“Phải về Úc Châu sinh, biết không? Ngươi một thân một mình ở New York ta và ba ngươi đều không yên tâm.”
“Vâng ạ.”
“Nếu Đổng Thiếu Phong lại khi dễ ngươi, liền hung hăng mà cho hắn mấy quyền! Đối với loại người như hắn căn bản không cần nương tay.”
“Con sẽ……”
“Ta nói này, nếu ngươi không muốn thì liền nói nếu không muốn chết. Lần sau ta sẽ kêu Tử Dịch lại đây nhìn xem.”
“Không cần phiền toái Nhị ca, Thiếu Phong sẽ làm thế với con.”
“Ta chính là nhìn không thuận mắt hắn, hắn chính là cái dạng không thể làm gì nên hồn! Lần sau khi gặp ngươi, nếu thiếu một cọng lông tơ trên người ngươi, ta liền đem Đổng Thiếu Phong làm đế cho công trình tiếp theo.”
” Dạ vâng ạ, Thiếu Phong nhất định sẽ chiếu cố con cùng hài tử thật tốt.”
“Muốn ta đem ngươi giao cho tên hỗn đản kia, ta chính là vẫn không yên tâm.”
“Kỳ thật Thiếu Phong cũng không có xấu như vậy, bằng không con cũng sẽ không thể làm con mang thai mà, đúng không?”
Chiêu này nhất dùng được, mỗi lần tôi nói như vậy, lão mẹ liền không có lời nào để nói.
Ông rốt cuộc bất đắc dĩ mà lắc đầu: “Thứ này cho ngươi. Ta đi rồi mới được mở ra xem.” Lão mẹ từ trong túi lấy ra một cái hộp thần bí.
“Là thứ gì a?” Tôi dùng sức lắc lắc lại nghe không ra được thứ gì ở trong hộp.
“Cái này có tác dụng an thai. Đừng lắc, làm vỡ rồi thì phiền toái.”
“Này……”
“Nhớ phải gọi điện thoại cho ta thường xuyên.”
“Tuân mệnh!”
Nhìn theo lão mẹ vào trong phòng, tôi tò mò mở cái hộp màu đỏ lão mẹ đưa cho. Bên trong thế nhưng là một hồ lô lớn, bên ngoài dán tờ giấy đại ý là “Ngăn tiết dược”.
“Ngăn tiết dược? Ngăn tiết dược có thể an thai? Lão mẹ khinh ta ngu ngốc a……” Này rốt cuộc là trong hồ lô chứa loại dược gì a?
Buồn bực nửa ngày, tôi nghĩ mãi cũng không ra trong hồ lô đựng cái gì. Lấy điện thoại ra muốn gọi điện cho Thiếu Phong, ai ngờ di động thế nhưng sập nguồn.
“Không có khả năng a…… Rõ ràng tối hôm qua mình mới sạc pin.” Theo bản năng mở vỏ di động ra, ngạc nhiên phát hiện bên trong pin sớm đã không cánh mà bay! Đột nhiên linh quang chợt lóe, tôi liền minh bạch phát sinh chuyện gì. Nhất định là do Bích Loa Xuân!
Tôi vội vội vàng vàng chạy đến buồng điện thoại công cộng, nhanh chóng bấm số điện thoại của Thiếu Phong. Điện thoại vang cả buổi không ai tiếp, tôi lại càng sốt ruột hơn, trong lòng thấp thỏm lo âu. Không phải đã chết ở nơi nào đi?
“Uy……” Điện thoại đầu bên kia rốt cuộc truyền đến thanh âm suy yếu của Thiếu Phong.
“Thiếu Phong anh không sao chứ?”
“Tôi…..” Bên kia hình như có tiếng nước chảy. “Ai da…… Từ từ……” Sau một lúc, tôi đem tất cả đống tiền xu đang có bên người liều mạng mà nhét vào điện thoại. Đằng sau, người obasan nhất định hận chết tôi!
( obasan, cái này không biết là gì luôn á, ai biết có thể nhắc tui nha)
“Tử Hiên…… Tôi đang ở trong nhà vệ sinh công cộng của “Sunny”. Ba của cậu thật là tàn nhẫn! Tôi từ tối hôm qua cho đến bây giờ còn…… Từ từ……” Tôi tự nhiên sẽ không ngốc mà chờ. “Sunny” chính là siêu thị phụ cận khu chung cư tôi ở. Tôi ba bước bước làm hai bước đi về phía bãi đỗ, trong thời gian ngắn nhất phải tìm được Thiếu Phong.
Lão mẹ chính là một chút cũng không keo kiệt những cái đại loại như thuốc xổ a! Khi tôi tìm được Thiếu Phong, anh ta đã không sai biệt lắm nằm liệt bên bồn cầu, không thể động đậy. Tôi xem anh ta thật sự không ổn, vì thế dùng mười vạn hỏa lực đem anh ta tới bệnh viện. Tôi nghĩ trên đời này hẳn là không có ít người bởi vì ăn quá liều tiết dược, mà cần thiết rửa ruột đi?
Thật vất vả đem Thiếu Phong suy yếu đỡ về nhà, đã là chuyện của giờ tối.
Mặt và môi đều trắng bệch, Thiếu Phong ngay cả nói chuyện cũng là hữu khí vô lực. Thật cẩn thận mà đem Thiếu Phong đỡ lên giường nghỉ ngơi, anh ta lại đột nhiên kéo tay của tôi lại không cho tôi đi.
“Thiếu Phong, đừng nháo! Bác sĩ nói qua anh cần hảo hảo nghỉ ngơi!” Tôi cho rằng tên biến thái này ngay cả đứng còn không vững, đã lại khởi sắc tâm, trong lòng lập tức khó chịu tới cực điểm.
“Cậu nghĩ đi đâu vậy? Tôi chỉ là muốn ôm cậu một chút.” Sau đó nhẹ nhàng dịch thân thể, nhường chỗ cho tôi. Tôi cau mày phỏng đoán ý đồ anh ta, dù sao đây cũng là thủ đoạn anh ta hay làm nhất.
“Tôi hiện tại sức lực còn không có, cậu cho rằng tôi còn có thể đem cậu làm gì?” Thiếu Phong ủy khuất nói. Vì thế, tôi liền đồng ý. Anh ta thế nhưng thật ra rất an phận, chỉ như bình thường lui tới ôm lấy tôi rồi ngủ. Ngay sau đó, hô hấp anh ta trở nên vững vàng đều đều, mà tôi bởi vì quá mệt mỏi, cũng rơi vào mộng đẹp, một đêm vô mộng.
Sáng sớm lên, tinh thần tôi no đủ, tâm trạng phi thường tốt, liền động thủ chuẩn bị chút bữa sáng.
Làm tốt bữa sáng, tôi rón ra rón rén bước vào phòng chuẩn bị đem quần áo bẩn đi giặt, ai ngờ không biết Thiếu Phong tỉnh lại lúc nào nhân lúc tôi không chú ý, đột nhiên ôm lấy eo tôi sau đó liền kéo tôi vào giường.
“Thiếu Phong! Anh định làm gì?” Tôi hoảng sợ.
“Cậu nói thử xem?” Đôi môi gợi cảm của Thiếu Phong khẽ cong lên một cách quỷ dị, bàn tay đã luồn vào trong quần áo tôi.
“Không được, anh vừa mới khỏi bệnh!”
( hú hú, có thịt ăn ^^)
“Biết tôi sinh bệnh thì liền ngoan ngoãn nghe lời. Tôi đã thật lâu không có chạm vào cậu……” Cái gì, bất quá mới có ba ngày mà tính là lâu?
“Cậu đã nói chờ ba cậu đi rồi, tôi muốn thế nào đều được!” Anh ta nhanh chóng giải khai quần áo, sau đó liền nhẹ nhàng mà hôn lên điểm mẫn cảm trên ngực tôi.
“Tôi nào có nói mấy lời ngu ngốc như vậy.” Ngoài miệng thì kháng nghị, thân thể cũng đã thực tự nhiên mà đầu hàng dưới những nụ hôn của anh ta.
Đời này của tôi chính là định phải để anh ta ăn rồi.
Thiếu Phong… Có hay không cảm giác được hài tử trong cơ thể tôi đang vui sướng? Hài tử thực thích người làm ba như anh!
Mấy phen mây mưa qua đi, tôi đã mệt đến nói không ra lời, nhưng trong cơ thể tiểu sinh mệnh lại phấn khích vạn phần, làm không biết mệt. Đứa nhỏ này về sau nhất định cùng ba hắn giống nhau, nhất định là đại sắc quỷ!
Thiếu Phong đem tôi ôm thật sự gần, ngón tay nhẹ nhàng mà vuốt ve tôi, cảm giác phi thường hưởng thụ.
Thiếu Phong đột nhiên nhẹ nhàng mà ở bên tai tôi nói: “Không cần lưu lạc nơi nơi thật tốt.”
“Cái gì?” Tôi không hiểu, ngẩng đầu vừa vặn đối diện với ánh mắt thâm thúy của anh ta.
“Cậu có biết tư vị mỗi ngày đều ngủ ở trong xe có bao nhiêu phần không dễ chịu.”
“Như thế nào lại ngủ ở trong xe? Anh không phải là về nhà sao?”
“Tử Hiên, có đôi khi tôi thật hoài nghi cậu rốt cuộc đem tôi thành gì của cậu, một chút đều không có quan tâm tôi. Toàn thế giới đều biết gian phòng kia tôi đã rời khỏi gần một năm, chỉ có cậu thế nhưng còn không biết!”
“Rời khỏi? Vì cái gì?” Tôi kinh ngạc tới cực điểm.
“Vô nghĩa! Này mà cậu cũng không biết? Đương nhiên là vì muốn cùng cậu ở bên nhau.” Anh ta không cần nghĩ ngợi gì mà nói. Tôi bị hắn nói đến trong lòng ấm áp, một cỗ rạo rực không nói nên lời.
“Chính là anh không phải nói thực thích nơi đó sao?” Tôi cố ý chọc anh ta. Anh đã từng nói qua anh rất thích gian phòng kia, ở cửa sổ đối diện cũng có thể ngắm nhìn mỹ nữ tắm.
“Vì cái gì tôi nói lời vô nghĩa cậu luôn là nhớ rõ như vậy, những chuyện khác ngược lại đều chẳng quan tâm tới? Tôi ở chỗ này ở lâu như vậy, cậu đã bao giờ thấy ta đi về chưa?”
“Vậy anh lần này……” Nhìn ra nghi vấn của tôi, Thiếu Phong cố ý thở ngắn than dài một bộ dáng đáng thương: “Tôi vốn dĩ cho rằng ba cậu thực mau liền đi, ai ngờ ông ấy lại ở mất mấy tháng, cậu lại không biết ông rốt cuộc khi nào thì đi, cho nên cũng không có thuê nhà. Mấy ngày nay không phải ở trong xe qua đêm, liền ở trong văn phòng. Thật sự không được nữa liền ở nhà trọ giá rẻ trụ lại mấy lần. Tóm lại nói có bao nhiêu thảm liền có bấy nhiêu thảm.”
“Thực xin lỗi……” Tôi bắt đầu áy náy. Có lẽ tôi cũng không phải một tình nhân tốt……
“Quên đi…… Tôi biết, tôi cũng chẳng phải người trong sạch gì.” Hôn tôi trong nháy mắt, tôi phảng phất thấy trong mắt anh ta có một tia ảm đạm.
“Bất quá, ba cậu dường như không phải để ý việc cậu là đồng tính luyến ái. Ông dường như chỉ là xem tôi đặc biệt không vừa mắt mà thôi.”
Thiếu Phong nhíu mày một bộ dáng nghĩ đến đau đầu. Tôi đem vùi đầu trong lòng hắn, một hơi nghẹn ở trong bụng tôi thiếu chút nữa cười trộm đến rút gân… Không nghĩ tới Thiếu Phong so với trong tưởng tượng của tôi còn ngu ngốc hơn!
Đồ vật không thể ăn bậy, nói thì lại càng không thể nói bậy, chính mình thuận miệng hồ đồ nói dối thế nhưng lại biến thành sự thật.
Hạnh phúc yên bình mới qua chưa được tháng, Thiếu Phong được thăng chức, bị phái đến tổng công ty ở New York làm việc một năm.
Tôi liền minh bạch cơ hội này đối với sự nghiệp của Thiếu Phong hết sức quan trọng, nhưng khó tránh khỏi có chút hụt hẫng. Tôi cùng Thiếu Phong ở bên nhau bất tri bất giác đã mười ba năm. Có thể tính là đôi vợ chồng già, nhưng tôi cũng chỉ là mới thưởng thức một chút cảm giác ngọt ngào. Vì cái gì những ngày hạnh phúc không phải lúc nào cũng dài?
Cố nén lại cảm giác bất an trong lòng, tôi lưu luyến không rời nhìn Thiếu Phong hưng phấn bừng bừng lên máy bay. Kỳ thật, tôi rất rõ ràng chính mình đang lo lắng cái gì. Thiếu Phong là một người tính dục rất mạnh. Có lẽ bởi vì trước kia trải qua, thân thể hắn đối với loại sự tình này đặc biệt mẫn cảm. Lần này lại là một năm……………….Hắn nhẫn nại được sao? Tin tưởng hắn đi! Tôi tự nhủ……
Thời tiết ngày càng u ám, hài tử trong bụng liền thường xuyên có vẻ u buồn.
Sau một năm mang thai, thuận lợi vượt qua tám tháng dễ bị tổn thương nhất cùng giai đoạn nguy hiểm cuối cùng, tiểu sinh mệnh lớn lên thực khỏe mạnh.
Hạ Tinh hài tử cùng hài tử bình thường khác biệt lớn nhất chính là phôi thai của người Hạ Tinh trước có tư duy cảm xúc, rồi mới có hình thể. Nếu hài tử cảm thấy mình được yêu thương, muốn đến thế giới này, cơ thể mẹ mới có thể bắt đầu nuôi dưỡng thân thể hài tử. Trong tám tháng đầu tiên, cái gọi là hài tử kỳ thật chỉ là một sinh mệnh, sau lại mới chậm rãi có thân thể. Giai đoạn thứ hai sẽ tiếp tục duy trì cho đến hài tử ra đời mới chính thức kết thúc. Khi ở trong cơ thể mẹ, thai nhi vô cùng nhỏ, cho nên dáng người của người Hạ Tinh mang thai sẽ không giống dáng người của nữ nhân bình thường mang thai. Tuy rằng đang trong thời kỳ an toàn, nhưng hài tử Hạ Tinh vẫn là yêu cầu cha mẹ che chở, chờ đợi thân thể hoàn thành. Rất ít vợ chồng Hạ Tinh giống như tôi cùng Thiếu Phong, trong thời kỳ mang thai bị động mà bị tách ra.
Thiếu phong không ở đây không phải là không có chỗ tốt. Tôi có thể thoải mái uống thuốc dưỡng thai cùng tiến hành một ít thai giáo, đối với hài tử nói chuyện cũng không cần lén lút mà sợ Thiếu Phong nghe được…… Chỉ là tôi có thể tinh tường cảm giác được hài tử cũng cùng tôi giống nhau, phi thường tưởng niệm ba hắn.
Trong mấy tháng này, ba mẹ ở nửa kia bán cầu đều thực lo lắng cho thân thể của tôi. Tuy rằng đầu trọc bác sĩ nói tôi hiện tại trạng thái cực tốt, muốn bọn họ yên tâm, nhưng bọn họ vẫn là rảnh rỗi liền sẽ lại đây xem tôi, có đôi khi người cô đơn như Nhị ca cũng sẽ đi theo tới, mỗi lần đều là ở đến vài tuần. Ngay cả khi không có Thiếu Phong bên cạnh, tôi vẫn có một khoảng thời gian vui vẻ.
Tôi cùng Thiếu Phong vốn dĩ mỗi ngày ít nhất sẽ có ba bốn cuộc điện thoại, nhưng là, gần đây số lần dần dần giảm bớt, bởi vì Thiếu Phong ở New York công tác càng ngày càng vội. Vài lần anh ta vốn dĩ tính toán trở về San Francisco cũng bởi vì bận rộn công tác mà kế hoạch chết non. Một mặt, tôi thấy anh ta vì sự nghiệp có đột phá mà cảm thấy cao hứng, mặt khác vì không thể trông thấy anh ta mà cảm thấy uể oải.
Tôi nghĩ, đây cũng là nhân sinh nhất định phải đi qua?
Theo hài tử càng ngày càng thành thục, lòng tôi vui sướng cũng càng ngày càng cường liệt. Đem tâm tình người làm mẹ mà viết thành một quyển nhật kí. Đặc biệt là cảm giác được trong cơ thể chính mình có một tiểu sinh mệnh hồn nhiên đang chờ đợi ngày hắn ra đời, cái loại cảm giác này thực khó mà hình dung. Tôi hy vọng hắn sẽ là một bảo bảo vui vẻ, càng hy vọng cái thế giới mỹ lệ phồn hoa này sẽ không làm hắn thất vọng.
Đảo mắt đã là mùa thu.
Trong một tháng vừa qua, tôi đã nghỉ phép để trở lại Úc Châu để sinh hài tử. Tuy rằng New York cũng có một bệnh viện bí mật, nhưng tôi lại cố ý không muốn cho Thiếu Phong biết, thứ hai lão mẹ khăng khăng muốn tôi về nhà sinh lấy lí do ông cùng ba sẽ chiếu cố tôi cùng hài tử. Trẻ con Hạ Tinh cũng không phải dễ dàng lấy ra, bởi vì hình thể rất nhỏ, cho nên phải phi thường cẩn thận. Trẻ con Hạ Tinh tròn ba tháng so với trẻ con bình thường mới sinh còn nhỏ hơn một chút. Rất nhiều thứ nếu như chỉ biết nhiều lý thuyết cũng vô dụng, vẫn là cần người có kinh nghiệm phong phú bên người mới là tốt.
Lần này, tôi ở lại Úc Châu ít nhất ba tháng.
Trước khi bay đến Úc Châu, tôi đột nhiên quyết định đến New York nhìn Thiếu Phong một chút.
Tách ra đã nửa năm, tôi rất muốn trước khi mình sinh hài tử có thể trông thấy anh ta. Lần cuối chúng tôi nói chuyện điện thoại đã là hai ngày trước. Tôi nói cho anh ta tôi về nhà ba tháng. Anh ta không nói gì cả, chỉ là kêu tôi đi vui vẻ. Gần đây anh ta cách hai ngày mới gọi điện cho tôi, nhưng mặc kệ thế nào khi tôi gọi cho anh ta thì vẫn là không liên lạc được. Anh ta nói anh ta thường tăng ca……
Mưa phùn kéo dàu, mùa thu này càng thêm tiêu điều.
Ở sân bay New York, tôi gọi điện thoại cho anh ta. Tôi để lại trong tin nhắn thoại của anh ta một mẩu tin, nói tôi một giờ rưỡi sau sẽ tới nơi ở của ta ở New York. Một tiếng rưỡi, hẳn là cũng đủ cho anh ta hoàn thành xong việc đang làm đi?
Thật lâu trước kia, tôi đã học được một thói quen rằng tôi không thể đột nhiên đến nhà của anh ta. Đó là một thói quen không tốt…..
Hai giờ sau, tôi đi tới nơi anh ta ở, nhưng là gõ nửa ngày đều không thấy có người mở cửa.
Tôi đang do dự có nên hay không ở cửa chờ anh ta, thì một người hàng xóm của anh ta đi ngang qua
“Ngươi tìm người đàn ông Trung Quốc đó a?”
“Đúng vậy! Người có biết hắn khi nào trở về không?”
“Này, hắn đi du lịch rồi!”
“Du lịch?” Không phải nói công tác rất bận không thể đi sao? “Là đi công tác hay đi du lịch?”
“Là du lịch!” Bác gái đó khẳng định mà nói: “Hắn cùng ta nói hiếm khi có thể lấy được ngày nghỉ dài hạn cho nên quyết định đi du lịch.”
Chẳng lẽ tôi cùng Thiếu Phong gặp thoáng qua?
“Xin hỏi là chuyện khi nào?”
“Này … Để ta tính xem…” Bác gái đó mỗi lần đưa một ngón tay ra, tâm tôi liền trầm xuống một phân.
“Một tuần!” Bác gái vui sướng mà nói.
“Cám ơn……”
Mặt trời băng giá, đường cái ở New York một mảnh tử khí trầm trầm.
Treo ở trước ngực tôi là Hạ Tinh thạch lại là đã lâu không có xuất hiện màu lam u buồn.
Tín nhiệm, đến tột cùng là cần bao nhiêu dũng khí?