Dạo này, cô cũng ra sức trả ra sức chèn ép công ty của họ.
Có lẽ cô hơi ác thật.
Hôm nay cô nhận được điện thoại của ba cô:
>
- Dạ
- Vâng ạ!
- Được ạ.
- Vâng, bye bye ba.
Tút! tút! tút
Cô quay sang nhìn Từ Mặc ở bên cạnh mình hỏi:
- Mặc , tối nay anh có bận gì không ?
- Sao vậy bảo bối?
- Ba mẹ em bảo chúng ta về nhà ăn cơm, hôm nay mẹ em đi du lịch về.
- À vậy được rồi.
Lúc .
chiều hôm ấy.
Từ Mặc đến tìm cô nói:
- Tuyền Nhi, tý nữa em cứ về Lãnh Gia trước đi, anh sẽ đến sau.
Cô nhìn anh hỏi :
- Từ Mặc có chuyện gì à ?
- Ừ quản lý vừa gọi, cần tìm anh có việc gấp, bây giờ anh phải đi luôn, có thể là , h mới về đến nhà.
- .
phút mới ăn cơm, em đợi anh rồi đi chung.
- Không cần đâu, em cứ Lãnh Gia trước đi, khi nào xong anh sẽ qua đó với em.
- Được.
- Anh đi đây.
- Ừ!
Anh quay lại hôn cô một cái rồi quay đi.
Cô cũng không nói gì nữa.
" Hắn ta có việc thôi mà, thôi kệ, việc của ai người đấy lo đi.
"
Sau đó cô cũng đi tắm rửa rồi chuẩn bị đến Lãnh Gia
Lãnh Gia
Chiếc xe Lamborghini dừng lại ở Lãnh Gia , cô bước xuống tự như thiên thần đang sa ngã.
Quản gia thấy cô về liền lại chào hỏi:
- Đại tiểu thư, cô đã về.
Cô mỉm cười nói:
- Chào bác.
Cô bước vào nhà thì mẹ cô chạy lại ôm cô:
- Tuyền Nhi, mẹ nhớ con lắm.