Lúc này một tàn ảnh bỗng lao đến trước mặt ông lão. Ầm! Ông lão đồ đen vốn dĩ đã bị thương nặng, hoàn toàn không có sức đánh lại, thế là bị một đòn của bà ta đánh vào cổ. Bụp, bụp! Đầu ông lão đồ đen lập tức văng ra xa, máu bắn ra tung tóe. Bà ta vung tay lên, thi thể ông lão đồ đen bỗng bị thiêu rụi, sau đó biến vào không trung. Sau khi giết ông lão đồ đen, bà ta định rời đi thì bỗng quay đầu lại nhìn thuyền mây của thư viện Quan Huyên bên phải. Lúc này thuyền mây đang vỡ ra, sắp lật úp. Vì sức mạnh lúc nãy của người phụ nữ quá mạnh, chỉ là lực còn sót lại mà đã khiến thuyền mây không chịu nổi. Người phụ nữ bỗng biến mất, khi lần nữa xuất hiện người đã ở trên thuyền mây, lúc này thuyền mây được khôi phục lại bình thường. Chu Phu nhìn người phụ nữ cách đó không xa, sau đó vội nói: “Tiền bối, chúng tôi là người của thư viện Quan Huyên ở Nam Châu…” Ông ta còn chưa nói hết câu, chỉ thấy người phụ nữ đó xuất hiện trước mặt Diệp Quân. Thấy thế sắc mặt Chu Phu thay đổi. Lúc này Phí Bán Thanh bỗng chắn trước mặt Diệp Quân, bà ấy nhìn người phụ nữ trước mặt, mặc dù ánh mắt hiện lên vẻ kiêng dè nhưng lại không sợ hãi. Người phụ nữ nhìn Phí Bán Thanh một lúc rồi nói: “Ta không có ác ý”. Nói rồi bà ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi lên đây, ta xem thử”. Diệp Quân đi đến trước mặt người phụ nữ, vẻ mặt rất bình tĩnh nhưng kiếm Hành Đạo trong người đã trong trạng thái sẵn sàng. Người phụ nữ nhìn Diệp Quân một lúc rồi ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp: “Ngươi tên gì?” Diệp Quân nhìn người phụ nữ nói: “Diệp Quân”. Diệp Quân! Người phụ nữ khẽ nói: “Quân…” Mọi người nhìn người phụ nữ trước mặt, vẻ mặt đều rất phòng bị. Lúc này người phụ nữ mỉm cười, sắc mặt trở nên dịu dàng đi rất nhiều: “Muốn đến Trung Thổ Thần Châu?” Diệp Quân lắc đầu: “Đến thượng giới”. Thượng giới! Người phụ nữ cau mày, một lúc sau mỉm cười: “Nếu sau này đến Trung Thổ Thần Châu thì có thể tìm ta”. Bà ta vừa nói vừa xòe bàn tay ra, một miếng ngọc bội bay đến trước mặt Diệp Quân. Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Tiền bối, đây là?” Người phụ nữ cười nói: “Ta ở thần tộc, ngươi cầm ngọc bội này đến tìm ta, thần tộc không ai dám cản ngươi”.
Diệp Quân hơi khó hiểu: “Tiền bối, người biết ta à?”