Hậu Duệ Kiếm Thần

chương 147 không có tiền”.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Về đến phòng, Diệp Quân ngồi khoanh chân lại, lấy một đống kim tinh ra, sau đó vận chuyển tâm pháp cấp Tiên. Bứt phá lên cảnh giới Thần Phách. Thật ra khi ở thư viện Quan Huyên, hắn đã đạt đến cảnh giới Thông U đỉnh cao, chỉ còn một chút nữa là cảnh giới Thần Phách, nhưng lúc đó hắn vẫn chưa bứt phá lên cảnh giới Thần Phách. Vì hắn muốn cho bản thân sau khi đạt đến cực hạn cuối cùng của một cảnh giới thì sẽ tiếp tục bứt phá cảnh giới tiếp theo. Nhưng bây giờ hắn nghĩ thời cơ đã đến. Tu luyện rất tốn tiền. Không lâu sau, hắn đã dùng hết hàng ngàn kim tinh. Chủ yếu là công pháp cấp Tiên này quá nghịch thiên. Khí tức của Diệp Quân liên tục tăng lên, lúc này thần hồn của hắn cũng đạt đến mức cực đại. Một canh giờ sau, hắn đã tiêu hao hết ba ngàn kim tinh. Lúc này khí tức của hắn đã đến đỉnh cao. Thêm nửa canh giờ nữa, sau khi tiếp tục tiêu thêm hơn hai ngàn kim tinh, hắn bỗng mở mắt ra, miệng hắn bỗng phun ra luồng khí tức đục ngầu. Lúc này đầu hắn toát đầy mồ hôi nhưng cả người lại cực kỳ thoải mái. Cảnh giới Thần Phách! Lúc này hắn cảm thấy thần thức của mình vô cùng nhanh nhạy, có thể cảm nhận được rất rõ sự hiện diện của từng con kiến trong phòng. Cảm nhận được thế, Diệp Quân hơi cong môi lên, nếu bây giờ ngự kiếm, chắc chắn uy lực càng mạnh hơn. Vì ngự kiếm và thần hồn có liên quan đến nhau. Nếu kết hợp với kiếm ý, bây giờ hắn hoàn toàn có tự tin dễ dàng giết được một cường giả cảnh giới Ngự Không có bản lĩnh. Vì kiếm của hắn rất nhanh. Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân cúi đầu nhìn nhẫn không gian của mình, trong nhẫn không gian chỉ còn lại không đến hai ngàn kim tinh. Thấy thế, Diệp Quân cười khổ. Phải nói là tu luyện quả thật tốn rất nhiều tiền. Càng lên cao thì càng tốn tiền. Người bình thường hoàn toàn không thể tu luyện nổi. Lúc này Diệp Quân bỗng nói: “Tháp gia, có đó không?” Tiểu Tháp nói: “Làm gì?” Diệp Quân do dự, sau đó nói: “Ờ thì, giờ ngươi có tiện không? Ta mượn một ít tiền”. Tiểu Tháp nói: “Không có tiền”. Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta có mượn có trả mà”. Tiểu Tháp nói: “Ta không có tiền thật, giờ ta đang bị thương nặng, nếu không ta đã mở thế giới bên trong này cho ngươi rồi”. Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: “Vậy ngươi có bảo vật gì đó hay không? Ta lấy đi bán! Đổi một ít tiền tu luyện”. Tiểu Tháp nói: “Không có!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio