“Nương nương, nếu Thái hậu hỏi gì, ngườicứ trả lời ‘vâng’ là được rồi. Thái hậu nương nương trước giờ vẫn chưởng quản sáu cung hai mươi bốn ti và phi tần trong hậu cung, hôm nay sẽchính thức giao quyền quản lý cho Nương nương.”
Chiếu theo luân lý, Thái hậu là người tôn quý nhất. Nhưng dựa theo điển chương đã nói, sau khi vào cung, Hoànghậu lại trở thành quốc gia chi mẫu, trở thành người tôn quý thứ hai sauHoàng thượng, cũng là nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ.
Đến điện Thái hậu, Trịnh công công đãđứng chờ sẵn, hắn trước tiên thỉnh an Sở Cuồng, đợi Sở Cuồng vào trong,mới cười khanh khách mà đón Thải Thải.
“Trịnh gia gia?”
“Nương nương, nô tài không dám nhận đâunha, về sau Nương nương cứ gọi nô tài là Trịnh công công, nếu Nươngnương vui, hẳn có thể gọi tiểu Trịnh tử.”
Thải Thải cũng không vì làm Hoàng hậu màcâu nệ, đối với Trịnh công công vẫn rất tôn trọng. Sau đó Trịnh côngcông tự mình dẫn Thải Thải đi vào điện Thái hậu.
Khi ngang qua chỗ phòng ngự thiện trướckia, Thải Thải lơ đãng liếc mắt một cái, tâm tình lại vô cùng phức tạp.Nếu không phải là do tên Hoàng đế vô liêm sỉ kia chen ngang, phỏng chừng hiện tại nàng đã là một trù nương tự do tự tại rồi.
Thái hậu đã sớm nghe được chuyện đêm qua, Hoàng hậu đè sập long sàng còn Hoàng thượng một mạch trở lại tẩm cungmình mà ngủ. Nàng đoan trang ngồi, quan sát thần tình con trai mình,thằng nhóc này, hiếm khi hỉ nộ hiển hiện trên mặt, tình huống bây giờ rõ ràng đang biểu hiện hắn vô cùng tức giận, giận đến nỗi quên mất phải đè nén biểu lộ bản thân.
Sau khi hắn dâng trà, Thải Thải mới trong trạng thái vạn nhân vây quanh tiến vào. Thái hậu vừa nhìn thấy đã muốncười, đứa nhỏ này thật đúng là bộ dáng không tồi, nhưng tại sao lại ănbéo đến vậy chứ? Bất quá mệnh cách nó cũng rất tốt, ngày hôm đó trướckhi Hoàng thượng tuyên chỉ, nàng đã gọi người mang ngày sinh tháng đẻđến Hoàng miếu tìm đại sư tính toán. Đại sư nói việc hôn nhân này rấttốt, Thải Thải nàng mệnh cách mang hỉ, nếu nàng làm nương nương, quốcthái dân an, là vượng phu vượng quốc thiên hạ đệ nhất mệnh cách. Vậynên, nếu lời đại sư là thật, đừng nói là béo, cho dù nàng bộ dạng giốngquỷ dạ xoa, cửa hôn nhân này vẫn có thể định được. Lại nói thần xui quỷkhiến thế nào, Hoàng thượng lại động tâm, tự mình hạ ý chỉ, nàng nghĩđây nhất định chính là duyên phận rồi. Thái hậu rất thích tay nghề nấuăn của Thải Thải, gặp nàng đến kính thì cười vô cùng hiền hậu.
Thải Thải hành lễ, động tác chậm chạpnhưng vô cùng chuẩn xác, trong lòng nàng xem Thái hậu là trưởng bối, tựnhiên sẽ thập phần dụng tâm. Sở Cuồng liếc mắt nhìn, vẻ mặt không vuilại không được tự nhiên, giống như đang phải chịu nhiều mệt mỏi lắm vậy. Thải Thải hành lễ xong lại đứng lên, có người mang chén trà đưa chonàng, nàng đỏ mặt nhìn Thái hậu, khẽ nói: “Mẫu hậu, thỉnh dùng trà.”
“Ngoan.”
Thái hậu tiếp nhận trà, mân môi cườikhanh khách, sau đó đặt một bên, lại đem gậy Như Ý nàng yêu thích đưacho Thải Thải. Sở Cuồng kinh hãi, nén giận, Thái hậu sao lại đưa thứ này cho nha đầu béo đó chứ? Thái hậu lại bảo người đem một chiếc hộp đenra, đứng lên, tự tay mình đặt trên tay Thải Thải: “Trong này, tất cả đều là chìa khoá của tất cả các nơi quan trọng nhất nội cung, sau này, chìa khoá ai gia không nắm giữ nữa, giao cho con, hy vọng con có thể đảmđương tốt hậu cung này.”
Sở Cuồng cho công công của mình một ánhmắt, ý tứ là bảo hắn lấy lại đây, hắn muốn tự mình nắm giữ lấy. Nha đầubéo này, thoạt nhìn có vẻ khờ khạo, làm sao nàng có thể chưởng quản hậucung chứ? Đừng đem hậu cung này loạn thành một đống là được rồi, hiệntại nghĩ kỹ lại, nha đầu béo này, không lẽ là do Mẫu hậu an bài sao? Nét chữ kim thể phiêu dật tiêu sái kia, những chiếc bánh trôi tâm tư ý nhịkia, đều là âm mưu của Mẫu hậu? Nha đầu béo này, thấy thế nào cũng không thể làm cho lòng hắn có thể liên hệ đến giai nhân trong lòng đã tưởngtượng được.