Công tác giữ bí mật của nhà họ Tống làm cực kỳ tốt, những người hầu và vệ sĩ bị bất tỉnh đều được đưa vào bệnh viện tư nhân, lão đạo sĩ Nguyên Phong gọi nhị đồ đệ của mình là hội trưởng đạo giáo tới, nhị đồ đệ dẫn theo pháp sư tới, bắt đầu chuyên môn vì bọn họ đuổi tà khí. Mà lão đạo sĩ, phụ trách rút tà khí của Tống Ngôn Giản, bởi vì ông phát hiện, người bị tà khí xâm nhập sâu nhất chính là Tống Ngôn Giản, so sánh với chú bảy quản gia cũng chỉ bằng một bữa ăn sáng.
Ngày hôm sau, bảy chi nhỏ của nhà họ Tống điều im lặng, không có hành động dị thường gì. Mấy anh em nhà họ Tống điều trở về làm việc của mình, Tống Nghĩa Nhụy trở về bệnh viện, Mộc Tuyết cũng rút một lượng lớn máu cho Tống Nghĩa Nhụy trong một lần.
Dù sao kẻ thù bên ngoài ở trước mặt, hơn nữa Tống Ngôn Mục đã trở lại, thực lực người một nhà vẫn là càng mạnh càng tốt.
Mặc kệ kẻ địch là yêu ma quỷ quái gì, Mộc Tuyết cũng không e ngại, đến chiến đi!
Nếu lựa chọn nghe theo lời Nguyên Phong đạo trưởng, Mộc Tuyết tính hoàn toàn tách ra với Tống Ngôn Mục một thời gian. Sau khi Tống Nghĩa Thành nghe Tống Ngôn Mục nói đại khái sở thích của Mộc Tuyết, nói hắn vừa mới thu mua một công ty giải trí, công ty đổi tên kêu là ảnh thị Thần Hoàn đang trong giai đoạn chỉnh đốn nhân viên. Mộc Tuyết thích đóng phim, vậy cứ việc đóng là được rồi. Mà công ty địa ốc của Tống Ngôn Mục cũng được mấy cái, tuy rằng không có nhà họ Tống rễ sâu lá tốt thực lực hùng hậu sâu không lường được, nhưng nếu là trong hoàn cảnh bình thường, vậy đã được gọi là cơ ngơi đồ sộ. Cho nên ở sau lưng Tống Ngôn Mục đã lén lút cho Mộc Tuyết một chỗ dựa khác.
Cho nên, vốn dĩ người đại diện kim bài muốn thoái ẩn Redy liền như vậy bị ảnh thị Thần Hoàn đào ra, tiền lương kếch xù cùng với bối cảnh công ty làm cho Redy không thể cự tuyệt.
Khi tìm tới Redy giám đốc Cát đã nói rõ ràng, “Tống Mộc Tuyết cháu dâu của nhà chính nhà họ Tống, bởi vì thích biểu diễn mới làm diễn viên, Redy điều cô cần phải làm là để cho cô ấy quay phim chụp hình vui vẻ, không thể để cho bất luận kẻ nào khi dễ cô ấy, nhưng cũng không thể tiết lộ bối cảnh và xuất thân của Tống Mộc Tuyết. Còn có chính là, yêu cầu của cô ấy là cần một lượng fan lớn trung thành.”
Nhất thời Redy đối với củ khoai lang phỏng tay này tỏ vẻ bất mãn.
“Giám đốc Cát, ông và tôi cũng không phải là người ngoài nghề. Phải biết rằng, muốn đỏ rất dễ dàng, chỉ cần vung tiền là có thể phong quang vô hạn. Nhưng muốn có fan trung thành là phải dùng thực lực bản thân, ông nói Tống Mộc Tuyết, trước kia cô ta cũng không được huấn luyện chuyên nghiệp gì, muốn chụp vài tấm hình diễn vào phân cảnh mà có fan trung thành là không có khả năng.”
Nghe Redy nói vậy, giám đốc Cát búng tàn thuốc nở nụ cười,“Redy, cho nên cô là người đại diện kim bài. Cô lựa chọn kịch bản và vai diễn là số một số hai, có năng lực giúp người mới đánh bóng hình tượng và nổi tiếng, không phải sao? Về phần huấn luyện chuyên nghiệp, cô nghĩ muốn tài nguyên gì thì trực tiếp nói với tôi. Tống tổng nói, Tống Mộc Tuyết muốn cái gì, thì cho cô ấy cái đó.”
Redy dốc sức trong giới giải trí hơn năm, cô (chắc cũng có , mấy – nhưng xét thấy chưa nhắc tới con cái hay gia đình nên để cô nhé) sâu sắc hiểu được ‘những người có thực lực chưa chắc gì bằng những người có bối cảnh’. Đối với loại chuyện này cô đã sớm học xong không thèm để ý, chỉ hy vọng tính tình Tống Mộc Tuyết tốt một chút là tốt rồi.
Cuộc sống cực khổ……Redy nghĩ rằng qua vài năm sau, nhất định phải hoàn toàn triệt để rời khỏi vòng luẩn quẩn.
Ngày đầu tiên tới ảnh thị Thần Hoàn, Mộc Tuyết được tài xế mới tên Hắc Hồ mở cửa xe giúp, Hoa Báo cũng được Tống Ngôn Mục gọi về từ thành phố Hải Đường, làm vệ sĩ kiêm bảo mẫu kiêm trợ lý cho Mộc Tuyết. Đối với nhiệm vụ này, Hoa Báo không có câu oán hận nào, cô vẫn luôn rất thích Mộc Tuyết. Mà Hắc Hồ có khuôn mặt hồ ly, khóe mắt thoạt nhìn luôn không có ý tốt, một chút cũng không giống tài xế, ngược lại càng giống ngưu lang (trai bao) hơn. Hắc Hồ tựa như rất quen thuộc với Hoa Báo, cho nên Mộc Tuyết tuy rằng không thích khuôn mặt hồ ly này, những vẫn quen thuộc với tài xế mới rất nhanh.
“Người trong giới giải trí trí điều rất nịnh hót, Tuyết tiểu thư cô cần phải có khí thế, không cần cẩn thận giống như những người mới bình thường, dù sao lấy bản lãnh của Mục thiếu dù muốn mua công ty này cũng rất đơn giản, cô chỉ cần dùng tư thế của chủ mà cư xử với đám oanh oanh yến yến kia.” Hắc Hồ – hồ ly nói chuyện với Mộc Tuyết.
Ấn tượng kiếp trước của Mộc Tuyết đối với giới giải trí chỉ là phim và nhân vật trong phim, ngẫu nhiên cũng sẽ lên mạng xem tin tức, cảm thấy chỗ kia vui vẻ náo nhiệt, giữa người với người không có sự thật lòng chỉ là xã giao chứ thật ra trong lòng cũng không muốn giao tiếp nên cô cũng không thích. Nhưng vì muốn không gian thăng cấp, cô vẫn làm việc này, nếu đã làm việc này, vậy tự nhiên cũng sẽ không có đạo lý để người khác khi dễ cô.
Bà đây dựa vào cây to nhà họ Tống, lại rèn luyện với nhiều cực phẩm như vậy, nếu còn để cho người khác khi dễ, thật đúng là chết đi cho xong. Trong lòng Mộc Tuyết nghĩ như thế.
Hoa Báo ở một bên buồn cười trả lời Hắc Hồ,“Có hai người chúng ta đi theo bên cạnh, nếu tiểu Tuyết còn bị người khác khi, dễ bắt nạt, chúng ta nên đi nhận phạt. Anh yên tâm, tôi sẽ đánh anh một cách dịu dàng nhất.”
Những lời này làm khóe miệng Hắc Hồ vừa kéo lên, biểu cảm cũng không tự nhiên. Mộc Tuyết tò mò nhìn này hai người, nghĩ rằng: Có JQ (gian tình)!
Đi vào cao ốc vừa được sửa chửa của ảnh thị Thần Hoàn, phong cách tráng lệ biểu hiện đầy đủ bước phát triển tài đại khí thô (tiền muôn bạc biển) của ông chủ mới. Mà cô gái ở quầy lễ tân đã sớm bước lên chào hòi, hôm nay có quý nhân tới, Tống Mộc Tuyết là người phải trực tiếp đưa lên lầu . Cho nên nhân viên lễ tân tươi cười như hoa tiếp đãi Tống Mộc Tuyết, tự mình đưa vào thang máy.
Sau khi Mộc Tuyết vào thang máy, các cô gái ở đại sảnh lập tức ríu rít thảo luận.
“Thân thích của giám đốc hả?! Cùng một họ!”
“Chắc chắn là vậy rồi, nghe nói muốn tham diễn bộ phim thần tượng thanh xuân được chuẩn bị mấy tháng nay, nên không biết cái cô đại tiểu thư ‘nhảy dù’ này sẽ nhận được vai gì.”
“Ha ha, người mới được huấn luyện lâu như vậy chắc là phải khóc chết, phim lần này là vì người mới nếu lấy được vai chính, tôi xem Kim Liên Liên làm sao mà tiếp tục cao ngạo!”
“Đúng vậy, hừ, một diễn viên hạng hai mà thôi, nghĩ bám vào người giàu có là có thể giễu võ vươn oau, cũng không nhìn mình có bối cảnh gì, còn nóng nảy với nhân viên, tưởng mình là đại bài chắc.”
“Ai nha, tôi nói này, chờ một chút nữa chúng ta……”
Mấy cô gái ghé đầu vào nhau, sau đó mặt đầy ý cười trở về vị trí.
Không quá lâu, bắt đầu vào nghề từ nam tuổi, hiện nay mười tám tuổi vẫn đỏ không đỏ Kim Liên Liên mang theo trợ lý tiểu C xuất hiện ở cửa lớn, cô ta vẫn diễu võ dương như trước một thân cao ngạo đi vào, không chớp mắt nhìn về phía thang máy chuyên dụng.
“Kim Liên Liên, hôm nay thang máy chuyên dụng tạm thời không thể cho nhân viên sủ dụng.” Lễ tân cười tủm tỉm nói với Kim Liên Liên,“Mời sử dụng thang may của nhân viên.”
Thang máy chuyên dụng chính là để Mộc Tuyết sử dụng, hôm nay quản lí đã nói thang máy chuyên dụng sẽ không để người khác sử dụng nữa. Cho nên lý giải như vậy, cũng đúng thôi.
Cười lạnh một tiếng, Kim Liên Liên coi thường lời nói của nhân viên lễ tân, nghênh mặt đi về phía thang máy chuyên dụng. Thang máy chuyện dụng là dành cho ngôi sao và lãnh đạo, bốn thang máy khác trong đó có hai cái là dành cho nhân viên và diễn viên bình thường, hai cái còn lại là cho huấn luyện viên sử dụng. Kim Liên Liên cho rằng mình là diễn viên chủ chốt của công ty, chắc chắn phải sử dụng thang máy chuyên dụng mới phù hợp với thân phận.
Tiểu C bất đắc dĩ khuyên phục cô lễ tân, “Chị Liên Liên muốn lên văn phòng quản lý, đi thang máy chuyên dụng thì có thể trực tiếp lên tầng .”
Lễ tân đi tới, mỉm cười công thức hoá như trước, “Kim Liên Liên tiểu thư, hôm nay quản lý phải bàn chuyện ký hợp đồng với người mới, tạm thời không có thời gian. Mời cô đi thang máy bình thường lên lầu ngồi chờ, quản lý bàn chuyện xong chúng tôi sẽ cho người an bài?!”
Ký hợp đồng với người mới?! ánh mắt Kim Liên Liên nháy sắc bén, cô ta đã sớm nghe nói có một người có hậu trường rất sâu muốn cướp nhân vật của cô ta. Càng là như vậy cô ta càng muốn xem, rốt cuộc là thần thánh phương nào. Người khác đều nghĩ cô ta không có hậu trường, nếu thật sự không có hậu trường thì cô ta có thể làm nữ chính sao?
Nghĩ đến đây, Kim Liên Liên kiêu ngạo nở nụ cười, tát cho lễ tân một bạt tay,“Về chỗ tiếp người khác đi, tôi tìm quản lý Cát còn cần phải thông qua đám nhân viên tần chót như mấy người. Bớt đi trước mặt tôi tìm cảm giác tồn tại, các người tưởng tôi không biết các người đang nghĩ gì? Cút!”
Nói xong, Kim Liên Liên và tiểu C vào thang máy, đôi mắt giống như nhìn con kiến hôi khuất sau cánh cửa thang máy.
Chỉ có tiểu C biết Kim Liên Liên và nhánh nhỏ của nhà họ Tống – Tống Thiến Mẫn bạn học từ tiểu học tới cấp hai, cũng là bạn rất thân. Kim Liên Liên tự nhận, nếu ảnh thị Thần Hoàn của nhà họ Tống, Tống Thiến Mẫn chỉ cần giúp cô ta nói mấy câu, cũng đủ để cho cô ta một bước lên mây trong vài năm. (D: này thì ảo tưởng này… bớt ảo em eiii)
Cô ta muốn nhìn xem, là thần thánh phương nào muốn chắn đường cô ta. Nếu là người thường, thì đừng trách cô ta ác độc.
Mà các lễ tân chính là muốn kích thích cho Kim Liên Liên xông vào văn phòng quản lý, giống như là cái gì cũng không xảy ra, tiếp tục mỉm cười đứng trong đại sảnh.
Trong văn phòng, Redy rốt cục gặp mặt Mộc Tuyết.
Cái nhìn đầu tiên, Redy có thể nhìn ra Mộc Tuyết không phải người cậy mạnh nóng nảy hay tính tình cổ quái, nhưng tuyệt đối không phải quả trứng mềm cho người ta khi dễ, cũng không phải cô gái có mộng tưởng hảo quyền.
Ánh mắt của cô ấy rất trong, sâu trong mắt là sự lắng đọng chỉ có ở người từng trải qua sự phản bội và tổn thương.
Như vậy, hẳn là thông lí lẽ, hẳn là dễ phục vụ hơn ngôi sao mà cô từng phục vụ. Cuối cùng Redy cũng bỏ tảng đá trong lòng xuống.
Mà giờ phút này Hắc Hồ và Hoa Báo đang đánh giá Redy, người phụ nữ không nhìn ra số tuổi này cực kỳ có năng lực và khôn khéo, độ cong khóe miệng lợi hại giống như có thể đâm người khác bị thương, khí tức đàng hoàng lại kiên ổn, là người có cá tính.
Mộc Tuyết cũng rất hài lòng với Redy, cô có một người đại diện không dễ chọc, cộng thêm một tên tài xế không dễ chọc và một trợ lý thật không dễ chọc, ha ha, như vậy có thể giúp cô miễn đi rất nhiều phiền toái.
“Xin chào Redy, em tên là Tống Mộc Tuyết. Nghệ danh em cũng đã nghĩ ra rồi, kêu Sương Tuyết, chị cảm thấy thế nào? Tên tiếng Anh là Lotus Black.”
“Lotus Black? Hắc liên hoa?”Redy kinh ngạc.
Mộc Tuyết gật đầu, bản thể của linh hồn cô là một gốc hắc liên hoa, không phải sao?! Tuy rằng nụ hoa kia đến bây giờ vẫn chưa nở.
Đối với ý tưởng của Mộc Tuyết, Redy suy nghĩ, cũng không có gì không ổn. Hình tượng bề ngoài của Mộc Tuyết càng thiên về Bạch Liên hoa hơn, nhưng mà ánh mắt kia cũng không phải là thuần khiết, mà giống như hồ nước đen kiên nghị.
Gật đầu đồng ý, quản lí Cát thấy vậy mới bắt đầu nói về công ty cho Mộc Tuyết nghe, trang bị của nhân viên, sau một tuần nữa sẽ khai mạc phim thần tượng thanh xuân.
Kết cấu của công ty Mộc Tuyết không chú ý nghe, cô chỉ cần biết người khác không biết thân phận thật của cô, chính mình muốn bại lộ thì bại lộ không muốn bại lộ thì trực tiếp giao cho Redy là được. Còn có Hắc Hồ và Hoa Báo, công ty sẽ không quan thúc hành vi của bọn họ.
“…… Bộ phim thần tượng thanh xuân này là phim thứ hai mà công ty làm, nhắm vào thị trường thanh thiếu niên. Tên gốc là [ Dấu hiệu yêu đương của học sinh cấp ba trường quý tộc ], nội dung là bảy thiếu gia quý tộc cá cược với đám bạn đưa một cô gái bình thường vào trường quý tộc học, do đó dẫn phát một đoạn tình yêu bất hòa. Kịch bản được soạn lại từ manga của nước khác, đương nhiên nhằm vào được họ phê duyệt chúng ta mới có thể sửa đổi, hiện tại đổi tên là [ giữa hè phồn hoa ], cấp ba sửa thành đại học……”
Redy đã sớm xem qua kịch bản, cô ấy rất coi trọng nhân vật nữ chính, nhân vật đó chắc chắn sẽ đỏ. Khi Mộc Tuyết đọc kịch bản lại nhớ đến bộ phim này ở kiếp trước, nữ chính tất nhiên rất đỏ, nhưng lúc đầu diễn là nhân vật phản diện sau đó thì từ từ sửa đổi, càng nhận được nhiều thứ hơn.
Bởi vì hình tượng nữ chính bị sửa, cùng bảy thiếu niên cũng làm cho rất nhiều người rối rắm, bảy thiếu niên kia trừ một người quen một cô gái tương xứng bên ngoài, những người khác đều khăng khăng một mực theo nữ chính, người này và sáu thiếu niên vẫn một mực dây dưa.
“Tuyết tiểu thư, cô có thể đem kịch bản về nhà xem, nhưng tranh thủ ngày mai cho tôi một câu trả lời thuyết phục.” Thái độ của giám đốc Cát hoàn toàn chính là tùy Mộc Tuyết chọn nhân vật.
Mộc Tuyết tiếp tục xem kịch bản, mỉm cười hỏi,“Nghe nói diễn viên đều định rồi?”
Thần sắc giám đốc Cát bất động gật đầu,“Dự tính mấy tháng rồi, nhân viên quả thật cũng đã định hết. Nhưng, Tuyết tiểu thư có quyền tùy ý thay đổi người.”
“Nữ thứ số một là ai?” Mộc Tuyết buông kịch bản.
Nghe cô nói như vậy, giám đốc Cát biết Mộc Tuyết muốn người nào, vừa lúc người diễn vai này đã đi ăn máng khác, vốn là bọn họ chọn một người dự bị. Nếu Mộc Tuyết đã nói, vậy không cần nói tới thí sinh dự bị kia.
“Đang tìm người để thế vào nhân vật này.”
“Người được thế vào có phải tên Lý Điềm không?” Mộc Tuyết cố gắng nhớ lại kiếp trước, người sau này trở thành nữ thần giới điện ảnh, cô ít nhiều cũng có chút ấn tượng.
Giám đốc Cát không hỏi Mộc Tuyết tại sao lại biết, chỉ gật đầu. Lý Điềm là một cô gái thức thời lại biết chịu khó, mất đi người này thì có chút đáng tiếc.
“Trả vai phó hội trưởng hội học sinh lại cho Lý Điềm.” Mộc Tuyết trực tiếp ra lệnh, vai phó hội trưởng, tuy rằng không có nhiều phân cảnh, nhưng tính cách nhân vật vô cùng tươi sáng, nhưng nữ diễn viên nhận vai này rất cứng nhắc, trở thành nét bút hỏng duy nhất trong bộ phim.
Lần này giám đốc Cát khó xử, nhân vật hội phó hội học sinh là đích thân người đầu tư chỉ đích danh để con gái mình tới chơi…… Cái này……
“Có vấn đề?” Mộc Tuyết nở nụ cười,“Thương nhân đầu tư hay là chính phủ? Thần Hoàn hẳn là không thiếu chút tiền này?”
Nhớ tới lời Tống Nghĩa Thành nói, toàn bộ yêu cầu của Mộc Tuyết đều phải thỏa mãn. Giám đốc Cát gật đầu, tuy rằng nói chuyện với đối phương có chút phiền toái, nhưng mà…… Cùng lắm thì cho đối phương một vai khác.
Vì thế nhân vật và vấn đề của Mộc Tuyết được giải quyết với tốc độ ánh sáng, thuận tiện còn có thể cùng nữ thần điện ảnh và ca hát diễn vai bạn tốt trong một bộ phim, không tệ không tệ.
Thật ra nếu chỉ muốn nổi tiếng, có rất nhiều cách đơn giản, tỷ như bỏ tiền chụp ảnh quay vài cái MV sau đó thì tung vài chuyện xấu với siêu sao lên báo, tỷ như tạo ra tiếng gió với đạo diễn để lấy được vai chính…… Nhưng những đề nghị của Redy đều bị Mộc Tuyết phủ quyết.
Cô không muốn danh tiếng hào nhoáng, mà là tình cảm chân thật để khong gian tăng thêm thực vật. Cho nên, phải dựa vào tác phẩm mới được. Trừ bộ phim này, Mộc Tuyết nhờ Redy cho cô xem nhiều kịch bản điện ảnh khác, thậm chí là trò chơi và hoạt hình cũng được.
Redy trực tiếp lý giải, Mộc Tuyết cần là sự yêu thích nhiệt tình của người khác. Cô ấy thở dài, tình yêu thật lòng trong giới giải trí thì có bao nhiêu?
Kim Liên Liên tuy rằng vô cùng không phân rõ phải trái, cũng không phải đặc biệt lỗ mãng. Cô ta mang theo tiểu C trực tiếp lướt qua thư ký, gỏ cửa phòng tổng giám đốc. Đương nhiên, thư ký cũng không muốn cản cô ta, dù sao tự cô ta muốn tìm chết thì để cô ta chết đi.
Giám đốc Cát cảm thấy kỳ quái, tại sao lại có người gõ cửa, chẳng lẽ thư ký không ngăn lại?
Trong lòng không vui, giám đốc Cát trực tiếp không lên tiếng, muốn nhìn xem đối phương sẽ làm như thế nào.
Kim Liên Liên ở bên ngoài lễ phép tính gõ cửa, phát hiện giám đốc Cát không mời vào. Trong lòng cô ta bất mãn cũng không biểu đạt, trực tiếp xông vào phòng tổng giám đốc cô ta không dám làm. Nhưng mà……
“Giám đốc Cát, ông ở đâu? Tôi là Liên Liên, muốn tìm ông có chút việc.”
Kim Liên Liên ở ngoài cửa ra vẻ kiều mỵ nói.
Người trong phòng trừ giám đốc Cát thì ai cũng cười, không hẹn mà cùng liếc mắt cười. Trong lòng giám đốc Cát bực bội, trong lòng đối với diễn viễn của công ty trước tự cho là đúng này rất không thích, lần này đúng lúc để cho cô ta gặp Mộc Tuyết, áp chế uy phong của cô ta cũng tốt. Nếu không phải đạo diễn chỉ mặt để Kim Liên Liên làm nữ chính và Mộc Tuyết cũng không muốn diễn vai nữ chính, theo góc độ của giám đốc Cát ông ta ước gì Kim Liên Liên sẽ bị ăn hành.
Công ty này vừa mới gây dựng lại, còn chưa thay đổi nhân sự hoàn toàn. Thật không biết Kim Liên Liên tại sao lại lo lắng, căn bản là không đỏ, còn có dàm bày ra tư thế ta đây cao giá, thực coi chính mình là ngôi sao có lão tổng lớn phía sau màn sao?
“Vào đi.”
Nhấn chốt mở, cửa tự động mở ra, thần sắc trên mặt giám đốc Cát đã đổi thành nghiêm túc.
Nhưng Kim Liên Liên không để ý cái đó, cô ta diễu võ dương oai liếc thư ký mắt một cái, ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào đi. Chỉ trợ lý tiểu C đáng thương không có cáo mượn oai hùm, trong lòng vô cùng cẩn thận, rồi dè dặt đi theo vào.
Sau khi đi vào Kim Liên Liên liền tự tìm sô pha ngồi xuống, vừa vặn ngồi đối diện Redy. Sau khi ngồi xuống cô ta mới nhận ra đến đó là từng đại diện kim bài nổi tiếng – Redy, nhịn không được nhỏ giọng thét.
“Chị Redy?”
Redy lăn lộn ở giới giải trí nhiều năm, giờ phút này vừa thấy Kim Liên Liên thì biết là người biết cân nhắc, tướng mạo xinh đẹp cũng có chút tài văn chương, tìm được cơ duyên thì có thể một đêm thành danh, nhưng vì không biết nặng nhẹ làm cho cô ta thành phù dung sớm nở tối tàn, người như thế đi không lâu.
Cho nên Redy chỉ gật đầu, ngay cả một tiếng ừ cũng không nói.
Giám đốc Cát nhìn chằm chằm Kim Liên Liên không lên tiếng, Mộc Tuyết đang tò mò đánh giá nữ diễn viên chính này. Chỉ là một nữ diễn viên của công ty, lại dám lớn lối đi vào phòng giám đốc như vậy, không thông báo một tiếng. Cô ta quá coi trọng bản thân, hay là người khác không dám làm gì cô ta?
Kim Liên Liên da mặt dày, không cảm bị không được người khác quan tâm và bị người khác đánh giá là có gì không ổn, cười hì hì nói,“Giám đốc Cát, mấy vị này là?”
“Vị này là Sương Tuyết tiểu thư, người mới của công ty, hạng S. Một chụp ảnh phim, các người ở cùng một tổ, trên danh nghĩa thì cô được xem như tiền bối, phải chiếu cố Sương Tuyết tiểu thư.”
Nghe đến đó thần sắc Kim Liên Liên có chút biến hóa, một người mới có thể có hạng S?! Quy định của ảnh thị Thần Hoàn, người được huấn luyện là hạng E, chính thức bắt đầu vào nghề sau là hạng D, sau đó dựa theo số tiền kiếm được cho công ty và khả năng với số lượng fan mà cộng điểm, từ từ leo từ hạng D đến hạng A, hạng S là dành cho thiên hoàng và siêu sao. Cho tới Thần Hoàn trừ bỏ tìm được vài người nổi tiếng cấp độ trung bình bên ngoài, cũng chỉ có một ảnh đế là hạng S.
Người mới này dựa vào cái gì? Bằng hậu trường hay là quy tắc ngầm?
Dù sao Kim Liên Liên là không tin có nhân vật thiên tài, cho dù là nhân vật thiên tài cũng phải có người nhìn trúng mới được!
“Sương Tuyết, xin chào, tôi là tiền bối của cô Kim Liên Liên, sau này sẽ làm chung một tổ phim, tôi sẽ chiếu cố cô thật tốt.” Lời này từ trong miệng Kim Liên Liên nói ra, tuy rằng dịu dàng ngọt ngào, nhưng mọi người nghe ra cũng không giống như lời cô ta nói.
Redy há mồm muốn nói chuyện, Mộc Tuyết lại khoát tay ngăn lại.
“Kim Liên Liên đúng không? Tôi nhớ rõ cô là hạng B. Căn cứ theo thời gian thì cô là tiền bối của tôi, nhưng tính theo cấp bậc thì tôi là cấp trên của cô. Cho nên, trên công việc cô có thể chiếu cố tôi, ở những phương diện khác, nếu cô làm tôi vui, tôi có thể chiếu cố lại cô.”
Mộc Tuyết câu thần nở một nụ cười xảo trá, tiếu lí tàng đao ai không biết, trong lời nói có hàm ý ai không biết. Chiếu cố tôi thật tốt, tôi cũng sẽ chiếu cố cô thật tốt, về phần là là loại chiếu cố nào…… Hừ, nhìn cô như thế nào đã.
“Đúng vậy, ha ha, Sương Tuyết cần phải dìu dắt tôi nhiều hơn.” Trên mặt Kim Liên Liên cười sắp không kiềm chế được, cô ta còn chưa có ra chiêu, đối phương đã ra oai phủ đầu. Không được, cô ta nhất định phải điều tra rõ về đối phương trước khi buổi chụp ảnh diễn ra!
Redy nghe Mộc Tuyết nói vài câu ẩn hàm uy hiếp thì mặt đầy ý cười, đúng vậy, dù là người trước, cũng không nhất định có thể làm dài lâu trong giới giải trí, không bằng tùy tiện một chút. Đầu năm nay, người muốn tùy tiện nhưng không có cách nào có rất nhiều, cô đi gần nữa cuộc đời, đa số thời điểm đều phải nén giận, cùng người khác đánh ngầm ném đá giấu tay. Nếu đi theo Mộc Tuyết có thể vui sướng thoải mái trải quá mấy năm, vậy cũng không mệt.
Vì thế Redy không cho giám đốc Cát mặt mũi, dù sao là giám đốc Cát cưỡng bức dụ lợi đưa cô đến không phải sao,“Giám đốc Cát, tôi vừa mới đến ảnh thị Thần Hoàn, còn chưa biết quy củ ở đây. Nhưng mà, loại hạng B như Kim Liên Liên không cần thông báo mà cũng có thể đi vào phòng của giám đốc sao? Chuyện của nhân viên đoàn phim cô ta có tư cách quản lý à? Ký hợp đồng với người mới cô ta có tư cách tới xem sao? Cô ta nghĩ mình là ai đây? Cổ đông của công ty hay quán lý của tầng?”
Liên tiếp hỏi, thần sắc giám đốc Cát lại rất tự nhiên, nhưng Kim Liên Liên chịu không nổi mà thay đổi sắc mặt.
“Redy cô……”
“Mưa gió tôi trải qua còn nhiều hơn diễn viên đóng phim, nếu một công ty muốn tiếp tục phát triển để thoát khỏi kết cục đống cửa lúc trước, quản lý là vô cùng quan trọng. Làm người đại diện đặc biệt, tôi nghĩ mình có tư cách nói điều này với cô. Giám đốc Cát, tư chất của diễn viên đại diện cho tư chất của công ty, không đủ tư chất thì nên về huấn luyện lại, không nên thả ra để làm công ty mất mặt.”Redy trực tiếp đánh gãy lời nói của Kim Liên Liên, một hơi bén nhọn nói xong lời trong lòng.
Có lẽ người thường chỉ cảm thấy đó là một vấn đề nhỏ, nhưng ở công ty, chưa được cho phép đã đi vào phòng giám đốc, vậy sẽ bị trách phạt.
“Cám ơn Redy nhắc nhở. Điểm ấy quả thật chúng tôi không làm tốt, Kim Liên Liên người của công ty trước để lại, rất nhiều quy củ không chưa không học tốt. Tôi sẽ sai người dạy lại.” Giám đốc Cát khiêm tốn thụ giáo,“Kim Liên Liên, mang theo trợ lý của cô đi ra ngoài, đợi lát nữa sẽ có người tới tìm cô.”
“Ông!” Kim Liên Liên rất muốn nói ông dám, nhưng tình thế bây giờ, cô ta chỉ là người có một chân với phó tổng, cho dù là gọi Tống Thiến Mẫn cũng không thể lật đổ giám đốc Cát trong ngày hôm nay. Huống chi còn có một Sương Tuyết lai lịch không rõ…… Kim Liên Liên nhịn cơn tức này, đứng lên.
“Ngại quá chị Redy, chuyện này quả thật là em không hiểu quy tắc. Em sai rồi.” Nói xong Kim Liên Liên cắn răng gặp người với Redy, nhưng không để ý giám đốc cát, vẫn như cũ là nghênh mặt ra khỏi văn phòng.
Ở ngoài cửa vẻ mặt của thư ký bí hiểm, độ cong khóe miệng lại giễu cợt phần. Kim Liên Liên oán hận trừng mắt nhìn thư ký, cơn tức trong lòng không phát tát được cô ta quay đầu tát trợ lý của mình một cái, lại ngoan độc đá một cái, lần này tâm trạng mới bình phục một chút.
Tiểu C bị đánh đã là cơm bửa, cô ta ngoan ngoãn để Kim Liên Liên phát tiết xong, mới tiếp tục xách đồ đi theo.
“Nếu con nhỏ đó không có hậu trường, xem tôi như thế nào – chiếu cố – cô ta!” Kim Liên Liên hận cắn răng nghiến lợi,“ Redy đã xuống dốc, lại làm người đại diện cho một người vô danh như vậy, cô ta còn tưởng mình đang ở thời kỳ cường thịnh sao? Kiêu ngạo như vậy……”
Tiểu C rất muốn nói, danh tiếng là dựa vào tài năng, hoặc là dựa vào nhan sắc. Cô gái tên Sương Tuyết hôm nay căn bản không có trang điểm, nhan sắc hoàn toàn có thể làm nhiều ngôi sao khóc ngất, Kim Liên Liên hoàn toàn không nhìn kỹ đối phương, xét dung mạo thì đối phương đã đủ vốn. Hơn nữa, có thể mời được Redy, đủ để thuyết minh đối phương lai lịch không nhỏ.
Chuyện đơn giản như vậy, sao Kim Liên Liên lại nhìn không ra chứ? Trước kia rõ ràng là cô ta cũng rất thông minh mà? Hoặc là, Kim Liên Liên thật sự nghĩ đến Tống Thiến Mẫn sẽ giúp cô ta?
Chỉ là một người bạn thân mà thôi, cũng không phải là người đặc biệt gì. Tiểu C lại thở dài thật sâu, nếu sau bộ phim lần này mà Kim Liên Liên còn chưa có đỏ, dù cho cô ta từ chức cũng sẽ không đi theo Kim Liên Liên ngu xuẩn này.