Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đất nước thời kì này, kinh doanh mạng hoàn toàn không được coi trọng. Có rất nhiều người trẻ tuổi có ý tưởng sáng tạo hay nhưng không được đầu tư. Sau khi được Thẩm Húc Thần thức tỉnh, Trình Dĩ Hoa đã dùng tiền để dành của mình tuyển dụng những người có ý tưởng độc đáo nhưng không được xem trọng kia vào làm cho mình, với những trụ cột đó, hắn đã thành lập một công ty công nghệ thông tin thuộc về chính mình. Còn những người có ý tưởng sáng tạo đóng góp nhiều cho công ty, hắn đã chia cổ phần công ty cho bọn họ làm tiểu cổ đông.
Nếu như không có Trình Dĩ Hoa, thì những người này mấy năm sau cũng sẽ bị các công ty nước thoài thu hút đầu tư. Để các nhân tài công nghệ thông tin trong nước làm việc cho người nước ngoài là chuyện phi thường đáng tiếc, cũng phi thường nguy hiểm.
Trình Dĩ Hoa đẩy mắt kính: “Đơn giản mà nói, tôi đã chỉnh sửa lại một chút những gì cậu đã nói, coi việc này là trụ cột, một lần nữa xây dựng phát triển kết cấu, tuyển dụng các nhân tài…Tá Hữu Võng cuối cùng được thành lập. Trang đầu là tin tức, sau khi đăng kí tài khoản có thể để lại bình luận.”
“Cậu xem chỗ này, đây là vi ngôn, là nơi viết các status, mỗi status được giới hạn khoảng kí tự, phương thức sử dụng giống như cậu đã nói.”
“Còn đây nữa, đây là trang dành riêng cho nguyên sang tiểu thuyết, âm nhạc, tranh ảnh online… gọi tắt là Tá Hữu nguyên sang online, chỉ khác ở chỗ cổng vào của mục tiểu thuyết, âm nhạc và truyện tranh đều khác nhau, tuy rằng chúng nó đều thuộc về trang Tá Hữu nguyên sang online nhưng kỳ thật mỗi mục đều hoạt động độc lập.”
“Hiện tại trong kho dự trữ của trang web, các sản phẩm âm nhạc, truyện tranh trước đó đều tập trung ở nhiều trang web khác hoặc đã có bản quyền tác giả tới hết truyện, nên số lượng vẫn repost còn tương đối ít. Nhưng ở phương diện tiểu thuyết và truyện tranh mới hiện tại, do chúng ta chú trọng ký hợp đồng có nhiều phúc lợi cho tác giả, hoạt động xuất bản cũng thập phần thành thục hơn nữa còn thiết lập chế độ đọc online trên di động cho nên tháng này đã liên tục có khá nhiều tác giả tới ký hợp đồng…Còn về các sản phẩm âm nhạc, chúng ta cũng đã hợp tác với công ty giải trí chuyên nghiệp.”
“Khoan đã, ý cậu là trang web này do cậu sáng lập hơn nữa còn có lợi nhuận?” Thẩm Húc Thần không dễ dàng mới tìm lại được giọng nói của mình.
Trình Dĩ Hoa lắc đầu: “Trước mắt vẫn còn lỗ vốn, phỏng chừng trạng thái hao hụt này sẽ còn kéo dài một khoảng thời gian nữa. Chung quy Tá Hữu Võng mới thành lập không lâu, thuê quảng cáo còn chưa có nhiều, chuyện này tôi có thể hiểu. Để phát triển ổn định cũng cần phải một thời gian nữa.”
Thẩm Húc Thần há to miệng, cậu bắt đầu chột dạ. Cho dù là trong tương lai, mảng kinh doạng mạng là một chiếc bánh ngọt siêu lớn, bề ngoài thì có vẻ dễ kiếm nhưng rất nhiều người đều không biết, bản thân trang web kỳ thật không có lợi nhuận, thậm chí còn lỗ vốn. Thẩm Húc Thần cho dù không quá am hiểu nhưng chỉ với một chút kiến thức nông cạn của mình thì cậu cũng rõ ràng sở dĩ các trang web có thể kiếm tiền là vì khi chúng nó được đưa ra thị trường, không ngừng hấp dẫn kêu gọi đầu tư, đây mới là khởi nguồn tài chính thực sự. Chỉ dựa vào quảng cáo trên trang web? Ha ha, lãnh đạo và nhân viên chỉ có thể cùng nhau uống nước lã và hít khí giời.
Mà về vấn đề đầu tư tài chính, Thẩm Húc Thần đương nhiên rất bội phục những nhà đầu tư. Nhưng bản thân Thẩm Húc Thần không thích thể loại đầu tư hư cấu như thế. Trong phương diện này, cậu thừa nhận mình có chút cực đoan, cậu cho rằng rất nhiều cái gọi là đầu tư kinh tế chỉ là ngu ngốc, tựa như chuyện hội chứng hoa tulip Hà Lan trong thế kỷ , tất cả mọi người cược xem ai sẽ là người mua tulip của mình, chỉ cần không phải là người cuối cùng, vậy ngươi chính là người thông minh. (Hội chứng hoa tulip: là một giai đoạn trong thời kỳ hoàng kim của Hà Lan, giá thỏa thuận của một củ tulip (uất kim hương) khi ấy mới xuất hiện đã tăng vọt tới mức bất thường rồi đột ngột sụp đổ. Khi cơn sốt hoa tulip lên tới đỉnh điểm vào tháng năm , một số củ tulip được bán với giá gấp hơn lần thu nhập hàng năm của một thợ thủ công lành nghề. Thuật ngữ “Hội chứng hoa tulip” nay được dùng như một ẩn dụng để chỉ bất kỳ một bong bóng kinh tế lớn nào (khi giá tài sản tách rời giá trị nội tại))
Dưới tình huống này, Trình Dĩ Hoa đã bị cậu dùng vài câu kinh doanh trên mạng internet lừa gạt… Thẩm Húc Thần thật sự lo lắng đến thời điểm đó Trình Dĩ Hoa có thể không còn quần mà mặc.
Chỉ là, còn chưa đợi Thẩm Húc Thần nói gì tiếp, Trình Dĩ Hoa đã tiếp tục giới thiệu: “Cậu xem ở đây, đây là diễn đàn giao lưu, những ai đã đăng kí tài khoản có thể vào đây để nói chuyện kết giao, theo suy nghĩ của tôi, khả năng mô hình diễn đàn kiểu này sẽ càng ngày càng được ưa chuộng, tôi thực sự chờ mong sự phát triển của nó trong tương lai.”
“Còn cái này nữa, đây là một số game online mới được đưa vào, trừ mấy game kinh điển như xếp hình, nối chữ… tôi còn dựa theo lời cậu nói, tự sáng tạo ra một số trò chơi online mới mà thị trường còn chưa có… Chúng nó quả nhiên là lợi khí giết thời gian, tuy rằng vẫn còn tương đối đơn giản, nhưng cũng đã có thể hấp dẫn người chơi bỏ rất nhiều thời gian vào nó.”
“Mảng game online này… hiện tại tôi chưa có nhiều nhân tài, cho nên nhiều game tạm thời vẫn chỉ tồn tại trên ý tưởng, giấy tờ. Thế nhưng, tôi phi thường quan tâm tới sự phát triển bùng nổ của game online sau này, ngắn thì nửa năm, dài thì hai năm, tôi sẽ thành lập một phòng chuyên tập trung vào mảng game này.”
Công ty kinh doạnh mạng tiện lợi ở chỗ mọi người không cần tập trung làm việc cùng nhau, ai muốn chơi solo thì solo. Đương nhiên, vì tương lai phát triển của công ty, công ty vẫn có trụ sở cố định, mà việc này do cô ruột của Trình Dĩ Hoa phụ trách xây dựng. Trình Dĩ Hoa chung quy vẫn chỉ là một học sinh cấp , cho dù có là sếp tổng cao nhất trên mạng thì ngoài thực tế vẫn còn chưa đủ khiến người ta tin phục.
“Khoan đã, lát nữa cậu hãy giới thiệu về trang web của cậu… cậu trả lời tôi trước, đến cùng cậu đã ném bao nhiêu tiền vào đây rồi?” Thẩm Húc Thần nghe mà kinh hãi run rẩy, cậu tuy rằng sống lại một đời, có kiến thức, đã thoát ly khỏi những sở thích cấp thấp, chỉ còn lại những phẩm giá cao thượng (đã không còn biết mình đang nói cái gì nữa rồi), nhưng cậu thật sự không ngờ rằng trong số các bạn học của mình lại ẩn giấu một vị chứa đủ loại giá trị vượt qua cả giới hạn bình thường! Còn bị lời nói dối của mình lừa gạt tự chủ gây dựng sự nghiệp về sau có khả năng sẽ càng mệt mệt mệt mệt mệt a!
Trình Dĩ Hoa suy nghĩ một hồi mới nói: “Toàn bộ tiền tiêu vặt tích từ nhỏ tới lớn đều ném vào đây. A, còn có tiền lời , năm nay tôi chơi cổ phiếu ngắn hạn. Cậu cũng biết, tôi tương đối nhạy cảm với các con số, cho nên số tiền lời cổ phiếu cũng tương đối nhiều. Hơn nữa còn có ngân hàng cho vay… ừm, cậu cả cũng cho tôi mượn một ít. Còn có, công ty này là do tôi và cô tôi cùng nhau đầu tư, cô ấy cũng bỏ không ít. Cô ấy chủ yếu phụ trách quản lý.”
Ha ha, loại chuyện tự gây dựng sự nghiệp này quả nhiên dành cho con cháu nhà có tiền, cứ nói là làm. Thẩm Húc Thần càng lo lắng, cậu hít sâu một hơi bình ổn tâm tình.
Dường như biết trước Thẩm Húc Thần định nói gì, Trình Dĩ Hoa khóe miệng cong cong nói: “Tôi vốn không trông cậy vào Tá Hữu võng có thể kiếm tiền, nó chỉ là một công cụ thôi. Tôi cần công cụ này, đầu tư thực sự của tôi chính là mảng game online. Hiện tại là thiên hạ của game offline, nhưng theo như lời cậu, các game online nhập vai rất nhanh sẽ phát triển mạnh mẽ. Tuy rằng tôi không phải người có khống chế dục cuồng, nhưng tôi muốn nắm chặt trong tay công cụ kiếm tiền cực lớn trong tương lai này, đây là một sự lựa chọn chính xác.”
“Cậu biết rõ bản thân mình đang làm cái gì chứ?” Thẩm Húc Thần nghiêm túc hỏi.
Trình Dĩ Hoa gật đầu: “Phải. Cậu không cần lo lắng. Nếu như không phải thấy kế hoạch của tôi có thể phát triển, cậu cả sẽ không cho tôi vay tiền, mà cô tôi cũng sẽ không hợp tác đầu tư. Là anh em ruột cũng phải rạch ròi, cho dù bọn họ có muốn ủng hộ tôi thì cũng sẽ không trắng trợn đem tiền của mình ném vào một chiếc thuyền chắc chắn sẽ chìm đâu.”
Nghĩ nghĩ, Trình Dĩ Hoa lại nói: “Đúng rồi, hiện tại tôi đang sở hữu đại đa số cổ phần Tá Hữu võng. Công ty vì mục đích thu hút nhân tài mà sẵn sàng chia cổ phần cho những người có đóng góp nhiều cho công ty làm cổ đông. Ừm… vì đây vốn là sáng ý của cậu, nên tôi cảm thấy cậu đáng giá có được một chút cổ phần trong công ty, tôi có thể tách một ít từ cổ phần của tôi, xuất phát từ vấn đề công bằng, khả năng sẽ không được nhiều lắm… hợp đồng tôi cũng đã soạn xong rồi, có sẵn trong máy tính, cậu có thể nghiên cứu một chút.”
Khi Trình Dĩ Hoa đang nói, Thẩm Húc Thần thuận tay click vào vi ngôn, cái này kỳ thật giống hệt weibo sau này. Thẩm Húc Thần thấy đã có vài ngôi sao lớn đăng kí vi ngôn, thậm chí còn có một nữ hoàng âm nhạc cũng đã đăng kí!
A a a a a a, tá hữu võng không phải mới sáng lập không bao lâu sao? Sao đã hấp dẫn được nhiều ngôi sao như thế? Trình thiên tài, đến cùng là cậu đã làm thế nào? Chẳng lẽ mình trùng sinh có bàn tay vàng không phải hệ thống mà là Trình thiên tài sao?
Nghe Trình Dĩ Hoa nhắc tới chuyện cổ phần, Thẩm Húc Thần sửng sốt một chút, mới nhanh chóng đáp lại: “Chia cổ phần cho tôi? Thôi khỏi đi, tôi cũng có làm gì đâu, tuy rằng ý tưởng là do tôi cung cấp nhưng đầu tư và đưa vào hoạt động đều là do cậu làm hết! Tôi không cần chia cổ phần, nếu như cậu không ngại, về sau chờ cậu phát tài rồi vậy thì nhớ mời tôi đi ăn nhiều một chút.”
Nói thật, trong suy nghĩ của Thẩm Húc Thần, Trình Dĩ Hoa chia cổ phần cho cậu là không cần thiết, bởi vì Thẩm Húc Thần trùng sinh biết rõ ràng, sáng ý này vốn không phải của cậu, mà là của mấy vị trẻ tuổi có sáng ý nhưng không có tiền đầu tư, mấy năm sau bọn họ mới kéo được mấy nhà đầu tư nước ngoài mà thành lập ra. Vốn là mấy năm sau bọn họ mới có thể một bước lên mây, nhưng hiện tại bởi vì Thẩm Húc Thần nhảy ngang chặn đường mà bọn họ đã bị Trình Dĩ Hoa thu nạp.
Ánh mắt Trình Dĩ Hoa đảo từ trên màn hình sang mặt Thẩm Húc Thần, một lúc sau mới đáp: “Cũng được.” Hắn thuận tay lấy con chuột, yên lặng thu lại bản hợp đồng vào trong thư mục. Người bình thường sẽ cân nhắc giữa giá trị của cổ phần và vài bữa cơm, nhưng Trình thiên tài lại không thế, nghe Thẩm Húc Thần nói như vậy, Trình Dĩ Hoa liền đáp ứng, từ hôm nay trở đi, mọi bữa cơm của Thẩm Húc Thần đều do Trình Dĩ Hoa bao thầu! (Jer: =))) thôi xong, em Thần đã vô tình bán mình đi rồi, chết vì miếng ăn.)
Kỳ thật về trang web Tá Hữu võng, còn rất nhiều chỗ hay mà Trình Dĩ Hoa còn chưa kịp giới thiệu cho Thẩm Húc Thần, cậu ta tựa như một nghệ thuật gia vừa hoàn thành tác phẩm để đời của mình, khẩn cấp muốn dâng lên nữ thần Muse () tác phẩm của mình. Thế nhưng Thẩm Húc Thần bụng đói kêu ùng ục, Trình Dĩ Hoa đành phải tạm gác chuyện trang web sang một bên mà kéo Thẩm Húc Thần xuống phòng bếp. (Nữ thần Muse hay còn gọi là Nàng thơ Muse là biểu tượng của ngẫu hứng sáng tác thơ, văn, nhạc, họa, kịch, v.v tks bạn Chris Chan đã giúp đỡ
)
Trình Dĩ Hoa động tác lưu loát đeo tạp dề hình con heo hồng lên người. Hắn mở tủ lạnh, chỉ vào đồ ăn bên trong hỏi: “Cậu muốn ăn cái gì? Tự mình chọn, tôi làm cho cậu ăn.”
“Món gì cậu cũng biết làm sao?” Thẩm Húc Thần đầy mặt ngạc nhiên hỏi.
Trình Dĩ Hoa do dự một hồi, mới gật đầu nói: “Mấy món ăn bình thường đều biết.”
Thấy Trình Dĩ Hoa nói như vậy, Thẩm Húc Thần liền không chút khách khí chỉ chỉ đồ ăn trong tủ lạnh. Cậu cảm thấy mình không thể ngồi không mà không làm gì, liền nhận công tác rửa rau, vừa rửa rau vừa hỏi: “Vi ngôn mới sáng lập không bao lâu, sao đã có nhiều ngôi sao đăng kí tài khoản như vậy? Tôi còn thấy có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng!”
“Cô tôi là tổng tài công ty giải trí Tân Nha, cô ấy đã bắt các ngôi sao trong công ty mình phải đăng kí.” Trình Dĩ Hoa lấy miếng thịt từ tủ lạnh ra bỏ vào nước nóng giã đông. Chính vì cô ruột cậu có quan hệ rộng nên khi Trình Dĩ Hoa trực tiếp thu nạp mấy nhân tài công nghệ thông tin, bọn họ đã có ngay điều kiện tốt để làm việc, cho nên trang web mới phát triển nhanh như vậy, hoàn toàn không có ưu sầu như những người mới khởi nghiệp.
Công ty giải trí Tân Nha không phải công ty quản lý của tứ đại hoa đán, tiểu ca vương Á châu, ảnh hậu ôn nhu… gì gì đó sao? Mười năm về sau, công ty giải trí Tân Nha sẽ trở thành công ty giải trí lớn nhất cả nước!
Woa, lại phát hiện thêm một cái hoang dại thổ hào
Cơn sóng thần thổ hào không ngừng đột kích cậu
Vốn tưởng rằng chỉ là một tiểu phú bạn học trong khoảnh khắc lại hóa thân thành thổ hào hoàng kim, mình nên lấy tư thế xinh đẹp nào để ôm đùi đây, cầu gợi ý, rất cấp bách
Hết chương