Hậu Duệ Kiếm Thần

chương 124 “đây chỉ là một tinh vực nhỏ”.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiêu Qua trầm giọng nói: “Thanh Châu là nơi Kiếm Chủ Nhân Gian, viện trưởng đầu tiên của thư viện Quan Huyên được sinh ra”. Kiếm Chủ Nhân Gian! Vẻ mặt Diệp Quân thay đổi. Đây là một nhân vật truyền kỳ. Sáng lập ra thư viện Quan Huyên, xây dựng nên trật tự hoàn toàn mới. Tiêu Qua lại nói: “Nơi đó không đơn giản, vì là nơi sinh ra của Kiếm Chủ Nhân Gian nên nơi này được thư viện Quan Huyên thiên vị cho nhiều tài nguyên rất lớn. Hơn nữa nơi đó vốn dĩ là vùng đất của người xuất chúng, thiên tài nhiều vô số kể. Mấy trăm năm nay, họ vẫn luôn đứng đầu trong cuộc tỷ võ, các châu khác chỉ có thể tranh hạng hai. Hơn nữa…” Y nhìn Diệp Quân: “Họ chèn ép thư viện hạng hai không chút suy nghĩ”. Diệp Quân cười nói: “Huynh không có lòng tin sao?” Tiêu Qua lắc đầu: “Không phải là vấn đề có tự tin hay không mà là bọn họ quá mạnh, quá khiến người ta tuyệt vọng”. Diệp Quân khẽ nói: “Không tranh thì thôi, đã tranh thì phải tranh hạng nhất”. Tiêu Qua nhìn Diệp Quân, một lúc sau y bỗng bật cười: “Diệp huynh, ta thích tính cách này của huynh lắm, ha ha”. Diệp Quân lắc đầu khẽ cười, với hắn một là không hơn thua, hai là đã tranh thì phải là hạng nhất. Ở một bên khác, Chu Phu nhìn ba người Diệp Quân ở đằng xa, cười nói: “Sư muội, phải nói là mắt nhìn của muội tốt đấy, kiếm được về cho thư viện chúng ta hai thiên tài siêu cấp”. Phí Bán Thanh nhìn Diệp Quân, cười nói: “Người này là hàng tặng kèm”. Chu Phu bật cười. Phí Bán Thanh nhìn Diệp Quân ở đằng xa, nở nụ cười. Năm ngày sau. Thuyền mây bỗng có một tấm màn bảo vệ rất mạnh dâng lên, sau đó thuyền mây dần đi vào trong tinh không. Sau khi vào tinh không, những người đứng ở mũi tàu nhìn tinh không vô tận đó, lòng chấn động. Tinh không vũ trụ! Lúc này hắn cảm giác mình thật quá nhỏ bé. Không chỉ bản thân mà cả hạ giới đều chỉ như hạt cát. Lúc này Phí Bán Thanh đi đến cạnh Diệp Quân nói: “Ngạc nhiên không?” Diệp Quân gật đầu: “Ngạc nhiên lắm”. Phí Bán Thanh cười nói: “Đây chỉ là một tinh vực nhỏ”. Diệp Quân nhìn Phí Bán Thanh: “Đạo sư, vũ trụ bao la này rộng biết bao nhiêu?” Phí Bán Thanh lắc đầu: “Ta cũng không biết”. Diệp Quân nhìn vào nơi sâu thẳm ở tinh không, nhìn tinh cầu vô tận kia, trong mắt ngoài sự ngạc nhiên còn có ý chí chiến đấu hừng hực. Tuổi trẻ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio