Chương 3036 Diệp Quân bình tĩnh nói: “Hiện tại người yêu nghiệt nhất trong thế hệ trẻ của tộc Tiên Linh có cảnh giới gì?” Trí Sư trầm giọng nói: “Cảnh giới tám phần thần tính đỉnh cao!” Diệp Quân nheo mắt, hắn im lặng một lúc rồi nói: “Tiên Linh Lệnh này có bán không? Ta có tiền, rất nhiều tiền”. Nét mặt Trí Sư trở nên cứng đờ. Diệp Quân lại nói: “Ta nghiêm túc đấy”. Trí Sư lắc đầu: “Không bán”. Diệp Quân hơi cạn lời, cũng thấy nghi ngờ: “Thật sự là tám phần thần tính ư?” Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”. Diệp Quân hơi đau đầu. Hắn đánh giá hơi thấp thiên tài và yêu nghiệt của tộc Tiên Linh này rồi. Trí Sư do dự một lúc rồi nói: “Cho nên ngươi phải suy nghĩ kỹ!” Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Không sao, cứ tiết lộ đi!” Trí Sư trầm giọng nói: “Diệp công tử, đây không phải là trò đùa, vì nếu cậu thua, không chỉ có thể bị sỉ nhục còn có thể bị gi ết chết… Năm đó tộc Tiên Linh ta thua Thần Nhất, đến tận bây giờ tộc Tiên Linh vẫn không thể quên được, vì thế một khi có cơ hội rửa nhục, chắc chắn bọn họ sẽ điên cuồng”. Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”. Trí Sư nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Thế nên cậu vẫn muốn tiết lộ à?” Diệp Quân gật đầu: “Vì Nhược tỷ, ta vẫn quyết định thử xem sao”. Trí Sư gật đầu: “Ta sẽ sắp xếp”. Dứt lời, ông ta xoay người rời đi. Rõ ràng ông ta cũng rất kích động. Cũng không biết vì có thể cứu con gái hay vì có thể rửa nhục nữa. Trí Sư đi tới cửa thì đột nhiên dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Ngươi chắc chắn được bao nhiêu phần trăm?” Diệp Quân bình tĩnh nói: “Cái này phải xem ta có cần thể diện hay không”. Trí Sư hơi nghi ngờ: “Có ý gì?” Diệp Quân nghiêm túc nói: “Nếu ta cần thể diện thì tối đa chỉ chắc chắn năm phần, còn nếu không cần thể diện thì là mười phần”. Trí Sư: “…” Nghe thấy lời của Diệp Quân, Trí Sư tỏ vẻ nghi ngờ. Cần thể diện? Không cần thể diện? Diệp Quân cũng không giải thích thêm mà chỉ nói: “Tiền bối sắp xếp đi”. Trí Sư nhìn thoáng qua Diệp Quân, cũng không hỏi nhiều nữa, ông ta gật nhẹ đầu, sau đó nói: “Người đâu”. Ông ta vừa lên tiếng, một thiếu niên chậm rãi đi vào. Trí Sư căn dặn: “Dẫn Diệp công tử đi tới khách viện nghỉ ngơi”. Thiếu niên nhìn thoáng qua Diệp Quân, gật nhẹ đầu rồi xoay người rời đi.