Phó bản thứ sáu: Show thực tế ().
______________________________
【 Fck, nhóm người Tần Tư Tư sao lại thế này? Lại chiếm tiện nghi? Leader của chúng tôi xâm nhập vệ tinh vạch ra lộ tuyến, dựa vào cái gì mà phải cho bọn họ đi cùng? 】
【 Đường cũng không phải của bọn Lăng Phỉ, tất cả đều đến viện nghiên cứu không được sao. 】
【 Đường không phải của bọn Lăng Phỉ, nhưng mà con đường mà người ta đi là do bản lĩnh của người ta tìm ra được không? Đi theo người ta, có hỏi qua người ta chưa? 】
【 Đám Tần Tư Tư này bị gì đấy? Càng xem càng phiền! Có thể tự dẫn dắt đội bằng thực lực của mình hay không? 】
【 Các người thật nhỏ mọn, còn không phải chỉ là một con đường thôi sao, mục đích của bọn họ lại không giống nhau. 】
Bọn An Thúy rất mau liền phát hiện hai chiếc xe việt dã đi theo phía sau bọn họ, Phó Lê xấu tính đã bắt đầu mắng lên, ba người mới cũng là bộ dáng thở phì phì.
Phó Lê lái chiếc xe Land Rover đi phía sau, rõ ràng là bên trong xe có bộ đàm, cố tình lại cố ý trực tiếp vươn đầu ra hướng về chiếc Minibus phía trước kêu lên: “Leader! Nhóm người này quá đáng ghét, có thể đuổi bọn chúng đi được không? Trên xe của bọn chúng không có hướng dẫn sao mà phải đi cùng chứ! Chiếm tiện nghi đến nghiện luôn rồi à!”
An Thúy nghĩ thầm, Tần Tư Tư sợ là không biết con đường bọn họ đi chính là do cô xâm nhập vệ tinh vạch ra, bằng không cũng sẽ không theo bọn họ, dù sao thì thế này sẽ làm giảm độ hảo cảm của người xem, đối với nhân thiết của cô ta cũng không có chỗ tốt.
Cô cau mày nói: “Quên đi, để cho bọn họ đi theo, không sao.”
Nhưng mà Phó Lê la lên như vậy, đám Tần Tư Tư tự nhiên cũng nghe được, một đám người lập tức bị khẩu khí đáng ghét của anh ta kích thích lên, rốt cuộc thì cũng đều là người trẻ tuổi, có chút tâm huyết.
“Ngọa tào, quá keo kiệt!”
“Đường do nhà ngươi làm chắc! Không phải là chỉ có một con đường đến viện nghiên cứu sao?”
“Mở định hướng đi! để tôi nhìn xem đây là đường thần kỳ gì mà chỉ có bọn họ có thể đi!”
“Đây là đang khi dễ người ta!”
An Thúy bên kia mới nói không sao, nhóm người phía sau liền mắng lên.
Sắc mặt Tần Tư Tư có chút khó coi, cảm thấy nhóm người này quá xuẩn, nhiều người xem nhìn chằm chằm như vậy, cảm xúc lại không đạt tiêu chuẩn. Quay đầu quát lớn với bọn họ: “Được rồi, đừng nói nữa, có thể là do chúng ta làm sai chỗ nào. Hữu ca, mở định vị nhìn lộ trình thử xem.”
Sắc mặt Tần Hữu cũng không tốt, mở hướng dẫn, sau đó liền phát hiện hướng dẫn biểu hiện lộ trình khác với lộ trình của An Thúy, thậm chí còn là hai phương hướng khác nhau, vừa nãy ở giao lộ kia bọn họ hẳn là nên rẽ trái, nhưng mà bọn họ lại đi theo bọn An Thúy đi thẳng.
Khó trách người ta lại phản ứng lớn như vậy, không biết tiểu đội của người ta muốn đi làm gì, không thể hiểu được lại bị một đội khác bám đuôi, nếu là bọn họ thì bọn họ cũng muốn táo bạo.
Trong lúc nhất thời bầu không khí bên trong xe có chút cổ quái, trong lòng mỗi người đều cảm thấy rất khó chịu, bị mắng, nhưng mà cố tình người sai là bọn họ, vì thế trong lòng nhịn không được có một tia oán trách Trần Tư Tư, vừa nãy vì sao lại không tự mình mở định vị nhìn xem mà đã muốn đi theo người ta? Người ra lệnh là cô ta, cô ta làm leader, như vậy thì thời điểm xuất hiện sai lầm, bị oán hận cũng là đương nhiên. Huống chi chuyện này không phải là lần đầu tiên, việc xác sống còn sống cũng rất nghiêm trọng, còn có leader An Thúy nhà người khác đối lập lại.
Đến đây, hình tượng trong lòng có dự kiến trước lại thông minh đáng tin cậy của cô ta trong mắt các đồng đội có một khe hở.
【 Mấy người xem, mấy người xem, đây là dấu hiệu bắt đầu nội chiến. 】
【 Không có thực lực thì không nên làm leader. 】
Vì thế bọn An Thúy liền nhìn thấy đám Tần Tư Tư ngừng xe trở về. Lúc này ngay cả tò mò bọn An Thúy muốn làm gì, thì bọn họ cũng ngượng ngùng đi theo.
Phó Lê đắc ý, “Trùng theo đuôi cuối cùng cũng đi rồi.”
An Thúy: “Ấu trĩ.”
“Hừ, tôi mới không hảo tâm giống cô đâu, lại không phải cùng một đội, dựa vào cái gì lại phải chiếu cố bọn họ, một là không ăn cơm nhà bọn họ hai là không thiếu tiền bọn họ. Chỉ bởi vì lão tử hot hơn bọn họ? Ai còn không phải từ người mới đi lên chứ?”
“Ừ, biết rồi, anh nói đúng. Lái xe đàng hoàng đi, đừng đâm người.”
【 A a a a a a a quá sủng!!! CP Phi Lễ này tôi ship a a a!!! 】
【 Thiếu gia đối với ai cũng là cẩu tính tình, nhưng thời điểm đối mặt với leader thì thật sự rất ngoan nha, cả ngày nhìn chằm chằm vào đao của leader muốn lau dùm, người nào dám đoạt với anh chứ, tấm tắc 】
【 Không!! Thiếu gia là của tôi, fans CP thỉnh tự trọng!! 】
Bởi vì hành động của xác sống bị hạn chế vào ban ngày, hơn nữa bọn họ còn tìm con đường vừa không kẹt xe, cũng không có bao nhiêu xác sống, cho nên một đường đều rất bình tĩnh, mấy ca sĩ còn thay phiên ca hát, y như đi chơi xuân, thảnh thơi náo nhiệt.
Sau đó, gặp phải Duẫn Thánh Kiệt ở một trạm xăng dầu, một mình hắn nằm dưới ánh mặt trời, bạn gái cùng đồng đội đều không thấy bóng dáng đâu. Xác sống tránh ở trong trạm xăng dầu đối diện nhìn hắn như hổ rình mồi.
Bọn họ dừng xe lại.
“Cậu làm sao vậy? Bạn gái cậu đâu?” Phương Văn Tuấn hỏi.
Duẫn Thánh Kiệt liền đặc biệt bi thương khóc lên, hắn cái gì cũng chưa nói, nhưng từ biểu hiện này của hắn là có thể thấy được, bạn gái cùng đồng đội khẳng định là đều đã chết.
Bởi vì chuyện phát sinh sau khi phát sóng trực tiếp ngày hôm qua kết thúc, cho nên các fan cũng không biết bọn họ cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà thời điểm kết thúc phát sóng trực tiếp ngày hôm qua bọn họ đang bị một đại sóng xác sống đuổi theo, chắc là lúc ấy phát sinh chuyện này. Chuyện gì xảy ra sau khi kênh phát sóng trực tiếp bị đóng thì chỉ có sau khi kết thúc tập phát sóng này và chờ tổ tiết mục cắt nối biên tập video mới có thể biết.
Một đại nam nhân khóc như vậy, rất khiến cho người ta cảm động.
An ủi vỗ vỗ bờ vai của hắn, Phương Văn Tuấn nhìn về phía An Thúy. An Thúy liền nói: “Nếu cậu nguyện ý thì có thể đi cùng chúng tôi.”
“Cảm ơn.” Hốc mắt Duẫn Thánh Kiệt đỏ bừng nhìn An Thúy.
Vì thế, sau khi đổ đầy xăng vào hai chiếc xe, Duẫn Thánh Kiệt liền gia nhập.
Duẫn Thánh Kiệt ngồi Minibus, ba người mới cũng ở đây, nếu Duẫn Thánh Kiệt đã là đồng đội, như vậy thì một ít việc cũng nên biết, vì thế ba người liền ngươi một lời ta một lời nói cho hắn biết, ba người này đã trở thành tiểu mê đệ tiểu mê muội của An Thúy, cầu vồng thí một vòng tiếp một vòng, khiến Phó Lê ngồi ở chiếc xe sau trợn trắng mắt, làm người xem xem đến cười ha ha không ngừng.
Duẫn Thánh Kiệt nghe xong cũng rất không thể tin được, nhìn về phía An Thúy, chỉ thấy đường cong bên má duyên dáng của cô.
Thật sự là có rất ít nữ nhân vừa có ngực vừa có não, lại còn có có cảm giác rất thần bí.
An Thúy dự đoán không có sai, trước trời tối bọn họ đã đến viện nghiên cứu của tiến sĩ Lý.
Nếu thiết bị giám sát của bọn họ hoạt động, thì An Thúy có thể xâm nhập giám sát của bọn họ, biết được bên trong có bao nhiêu xác sống. Đáng tiếc là không có.
Nhưng bọn họ có bom thể khí cùng đèn tử ngoại.
Tất cả mọi người mang mặt nạ bảo hộ phòng độc cùng quần áo phòng hộ, hai cô gái đi ở chính giữa, những người khác thì ở bên ngoài ôm đèn và cầm đèn pin tử ngoại, thuận tiện kéo theo chiếc xe kéo nhỏ chở bom.
An Thúy đi trước mở cửa lớn viện nghiên cứu ra, bên trong có mấy xác sống mặc trang phục nhân viên công tác, tất cả đều có làn da đen như than chì, đôi mắt híp thành một lỗ kim, một đám chen ở cửa, do sợ ánh sáng mặt trời bên ngoài còn chưa hoàn toàn biến mất mà không dám bước ra.
【 A a a a a a khẩn trương quá đi! 】
【 Không đáng yêu, thật đáng sợ! Da đầu tê dại! 】
°°°°°°
Truyện được đăng tại Wattpad yummy.
°°°°°°
An Thúy nhìn thoáng qua số lượng, trong lòng tính toán trong viện nghiên cứu đại khái sẽ có bao nhiêu nhân viên công tác, mấy con ở chỗ này đại khái đều là những nhân viên bên ngoài, bên trong khẳng định còn có không ít, khí gây tê chỉ có một ít, nên chủ yếu là dùng trên thực nghiệm thể.
Cho nên ở một đoạn đường đầu tiên này, không sử dụng bom khí, toàn đội viên dựa vào đèn tử ngoại bị một đám xác sống nhìn như hổ rình mồi vây quanh trung tâm chậm rãi theo An Thúy đi đến phía trước.
Hành lang tối thui, chen rất nhiều xác sống, một đoàn ánh đèn màu lam ở giữa bọn chúng chậm rãi di chuyển, bọn chúng phân tách ra lại khép lại, một đường gắt gao đi theo bọn họ.
Thật là đáng sợ, tay không khỏi hơi hơi run lên, hô hấp cũng theo bản năng mà thả nhẹ, nhịn không được áp sát vào các đồng đội, hấp thu nhiệt độ cơ thể cùng dũng khí từ trên người bọn họ.
Lúc trước, An Thúy cũng đã lấy được bản đồ cấu trúc của viện nghiên cứu từ chỗ chính phủ, bởi vậy nên cô rất hiểu rõ bố cục của viện nghiên cứu, một đường mang theo đồng đội đi vào một thông đạo an toàn, nhốt đám xác sống vẫn luôn theo đuôi bọn họ ở ngoài cửa, để cho các đồng đội thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lâm Gia Ảnh: “Leader thật sự đáng tin cậy, ô ô ô.”
Tuy là người lớn tuổi nhất thành thục ổn trọng nhất nhưng áo sơ mi bên trong đồ phòng hộ của Phương Văn Tuấn đã mướt mồ hôi, chuyện này cũng không phải là nói giỡn, quá chân thật, cảm giác quá khủng bố cảm như treo cổ trên lưỡi hái Tử Thần.
An Thúy: “Không có việc gì, đừng sợ, tin tưởng tôi.”
Chỉ một câu đơn giản của cô, nhưng lại tràn ngập cảm giác đáng tin cậy, khiến cho bọn họ bởi vì sợ hãi mà tay run rẩy đều ổn định lại.
【 A a a a không được, tôi muốn làm fan Lăng Phỉ!!! Quá thích đại tỷ tỷ thông minh ổn trọng đáng tin cậy lại ôn nhu như vậy, đây là thần tiên gì chứ!! 】
【 Ôi, tôi muốn bò tường!! 】
【 Luôn cảm thấy không có gì là Lăng Phỉ giải quyết không được 】
Bọn họ đi tới tầng một, tầng một là tầng trọng điểm, phòng thí nghiệm cùng văn phòng quan trọng đều ở bên trong. Một cánh cửa lớn mở khóa bằng mật mã phong bế toàn bộ tầng lầu.
“Cho tôi năm phút, tôi sẽ giải mật mã.” An Thúy quay đầu lại nói với bọn họ.
Các đội viên gật đầu, cảnh giác bốn phía trống rỗng, nắm chặt đèn tử ngoại trên tay.
An Thúy nói được thì làm được, không đến năm phút, cửa mật mã tích một tiếng mở ra. An Thúy khom lưng kéo cửa ra một đoạn, bên trong quả nhiên có một đám xác sống, trước khi bọn chúng xông tới, các đồng đội bên kia đã kéo van bom thể khí, ngay sau đó tê một tiếng, phảng phất như rò rỉ khí gas, bọn họ ném nó vào bên trong, An Thúy lại đóng cửa.
Bọn họ ở bên ngoài đợi phút, nghe được thanh âm bên trong dần dần biến mất, An Thúy lại lần nữa mở cửa ra, lúc này trên mặt đất đều là đám xác sống đã hôn mê, cho dù không hoàn toàn hôn mê, thì cũng là lung lay không đứng vững, sau đó cũng lập tức hôn mê.
Vì không cho khí thoát ra ngoài, nên sau khi bọn họ tiến vào thì lại lần nữa đóng cửa lại.
An Thúy tìm được chốt mở nguồn điện, sau khi ấn xuống, bốn phía tối đen lập tức một mảnh sáng ngời, trên mặt đất chất đầy xác sống, trước mặt là văn phòng trong suốt, bên trong cũng có xác sống hít phải khí gây tê ngã xuống đất, cùng với mấy văn kiện và vật phẩm lung tung rối loạn.
“Ở trong hoàn cảnh này bọn chúng ít nhất là sẽ hôn mê tiếng đồng hồ, chúng ta có đủ thời gian. Hiện tại hai người một tổ đi lục soát trong văn phòng, nhìn thử có văn kiện tư liệu về virus và thuốc giải nào hay không, nhớ rõ là phải mở tất cả các máy lên. Duẫn Thánh Kiệt, cậu cùng Chu Quân với Hòa Gia đi cùng nhau, chiếu cố các cô ấy một chút.” An Thúy phân phối nhiệm vụ.
“Vậy còn cô?”
“Một mình tôi là đủ.”
Lập tức bắt đầu phân công nhau hành động.
An Thúy kiểm tra internet ở đây một chút, sau khi xác nhận còn có thể sử dụng, ngón tay ở trên bàn phím nhanh chóng nhảy lên, trên màn hình toàn là số liệu spam, một giây đồng hồ nhảy ra tới mười mấy khung tập tin, khiến khán giả xem đến hoa cả mắt, mộng bức đến cực điểm.
【 Ông trời con, cô ấy thật sự không có tùy tiện đánh loạn sao? Tốc độ sao có thể nhanh như vậy chứ! Cô ấy có thể nhìn thấy tất cả sao? 】
【 Tôi dám cá là IQ của Lăng Phỉ tuyệt đối rất cao, cô ấy không giống như là nhìn không kịp. 】
【 Leader của chúng ta thật sự là thiên tài! 】
Thời điểm tiểu đội cứu vớt ở bên này bận rộn, thì đội ngũ Tần Tư Tư còn đang chật vật đào tẩu bởi vì bị xác sống chặn đường. Kết cục đi theo hướng dẫn chính là kẹt xe, trên đường bởi vì bị các loại xe lung tung rối loạn lấp kín, cho nên bọn họ không thể không xuống xe đi bộ một quãng đường dài, thay xe mới rồi lại bắt đầu xuất phát, sau đó lại kẹt xe, thế cho nên là đã đi chậm còn mệt, chật vật cực kỳ.
Bọn họ vốn định trước khi mặt trời xuống núi tìm một chỗ ở một đêm, dù sao thì hành động vài buổi tối quá bất lợi cho bọn họ, kết quả là sau khi tiến vào nội thành liền không đơn giản giống như ở vùng ngoại ô. Toàn bộ người của thành phố B đều bị cảm nhiễm virus, nơi nơi đều là nhà lầu, nơi nơi đều có xác sống, mỗi khi bọn họ nhìn trúng điểm dừng chân nào, thì bên trong đều có một bầy xác sống.
Bởi vì bị hạn chế chuyện xác sống còn sống, cho nên Tần Tư Tư không dám trực tiếp giết chết bọn chúng, vì vậy nên chỉ có thể tìm chỗ có tương đối ít xác sống hơn, kết quả tìm một cái tiếp một cái, khi mặt trời đi xuống, bọn họ cũng chưa tìm được. Thế cho nên bọn họ hiện tại chỉ có thể lái xe, phía sau đuổi theo một đàn xác sống, giờ có muốn giết bọn chúng cũng giết không hết.
【 Rõ ràng lúc trước biểu hiện rất không tồi, kết quả càng ngày càng kém. 】
【 Năng lực lãnh đạo của Tần Tư Tư không đủ, thời điểm không nên giết thì giết, còn thời điểm nên giết thì không giết. 】
Nơi nơi đều có xác sống lao tới, bọn họ hoàn toàn không thể dừng lại, một khi xe xảy ra vấn đề, vậy thì càng xong đời, trong lòng đồng đội của Tần Hữu càng oán hận Tần Tư Tư nhiều hơn, bọn họ lúc trước đã đề cập đến chuyện bắn chết bọn chúng, nhưng Tần Tư Tư vẫn luôn nói không, hiện tại thì sao, tất cả bọn họ đều phải xong đời!
Lúc này, một xác sống không biết từ nơi nào nhảy ra, cư nhiên nhảy tới trên nóc xe bọn họ, cánh tay duỗi vào từ cửa sổ xe vì trượt xuống để bắn súng, chộp tới người gần nhất.
“A!!” Tuy rằng lập tức né tránh, xác sống trên nóc xe hcũng bị rơi xe, nhưng mà chuyện vô cùng không xong đã xảy ra, cổ của người đội viên kia bị móng vuốt cào trúng.
___________
//.
♪~(´ε` )