Chương 3093 Tư Pháp Linh Quân trầm giọng bảo: “Trí Sư, ông mau đi đi, tính tình Nghiệp trưởng lão nóng nảy, sợ là sẽ xảy ra chuyện không hay”. Trí Sư gật đầu sau đó xoay người biến mất tại chỗ. … Thành Quan Huyên. Diệp Quân đi theo Ám U đến thành Quan Huyên, vừa về đến thành, hắn đã nhìn thấy Tần Quan, Tần Quan đứng trên tường thành, bà mặc bộ váy vải bố trông vô cùng giản dị mộc mạc. Nhìn thấy Diệp Quân, trên mặt Tần Quan cũng nở nụ cười. Diệp Quân đi tới trước mặt Tần Quan, cười gọi: “Mẹ”. Tần Quan dịu dàng xoa đầu Diệp Quân, nhẹ giọng nói: “Trưởng thành hơn nhiều rồi”. Diệp Quân cười: “Bây giờ con đã ở cảnh giới Nhân Đạo rồi”. Tần Quan mím môi cười: “Lợi hại rồi”. Diệp Quân bật cười vui vẻ. Lúc này, Nhị Nha và Tiểu Bạch xuất hiện, Nhị Nha liếm hồ lô không lên tiếng. Tiểu Bạch bay tới bên cạnh Tần Quan, rất thân mật. Mối quan hệ giữa nó và Tần Quan vẫn rất tốt, bởi vì trước đây Tần Quan thường xuyên cho nó những thứ mới mẻ thú vị. Tần Quan xoa đầu Tiểu Bạch, sau đó nhìn Diệp Quân: “Đi theo mẹ”. Nói rồi bà dẫn Diệp Quân đến một vùng tinh không. Mà trong tinh không này đã có một người phụ nữ mặc áo bào trắng tay cầm trường thương đang đứng đó, người này không ai khác chính là An Nam Tịnh. Nhìn thấy An Nam Tịnh, mí mắt Nhị Nha giật giật, cô bé lặng lẽ cất kẹo hồ lô đi, không còn đùa bỡn nữa mà trở nên nghiêm túc. Nhìn thấy thế, Diệp Quân không khỏi lắc đầu cười. Người Nhị Nha sợ nhất vẫn là An tiền bối! An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân, khẽ gật đầu: “Được đấy”. Diệp Quân khẽ cười: “Cảm ơn An tiền bối khen ngợi”. An Nam Tịnh đột nhiên nói: “So vài chiêu nhé?” Diệp Quân chớp mắt: “Chuyện này…” An Nam Tịnh bảo: “Đừng nhiều lời”. Nói rồi bà vung tay, trường thương xuyên qua không trung lao thẳng về phía Diệp Quân. Nhanh như chớp! Diệp Quân không dám sơ ý, lập tức kẹp hai ngón tay lại chỉ về phía trước, một thanh ý kiếm phá không trung đâm ra. Ầm! Ý kiếm chấn động, Diệp Quân bay ra cả nghìn trượng, mà hắn vừa mới dừng lại, ý kiếm đã đột nhiên phóng ra từ trước mặt An Nam Tịnh. Vẻ mặt An Nam Tịnh bình tĩnh, dường như đã sớm dự đoán được, bà giơ thương lên chặn lại.