Chương 3270 Nơi này có thể xem là quê hương của bọn họ. Nhưng một vài tộc nhân của nền văn minh Sâm Lâm mới thì không có cảm giác gì, vì từ khi ra đời bọn họ đã không ở đây, không chỉ có thế mà bọn họ còn thấy ghét nơi này, vì nơi này thua xa chỗ ở của bọn họ lúc trước. So sánh như thành thị với nông thông vậy! Lúc này một vài cao thủ cấp cao của nền văn minh Sâm Lâm đang tập trung tại một đại điện. Người dẫn đầu chính là Minh Quân. Minh Quân nhìn mọi người trong điện, sau đó cất lời: “Ta biết mọi người về đây thấy không được quen, nhưng ta muốn nhắc nhở mọi người chúng ta đã không thể quay về chỗ đó nữa rồi! Từ nay về sau, nơi này chính là nhà mới của chúng ta, vì thế sau khi trở về các vị nên quản lý nghiêm ngặt người của mình, đừng mang đến phiền phức cho ta”. Mọi người gật đầu, dù bọn họ thấy hơi khó chịu vì trở về nơi này, nhưng bọn họ không thể không chấp nhận hiện thực. Minh Quân lại nói: “Ba ngày sau tộc trưởng sẽ đích thân đến đây, sau đó sẽ đi chiến đấu với hai kiếm tu của vũ trụ Quan Huyên, mọi người chuẩn bị đến lúc đó đi theo dõi trận chiến…” Trong đại điện, sau khi mọi người giải tán, Minh Quân cầm một quyển trục trong tay, sắc mặt rất nặng nề. Quyển trục này chính là thông tin về Diệp Quân. Đương nhiên ông ta chưa từng dám coi thường vũ trụ Quan Huyên và Diệp Quân, vẫn luôn cho người âm thầm điều tra. Mà càng điều tra, ông ta càng phát hiện Diệp Quân này không đơn giản. Không chỉ bản thân Diệp Quân không đơn giản mà hai cường giả bí ẩn sau lưng hắn cũng thế. Người đàn ông áo xanh! Người phụ nữ váy trắng! Thông tin về hai người này rất ít, số lần xuất hiện cũng thế, nhưng mỗi lần xuất hiện đều sẽ có một thế lực bị tiêu diệt. Về phần thực lực của họ thì cũng là một điều bí ẩn. Điều này khiến tâm trạng ông ta hơi bất an. Vì lúc trước khi đi ước chiến với Diệp Quân, Diệp Quân cũng không hề có vẻ sợ hãi và lui bước. Một người bình tĩnh như thế chắc chắn có chỗ dựa. Vì thế để tránh tình huống bất ngờ, ông ta chọn cách điều tra lại lần nữa. Cẩn thận vẫn là tốt nhất! Minh Quân im lặng một lúc thì đột nhiên ngẩng đầu nhìn Triệu thành chủ ở cách đó không xa: “Tất cả tài liệu đều ở đây rồi à?” Triệu thành chủ gật đầu: “Đúng thế”. Minh Quân cau mày, im lặng suy nghĩ. Triệu thành chủ cười nói: “Minh Quân đừng lo lắng quá, cùng lắm thực lực của hai người này chỉ là mười phần thần tính mà thôi”. Minh Quân nhìn Triệu thành chủ: “Sao lại nói thế?” Triệu thành chủ giải thích: “Vì bọn họ đều đến từ vũ trụ vĩ độ thấp, vũ trụ vĩ độ thấp này không thể xuất hiện cường giả cao cấp trên mười phần thần tính được, Diệp Quân kia dám đồng ý giao chiến cũng chỉ vì không biết gì mà thôi. Dẫu sao bọn họ cũng chưa từng tiếp xúc với nền văn minh đáng sợ như nền văn minh Sâm Lâm… Ông nghĩ xem, một người chỉ thường tiếp xúc với thế hệ trẻ tuổi, trong thế hệ đó thực lực của cậu ta là mạnh nhất, dưới tình huống như thế sao cậu ta biết sợ là gì được? Nói dễ nghe một chút là nghé con mới sinh không sợ hổ, nói khó nghe thì chính là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ”.