Hoàng Kim Đồng

chương 672: nền tảng(3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Chư vị, tôi còn chưa nói xong, tôi nghĩ như thế này, mọi người đề cử ra chín vị có tài có đức từ trong chúng ta để tạo thành một tổ chuyên gia đánh giá.

- Mà kết quả của mỗi một lần xem xét, nếu quả thật là đồ giả, thì phải trình báo với tổ xem xét, rồi để chín vị chuyên gia tổng hợp xem xét lại món đồ này rồi dùng phương thức bỏ phiếu không ghi tên để tiến hành đánh giá xem giao dịch này là có ác ý hay là không.

- Tôi nghĩ những chuyên gia mọi người đề cử, hẳn là có thể đại biểu cho đại đa số chúng ta.

Lời nói của Trang Duệ khiến cho mọi người trầm tư, hắn nói không sai, lần một lần hai nhìn nhầm còn có thể lý giải, nhưng mà năm lần bảy lượt đưa ra đồ giả để giao dịch, như vậy sẽ khiến cho người ta sinh lòng hoài nghi.

Mà biện pháp chuyên gia đánh giá cũng không tồi, bỏ phiếu kín, ai cũng không biết người nào bỏ phiếu gì, như vậy chuyên gia cũng sẽ không đắc tội với người khác, có thể coi là công bằng.

- Tiểu trang à, biện pháp này của cậu tôi cảm thấy rất tốt, nhưng mà lão đầu tử ta còn không biết dùng máy tính, vậy phải làm sao bây giờ?

Đang lúc mọi người lo lắng, trong phòng bỗng vang lên một thanh âm, người nói chuyện là một vị lão bản đến từ Thiểm Tây, năm nay đã sáu mươi tuổi, họ Lôi, là một người chơi đồ cổ nửa chừng.

Nhưng mà thái độ làm người của Lôi lão bản thông minh lanh lợi, ánh mắt rất sắc bén, đồ vật mua được nhiều thật ít giả, so với Dương Vĩ cha hắn thì mạnh hơn rất nhiều, ở trong hội cũng có chút danh tiếng.

- Lôi lão bản, bảo cháu của ngài dạy cho không phải là được sao, việc này cũng rất đơn giản, ngài làm ăn lớn như vậy, không thể nào ngay cả việc lên mạng cũng không thể học được.

Một người quen biết với Lôi lão bản lớn tiếng nói, khiến cho mọi người trong phòng cười vang.

Thành thật mà nói, trang wed này của Trang Duệ, nếu quả thật có thể có hiệu quả theo như lời của hắn, thì chuyện lên mạng, mỗi người đều có thể giải quyết, bản thân không biết thì những người thân thích, con cháu, bạn bè sẽ biết.

Đợi đến khi trong phòng yên tĩnh trở lại, Trang Duệ nói:

- Đề nghị này của tôi, chỉ là vì muốn mọi người dễ dàng tiến hành trao đổi, tất cả đều hoàn toàn miễn phí, nếu như mọi người đồng ý chúng ta có thể tiến hành để cử tổ chuyên gia đánh giá, nếu có vị nào không muốn tham dự, hiện tại có thể rời khỏi, mọi người giơ tay biết quyết nào.

Mỗi người đều có suy nghĩ của chính mình, có thể cũng có những người không muốn tham gia, nhưng mà Trang Duệ muốn làm cái trang wed này cũng đã tốn rất nhiều tâm tư.

Trang Duệ đã đặt sắc mục tiêu cho viện bảo tàng Định Quang là: trong tương lai mười năm, bất kể là số lượng sưu tập bao nhiêu, nhưng đều phải là tinh phẩm, hoàn toàn phải là viện bảo tàng tư nhân NO.1. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Theo như mấy hạng mục đầu tư hiện tại của Trang Duệ, trong tương lai, doanh thu của mỏ phỉ thúy và ruộng đất trong tay hắn ít nhất cũng có thể đạt đến mười triệu.

Nếu mà thông qua nền tàng này, Trang Duệ có thể phát ra tin tức những thứ bản thân mình cần, đồng dạng cũng có thể xem những thứ trong tay người khác, để đi mua.

Còn về phần thiệt giả, cái này tuyệt đối không chạy khỏi pháp nhãn của Trang Duệ, bởi vì giao dịch cuối cùng, vẫn phải nhìn hàng ngoài thật để trả tiền.

- Tôi tham gia.

- Tôi cũng tham gia.

- Đây là chuyện tối, tất cả mọi người tham gia.

Sau khi Trang Duệ nói xong, tất cả mọi người trong phòng cũng đều giơ tay lên, cho dù có những người không muốn tham gia, cũng sẽ không biểu lộ ra trong trường hợp này, nhiều nhất chỉ là sau này không lên mạng thôi.

- Tốt, vậy mọi người đề cử những vị mình cảm thấy thích hợp nhất để thành lập tổ chuyên gia đánh giá đi, phía dưới sẽ có người phát phiếu bầu cho các vụ, các vị chỉ cần viết tên người mà các vị đề cử vào tổ chuyên gia đánh giá là được, chờ một lát chúng ta sẽ công khai kết quả. Tôi cam đoan là công bằng, công khai, tuyệt không gian dối.

Câu nói sau cùng của Trang Duệ khiến cho mọi người nở nụ cười, không tính giả thiết inte gì đó, chỉ cần nói đến rất nhiều đồ vật bị ăn trộm ở Trung Quốc, đó đều là những đồ cổ không thể tìm thấy trên trị trường, nhưng cũng có thể mang bán trên mạng được.

Dựa theo an bài trước đó, hơn mười nhân viên của bảo tàng phát cho mỗi người một mảnh giấy nhỏ dùng để bỏ phiếu.

Cái ý nghĩ này là do Tang Duệ bất chợt nghĩ ra, trừ bỏ Hoàng Phủ Vân ra, thì tất cả những người trong phòng này đều không thể bàn bạc với nhau, cho nên cho dù những người này có muốn thông đồng với mọi người để cùng lựa chọn một chuyên gia cũng là không thể, nhiều nhất chỉ là năm ba người có quan hệ không tệ, thảo luận với nhau trong một phạm vi nhỏ mà thôi.

Ước chừng qua khoảng nửa giờ, rồi đám phiếu bầu vừa được phát xuống lại một lần nữa được bỏ vào trong mấy cái thùng thủy tinh trong suốt đã được chuẩn bị từ trước, được mang lên phía trước phòng họp.

Sau khi thu lại hết phiếu bầu, Trang Duệ mở miệng nói:

- Tôi xin mời bốn người Mã lão sư, Kim lão sư, Mạnh lão sư, và chú Đức, lên làm giám sát kiểm phiếu.

Mấy người trong lời của Trang Duệ này, chính là những người có uy tín đứng đầu trong giới sưu tầm, mọi người trong phòng cũng không có dị nghị gì, bốn người này đứng ở bên cạnh hòm thủy tinh, giám sát đám nhân viên mở phiếu. Một nhân viên mở hòm đọc tên, còn một người còn lại thì viết lên cái bảng đen để tính toán số lượng phiếu bầu của mọi người. Tuy rằng lần này Trang Duệ chuẩn bị có chút vộ vàng, nhưng mà những việc như thế này cũng làm cho người ta cảm thấy cực kỳ mới lạ.

- Mã XX, một phiếu.

- Mạnh XX, một phiếu.

- Dương X, một phiếu.

-Trang X, một phiếu.

Theo thanh âm của nhân viên, một đám người được viết tên trên tấm bảng đen đều là những cái tên quen thuộc đối với mọi người, Mã tiên sinh, Mạnh lão sư, Trang Duệ, chú Đức, mấy người này thường xuyên xuất hiện trên tạp chí và TV trong nước.

ở đây có tổng cộng hơn ba trăm người, việc kiểm phiếu tiến hành rất nhanh, chỉ trong thời gian hơn nửa canh giờ đã xong. Chín người được đề cử nhiều nhất cũng được thống kê.

Không biết có phải vì nguyên nhân tác chiến ở sân nhà hay không mà Trang Duệ cũng nằm trong những người có số phiếu bầu nhiều nhất.

Mặt kahcs là Mã tiên sinh, chú Đức, đám nguwoif Kim Bàn Tử, cũng đều là những thành viên trong tổ đánh giá, có thể nói mỗi một người trong chín người này đều là chuyên gia trong mỗi một lĩnh vực riêng, cũng chính là những nhân vật có hiểu biết nhất trong giới đồ cổ, kết quả này, đều khiến cho mọi người rất hài lòng.

Kế tiếp, mọi người lại thương thảo một ít vấn đề cụ thể, giống như các vấn đề xin đánh giá, từng việc từng việc đều được giải quyết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio