Hậu Tinh Thần Biến

chương 283: giết người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chỉ thấy đạo thân ảnh kia sau lưng hai đôi cánh dài, một mái tóc đỏ hồng, sắc mặt trắng bệch nhưng khí thế lại rất sắc bén!

Tình nhi chỉ thấy một cảm giác lạnh như băng truyền khắp toàn thân, trước mắt đã xuất hiện một nam tử sắc mặt trắng bệch, không khỏi bị dọa cho hoảng sợ, thét lên một tiếng vội trốn sau lưng Tần Vũ!

Còn nam tử kia lại như bóng với hình, lướt mình đuổi theo tới!

Tần Vũ trong mắt lóe ra ánh phẫn nộ bừng bừng, hừ nhẹ một tiếng, quanh thân nhất thời bộc phát ra quang mang màu bạc, từng đạo từng đạo vầng sáng màu bạc nhìn như thể chất thực sự lấy thân thể của hắn làm trung tâm hướng chung quanh lan tràn rộng ra! Đó chính là Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần!

Bạch diện nam tử đó tốc độ rất nhanh, hai đôi cánh đồng thời vẫy động, trong nháy mắt liền tiến vào trong lĩnh vực của Tần Vũ, chợt hoảng hốt phát hiện ra thân mình giống như bị sụp lún vào trong vũng lầy, thân ảnh lập tức ngưng đọng chậm hẳn lại!

Tần Vũ đúng vào lúc này đột nhiên nhích động, đánh ra một quyền, bạch diện nam tử kia tức thì bị tống bay đi miệng trào máu tươi! Khóe miệng Tần Vũ lộ ra một tia cười khinh thường, với tu vi của hắn hôm nay đã đạt tới Tinh vân hậu kỳ, cho dù là chống lại Thiên nhân ba cánh, cũng rất ung dung thoải mái, lại há phải e sợ một tên Thiên nhân hai cánh nho nhỏ như hắn!

Mặc dù cảnh giới phân cấp so với kiếp trước giống nhau, đơn giản chỉ là tăng thêm hai chữ "Hỗn Độn", nhưng là tu vi của kiếp nầy cùng kiếp trước không giống nhau! Tinh vân hậu kỳ của kiếp trước thử đem so sánh với Kim đan hậu kỳ, đơn giản là uy lực mạnh hơn rất nhiều! Mà Tinh vân hậu kỳ của kiếp này lại có khác biệt về bản chất, không nói trước đây Tần Vũ hao tốn mất mười lăm năm khổ công tu luyện đã tạo được nền tảng vững chắc, vẻn vẹn chỉ là hai chữ "Hỗn Độn" này đã thể hiện được công quyết lúc này của hắn mặc dù cũng là Tinh Thần quyết, nhưng về bản chất cùng với kiếp trước không giống nhau!

Hỗn Độn khí chính là lực lượng cao cấp nhất trong cả vũ trụ, vậy mà từ trước tới nay chưa người nào có thể chuyên biệt có công quyết riêng để tu luyện Hỗn Độn khí, phải biết rằng linh tính của Hỗn Độn khí so với Hồng Mông linh khí còn mạnh hơn rất nhiều, tưởng muốn chuyên biệt tu luyện Hỗn Độn khí, hầu như là chuyện không thể làm được!

Còn Tần Vũ, một là ban đầu vì đi Vô Danh không gian tìm kiếm giải cứu đám người Hồng Quân, thứ hai cũng nhờ may mắn trùng hợp, mới có thể khống chế được một phần Hỗn Độn khí, nhưng nói như vậy cũng không phải hắn ta có thể hoàn toàn thao túng khống chế lực lượng này!

Có đôi khi cái gọi là vận mệnh này rất là kỳ diệu, Thiên đạo mờ ảo như có như không rồi lại tràn ngập trùng hợp khéo sao liền gặp cơ hội, đúng lúc Vô Danh không gian sụp đổ khiến cho một đám người toàn bộ chết đi, Tần Tư bị đánh lén tới chết lại là sự kích động rất lớn đối với Tần Vũ, còn hơn nữa khi hắn vứt bỏ toàn bộ tu vi tinh huyết bản thân luyện chế Tu La Kim Nguyên bảng, lại cảm ứng được Hỗn Độn khí thành tựu được Hỗn Độn nguyên thần sau này! Tất cả các thứ này nhìn có vẻ như không có mối liên quan gì trùng hợp sao liền liên kết với nhau thành một chuỗi, mới có chuyển thế giúp cho hắn có điều kiện sáng tạo ra tiên thiên thật lớn, cuối cùng, thông qua chuyển thế hắn đã thành tựu Nguyên thần Hỗn Độn tiên thiên điều đó cũng thể hiện ra sự ưu ái của Thiên đạo!

"Tại sao đánh lén ta?" Tần Vũ dùng một phần tinh thần lực, đem nam tử đang phún huyết đó trói buộc lại, Tình nhi giơ nắm tay nhỏ bé trắng tinh lên, trên mặt lộ ra thần sắc uy hiếp, cực kỳ đáng yêu sẳng giọng nói.

Nam tử kia chết đến nơi còn không biết, nhìn thấy bộ dáng của Tình nhi lúc này, không nhịn được trong đôi mắt vẻ tham lam hiện lộ rừng rực!

Toàn thân Tình nhi dưới ánh mắt nhìn kinh dị của hắn đâm ra hoảng hốt, trong lòng sợ hãi, hai bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt ống tay áo Tần Vũ, khuôn mặt xinh xắn nhất thời xụ xuống!

"Ngươi dám giết ta sao? Cha của ta chính là Đại tướng Kim Tư dưới quyền của Tử Dực Thiên Vương, biết điều thì ngoan ngoãn giao cô gái này cho ta, chuyện hôm nay bỏ qua không truy cứu ngươi!"……

Tần Vũ thương hại nhìn nam tử ánh mắt vẫn say mê nhìn chằm chằm vào Tình nhi phía sau mình, quả thực là không còn biết sống chết là gì! Cảm nhận được Tình nhi ở phía sau đang phập phồng căng thẳng, hắn ôn nhu nói:

"Tình nhi, nhắm mắt lại!"

Tình nhi gật đầu, nghe lời nhắm hai mắt lại!

"Hừ, Tử Dực Thiên Vương, lại như thế nào?" Tần Vũ khinh miệt nhìn thoáng qua nam tử, truyền âm nói: "Rốt cục xem ra đầu tiên nhìn thấy trong thế giới này a! Ngươi thật vinh hạnh, là người đầu tiên ta giết chết từ khi tới Thiên giới đến nay!

Chỉ thấy quang mang màu bạc đang trói buộc nam tử đột nhiên bùng lên, nam tử ngay cả thét lên cũng không kịp, đã biến thành màn bụi xám bay biến mất!

"Được rồi, không phải sợ nữa, hắn đã bị ta đánh chạy rồi!" Vỗ vỗ đầu Tình nhi, Tần Vũ cũng không nói ra sự thật đã giết chết nam tử, tiểu nha đầu mới mười hai tuổi, hắn cũng không muốn để cho nàng sớm cảm nhận được ý nghĩ của sự giết chóc!

Tình nhi mở mắt, cẩn thận quan sát kỹ càng chung quanh một vòng, bộ dáng rất là đáng yêu, le lưỡi, hãy còn sợ hãi trong lòng nhìn Tần Vũ nói:

"Vũ ca ca, người này thật là kỳ quái, tại sao một câu cũng không nói ra đã đòi bắt ta a!"

Tần Vũ cười cười không có đáp lời, tiểu nha đầu này càng ngày càng xinh đẹp, một khi tiến vào địa phương có người, nhất định sẽ khiến cho rất nhiều nam nhân mơ ước rắp tâm mưu mô không thể lường được, từ từ nàng sẽ hiểu rõ sự tàn khốc của Thiên giới!

"Sắc trời không còn sớm nữa, chúng ta mau đi đi!" Dẫn Tình nhi lập tức hướng về phía trước đi tới!

Nói đến cũng kỳ quái, Thiên nhân của Thiên giới tu vi cũng không phải rất cao, đương nhiên, cánh trên người càng nhiều, tu vi cũng đúng là càng kinh khủng, Thiên nhân mỗi lần tăng thêm một đôi cánh chim, tu vi của nó sẽ gia tăng gấp đôi, bốn đôi cánh là mức giới hạn, mặc dù chưa có chính thức cùng Thiên Ngân đánh nhau, nhưng Tần Vũ biết, Thiên Ngân khôi phục lại tu vi đích xác cực kỳ kinh khủng, ít nhất trước mắt mà nói không phải tầm cỡ hắn có thể đối phó được!

Điểm cổ quái của Thiên giới ở chỗ đối với Thiên nhân bất luận tu vi thấp như thế nào đi nữa, cũng có thể vỗ cánh phi hành được, khác biệt chẳng qua là tốc độ phi hành! Còn Tần Vũ không có cánh, mặc dù trước mắt tu vi có thể so với Thiên nhân ba cánh, nhưng là không cách nào phi hành, tình trạng này khiến trong lòng hắn rất buồn bực, nếu như không phải Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần có thể khống chế thao túng phạm vi phương viên năm dặm, hắn chỉ sợ rằng ngay cả thuấn di cũng không thể làm được! Có điều là, Lĩnh vực Hỗn Độn Tinh thần này cực kỳ hao tổn tinh thần lực, với tu vi Tinh vân hậu kỳ của hắn hiện giờ, gần như cố gắng duy trì thời gian khoảng uống xong một chung trà cũng sẽ không còn sức để tiếp tục kiên trì nữa, dùng để đi đường cho nhanh thì lại quá mức uổng phí!

Hôm nay sau khi hai người rời khỏi nhà đá, hoàn toàn dựa vào hai chân bước đi, Tình nhi thấy Tần Vũ không thể phi hành, cũng gọi là giúp đỡ hắn! Vì thế, tốc độ di chuyển chậm đi phần nào!

Hai người sáng sớm rời khỏi Tử Hải, thẳng hướng đông mà đi, đến lúc bầu trời tối đen khó khăn lắm mới trông thấy xa xa một cái hắc điểm dần dần hiện ra trước mắt, Tình nhi hoan hô một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn khích đỏ bừng:

"Vũ ca ca, phía trước là một cái thôn trang, ta có thể nhìn thấy!"

Tần Vũ gật đầu, cũng thoáng có chút hưng phấn nói:

"Chúng ta đi nhanh nhanh đi, tới cái thôn kia hãy nghỉ ngơi!"

Thấy thôn trang, trong lòng tự nhiên vui vẻ, nguyên vốn là sau khi đi một ngày đường, thân tâm cũng có chút mỏi mệt, lúc này nhìn thấy bóng dáng khu người ở, sức lực tăng lên mười phần, nhắm phía trước chạy tới như bay!

Đứng ở bên ngoài thôn trang, ánh mắt của Tần Vũ thoáng nhìn chếch lên sườn núi phía đông, nơi đó là một mảng hoa biển! Liên hoa của hải dương! Nghĩ đến bản thân mình cũng từ trong liên hoa đó sinh ra đời, trong lòng hắn có phần khó chịu đựng mùi vị này, phương thức sinh sản này của Thiên nhân khiến cho hắn có một thứ cảm giác kỳ dị!

Bị Tình nhi phấn khích lôi kéo cánh tay, hai người dọc theo một con đường nhỏ ven thôn đi vào phía trong!

Thôn xóm này không lớn, khoảng chừng chỉ có hơn mười gia đình, trong nhà đá và nhà cỏ lóe ra một vài tia sáng, không biết là vật gì chiếu sáng!

Hai người vừa mới tiến vào thôn, liền có người lớn tiếng hỏi:

"Các ngươi cần cái gì?"

Tần Vũ nói:

"Hai huynh muội ta đi ngang qua nơi này, muốn tìm chỗ nghỉ ngơi một đêm!"

Thanh âm kia trầm mặc một chút, cự tuyệt nói:: "Tối nay không được, chúng ta nơi này đang gặp nguy hiểm bị Băng Phong thú tập kích, các ngươi ở lại đây sẽ vướng tay vướng chân!"

Dưới ánh sáng mờ tối, một thân ảnh khôi ngô xuất hiện tại trước mặt Tần Vũ, sau lưng sừng sững hai đôi cánh, xem ra tu vi không cao lắm! Nam tử trên mặt bị vài vết sẹo, trong bóng tối, lộ ra vẻ có chút kinh khủng, Tình nhi nắm chặt cánh tay Tần Vũ, trên mặt lộ ra ánh mắt sợ hãi, cặp mắt to tròn lại tò mò nhìn chăm chú vết sẹo trên mặt nam tử!

Từ khi sinh ra mãi cho đến lúc rời khỏi căn nhà đá, Tình nhi chỉ thấy qua hai người, một người là Thiên Ngân, một người tự nhiên là Tần Vũ, ở tại Tử Hải nơi hiếm thấy người ở, địa phương này là nơi Thiên nhân tộc ruồng bỏ, từ trước đến nay cũng chưa từng có người ngoài nào đi ngang qua! Mà buổi chiều đã gặp được tên nam tử kia lại không nói không rằng, chỉ dùng ánh mắt dại gái say đắm nhìn nàng, hôm nay nhìn thấy gã nam tử mặt thẹo này, lòng hiếu kỳ của nàng càng hết sức mãnh liệt!

Tần Vũ đánh giá nam tử một lúc, cười nói:

"Ngươi sao biết chúng ta ở chỗ này sẽ vướng tay vướng chân, nói không chừng có thể sẽ hết lòng giúp cho các ngươi!"

Nam tử mặt thẹo bỉu môi, nhàn nhạt nói:

"Ngươi hai người vừa nhìn đã biết vẫn còn là hài tử, trên người không có sát khí chút nào, căn bản là không giống người đã trãi qua giết chóc! Không chừng lát nữa nhìn thấy Băng Phong thú kia, chỉ sợ rằng bị dọa đến hai chân phát run đứng không vững!"

Tần Vũ cười cười chẳng ừ hử gì cả, trong lòng vừa có chút bội phục nhãn lực của nam tử này, vừa có hơi cười giễu nam tử đã nhận xét lầm hai người rồi! Từ khi chuyển thế đến bây giờ, hồi xế chiều giết chết tên nam nhân kia đúng là người thứ nhất, dĩ nhiên trên người của hắn sẽ không hiện ra sát khí! Thế nhưng không có nghĩa là Tần Vũ sợ hãi, hắn ở kiếp trước chính là trải qua một đoạn đường chiến đấu giết chóc cuối cùng mới thành tựu được Chưởng khống giả, người bị giết chết nhiều vô số kể, nếu như nói hắn không dám giết người, những lời này nếu như truyền về Nhân giới, sợ rằng đám người Hồng Mông sẽ cười mà chết!

"Không có sát khí không có nghĩa là không dám giết người, càng huống chi bị giết không phải là người, kỳ quái, Thiên giới như thế nào lại có quái thú a?"

Tần Vũ có chút khó chấp nhận, trong Thiên giới chẳng lẽ cũng có thứ yêu thú tồn tại?

Nam tử mặt thẹo thoạt nhìn tựa hồ là rất thẳng tính, nghe câu nói của Tần Vũ, trên mặt lộ ra một nụ cười, từng vết sẹo nhăn nhíu lại, càng lộ ra vẻ đáng sợ hơn:

"Nếu tiểu huynh đệ khí khái như vậy, Cam Vân tất nhiên không thể ngăn trở các ngươi, giờ cũng nên theo ta nghỉ ngơi một lúc, tới nửa đêm cùng nhau đánh giết Băng Phong thú!"

Dứt lời, xoay người về phía trước, dẫn đầu đi vào thôn! Tần Vũ dẫn Tình nhi đi theo ở phía sau, cười nói:

"Đúng rồi, ngươi còn chưa nói, Băng Phong thú kia là cái thứ gì?"

Nam tử mặt thẹo tự xưng là Cam Vân sắc mặt buồn bả, nhẹ giọng nói:

"Thiên giới mặc dù là thiên hạ của Thiên nhân chúng ta, nhưng là nơi này cũng có rất nhiều chủng tộc khác, chẳng hạn như là Tu La tộc trước mặt Tử Hải, còn có những yêu thú khác giống như thế có thể tu luyện được!"

"Bọn yêu thú này chiếm cứ ở trên núi và bên ngoài thôn làng, thường xuyên xuất hiện tập kích Thiên nhân, lấy Thiên nhân làm thức ăn, ức vạn năm đến nay, Thiên nhân tộc chúng ta đều là liều mạng chiến đấu cùng chúng, mới dần dần đuổi chúng ra khỏi thảo nguyên, chạy tới trên núi! À, đúng rồi, tiểu huynh đệ sao không có cánh? Xem mặt của ngươi rõ ràng là tộc nhân của Thiên nhân tộc, nhưng lại không có cánh, thật khiến cho người ta kỳ quái!"

Tần Vũ cười cười, không có giải thích, cũng không biết nên giải bày như thế nào! Cam vân thấy hắn không nói rõ lý do, cũng không có hỏi nữa, đi tới một gian nhà đá chính giữa thôn, đẩy cửa đi vào bên trong!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio