Chương 2989 Lúc này, Nhược Mệnh cũng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, Nhược Mệnh nhìn Diệp Quân: “Ta không thể ở bên ngoài quá lâu, cho nên ta phải về rồi”. Diệp Quân khẽ gật đầu: “Được, Nhược tỷ!” Nhược tỷ! Nghe vậy, tất cả mọi người đều bất ngờ. Diệp Quân vậy mà lại quen biết với Đế chủ Hắc Tử sao? Bắc Tề Vương lúc này đã hoàn toàn chết lặng. Lão ta biết mình bị lừa rồi. Nhà họ Thần cũng bị lừa rồi. Nhược Mệnh không để ý tới ánh mắt của những người xung quanh, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Sau khi mọi chuyện kết thúc, hãy đến Hắc Tử Vực một chuyến, ta có chuyện muốn nói với ngươi”. Nói xong, Diệp Quân chưa kịp trả lời, cô ấy đã biến mất. Diệp Quân hơi tò mò, không biết Nhược Tỷ tìm hắn làm gì. Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Quân quay lại nhìn Bắc Tề Vương: “Bắc Tề Vương, đấu một chọi một không?” Thực lực của Bắc Tề Vương cao hơn Thần Võ, dù sao lão ta cũng là yêu thú, vì vậy Diệp Quân muốn để đối phương thấy được kiếm kỹ và thực lực của hắn. Bắc Tề Vương nhìn Diệp Quân: “Được!” Lão ta không thể từ chối. Nếu từ chối thì lão ta không còn mặt mũi nào để sống nữa. Diệp Quân quay sang nhìn đám cường giả Chúng Thần Điện vẫn chưa đi: “Nhị Nha, đánh chết chúng đi”. Nhị Nha khẽ gật đầu, sau đó lao nhanh về phía đám cường giả Chúng Thần Điện. Thấy Nhị Nha xông tới, đám cường giả thay đổi sắc mặt, quay người nhao nhao bỏ chạy. Ngay sau đó, hàng loạt tiếng thét thảm thiết vang lên. Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại. Thấy vậy, Bắc Tề Vương nheo mắt lại, lão ta biết Diệp Quân lại định dùng kiếm kỹ thần bí kia. Nhưng lão ta cũng không sợ, vì lão không phải người, cơ thể lão đủ mạnh để phòng ngự, kiếm của loài người rất khó đả thương lão ta. Bỗng chốc, vô số kiếm ý phóng về phía Bắc Tề Vương. Bắc Tề Vương hơi híp mắt, đã chuẩn bị tâm lý từ trước, hai tay nắm chặt, một luồng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt bảo vệ toàn thân lão. Lần này, lão ta chọn phòng thủ. Trong nháy mắt, Bắc Tề Vương đã bị vô số kiếm quang áp đảo. Tất cả mọi người đều nhìn phía kiếm quang. Bùm! Đột nhiên, mảng kiếm quang kia bị một luồng sức mạnh đáng sợ đánh vỡ, sau đó, Bắc Tề Vương chậm rãi bước ra. Mặc dù luồng ánh sáng vàng quanh người Bắc Tề Vương đã có vô số vết nứt, nhưng Bắc Tề Vương vẫn rất bình tĩnh.