Kỷ Hiểu Ngạn nghĩ đến đây không khỏi lắc đầu cười khổ, đúng là luật nhân quả báo ứng thật khó chịu, không phải không báo mà chỉ là báo chả đúng thời điểm gì cả. Mà thôi, cũng đúng, năm đó mình vượt qua nửa tháng ở bệnh viện sau đó mới bắt đầu lặng lẽ thăm hỏi thân thể “của mình”, không rõ mình không ổn ở đâu từ khi nào nhưng sau đó lại càng kinh ngạc hơn khi nhận ra thân thể mình bị vậy là vì cứu Leblan Everitt.
Leblan Everitt là vị thiếu tưởng trẻ tuổi nhất liên bang, sống ở Lam Tinh, Kỷ Hiểu Ngạn (đúng vậy, vào một ngày nào đó, khi linh hồn Kỷ Hiểu Ngạn dung hợp triệt để với thân thể này, hắn mới phát hiện ra thân thể này cũng tên là Kỷ Hiểu Ngạn, không chỉ giống nhau ở tên mà ngoại hình, tính cách cũng giống nhau, thậm chí những gì phải trải qua trong cuộc đời cũng tương tự nhau, điều này đã khiến Kỷ Hiểu Ngạn sợ hãi một thời gian) trong một lần anh ta bị ám sát, đã vô ý đã cứu được vị thiếu tướng trẻ tuổi anh dũng nhất liên bang này.
Mà vị thiếu tướng trẻ nọ khi biết chuyện này đã phát biểu trước cánh truyền thông là sẽ cho Kỷ Hiểu Ngạn một lời hứa khiến mọi người phát khiếp đó là anh ta sẽ đồng ý làm cho Kỷ Hiểu Ngạn một chuyện nằm trong khả năng của anh.
Đây là một sự kiện vô cùng lớn, vì có được lời hứa của Leblan, có được lời hứa của vị thiếu tướng trẻ tuổi nhất liên bang, Kỷ Hiểu Ngạn cứ như vậy mà nổi tiếng từ lúc nào không hay.
Nhưng ai ngờ, chính cái lời hứa hẹn này lại là nguyên nhân dẫn đến bi kịch của Kỷ Hiểu Ngạn.
Kỷ Hiểu Ngạn từ xưa đến nay đều không tin bản thân mình lại có ngày đi nhất kiến chung tình với một kẻ nào đó, tương lai cũng không. Nhưng ở thế kỷ , hôm nay, hắn ta lại vừa gặp đã yêu một tên đàn ông, lại còn là một tên đàn ông xa lạ, đây có phải là một chuyện quá buồn cười hay chăng?
Tuy rằng buồn cười, nhưng Kỷ Hiểu Ngạn là một kẻ hành động theo cảm tính, yêu tên kia là hắn chẳng nghĩ gì đến mọi thứ xung quanh. Cho nên hắn hành động, khi nghe chuyện Leblan bị người yêu từ chối lời cầu hôn để tiếp tục sự nghiệp. Kỷ Hiểu Ngạn liền biết cơ hội của mình đã đến, cho nên, hắn hành động.
Khi Leblan đến hỏi hắn muốn yêu cầu gì không, hắn đã nói ——— hắn muốn gả cho Leblan.
Không sai, là gả, ở thế kỷ , hôn nhân đồng tính đã sớm được hợp pháp hóa, khoa học kỹ thuật phát triển nên những điều tưởng như không thể như sinh con cũng đã có thể làm được. Kỷ Hiểu Ngạn nhớ rõ, khi hắn nói ra cái yêu cầu này, không khí ngay lật tức trở nên lạnh như băng, trong ánh mắt băng lạnh của tên đàn ông kia hiện lên một tia khinh thường chớp nhoáng, nhưng dù sao, anh ta vẫn đồng ý.
Đồng ý rồi, cho nên bi kịch của Kỷ Hiểu Ngạn cũng đã bắt đầu.
Kỷ Hiểu Ngạn cố hết sức ôm Tiểu Phil, nhìn khuôn mặt giống hệt Leblan của nó, nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống, dừng trên khuôn mặt Phil, mà nhóc kia, vốn đang khóc giờ lại cười rộ lên thành từng tiếng “Ha ha ha”, không chịu an phận ở trong lồng ngực Kỷ Hiểu Ngạn, vươn tay ra vuốt ve khuôn mặt hắn.
Kỷ Hiểu Ngạn nhìn nhóc Phil non nớt yếu đuối, nghĩ đến kiếp trước hẹp hòi ích kỉ của mình, cái lợi duy nhất chỉ có đứa con, lòng hắn đau tựa như dao cắt, trong lòng không ngừng tự hỏi chính mình: Tính khi Phil như thế này thật sự là do sự thiếu hụt trong kỹ thuật sinh con giữa hai người đàn ông thôi sao?
Không hẳn vậy đi, kỳ thật trách nhiệm của hắn hẳn là còn lớn hơn nữa, dù sao chính bản thân hắn cũng hiểu được mình đã mạo hiểm thế nào khi quyết định sinh hạ Phil và bây giờ hắn phải gánh vác cái mạo hiểm đấy (tại thế kỉ , kỹ thuật sinh con cho đồng tính đã khá hoàn thiện, nhưng trong quá trình mang thai không những vẫn rất vất vả mà còn khiến cho cơ thể người mẹ bị thương tổn rất nhiều, cũng có một trên một nghìn phần trăm khả năng đứa trẻ sinh ra sẽ bị dị dạng hoặc bị cực đoan, đứa trẻ này sẽ kế thừa những mặt không tốt của cả hai người, nhưng đồng thời đứa trẻ ấy cũng có thể trở thành thiên tài của thiên tài), lúc trước hắn vì muốn lấy lại tâm của chồng nên mới quyết định mang thai, tưởng bé Phil sẽ giúp hắn bảo vệ cuộc hôn nhân của mình, cuối cùng, không nghĩ tới lại mất đi cả chồng và cả đứa con, bi kịch đến đó cũng kết thúc.
Ha hả! Nghĩ chuyện kiếp trước của mình, Kỷ Hiểu Ngạn nhìn Phil trong lòng âm thầm quyết định, một quyết định sẽ thay đổi cả cuộc đời hắn. Leblan, tôi mệt lắm rồi, mệt chết rồi, cả đời này, hai ta đều sai, tôi không thể tiếp tục với anh được nữa rồi, chúng ta trở về điểm xuất phát, trở về điểm xuất phát đi thôi!!