Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

quyển 2 chương 47: cố tử thần thật sự không dễ trêu chọc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Puck - Diễn đàn

Tòa nhà Cố thị.

Kiều Tịch Hoàn và Milk xuất hiện ở hiện trường kiểm tra đánh giá nhận xét sơ bộ cho người mới.

Không khí bên trong hơi khẩn trương, mấy trưởng phòng ngồi một bên, mấy người mới ngồi một bên.

Sau khi Kiều Tịch Hoàn xuất hiện, trưởng phòng kế hoạch Vương Vinh Xuyên vội vàng đứng lên từ chỗ ngồi, nhường vị trí ở chính giữa của anh cho Kiều Tịch Hoàn, Kiều Tịch Hoàn tự nhiên ngồi bên cạnh anh, Vương Vinh Xuyên đưa hai bản thiết kế tương tự nhau ra cho Kiều Tịch Hoàn, giải thích, “Chúng tôi tiến hành tập hợp phương án thiết kế của bọn họ, nhưng sau đó phát hiện hai phần bản thiết kế này tương tự nhau, mặc dù bên trong có một vài chi tiết tiến hành sửa đổi, nhưng về chỉnh thể mạch ý tưởng kế hoạch gần như đều giống nhau như đúc, cô xem trước một chút.”

Kiều Tịch Hoàn cầm lấy hai phần phương án bản thảo.

Vừa nhìn vừa nói với Vương Vinh Xuyên, “Của người nào tốt hơn.”

“Trương Kiều Ân, trên số liệu và chi tiết càng tinh tế, cũng càng hoàn thiện.” Vương Vinh Xuyên nói.

Khi Kiều Tịch Hoàn mở bản thảo ra xem, ngước mắt nhìn mấy người mới yên tĩnh ngồi đối diện, tròng mắt nhìn lướt qua Dụ Lạc Vi, chỉ thấy vẻ mặt hơi khổ sở của Dụ Lạc Vi, cắn môi nhìn qua rất uất ức.

Kiều Tịch Hoàn đưa mắt, nhìn nội dung bên trong.

Một phương án mở rộng đất đai, hình thức phát triển có độ tương tự đạt đến 90%, đây gần như không thể nào xuất hiện được, mà huống chi lại xuất hiện ở trên hai người cùng một công ty, một người trong đó sao chép lại của người, đây là khẳng định. die nda nle equ ydo nn

Kiều Tịch Hoàn mím mím môi, liếc nhìn sơ qua nội dung bên trong, để bản thảo xuống.

“Những người khác tiếp tục nhận xét đánh giá người mới, Dụ Lạc Vi và Trương Kiều Ân đi theo tôi đến phòng làm việc.” Nói xong, Kiều Tịch Hoàn đứng lên, chuẩn bị rời đi.

Đúng lúc này, Cố Tử Hàn mang theo Diệp Mị xuất hiện tại phòng họp.

Kiều Tịch Hoàn cau mày.

Cố Tử Hàn giống như bình tĩnh cũng rất tự nhiên, "Nghe nói nhận xét đánh giá người mới xuất hiện tình huống bắt chước, tôi tới xem một chút.”

"Cố tổng, tôi đang xử lý." Kiều Tịch Hoàn nói.

"Vậy thì rất tốt, nhìn phương thức xử lý của cô một chút." Cố Tử Hàn tự nhiên ngồi trên một chiếc ghế trong phòng họp, dáng vẻ đương nhiên.

Kiều Tịch Hoàn mím mím môi, "Tôi chuẩn bị mang bọn họ đến phòng làm việc của tôi tìm hiểu tình huống, không muốn ảnh hưởng tới tiến độ nhận xét đánh giá người mới khác."

"Quản lý Kiều, tôi cũng không thừa nhận phương thức âm thầm giải quyết của cô rất tốt." Cố Tử Hàn gằn từng chữ.

Kiều Tịch Hoàn cau mày.

"Thừa dịp bây giờ đối mặt đều là người mới, tôi cảm thấy cần để cho bọn họ hiểu phương thức xử lý sự việc của Cố thị chúng ta, tiện cho bọn họ nhanh chóng dung nhập vào Cố thị, cô cảm thấy thế nào?" Khóe miệng Cố Tử Hàn kéo ra một đường cong rất nhạt cực kỳ nhạt, hỏi Kiều Tịch Hoàn.

Kiều Tịch Hoàn mím môi, "Ý của Cố tổng là, bây giờ chúng ta nên trì hoãn thời gian của tất cả mọi người, bây giờ tôi tiến hành xử lý hai người trước mặt mọi người sao?" d1en d4nl 3q21y d0n

“Tôi cũng không cảm thấy bây giờ cô xử lý chuyện này ở trước mặt mọi người là đang trì hoãn thời gian, tôi cảm thấy đây là một huấn luyện cho người mới, cũng tất nhiên là một thu hoạch khác.” Cố Tử Hàn dừng lại một chút, mở miệng nói với Kiều Tịch Hoàn, “Cố thị đối xử với nhân viên luôn luôn công bằng, hôm qua trong cuộc họp quản lý Kiều mới châm chích bồi dưỡng nhân tài, lấy góc độ nhân văn mà nói, tất cả đều phải công bằng công khai công chính, tôi nghĩ bây giờ nếu như cô có thể có khả năng giải quyết vấn đề này ở trước mặt mọi người, thì hoàn toàn chứng minh cho lời nói việc làm của cô. Huống chi, ai cũng biết Dụ Lạc Vi là em gái của cô, về tình về lý về công về tư, cô cũng có thể giải quyết công khai. Cô nói sao?”

Kiều Tịch Hoàn khẽ nhéo ngón tay.

Cố Tử Hàn chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn này, thật sự đối nghịch với cô ở khắp nơi.

Trong lòng hận đến cắn răng nghiến lợi, nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ lạnh nhạt, thậm chí còn nở nụ cười nhạt, “Cố tổng quả thật suy tính sự việc chu đáo hơn tôi, nếu Cố tổng cảm thấy bây giờ tôi xử lý chuyện của Dụ Lạc Vi và Trương Kiều Ân ở trước mặt mọi người sẽ không trì hoãn thời gian, vậy tôi cũng không từ chối. Cố tổng chuẩn bị quan sát sao?”

“Dĩ nhiên, tôi chỉ nghe một chút, tất cả lấy cô làm chuẩn.” Cố Tử Hàn cười nói.

Lão hồ ly này!

Không để cho mình làm việc xấu, lại tỏ rõ mình coi trọng việc này, ở trong mắt người khác rõ ràng thấy được, anh ta nghiêm túc phụ trách với công việc, lại dành cho thuộc hạ tín nhiệm tuyệt đối, hoàn toàn là tiêu chuẩn lãnh đạo tốt.

Bây giờ những người mới này, ít nhiều gì cũng có chút ấn tượng tốt về Cố Tử Hàn đi.

Thật đúng là biết làm bản lĩnh thể diện.

Kiều Tịch Hoàn ngồi trở lại vị trí cũ, trên mặt có phần nghiêm túc.

Cô mím môi, lạnh nhạt nhìn những người mới ngồi bên dưới, trừ Cố Tử Tuấn và hai người trong cuộc ra, những người khác đều tỏ vẻ rất có hứng thú, người Trung Quốc chính là như vậy, xem náo nhiệt thành thạo nhất.

Cô một lần nữa cầm hai phương án lên, nói với họ, “Chỉ nhìn bản thiết kế, tôi không có biện pháp đánh giá giữa hai người rốt cuộc là ai sao chép ai không sao chép, trước tiên hai người nói một chút về suy nghĩ ban đầu khi đưa ra phương án này, Trương Kiều Ân cô nói trước.”

Trương Kiều Ân ba mươi hai tuổi, đã kết hôn, trước kia đi làm ở Hoàn Vũ, lần trước Hoàn Vũ cắt giảm biên chế đã cắt giảm cô ấy, nguyên nhân tự nhiên không cần nói cũng biết, đối với nhân viên trung thành với Hoắc Tiểu Khê, Tề Lăng Phong sẽ không muốn. Lần này nộp đơn đến Cố thị, Kiều Tịch Hoàn thật ra có kỳ vọng rất lớn với cô ấy, trước kia hiểu rõ cô ấy cũng biết năng lực của người phụ nữ này không tệ. Đang chuẩn bị nhét vào người trong tay mình. dinendian.lơqid]on

Chỉ có điều, đột nhiên xuất hiện chuyện như vậy.

Thật ra thì không cần phải nói, cô cũng biết Dụ Lạc Vi là người sao chép lại, cho dù sao chép lại vô cùng có trình độ.

Theo lý mà nói, người sao chép lại nhất định sẽ có phương án càng thêm hoàn thiện hơn người bị sao chép, Dụ Lạc Vi nắm bắt được tâm lý của tất cả mọi người, sửa đổi phương án lộ ra vẻ hơi thô thiển, cũng liền càng có thể đủ nói rõ cô ta là người làm bản gốc.

Dụ Lạc Vi ngược lại càng lúc càng thông minh.

Kiều Tịch Hoàn ngước mắt nhìn Trương Kiều Ân.

Trương Kiều Ân tỏ vẻ rất lạnh nhạt, cô nói từng câu từng chữ, “Khi bản thân tôi nhận được lời mời phỏng vấn đã nói, cũng không phải là lần đầu tiên đi làm, tôi từng đi làm ở Hoàn Vũ, nhưng bị Hoàn Vũ vô tình giảm biên chế, tôi bị buộc rời khỏi Hoàn Vũ không phải bởi vì năng lực làm việc của tôi không mạnh, mà bởi vì lãnh đạo mới nhậm chức, cái gì gọi là vua đời nào triều thần đời ấy. Tôi cảm thấy đây là đổi mới bình thường của công ty, mặc dù sâu trong lòng tôi không cam lòng, nhưng cuối cùng có thể hiểu được. Nhưng sự cố lần này, từ sâu trong lòng tôi cảm thấy, nếu như lần này vì chuyện không có chứng cứ mà để cho tôi rời khỏi Cố thị, tôi nghĩ tôi sẽ thật sự cảm thấy không đáng giá vì mình.”

Kiều Tịch Hoàn nhìn cô ấy, không nói gì.

Trương Kiều Ân nói rõ lập trường của mình, sau khi nói lời dạo đầu, liền nói về ý niệm thiết kế phương án của mình ra, “Khi thiết kế phương án này, tôi đã làm rất nhiều nghiên cứu thị trường, chủ yếu nhằm vào tầng lớp người trung niên và thành phần tri thức trước mắt có năng lực mua. Mà nội dung điều tra nghiên cứu chủ yếu chính là –– Bạn có tình nguyện ở chung với cha mẹ hoặc con cái không? Đây là một điểm mâu thuẫn tương đối rõ ràng trong xã hội bây giờ, theo tư tưởng truyền thống của Trung Hoa danh tộc nhiều năm như vậy, cha mẹ và con cái nên ở cùng một chỗ, để tận hiếu. Nhưng càng ngày càng có nhiều thực tế đặt ra trước mặt, cha mẹ và con cái ở chung một chỗ, vì tập quán sinh hoạt bất đồng khiến cho mâu thuẫn gia đình càng ngày càng nhiều, mấy ngày trước tôi có xem một chương trình chuyên đề trên đài, chủ yếu nói đến đủ loại ưu thế và tác hại khi cha mẹ và con cái ở chung, cho nên ý tưởng đột phát, liền lấy vấn đề điểm nóng đang được chú ý nhất hiện tại tiến hành rồi triển khai, kết quả điều tra nghiên cứu mà tôi lấy ra được và kết luận của đài truyền hình gần như thống nhất, cha mẹ muốn sống cùng con cái chiếm 32%, mà con cái bằng lòng muốn ở chung với cha mẹ chiếm gần 15%, nhưng trong 15% này người chưa có con chỉ chiếm chưa tới 5%, còn đại đa số muốn ở chung với cha mẹ đều là vì có con nhỏ cần cha mẹ hỗ trợ chăm sóc.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio