Hệ Thống Ma Phương Lục Đồ

chương 39: huyết tự phế thiên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lâm Thần lăng không song song tạo thế đối lập với Mục Sơn tinh thần kéo căng tới cực độ thần niệm phủ kín không gian không chừa ngóc ngách.

- Đối thủ này vừa tầm! - hắn lẩm bẩm.

Soạt!

Tiên phát chế nhân ra tay trước nắm quyền chủ động. Lâm Thần kéo dài tàn ảnh thành vòng tròn bao vây lấy Mục Sơn.

- Nếu đã đến thì cùng con dạng phế đi! Toái Bì!

thân ảnh vồ lấy Mục Sơn như sói đói chém đông cào tây loạn tối mù bất quá Mục Sơn vẫn đứng tại đấy tâm tình bất động hắn vẫn chưa hết đau khổ sau tại nạn của hài nhi.

Hộ thân cương khí chặn mọi sát thương cái này chân chính bích chướng mạnh mẽ gấp bội mà còn lại là hàng thật vượt trăm lần so với cái hộ thân phù. Mục Sơn ánh mắt âm lãnh ánh mắt lóe lửa.

- Ngươi...........phải chết! Đằng Vân Quá Hải!

Thân pháp của Mục Sơn phi thường nhanh kém với độ lĩnh ngộ về không gian càng khiến cho hành động của hắn vượt xa so với giác quan của Lâm Thần.

Soạt!

Xuất hiện từ đằng sau chưởng kinh thiên vào lưng chấn cho Lâm Thần rơi xuống đất hộc cả máu. Mục Sơn không lấy làm đắc ý, phong phạm cường giả khiến tâm tính hắn đủ mạnh để nhận biết kích ấy chưa thể khiến Lâm Thần ngã ngựa được.

Lâm Thần chui ra từ trong đất bụi phủi phủi bớt bụi bặm trên tóc khóe miệng tràn tia máu nhưng khuôn mặt lại không hế nhợt nhạt thay vào đó chiến ý mười phần.

- Không tệ lão gia hỏa có thể khiến ta nghiêm túc được rồi!

Ầm! Ầm!

Nhiếp Hồn Thuật trạng thái hai lần này không đụng đến Túc Sát Chi Khí, Lâm Thần đánh liều dùng thử Long Thần Chi Khí.

- Long Thần phụ thể gia điệp Long Hóa!

Ầm! ẦM!

Khí tức bị kéo lên dữ dội linh khí ba động dập dờn từng gợn sóng khí tràng áp bức trải rộng chung viên trăm dặm, một cột khí tức hóa thành đầu long xung thiên đáp lại cho Lâm Thần cỗ lực lượng thần bí gia trì. Lực chiến trùng trùng điệp tăng vọt lên , lượt tăng phúc hẳn lực chiến khiến Lâm Thần ngoài sức tưởng tượng.

Toàn thân hắn lập lòe kim quang hình thái Ngũ Trảo Kim Long gia trì thân thể khiến cả người tràn ngập cỗ bệ ngễ thiên hạ đứng trên vạn vật.

- Được rồi đánh tiếp đi!

Vọt!

Bước đi như rồng lượn nhanh mà mạnh áp sát Mục Sơn.

Mục Sơn thần sắc hiển lên chút kiêng kị lại thêm phần tham lam bí mật trên người Lâm Thần, hắn đối bính trực tiếp không thèm né tránh.

- Long Trảo!

- Vân Sương Quyền!

Ầm! ẦM! Ầm! rắc........rắc........

Quyền trảo va vào nhau tạo nên tiếng nổ kinh thiên không gian chung quanh hiện lên vô vàn vết nứt vỡ, kích va chạm này cấp độ đều ở Phân Thần cảnh dư uy đánh vỡ không gian là chuyện thường.

Oành!Oành!Oành!

Hai bên trao đổi chiêu thức mấy trăm bận không ai kém ai nhưng Mục Sơn lại kém chút hỏa thân thể thụ thương đã tới ngưỡng trong khi Lâm Thần càng đánh càng hăng Bất Diệt Ma Thể phụ trợ Long Hóa thật vô cùng thích hợp khi đánh đối giáp.

Mục Sơn huy động bàng bạc chân khí vào tay đánh ra quyền dựa vào dư lực tách ra Lâm Thần, hắn sắc mặt có chút không tốt hiển nhiên vừa nãy đối chiêu chịu thương tổn không nhẹ.

- Hừ tiểu tử ép ta ra đại chiêu nên cảm thấy vinh dự đi!

Mục Sơn đột nhiên cắn vỡ ngón tay máu đoạn hắn tại hư không vẽ nhanh kì thù văn tự, linh khí như bị dẫn dắt hút đi vào mớ huyết tự kì lạ khiến nó càng lập lòe khí tức đáng sợ.

- Làm như ta để ngươi súc chiêu vậy!

Lâm Thần cảm giác uy hiếp rõ rệt từ cái gọi là đại chiêu kia hắn huy đông thân pháp đên cực hạn lờ mờ hư ảo đầu kim long uốn vọt về phía Mục Sơn.

Đoang! Đoang! Đoang!

Mặc cho Lâm Thần cố sức đánh thủy chung bị lực lượng vô hình nào đó ngăn cánh bên ngoài không thể tiến sâu thêm.

- Muốn phá Huyết Tự Phế Thiên của ta? Nằm mơ đi, hắc hắc tiểu từ mau nhận lấy cái chết!

Huyết Tự Phế Thiên nếu cái tên này truyền ra tu tiên giới sẽ khiến không ít người điên đảo hoảng sợ. Cái này không phải là chiến kĩ hay công pháp mà là loại bí kĩ phẩm cấp tựa hồ Huyền giai đỉnh mà lại đáng nói cái này là ma kĩ bí pháp.

Năm đó khi ma đạo còn tại thượng lớn mạnh Huyết Tự Phế Thiên đã dấy lên hồi gió tanh mưa máu, cái này bí kĩ vô cùng cường đại bằng việc lấy khí huyết của bản thân làm đại giới oanh đòn trí mạng vào thần hồn đối phương. Nhẹ thì chết nặng thì trở thành Huyết Nô sống không bằng chết.

Mà lại nói từ khi ma đạo bị tu tiên chánh phái hợp công đánh lui bí kĩ này cùng theo hơn trăm loại bí kĩ khác vô tung biến mất. Bằng vào công dụng nghịch thiên của bí kĩ này Huyết Tự Phế Thiên được chúng tu sĩ nhớ đến nhiều nhất nên đối với nó càng nhiều hơn là sự tham lam chứ không chút bài xích.

Hôm nay Mục Sơn ở đây lần nữa để Huyết Tự Phế Thiên hiển uy thật đúng là tin sốt dẻo oanh động toàn tu tiên giới. Lộ ra thì khỏi nói cũng rõ liền bị chúng vạn người truy sát không chốn dung thân.

Huyết tự dường như súc tích đầy đủ linh khí Mục Sơn vì gấp nên đem chân khí bản thân gia tăng rót vào song hắn trở nên nhợt nhạt sức lực suy yếu, chiêu này ngươi không chết thì ta vong!

U....u.....u......

Huyết tự tựa hồ có mạng sống phát ra âm thanh rợn óc ồ ạt xông đến muốn nuốt chửng Lâm Thần. Do tại khoảng cách quá gần Lâm Thần sơ sẩy trúng chiêu.

Chỉ thấy toàn thân hắn kim quang suy yếu bị phủ trên lớp huyết sắc đang không ngừng xâm thực chiếm lấy cơ thể Lâm Thần.

Huyết tự hóa thành ma quỷ thần hồn chui vào não hãi Lâm Thần lộng hành nơi đó.

Lâm Thần hữu khí vô lực tay chân buông lỏng đầu cũng cuối xuống duy trì trạng thái lăng không nhưng bức tượng.

- HA HA HA HA!

Mục Sơn cười tràng dài hắn tuy bỏ ra đại giới khiến bản thân lâm vào suy yếu nhưng thủy chung tính toán thì đáng giá, vừa thu lấy được tên huyết nô cường đại vừa có thể có được tất cả bí mật của đối phương.

Não hải không gian..................

Một tên thanh niên ngồi vắt chân trên khối lập phương khoanh ánh mắt lộ vẻ thương hại nhìn đám quỷ đỏ bên dưới.

Cái quái gì xảy ra tại não hải Lâm Thần?????

Đã nói từ lúc đầu Lâm Thần với tồn tại thông thiên triệt địa Ma Phương tại não hải nên tỉ lệ hắn bị ảnh hưởng với đoạt xá sự tình nếu có thể liền là số âm.

Huyết ma quỷ vừa tiến vào não hải liền bắt gặp Lâm Thần thần hồn, bọn chúng khát máu xông lên toan đem đối phương cắn nuốt thì bỗng quỳ rạp xuống. Cỗ vô thượng khí tức từ Ma Phương chỉ hơi lóe ra đủ để miểu sát ức vạn thứ như bọn chúng.

- Đến cả hình thái sao các ngươi cũng giống lão gia hỏa kia thế? - Lâm Thần đạm mạc hỏi.

Lũ ma quỷ run như cầy sấy lắp bắp trả lời.

- B.....b......bẩm đại nhân tên đó dùng đến khí huyết bản thân gọi chúng ta ra a!

- Ồ hèn gì nhìn xấu xúc phạm!

Đoạn hắn ánh mắt sắc bén liếc đám ma quỷ khiến bọn chúng không tự chủ liên tục dập đầu xin tha.

Kể đến cũng lạ đám huyết ma quỷ này lại có độc lập ý thức chúng chỉ có bản nguyên là từ Mục Sơn tạo ra hoàn toàn không phải chính Mục Sơn đi đoạt xá. Nó giống như triệu hồi lũ tiểu quỷ biết nghe lời đi đoạt xá hộ vậy, như vậy vừa an toàn lại tránh bị hao tổn thần hồn.

- Các ngươi là muốn đoạt xá ta sao??

- Không dám......không dám.......đại nhân tha mạng!

- Muốn mạng? Các ngươi hiểu rồi chứ! - Lâm Thần lạnh lùng chỉ về phía hình ảnh Mục Sơn phát bên trong não hải.

Luân Hồi nhãn không tự chủ xoay động càng dọa cho đám tiểu ma quỷ khiếp sợ.

- Cái này.......mẹ nó lại đụng ổng tổ của trò đoạt xá!

Bọn chúng trong kí ức vẫn còn lưu lại hàng tá đám bạn hữu có công năng tương tự, trong đó có tên phi thường mạnh là tồn tại tối thượng bắt đối phương phục tùng chính mình mệnh lệnh mà không dụng đến bất kì thủ đoạn ép giữ linh hồn bản nguyên các kiểu. Luân Hồi nhãn năng lực đánh vào kí ức thủ đoạn đủ đáng sợ khiến đối phương đối với mình như là thần dạng.

Lâm Thần vẫn không rõ bọn quỷ đang sợ Luân Hồi Nhãn, hắn cũng chưa biết đôi mắt của mình lại tồn tại ý thức độc lập đây.

- Đại nhân có thể cho chúng ta cơ hội không?

- Tùy theo kết quả đến phân xử đi! Hắc hắc!

Ngay lập tức bọn huyết ma quỷ chạy ra Lâm Thần não hải tâm tình vẫn cực kì kích động trong thâm tâm lại thầm mắng tên khốn kiếp nào triueej hồi chúng ra đi đối phó với người mà còn chưa rõ thực lực.

Lúc này tại ngoại giới Mục Sơn vẫn đang sảng khoái cười như điên hắn tâm tình cảnh giác buông lỏng lượn tới trước mặt Lâm Thần muốn đưa tay thu hồi linh hồn bổn nguyên của hắn.

Vèo! Vèo! Vèo!

Huyết quang từ mi tâm Lâm Thần vọt ra lại chui vào não hải Mục Sơn. Hắn thần sắc ngốc trệ kịp ý thức sự việc thì chứng kiến gương mặt với nụ cười ác quỷ hắn hoảng sợ tới cực điểm tử vong cảm giác bao phủ thần hồn thì.............

Não hải Mục Sơn......

- Cho mày chết thứ hỗn đản!

- Mẹ mày xém xíu nữa hại bọn ông chầu trời!

- Cho chừa cái tật ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm!

Cảnh tượng vô cùng đặc sắc, tên huyết ảnh ma quỷ hình dạng Mục Sơn đang ngược thần hồn Mục Sơn không bằng chó chết. Mục Sơn lúc này vẫn chưa rõ thực hư, chẳng lẻ phản phệ? Mà phản phệ thì lũ huyết ma quỷ này cũng phải chết đi chứ!

Cái này thốn hơn phản phệ, theo nhân gian cái này gọi là “ Lấy đạo của người trả cho người “. Chính lũ huyết ma quỷ mà Mục Sơn triệu hoán đi ra lại quay trở về ngược chính hắn.

Mục Sơn ôm đầu rên rỉn hắn quằn quại đau đớn thụ cảm giác thần hồn bj ngược đãi mà không lấy nổi phản kháng.

- Aaaaaaaaaa! Giết ta đi............. giết ta đi...............làm ơn Aaaaaaaaaaa!

Đúng như lời thệ của Mục Sơn ngược cho sống không bằng chết bất quá người bị ngược ở đây lại là bản thân hắn. Đau đớn khôn tả lại không có biện phán giảm đau cũng vô phương đứng dậy tự sát, cách tra tấn này thật mẹ nó đáng sợ!

Chính Lâm Thần cũng có chút cảm giác rùng mình với sự đáng sợ của bản thân nhưng ý nghĩ đó vừa chợt lóe qua lại biến đi mất. Ma tu không cần lòng trắc ẩn cứ thẳng tay mà làm!

- Hài cái này coi như giúp ta thêm chút ma năng vậy!

Lâm Thần đặt ma trảo lên đầu Mục Sơn hơi vận tí lực........Bẹp.......thanh âm nát như dưa hấu vỡ, thủ cấp nát đến không thể nát hơn.

[ Đánh chết tu sĩ Phân Thần trung kì thu hoạch ma năng, ma trị ]

Xong xuôi Lâm Thần té nhào xuống thân thể thoát lực sức mạnh mơ hồ hiển nhiên hắn rơi trở vào trạng thái hư nhược sau Long Hóa.

- Cái này có gọi là tự thân đánh giết không ta? - hắn vẫn còn phiền muộn lần diệt sát tên Phân Thần cường giả bằng cách hay không bằng hên này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio