa nói gì, anh gấp cái gì! Nào có sau khi vừa cầu hôn mấy ngày sẽ phải cử hành nghi thức đính hôn, sao anh không dứt khoát nói kết hôn đi!"
Liên Tĩnh Bạch gật đầu nói: "Thật ra anh đương nhiên rất muốn sắp xếp chính là lập tức kết hôn, chẳng qua nếu như xác định một tuần sau kết hôn hiện tại mới bắt đầu chuẩn bị, thời gian cũng quá vội vàng quá khẩn trương, không thể cho em một hôn lễ hoàn mỹ, không thể để em làm một cô dâu thập toàn thập mỹ. Cho nên, anh tình nguyện nhịn một chút tiếp tục chờ đợi, chúng ta tiến hành bước đính hôn này trước thôi."
Anh vừa rồi thật sự có nghiêm túc cân nhắc qua lập tức đi đến chuyện kết hôn, nhưng cuối cùng vẫn bị anh bác bỏ suy nghĩ này.
Tình yêu của anh và Mịch Nhi cuối cùng tu thành chánh quả, cuối cùng anh có thể cưới người yêu mến nhau từ nhỏ đến lớn, đương nhiên muốn cho cô hôn lễ long trọng xa hoa hoàn mỹ không thiếu sót nhất, nếu như anh xác định hôn lễ tại mấy ngày sau, cứ như vậy vội vả đi chuẩn bị tiệc cưới, cho dù Triển gia cũng không thiếu quyền lực tài lực, cũng không thể làm chu đáo được, nhất định sẽ có chỗ chuẩn bị không chu toàn.
Anh không muốn vì vậy uất ức Mịch Nhi, khiến hôn lễ cả đời chỉ có một lần lưu lại đủ loại tiếc nuối .
Cho nên, anh tạm thời chậm lại một bước, quyết định cử hành nghi thức đính hôn tráng lệ tuyên bố với thế giới trước, đem đến một hôn lễ thế kỷ độc nhất vô nhị. Cho dù bữa tiệc đính hôn sắp xếp tại mấy ngày sau, nhưng nó đơn giản hơn hôn lễ nhiều, vẫn có thể kịp bố trí chu toàn.
Bước đính hôn trước cưới sau này, cũng giống như hôn nhân của nhà giàu quyền thế, anh cũng sẽ như vậy tuyên bố với tầng lớp thương nhân chính trị nhà trai ký kết tần tấn chi hảo () với nhà gái, về sau hai nhà sẽ hợp tác thêm nhiều mặt liên kết mạnh mẽ, trên thương trường đối thủ và đồng bọn cũng phải đề cao chú ý.
(): thời đại Tần Tấn hai nước quan hệ qua lại với nhau bằng việc kết hôn cưới hỏi, bây giờ là nói về hai bên thông gia.
Nhưng anh quyết định làm như vậy, cũng tuyệt đối không phải bởi vì thân phận của Mịch Nhi là đại tiểu thư của Mộ Nguyệt MOON, không phải muốn tuyên bố quan hệ người thân của nhà họ Triển và nhà họ Mục, nhà họ Mục không cần, nhà họ Triển dĩ nhiên càng không cần.
Đây chỉ là ý định đánh nhanh thắng nhanh của anh, chỉ là coi trọng và hứa hẹn quan trọng nhất anh của với Mịch Nhi, tình cảm của bọn họ không cần che che giấu giấu, anh chính là suy nghĩ như vậy, thông qua một bữa tiệc đính hôn long trọng nhất, để quan hệ của hai người phơi trần khắp thế giới, chia sẻ hạnh phúc hôn nhân với mọi người.
"Chúng ta nhất định sẽ kết hôn không sai, nhưng cũng không nhất định phải cử hành đính hôn nha! Anh không có xem trong chuyện xưa ư, nam nữ đính hôn dường như sẽ không có kết quả tốt! Không phải có bạn trai trước bạn gái trước tới đại náo bữa tiệc đính hôn cướp cô dâu hoặ chú rễ, thì nhất định là cô dâu hoặc chú rễ ở lễ đính hôn nhìn thoáng qua với một vị khách gặp gỡ chân mệnh công chúa ngây thơ, cho dù vượt qua bữa tiệc đính hôn bình an, sau thời gian đính hôn tuyệt đối cũng sẽ không hẳn bình an, cũng sẽ xảy ra tai nạn xe cộ hay phản bội gì đó, nhất định thảm hơn. . . . . ." Mịch Nhi phân tích đủ loại hậu quả xấu về đính hôn với anh, liều mạng muốn thuyết phục anh thay đổi ý nghĩ, "Đính hôn thật sự là điềm xấu, chúng ta không cần cử hành chuyện như vậy có được không!"
"Anh đã nói bao nhiêu lần rồi, Mịch Nhi, về sau em đừng đọc tiểu thuyết mạng! Những tình tiết ngược kia đâu có tính chân thật, chẳng qua vì miêu tả một tình tiết hư ảo phức tạp, hết sức có thể để kịch tình thăng trầm lên xuống thôi! Em còn tưởng là thật ư, nhanh quên hết những tình tiết cẩu huyết kia cho anh!" Liên Tĩnh Bạch gõ trán Mịch Nhi một cái, giận dữ nói, "Chúng ta là thực tế, không nên khoác vào trên người mình vỏ bọc nữ chính Thánh mẫu yếu đuối bị bệnh bạch cầu, anh không phải là nam cặn bã gì! Đính hôn cũng tốt, kết hôn cũng tốt, chúng ta tuyệt đối sẽ không gặp phải bất kỳ khó khăn!"
"Đau. . . . . ." Mịch Nhi sờ đầu một cái, nhếch miệng nói, "Được rồi, em không nói chuyện trong tiểu thuyết, nhưng nghệ thuật tuyệt đối đều là đến từ thực tế! Tình tiết cẩu huyết cũng có thể chứng minh khía cạnh: đính hôn thật sự không tốt, hoàn toàn không cần thiết hao tài tốn của chuẩn bị!"
"Em quên câu tiếp theo rồi, nghệ thuật đến từ cuộc sống, lại cao hơn cuộc sống." Liên Tĩnh Bạch khẽ vuốt chiếc nhẫn trên tay Mịch Nhi, nhẹ nhàng nói, "Cuốc sống chân thật có chuyện đính hôn này, nhưng không có tất cả tình tiết cẩu huyết trong lúc đính hôn. Mịch Nhi, mặc kệ em còn muốn nói thế nào, cuối tuần đính hôn cứ quyết định như vậy!"
"Anh thật sự. . . . . ." Mịch Nhi bất đắc dĩ đỡ trán, không còn hơi sức nói, "Anh nói cho em biết, làm sao mới có thể bỏ đi ý nghĩ của anh, chúng ta có thể nhảy qua bước đính hôn này không? Hơn nữa còn trong vòng một tuần liền tổ chức tiệc đính hôn, đây thật quá hoang đường rồi !"
"Trừ phi em quyết định lựa chọn liền tồ chức hôn lễ ở nơi đây, anh mới có thể thu hồi ý nghĩ đính hôn!" Liên Tĩnh Bạch một bước cũng không nhường, thời khắc mấu chốt, anh vẫn rất có thể giữ được ranh giới cuối cùng, kiên trì quyết định.
Vì không để Mịch Nhi chờ đợi kết hôn trong thời gian khá dài dấy lên các ý nghĩ kỳ lạ phá hoại hôn nhân, anh nhất định cắn chết không buông tay lập tức sắp xếp đính hôn!
"Làm sao anh càng ngày càng quá đáng. . . . . ." Mịch Nhi rõ ràng cảm nhận được Liên Tĩnh Bạch bắt buộc phải tổ chức tiệc đính hôn, không thể làm gì khác hơn là quanh co nói, "Nhưng thời gian định vội vã như vậy, đủ thời gian thông báo dì Liên chú Triển, cha mẹ em, Liên Tranh Dĩ Mặc, còn có chú dì Dịch Nhi trong trụ sở không. . . . . . Cũng không thể vì vấn đề thời gian, dẫn đến tiệc đính hôn của chúng ta căn bản không có người thân bạn bè đến, đây giống kiểu gì! Ít nhất phải xác định thời gian bữa tiệc với mọi người trước, bắt đầu từ từ chuẩn bị được không. . . . . ."
Nếu như không thay đổi được sự thật cử hành nghi thức đính hôn, vậy cô có thể thay đổi thời gian đính hôn cũng được.
Ít nhất, anh không nên định ngày vội vàng như vậy, lại muốn trong vòng mấy ngày liền tuyên bố tổ chức tiệc!
Dù sao vẫn nên cho cô một chút thời gian để tiếp nhận, để cô suy tính một chút chứ, cô thật không thể tiếp nhận đính hôn nhanh như vậy. . . . . .
"Tin tưởng anh, chỉ cần chúng ta định ngày đính hôn rồi, cả người nhà của anh và em cho dù bây giờ đang ở quần thể sao ngoài hệ Ngân hà, cũng sẽ lập tức chạy về, nhất định có thể đúng giờ tham dự bữa tiệc đính hôn của chúng ta, em hoàn toàn không cần lo lắng." Liên Tĩnh Bạch tràn đầy tự tin nói, "Đây là đính hôn chỉ có một lần trong cuộc đời của chúng ta, bọn họ dĩ nhiên tuyệt đối cũng không muốn bỏ qua!"
"Nhưng sẽ không chuẩn bị kịp nữa. . . . . ." Vẻ mặt Mịch Nhi đau khổ, kêu rên liên tục nói, "Mặc dù em rời khỏi năm năm rồi, mà em vẫn nhớ nhà giàu quyền thế ở thành phố K quá trình tổ chức tiệc rườm rà, vậy một lần không phải chuẩn bị trước nửa tháng đi! Huống chi là chuyện chúng ta đính hôn như vậy, chỉ biết càng tráng lệ chuyện càng phiền toái hơn, mấy ngày nay có thể chuẩn bị xong thứ gì!"