Sở Quân: Loại hình cụ kiểu giày cao gót này tôi không mang đâu...!Bé cưng, em muốn tôi mang đôi nào, màu đỏ, màu đen hay màu trắng nào?
Hàn Dư: Ha ha, cười chết!! Tên biến thái Sở Quân này lại mặc áo cưới, tôi muốn tới Abyss cười nhạo cậu ta một phen!
Có thông tin nói rằng sau khi ảnh chụp hôm đám cưới của Sở Quân và Chương Hiểu truyền ra ngoài, số người yêu mến hắn lại tăng rồi.
Một cách kỳ diệu nào đó, giày cao gót bỗng nổi lên như một đạo cụ điều giáo phổ biến trong Abyss.
Cuối cùng thì cha Chương cũng chịu lái chiếc xe tải mới mà Sở Quân cho, lòng vẫn không yên.
Lần nào gọi điện cho Chương Hiểu cũng lặp đi lặp lại mấy câu như nếu tên kia có bắt nạt cậu thì cậu nhất định phải nói cho ông biết.
Đổi lại luôn là câu trả lời "con đang rất hạnh phúc" của cậu.
Ông phát hiện, bộ dạng này của ông rất giống lão Lý nhà bên – người vừa mới gả con gái đi.
Chương Hiểu: Chủ nhân, em thấy trong suốt câu chuyện này cái gì ngài cũng từng chơi cả rồi, chỉ có mỗi quần lót nữ là chưa mặc thôi.
Sở Quân: Bé cưng, thế em thích màu đỏ, màu đen hay màu trắng nào?
Cậu chọn một màu, không ngờ người mặc nó lại chính là mình.
Quần lót ren nhỏ vốn dĩ không cách nào ôm hết dương vt cương cứng, lúc đó cậu vô cùng xấu hổ.
Abyss có khóa huấn luyện riêng dành cho những DOM mới, do đích thân quản lý cửa hàng đảm nhận.
Từ sau khi Sở Quân sống cuộc sống hạnh phúc, quản lý đã tăng học phí, lời chào mời quảng cáo cũng đổi thành "Học tốt kĩ thuật, làm một DOM tốt, cải thiện bản thân, kết hôn với SUB ngoan đi đến đỉnh cao nhân sinh".
Quản lý kiêm luôn chức vụ ông mai tự mình giảng bài, học viên tham gia khen không ngớt lời.
Dư Phương Diệp vẫn chưa lập gia đình.
Vào một ngày nọ, cô hẹn Chương Hiểu cùng uống một tách trà, nói bản thân đã quen với cuộc sống cô đơn lẻ bóng, hiện tại thêm một người bên cạnh sống đến bạc đầu lại cảm thấy không thích hợp.
Chương Hiểu lén giấu ngón áp út, lòng thầm phản bác, sống cuộc sống bên cạnh người mình yêu thật sự rất hạnh phúc.
Đám cưới và một mái nhà đều đã có, tiếp theo Sở Quân có kế hoạch giúp Chương Hiểu có một đứa con.
Hắn muốn dùng tng trùng của cậu tìm người mang thai hộ, kết quả lại bị từ chối.
Cậu nói, nếu như đứa trẻ đó chỉ có một nửa dòng máu của cậu, nửa kia lại của một người phụ nữ không biết danh tính nào đó thì không có vẫn tốt hơn.
Mái nhà này, có cậu và hắn là đủ rồi.
Vào ngày sinh nhật của Chương Hiểu, Sở Quân đột nhiên cảm nhận được mối nguy hiểm.
Cậu nhỏ hơn hắn tận vài tuổi, vẫn còn rất trẻ.
Hắn hỏi nếu một mai hắn già rồi, không thể mặc đồ nữ nữa thì cậu có ghét bỏ hắn không.
Khi ấy, cậu nhìn hắn, đáp: "Không ấy ngài tranh thủ hiện tại chăm chỉ rèn luyện để đến lúc đó còn có sức quất roi đi."
Đôi giày cao gót màu đỏ kia được xem là công thần lớn, được đặt trong tủ kính trưng bày ngoài phòng khách.
Đây là một câu chuyện cổ tích, vậy nên đến thời điểm hiện tại cũng nên chấm dứt rồi.
– Kết thúc ngoại truyện –.