Hai Giới Đầu Cơ Thương

chương 110: sở an chi xui xẻo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một tiếng hí bén nhọn vang vang lên, một con bò cạp thật lớn nhào về phía hai người, đúng là con Hạt Tử Vương bò cạp phía trước hai người gặp được. Elijah nổ súng ngăn cản công kích của đối phương, viên đạn được sương đen bao lấy uy lực so với trước kia lớn hơn rất nhiều.

Sở Phong nhìn qua Hạt Tử Vương, mấy ngày không thấy rất nhiều con bò cạp trong mộ thất đều nhỏ một vòng nhưng nhìn hình thể Hạt Tử Vương này không những không có nhỏ lại, ngược lại giống như là mập lên. Kẻ thù gặp mặt, hết sức đỏ mắt, trực giác của Sở Phong cảm thấy đối phương hẳn là còn nhớ rõ.

Sở Phong thấy được nữa thanh đuôi bò cạp trong miệng Hạt Tử Vương tâm đột nhiên nhảy nhảy, thầm nghĩ: Con bò cạp này ăn những con bò cạp khác sao? Có câu ăn gì bổ nấy, bởi vì ăn đồng loại cho nên mới không có gầy sao?

Elijah nhìn Sở Phong, nói: "Mau thử xem có thể truyền tống ra hay không".

Sở Phong vội vàng nói: “Hảo."

Sở Phong vừa định phát động năng lực thì một tiếng “Ầm" lớn vang lên.

Sở Phong nhíu nhíu mày, thầm nghĩ: Có người đang tạc mộ thất sao? Tựa hồ

dùng không ít thuốc nổ a! Trộm mộ này thật quá mang trương.Trộm mộ không phải nên lén lén lút lút sao? Làm đến đất rung núi chuyển đây là sợ người khác không phát hiện được a!

Sở Phong cầm tay Elijah vận dụng năng lực tiến hành truyền tống.

"Ra tới a!“ Sở Phong có chút kinh hỉ nói.

Elijah khắp nơi nhìn nhìn, nói: “Chúng ta đang ở nơi nào a!"

"Hẳn là còn ở trong phạm vi cổ mộ đi".

Những đồ án quỷ dị bên trong mộ thất tựa hồ hạn chế năng lực truyền tống của hắn bất quá hắn ở dị giới mấy ngày vẫn luôn nỗ lực tăng lên thực lực mới miễn cưỡng truyền tống thành công.

“Chúng ta hiện tại về nhà sao?"

Sở Phong gật gật đầu, nói:" Về nhà cũng đúng."

Sở Phong thầm nghĩ: Cổ mộ này sẽ bị một đám trộm mộ điên cuồng chạy đến, cũng không biết địa vị của chủ mộ thất như thế nào, nếu thứ trân quý nhất trong mộ thất đến tay hắn, những thứ khác để lại cho bọn người kia đi, có thể lấy được đến tay hay không còn muốn xem bản lĩnh của những người này, con bò cạp Vương trong chủ mộ thất kia không dễ chọc a!

Sở Phong nắm tay Elijah trong lòng yên lặng niệm chính mình biệt thự. Bạch quang hiện lên Sở Phong xuất hiện trên đường cái trước biệt thự.

"Tới rồi sao?" Elijah hỏi

Sở Phong lắc lắc đầu, nói:" Giống như xuất hiện một chút lệch lạc."

Một chiếc ô tô chạy như bay qua trước mặt hai người, người phụ nữ trên ghế phụ có chút kinh tủng nói: "Lão công, vừa mới có phải có hai người ở ven đường hay không".

Nam tử lái xe cau mày nói: "Buổi tối giờ này nơi nào có người a!"

Nữ nhân có chút nghi hoặc nói: “Giống như thật sự có".

Nam nhân cau mày, nói: "Ngươi nói như vậy thật sự có hai người đi qua sao?"

Nữ nhân có chút nghi hoặc nói: “Chắc không phải là quỷ đi."

Nam nhân mãnh liệt nhấn ga, nói: “Đi nhanh, đi nhanh, nghe nói trước hai ngày trên đường này trước vừa mới chết hai người".

Ô tô chạy qua Elijah cùng Sở Phong từ trong bóng tối hiện ra. ( gặp tui chắc xỉu giữa đường quá má ơi )

"Chúng ta giống như bị nói thành quỷ đi. "

Sở Phong gật gật đầu, nói: “Hình như là đi."

Sở Phong lắc lắc đầu, thầm nghĩ: Ở trong thế giới này thuấn di là có chút phiền phức a! Mỗi lần không cẩn thận liền bị người phát hiện. Ở trong đêm khuya tiến hành truyền tống cũng là để tránh chuyện phiền phức xảy ra.

Elijah nghĩ nghĩ, nói: “Lần sau thuấn di thời điểm ta có thể dùng năng lực bao phủ hai người chúng ta, xác định không ai phát hiện".

Sở Phong: "Nghe tới là cái biện pháp tốt a! Ngươi làm sao không nói sớm."

Sớm nói liền không cần bị người khác nghĩa là quỷ, không biết qua mấy ngày nữa có lời đồn con đường này có quỷ nháo hay không.

Elijah phồng lên quai hàm, nói: "Ta phía trước cũng không nghĩ tới a!"

Sở Phong:"... "

Đi tắm sạch một cái, ngủ đến trời hừng đông.

....................

Sở Phong gọi điện thoại cho Sở An Chi mới phát hiện đối phương cư nhiên về quê. Nếu đối phương đã trở lại, Sở Phong hẹn đối phương ở nhà ăn gặp mặt.

"Phong ca, ngươi vài ngày không thấy người a!"

Sở An Chi lắc lắc đầu thầm nghĩ: Phía trước Sở Phong biến mất chính là ba, bốn ngày, lần này tựa hồ có chút khủng bố, bảy, tám ngày cũng không có tin tức.

Sở Phong bình đạm nói: “Ngươi hẳn là đem càng nhiều tinh lực đặt ở việc học, ngươi đường ca ta sự nghiệp thành công, nửa kia lại xinh đẹp, tri kỷ, am hiểu lòng người không cần ngươi nhọc lòng."

Elijah nghe vậy đối với Sở Phong nở nụ cười xán lạn.

Mỹ nhân cười vạn mộc xuân, Sở An Chi tuy rằng là thẳng nam lại không thể thừa nhận Elijah đích xác lớn lên thập phần đẹp. Hai người kia ở trước mặt một người vừa tìm được đường sống trong chỗ chết, lại thất tình khoe ra thật sự hảo sao?

Sở An Chi nghiến răng nghiến lợi bẻ chiếc đũa, nói: “Làm gì gọi nhiều đồ ăn như vậy a! Là thấy ta vừa mới xuất viện cố ý cho ta bổ thân thể sao?"

Sở Phong:".... "

Đường đệ ngu ngốc này suy nghĩ nhiều quá.

"Không phải, Elijah thích ăn món gì ta liền gọi nhiều một ít."

Sở An Chi: ".... " (Cơm chó )

"Ngươi tại sao về nhà, không phải nói phải hảo hảo học tập mỗi ngày hướng về phía trước sao?” Sở Phong khó hiểu nói.

Sở An Chi thở dài, nói: “Ta cũng muốn hảo hảo học tập mỗi ngày hướng về phía trước a! Bất quá điều kiện không cho phép".

Sở Phong có chút nghi hoặc nói:" Vì cái gì? Có người làm ảnh hưởng ngươi học tập sao?"

Sở An Chi cau mày, nói: "Vẫn luôn có người muốn lấy máu của ta."

Sở Phong có chút nghi hoặc nói: “Lấy máu của ngươi sao?"

Sở An Chi nhìn Sở Phong thở dài nói: “Chúng ta một hàng có đến mấy người, bị cắn ba người, ta bị thương nghiêm trọng nhất, cha mẹ hai cùng học khác thấy ta khỏi hẳn tiến đến hỏi ta có phải uống thuốc gì hay không, ta nói không có, bọn họ cũng không tin."

Sở An Chi lắc lắc đầu, thầm nghĩ: Hai bác sĩ trong bệnh viện ngay từ đầu đoạt công lao nói là chính mình chữa khỏi hắn, hắn hai đồng học trạng huống không chuyển biến tốt đẹp, hai người lại luôn trốn tránh trách nhiệm.

"Sau đó không biết là ai nghĩ ra tới cảm thấy máu ta sinh ra kháng thể hẳn là hữu dụng, liền lấy máu của ta đi cứu người."

Sở Phong thầm nghĩ: Sở An Chi dùng giải độc đan máu bên trong hoặc vật chứa có dược vật tàn lưu.

"Hữu dụng sao?"

Sở An Chi gật gật đầu, nói: “Nghe nói có một ít tác dụng, hai đồng học mệnh được bảo vệ."

Sở Phong nhướng mày, nói:" Phải không?"

Sở Phong híp mắt mắt, lấy năng lực của hắn lúc ấy là có thể cứu hai người kia, chỉ là không thân cũng chẳng quen hắn cũng không cần thiết phải phí tâm tư đó.

"Ngay từ đầu chỉ cần ta hiến một chút máu, sau đó liền không thích hợp".

Ba ngày hai bữa có người muốn lấy máu hắn, những người nhà người bệnh còn chưa tính, bệnh viện bác sĩ cũng mmuốn lấy máu hắn nghiên cứu. Hắn một ngày bị rút máu đều đạt tới lượng máu tối cao của người bình thường có thể thừa nhận hiến. Sở An Chi cảm thấy cứ như vậy đi xuống hắn chỉ sợ sẽ bởi vì mất máu quá nhiều mà chết cho nên liền cùng học viện xin nghỉ mười lăm ngày, tính toán trước tránh tránh đầu sóng ngọn gió nhìn xem tình huống.

"Phong ca, ngươi thấy tin tức trên mạng sao?"

Sở Phong có chút nghi hoặc nói: “Tin tức trên mạng? Tin tức gì?"

Sở An Chi nghiêng đầu, nói: “Trên mạng nói có vài nơi xuất hiện không ít

dị năng giả, có người sức lực đặc biệt lớn, có người tốc độ đặc biệt nhanh, có người đặc biệt có thể ăn."

Sở Phong nhướng mày, nói: “Đây không phải rất bình thường sao? Người đặc biệt có thể ăn vẫn luôn có, không phải có rất nhiều dạ dày vương thi đấu sao?"

Sở Phong nhìn người bên cạnh đang ăn rất ngon miệng liếc mắt một cái, kéo khóe miệng, nói:" Elijah liền đặc biệt có thể ăn".

Theo như lời Elijah bên trong thân thể hắn cũng có thể sinh ra sương xám, sương xám có thể nhanh chóng tiêu hóa hấp thu đồ ăn như vậy hắn muốn ăn bao nhiêu liền ăn.

Sở Phong thầm nghĩ: Elijah năng lực thật sự có chút không thể tưởng tượng. Chỉ sợ đây là thứ mà rất nhiều đồ tham ăn sâu ngủ muốn có.

Sở An Chi cau mày, lắc lắc đầu, nói: “Không phải cái loại này a! "

Sở Phong cau mày, nói: “Không phải loại này thì là loại nào a!”

"Không phải năng lực bình thường." Sở An Chi nghĩ nghĩ nói tiếp: “Có một người sơn công một đêm có thể trực tiếp sơn xong một tòa nhà."

Sở Phong chớp chớp mắt, nói: “Vậy thật là lợi hại, hiệu suất cao như vậy lương một năm trăm vạn không phải là mơ a!"

Đừng nhìn sơn công công việc này lên không được mặt bàn a! Kỳ thật tiền lương không ít. Bình thường sơn công lương tháng cũng hơn một vạn, hiệu suất cao như vậy lão bản nhất định phải ra lương cao lung lạc a! Đây là nhân tài tuyệt đối.

Sở An Chi lắc lắc đầu, nói:" Phong ca, ngươi tại sao lại là phản ứng này, người bình thường ngày đêm không nghĩ cũng không sơn xong được một tòa nhà a!"

Sở Phong điểm trán, nói: "Nói đúng a!”

Sở An Chi cau mày, nói: “Nghe nói hắn là ở trong lúc nửa mộng nửa tỉnh đem toàn bộ một tòa nhà sơn xong, còn có hình ảnh. Bất quá trên mạng lại bác bỏ tin đồn nói đó là do mấy trăm người ngày đêm đẩy nhanh tốc độ kết quả, có người giả nói căn bản là không có mấy trăm người sơn công.”

"Nghe nói người thức tỉnh năng lực cùng nguyện vọng mãnh liệt của bản thân có quan hệ."

Sở Phong thầm nghĩ: Bởi vì bản thân là sơn công cho nên đạt được năng lực cổ quái như vậy sao? Vậy hắn vì cái gì sẽ được đến năng lực xuyên qua hai giới đâu? Phía trước làm nhân viên chuyển phát nhanh thời điểm hắn tựa hồ nghĩ tới có được thuấn di năng lực, như vậy đưa chuyển phát nhanh liền không cần phiền toái, hắn tựa hồ thật sự đạt được năng lực như vậy. Bất quá hắn nếu là dùng loại phương pháp này đưa chuyển phát nhanh sợ là sẽ hù chết người.

"Ta nghe nói người nọ bị người của viện nghiên cứu đưa đi, làm cho không hảo nói không chừng sẽ cắt miếng ra nghiên cứu."

Sở Phong:"......Cắt miếng gì đó có chút khoa trương bất quá cũng không phải không có khả năng a!"

Sở An Chi chống cằm, nói: “Phong ca, ngươi có biết hay không gần nhất rất nhiều người nói chính mình thấy được dị năng giả".

Sở Phong cúi đầu thầm nghĩ: Hắn dị năng tới kỳ quặc hoặc có lẽ là do nguyên nhân dẫn đến cũng không nhất định, có lẽ có rất nhiều người khác được đến năng lực giống như hắn.

"Có người hoài nghi ta cũng có dị năng.“ Sở An Chi nói.

"Ngươi? Người khác hoài nghi ngươi là dị năng gì a!" Sở Phong tò mò hỏi.

"Bách độc bất xâm.“ Sở An Chi nói.

Sở Phong mắt trợn trắng, nói: “Ngươi không cần suy nghĩ nhiều quá."

Sở An Chi có thể sống sót hoàn toàn là công lao của giải độc đan.

Sở An Chi gãi gãi đầu, nói: “Ta cũng cảm thấy không có khả năng nhưng thân thể ta khỏi hẳn cũng rất kỳ quặc".

"Hảo đều hảo, liền không cần rối rắm.”

Sở An Chi gật gật đầu, nói: “Cũng đúng, biểu ca phía trước gọi điện thoại cho ngươi không được, ba ta muốn đem thẻ trả lại cho ngươi."

Sở Phong lắc lắc đầu, nói: “Ngươi thu đi, coi như là ta đưa cho ngươi"

Sở An Chi nhíu mày nói:" Ta làm sao không biết xấu hổ như vậy được?"

Đại bá gia hỏi Sở Phong vay tiền, Sở Phong chính là khẳng định nói không cho mượn.

Sở Phong không thèm để ý nói: “Không phải chuyện lớn gì."

Hiện tại hắn thật đúng là không để bụng một chút tiền như vậy. Đường đệ tuy rằng hơi ngốc nhưng cũng là lấy đối phương phúc mới được đến vu thạch.

Sở An Chi gật gật đầu, nói: “Hảo đi."

Sở Phong cúi đầu nghĩ thầm: Nếu năng lực giả xuất hiện nhiều thêm không biết sẽ là quang cảnh gì, có lẽ thế lực cao tầng sẽ một lần nữa tẩy bài, rốt cuộc năng lực giả năng lực rất nhiều đều không thể tưởng tượng được. Hiện tại tình huống không rõ hắn cũng không cần thiết ngoi đầu, trước đem năng lực tăng lên lại nói, năng lực nếu là tăng lên lên cũng không phải là chuyện xấu gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio