Giới Thần

chương 593: sương nhi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên kiếm các là 1 dãy kiến trúc nằm ở phía tây Thiên Kiếm môn 13 dặm.

Tòa lầu cao này cũng là 1 trong những trung tâm đầu não của môn phái, 7 trung tâm kiếm các đều tập trung về đây tạo thành 1 khu vực trung tâm.

Thiên cất bước tiến về đây mà cũng khá bất ngờ về độ phồn hoa của nó, thật sự là đông hệt như một thành phố, chỉ là không có mấy quán hàng vỉa hè mà thôi.

Căn tin, trại thú, thậm chí là cả khách lâu và trà lâu cũng có. 7 tòa kiếm các cao lớn nguy nga nằm ở 7 phía xung quanh, mỗi tòa đều có 1 tấm biển lấp lánh mầu sắc khiến người hay lạc đường nhất cũng có thể kiếm thấy.

Cống hiến ở đây tất cả đều được ghi nhận trên kiếm bào giống hệt như một bộ máy điện tử từ xa, không biết đây là loại phát minh của ai.

Trên kiếm bào có 1 vị trí nhỏ phía dưới cổ gọi là kim tỏa, ở đó có 1 đạo phù văn gãy khúc, và 1 phần phù văn khác chính là nằm ở chỗ thiên kiếm các.

Cống hiến này giống như 1 loại phù văn lưu động có thể chứa vào kim tỏa nhưng cũng có thể lấy đi.

Trên kim tỏa của Thiên có hiện 1 nửa gạch sáng, dùng chân thật chi nhãn có thể dễ dàng nhìn thấy đó là 100 điểm cống hiến.

Đó là phần "lương" cơ bản 1 tháng của đệ tử ngoại môn

Thiên vừa bước tới cửa Thiên Kiếm các liền nghe thấy tiếng chửi mắng của 1 thanh niên.

"Tiện nhân kia....ngươi còn dám cãi, có tin ta tát vỡ mồm ngươi không"

Đáp lại hắn là một giọng nói nhỏ nhẹ êm tai.

"Đại ca này,...huynh có thể nói lý lẽ một chút được sao...nhiệm vụ chúng tôi yêu cầu là long giao đằng, chứ không phải là giao long đằng...2 thứ này khác nhau hoàn toàn, sao huynh có thể lấy giao long đằng ra đổi được"

"Tiện tì...rõ ràng là ngươi gian trá...lúc ta đọc nhiệm vụ là giao long đằng, sao bây giờ lại là long giao đằng...khốn nạn, tưởng đại gia ta dễ bị lừa sao...con oắt kia, nếu ngươi không chịu nôn ra 100 cống hiến...coi chừng bản công tử đánh chết ngươi"

Thiên tiến vào, thấy trên quầy là 1 cô gái khá quen thuộc, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đã đỏ ửng, mắt trực khóc.

Thiên nhíu nhíu mày, cô gái này trông thật quen thuộc ah.

Nhất thời không nhớ ra, Thiên lại nhìn lên bảng nhiệm vụ trên tường, cái bảng này là nhiệm vụ của môn phái, phía bên là bảng nhiệm vụ của nội môn đệ tử, và cái khác là bảng nhiệm vụ tự do.

Ở trên đó, nhiệm vụ thứ 35 là giao 1 nhánh long giao đằng trăm năm, cống hiến 100 điểm, rất rõ ràng.

Tên công tử cãi nhau này, hiển nhiên là người gian trá thậm chí muốn lợi dụng cô bé non nớt kia để bắt nạt ăn vạ.

"Kiếm Nhị sư huynh, huynh làm gì mà phải lớn tiếng như vậy ah...Sương muội, đền bù cho hắn đi" 1 vị sư tỷ có khuôn mặt rỗ tới cố ý dàn xếp, nhưng trong đáy mắt lại lóe ra 1 tia không tốt.

Cô bé co tên là Sương muội kia uất ức khóc ròng lên, nhưng trong tay nàng vẫn khư khư 1 tấm lệnh bài cống hiến giữ chặt không chịu buông

"Không...hắn gian dối...hắn là đang muốn cướp doạt của muội,..muội không chịu..."

"Hừ...tiện tì, ngươi tưởng có được 1 cái tên là thoát được thân phận thấp hèn của mình sao...khốn kiếp, ta đếm tới 3 nếu không đưa...chớ trách ta tàn nhẫn" tên Kiếm Nhị kia lại quát lên, khuôn mặt hắn hung dữ vô cùng.

"Sương muội...kiếm đại ca là em của đệ tam thiên tài ngoại môn Kiếm Thập Tam đó...muội còn không biết điều, mau đi xin lỗi đi"

Lúc này, giống như lấy thế đã đủ, tên Kiếm Nhị bắt đầu hét lên.

"3"

"2"

Cô nương Sương muội run lên sau từng tiếng đếm, nước mắt rơi lã chã, bàn tay cầm cống hiến bài đã run rẩy.

Kiếm Nhị vươn tay to chụp lấy lệnh bài, miệng cười lớn.

"Hahahahahahaha...biết điều, biết điều lắm...hừ, ở đó đi, bổn thiếu sẽ còn quay lại" sau đó hắn định cất bước đi.

Nhưng mà ngay lúc này.

"Đứng lại"

Kiếm Nhị quay phắt đầu lại liền thấy 1 tên ngoại môn đệ tử dáng người có chút thanh tú, trên thân không có một chút bắt mắt.

Ý khinh thường hiện rõ trong mắt, Kiếm Nhị trợn 2 mắt hung dữ lên hét lớn.

"Tiểu tử thối...là ngươi kêu ta đứng lại...có biết hậu quả của mình không"

Cả đám người bên cạnh Thiên đều nhất loạt né tránh hắn ra, làm như sợ trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết vậy.

Khi tản ra một chỗ khác, cả đám khán giả vô lương tâm này liền hướng cặp mắt xem kịch vui nhìn tới, nhưng rõ ràng họ là đang vui vẻ muốn xem Thiên sẽ bị đánh thê thảm cỡ nào.

Tình hình, có vẻ tên Kiếm Nhị này cũng có vị thế không nhỏ nơi đây ah.

Thiên làm lơ trước sự hung dữ của Kiếm Nhị, miệng không nặng không nhẹ nói.

"Trả lại"

"Hahaha...hahahaha...trả...trả cái gì...các ngươi nói xem, ta phải trả cái gì...hahahaha...hahahahaha.."

Cả đám khán giả đều cười cười hùa theo như một lũ nhố nhăng.

"Ta đếm 3 tiếng,...nếu không trả, chớ có trách ta ác" Thiên lại chậm rãi nói.

Hắn dùng cách y hồi nãy của Kiếm Nhị để trả lại hắn nguyên vẹn.

Thực lực áp đảo sao....để coi ai hơn ai.

"3"

"Hahahahahaha....Kiếm Nhị ta xưa nay không cầm của người khác thì thôi, làm gì có khái niệm trả lại....tiểu tử thối, ngươi muốn anh hùng cứu mỹ nhân sao...chọn nhầm đối tượng rồi...hahahahaha..."

"2"

"Không cần đếm.....ngu xuẩn...ta"

Còn chưa nói xong thì 1 chữ "1" đã ra khỏi miệng Thiên sau đó 1 bàn tay liền vỗ ra.

"Rầm....phanh..." Kiếm Nhị trực tiếp bị một tát của Thiên tát bay lên cao sau đó nện mạnh vào bức tường phía sau, rớt xuống.

Một tát này của Thiên, không quá nặng, cũng không quá nhẹ, vừa đủ làm trật hết 1 đám xương trên người Kiếm Nhị thôi.

"Ư...ngươi...ngươi dám đánh ta...ngươi dám đánh ta...đại ca ta sẽ..giết ngươi"

Thiên chậm rãi tiến lại chỗ hắn nói.

"Đại ca ngươi...nói hắn mà có muốn kiếm thì tới tìm ta...Hoàng Thanh Thiên"

Nói xong Thiên đã cầm lên tấm cống hiến bài xoay mặt bước đi.

Không nhiều không ít, không dài dòng không ướt át, đó là cách của người có đầy đủ bản lãnh lẫn quyết đoán.

"Trả lại cho nàng...." Thiên tiến tới quầy của Sương nhi xòe tay đưa lệnh bài cho nàng.

Lúc này, cô bé này đã hoàn toàn mất đi tư duy bình thường....cả người giống như tượng khắc đứng đó, 2 mắt long lanh không chớp nhìn Thiên.

"Thiên...Hoàng Thanh Thiên...huynh...huynh còn nhớ muội không?"

"Uhm...có phải cô bé hôm bữa không?"

"Đúng vậy, con hắc điểu đó suýt chút giết ta...là huynh đã cứu ta"

"Uhm...thật là hiếm có cơ hội gặp lại bằng hữu, trưa nay ta mời nàng ăn cơm nha"

"Không...để muội mời huynh, là huynh đã giúp muội mà"

"Cũng được...uhm, cho ta xem bảng nhiệm vụ đi"

"Hi..dạ" Sương Nhi ngọt ngào nói.

Khuôn mặt tròn tròn phúng phính, má phấn môi son xinh đẹp tự nhiên cùng với nụ cười tươi rói khiến người xem dễ dàng mê đắm.

"Thiên ca...đây là bảng những nhiệm vụ chưa có người nhận, huynh muốn xem những nhiệm vụ thế nào?"

Nàng vô cùng nhiệt tình hỏi Thiên.

"Uhm...có nhiệm vụ gì về phù không"

"Ah, có...đây, nhiệm vụ thứ 145 "mua 10 lá phi phong phù, 10 lá phá chướng phù, 10 lá tiêu độc phù, giá 5 điểm/lá"

"Uhm...ở đây có phù kiếm các bán phù, tại sao vẫn có người muốn mua phù bằng cách treo nhiệm vụ ah" Thiên hỏi

"Thiên ca...huynh không biết thôi, mặc dù phù kiếm các có bán phù, nhưng thứ nhất là những loại phù phổ thông này rất ít bán, thứ 2 là giá khá cao, cho nên các đoàn liệp sát giả vẫn thường chọn cách giao nhiệm vụ ở đây để lấy với giá rẻ hơn"

"Uhm...được, nhiệm vụ này ta nhận"

"Thiên ca...huynh quyết định nhận thật sao?"

"Uhm..."

"Xong...Thiên ca...thời hạn giao phù là 10 ngày, trong..." chưa nói xong thì Thiên đã cắt lời

"Không cần đâu, ta trả nhiệm vụ luôn" sau đó Thiên xòe tay ra, trên tay mà mấy chục lá phù.

"Nàng kiểm kê lại đi coi đủ không"

Sương nhi bất ngờ nhìn Thiên một lát rồi cầm vào sấp phù kiểm tra, mắt to không nhịn được bất ngờ.

"Thiên ca...huynh có nhiều phù vậy sao?"

"Uhm"

Sương nhi vừa nói chuyện vừa làm việc, động tác nhanh nhẹn lưu loát.

Nàng lấy ra sấp phù bỏ vào 1 cái ngăn kéo nhỏ sau đó nhấn 1 cái nút ở trên nắp

"Thiên ca, đây là cống hiến bài của huynh"

Thiên đưa tay cầm lệnh bài, tay vô ý chạm nhẹ vào đầu ngón tay múp rụp của Sương nhi.

Khi rụt tay về, Sương nhi còn thoáng đỏ mặt rồi dấu ngón tay vừa sờ trúng đi.

Tấm lệnh bài mà Thiên cầm có mầu xanh, dài như hình kiếm, trên đó có ghi rõ con số 150.

"Uhm,...tiếp tục"

"Nàng xem, có bao nhiêu nhiệm vụ phù phổ thông, ta nhận hết cho"

"Thiên ca...chờ muội xíu"

"Uhm...đây...tất cả là có 36 nhiệm vụ...số lượng phù lên tới 120 lá lận, huynh có muốn tiếp nhận không"

"Uhm...tiếp nhận"

Vừa nhận được số lượng cần thiết, phân thân niết bàn trong Thất Diệu Phù Giới đã bắt tay vào vẽ phù, 120 lá chẳng mấy chốc đã xong.

"Uhm...sao đơn hàng nào cũng giá 5 điểm hết vậy"

"Hi..đó là giá tối thiểu của thiên kiếm các đặt ra mà"

"Uhm..được rồi, ta giao nhiệm vụ" sau đó trước cặp mắt bất ngờ của Sương Nhi, Thiên lại lấy ra một sấp phù.

Lại nhận được thêm 600 điểm, tổng cộng là hắn có 850 điểm.

"Thiên ca, còn 3 nhiệm vụ vẽ tụ nguyên phù và 1 nhiệm vụ vẽ kiếm linh phù nè...huynh thấy sao?"

"Kiếm linh phù ah...nhận luôn"

Thiên chợt nhớ ra, Thiên Kiếm môn vì tìm kiếm nhân tài mà rất mở rộng các hình thức học khắc phù, luyện đan, luyện khí, chỉ cần có điểm cống hiến là có thể tự do học tập.

Nếu như vậy thì hắn có thể lấy phù nuôi phù, cũng không phải là không được.

"Uhm...nàng giúp ta nhận đi, rồi mình ăn cơm thôi"

"Hihi...dạ được"

Sương Nhi cười ngọt ngào.

Có thể khiến 1 thiếu nữ xinh đẹp như vậy vừa cười vừa mời cơm, nguyên 1 đám nam nhân nhìn thấy mà đều thèm thuồng ngưỡng mộ.

Thậm chí còn có lắm người suýt xoa "thật là hoa nhài cắm bãi phân trâu"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio