“Châu Tồn Mậu!”
Nhắc đến cái tên Châu Tồn Mậu, trong giới nhà giàu chỉ có một số những sếp lớn đã có tuổi và có sức ảnh hưởng lớn mới biết đến.
Còn thế hệ trẻ rất xa lạ với cái tên Châu Tồn Mậu này.
Trong lúc nói chuyện, một số người bắt đầu phổ cập kiến thức cho đồng nghiệp của mình rằng Châu Tồn Mậu giỏi đến mức như thế nào.
Ví dụ, Châu Tồn Mậu khi còn trẻ đã giành được một số giải thưởng trong các cuộc thi kiến trúc quốc tế.
Thư viện của Đại học Harvard nước Mễ là do ông ấy thiết kế và xây dựng.
Bảo tàng Vatican ở Pháp cũng do ông ấy thiết kế và xây dựng.
Ngay cả cung điện của một nước châu Âu nhỏ cũng do ông ấy thiết kế và xây dựng!
Những vinh dự lớn nhiều đến mức không sao kể xiết.
Mà sự trở lại của ông ấy tối nay cũng có nghĩa là Thành Hải, thậm chí là cả ngành xây dựng ở toàn bộ khu vực phía Đông sẽ nổi lên một trận sóng gió!
Khi mọi người đang bàn tán sôi nổi về Châu Tồn Mậu thì bất ngờ có một cuộc náo động ở lối vào hội trường.
Sau đó, trong đám đông vang lên tiếng cảm thán của một người phụ nữ.
“Wa, đẹp trai quá!”
Lúc này, vài người bước vào từ cửa của sảnh tiệc.
Người dẫn đầu là một thanh niên với khuôn mặt tuấn tú, dáng người cao ráo trong bộ vest xanh.
Nhóm người sau lưng anh ta được chia thành hai hàng ngay ngắn.
Tất cả đều là những gương mặt tuấn tú, tuổi trẻ tài cao.
Sự xuất hiện của những người này lập tức khiến đám đông náo loạn.
Đặc biệt là một số phụ nữ chưa lập gia đình.
Đám đông chen chúc nhau, ai cũng muốn xông lên phía trước để ngắm cho rõ.
Mọi người ở trong hội trường đều biết đến người đàn ông dẫn đầu mặc bộ vest xanh này.
Anh ta là Chu Hạn Văn, con trai thứ tư của trưởng tộc gia tộc nhà họ Chu.
Gia tộc Chu Thị là một gia tộc giàu có và nổi tiếng ở Hoa Hạ.
Mỗi người con trong gia đình đều được học hành tử tế.
Trong các lĩnh vực đều có thành tích xuất sắc.
Chu Hạn Văn được biết đến như một thiên tài kinh doanh từ khi còn trẻ.
Năm tuổi đã tự mình thành lập công ty riêng.
Bây giờ công ty của anh ta đã được niêm yết với mức giá hơn hai trăm tỷ trên thị trường!
Anh ta trẻ tuổi như vậy, đẹp trai như vậy, giàu có như vậy nhưng lại chưa kết hôn.
Không biết có bao nhiêu người phụ nữ ôm gối mỗi đêm và tưởng tượng người nằm bên cạnh mình là Chu Hạn Văn.
Hứa Thiên Tứ đang đứng trong đám đông nói chuyện, khi nhìn thấy Chu Hạn Văn lập tức ngoan ngoãn vẫy đuôi như chó nhìn thấy chủ đi tới.
“Cậu tư, mấy ngày không gặp, anh càng ngày càng.....”
Hứa Thiên Tứ chưa kịp nói xong, Chu Hạn Văn đã dẫn người đi ngang qua anh ta.
Thậm chí không buồn liếc nhìn anh ta một cái.
Cao ngạo.
Lạnh lùng.
Khinh thường.
“Á á”.
Lúc này đột nhiên có một người phụ nữ ôm trán ngã xuống.
Vị trí cô ta ngã xuống là ở ngay bên cạnh Chu Hạn Văn.
Chu Hạn Văn lập tức đưa tay ra đỡ lấy người phụ nữ đó một cách rất lịch thiệp.
“Cô không sao chứ?”
Khôi ngô tuấn tú.
Dịu dàng ấm áp.
Chỉ một ánh mắt thôi cũng đủ để khiến cho người phụ nữ này say như điếu đổ.
Toàn thân mềm nhũn.
Triệu Xương Hà đang đứng bên cạnh Hứa Thiên Tứ, nhìn theo bóng lưng của Chu Hạn Văn, cười nói: “Thái độ của cậu tư đối với nam và nữ hoàn toàn khác nhau nhỉ!”
“Quả là tên sát gái danh bất hư truyền”.
“Nghe nói có một cuộc khảo sát nghiên cứu cho thấy, số phụ nữ trong độ tuổi từ mười một, mười hai tuổi đến bảy tám mươi tuổi thì cậu tứ đây chính là người bạn đời lý tưởng nhất trong lòng bọn họ”.
“Nếu như tôi là phụ nữ có thể cũng bị cậu tư hớp hồn rồi cũng nên”.
Hứa Thiên Tứ cười lạnh, trong mắt anh ta ánh lên một tia xảo quyệt.
Anh ta tự hứa với lòng.
Cậu tư gia tộc họ Chu?
Mày cho rằng bản thân rất lợi hại sao?
Cứ đợi đấy đi.
Không lâu sau, tao nhất định sẽ cướp toàn bộ mọi thứ của gia tộc nhà mày!
Đến lúc đó, tao cũng sẽ giẫm đạp lên cả nhà mày, bắt chúng mày quỳ lạy dưới chân tao rồi lim cứt cho tao xem giống như cách tao giẫm đạp lên gia đình Lý Phong!
Chu Hạn Văn đứng ở vị trí bắt mắt nhất trong đám đông, nói chuyện với một vài người giàu có.
Người đàn ông giàu có A nói: “Cậu Chu, Châu Tồn Mậu trở lại lần này chắc là để làm việc cho nhà họ Chu đúng không?”
Người đàn ông giàu có B: “Đúng vậy, cậu vừa mới về nước thì ông ta trở lại, tôi không nghĩ đây là sự trùng hợp”.
Khi mọi người đang bàn tán về Châu Tồn Mậu, Chu Hạn Văn chỉ cười và không nói gì.
Mục đích tất cả những người giàu có nổi tiếng tham gia buổi tiệc tối nay đều là vì Châu Tồn Mậu.
Nhưng trong tiềm thức của Chu Hạn Văn, anh ta lại nghĩ rằng Châu Tồn Mậu đến tham gia buổi tiệc này là vì anh ta.
Chu Hạn Văn tự tin % rằng anh ta có thể khiến Châu Tồn Mậu trở thành người của anh ta và cống hiến toàn bộ sức lực cho tập đoàn bất động sản của anh ta.
Bữa tiệc diễn ra được một lúc thì Hứa Mộc Tình dắt theo một vài người nữa bước vào.
Sự xuất hiện của Hứa Mộc Tình không gây náo động như Chu Hạn Văn.
Nhưng có không ít đàn ông đổ dồn ánh mắt lên người cô.
Trong số đó bao gồm cả Chu Hạn Văn.
Chu Hạn Văn khi nhìn thấy Hứa Mộc Tình dắt theo những người bên cạnh.
Anh ta hất nhẹ mái tóc của mình với nụ cười tự tin trên môi như trước đây anh ta vẫn luôn làm.
Nụ cười của anh ta khiến cho tất cả những người phụ nữ xunh quanh đều phải thốt lên vì kinh ngạc.
Nụ cười của anh ta khiến trái tim tất cả những người phụ nữ xung quanh đập thình thịch.
Nụ cười của anh ta khơi dậy tâm hồn thiếu nữ của tất cả những người phụ nữ xung quanh.
Khu vườn bí mật bên dưới đã ẩm ướt.
Nhưng nụ cười tự tin đó của Chu Hạn Văn không lưu lại trong mắt Hứa Mộc Tình dù chỉ hai giây.
Cô chỉ nhìn thoáng qua rồi sau đó dẫn mọi người đi tiếp.
Coi như không nhìn thấy!
“Đợi đã!”
Hứa Mộc Tình vừa đi qua anh ta, Chu Hạn Văn đột nhiên thấp giọng gọi cô lại.
Hứa Mộc Tình ngoảnh lại nhìn.
Một nụ cười quyến rũ lại xuất hiện trên khuôn mặt Chu Hạn Văn: “Tôi tên là Chu Hạn Văn, là tổng giám đốc tập đoàn Mị Lực”.
“Xin chào, rất vui được gặp anh”.
Khi nghe thấy câu này của Hứa Mộc Tình.
Chu Hạn Văn đã nghĩ rằng Hứa Mộc Tình sẽ giống như những người phụ nữ khác.
Vẻ mặt kích động, kẹp chặt hai chân, chủ động giơ bàn tay trắng nõn mềm mại ra cho anh ta nắm.
Tuy nhiên.
Hứa Mộc Tình không làm như vậy.
Chỉ nói một câu ngắn gọn rồi quay người bước đi.
Đi rồi.
Bởi vì tối nay Lý Phong không đến tham gia bữa tiệc.
Bởi vì cô luôn nhớ rằng Lý Phong không thích cô nói chuyện với những người đàn ông khác.
Chưa kể đến người đàn ông có khuôn mặt đáng ghét này.
Ngoài ra, anh ta cười rất xấu.
Không bằng một phần mười của chồng cô.
Không, một phần một trăm!
Một phần một nghìn!
Chu Hạn Văn nhìn bóng lưng Hứa Mộc Tình, nắm chặt tay.
Đây là người phụ nữ đầu tiên phớt lờ anh ta.
Khát vọng chinh phục mãnh liệt khiến Chu Hạn Văn muốn bước tới và ôm chặt Hứa Mộc Tình vào lòng.
C ởi quần áo của cô.
Đè x uống, mạnh mẽ xâm chiếm cơ thể cô.
Khiến cô rn rỉ!
Khiến cô sung sướng!