Học Thần Nơi Tay, Thiên Hạ Ta Có

chương 12: thế giới đầu tiên (8)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trở thành con mồi của hệ thống là điều kỳ lạ và đen tối nhất mà Tuyên Minh từng gặp phải.

Anh cho rằng thứ ký sinh trong não của con người phải là một tồn tại cực kỳ đáng sợ. Nhưng bây giờ có vẻ như chúng chẳng khủng bố đến thế. Ngay cả vị Chủ Thần đứng sau lưng cũng chỉ có vậy mà thôi.

Cơn tức giận trong lòng Tuyên Minh vẫn còn nhưng sự lo lắng và sợ hãi đã hoàn toàn tiêu tan.

Đối mặt với giống loài ngoài hành tinh này, anh nhất định sẽ không khoanh tay chờ chết, ít nhất anh có thể nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hệ thống và ký chủ, nhờ đó phá tan âm mưu của họ. Hay ít nhất có một người thần kỳ như chàng trai tóc xoăn đang ngồi bên cạnh anh ta.

Tuyên Minh lơ đãng liếc mắt nhìn đối phương, đôi mắt đen nhánh đã nhiễm tia ý cười nhàn nhạt.

Trang Lý dù đã hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của riêng mình, nhưng cậu vẫn không quên dành chút tâm tư để ghi lại biên bản cuộc họp.

Còn - cái kẻ bị lột đến qυầи ɭóŧ cũng không còn đang rơi vào sự đả kích mãnh liệt. Nhưng dẫu sao nó cũng là máy móc, chương trình thiết lập không thể thay đổi được. Chủ Thần vẫn cần nó để hoàn thành nhiệm vụ đó! Vì vậy, nó sẽ không bao giờ bỏ cuộc cho đến giây phút cuối cùng.

"Ha ha..." như bị thần kinh, đột nhiên cười rộ lên.

Trang Lý vẫn đang đánh máy, vẻ mặt rất thờ ơ.

Tuyên Minh bỗng cảm thấy sống lưng ớn lạnh. Tiếng cười này quá quái dị, chả lẽ hệ thống lại nảy ra cái ý tưởng điên rồ nào? Nó thật sự bị tóc xoăn nhỏ chọc đến phát điên rồi à?

"Hì hì, tôi nhớ ra một điều rồi, ký chủ à!" Giọng điệu của ác liệt: "Mặc dù không thoát được, nhưng tôi có thể đợi nha! Với trình độ kỹ thuật của thế giới cậu căn bản không có cách nào phá hủy được tôi! Chờ đến khi công nghệ phát triển đủ, thì cậu đã chết nhăn răng từ đời nào rồi! "

"Cậu có biết điều gì sẽ xảy ra sau khi cậu chết không?"Nó hỏi một cách đầy bí ẩn.

Trang Lý cứ bùm bụp gõ chữ, không thèm để ý đến nó.

Tim Tuyên Minh hơi nhói.

muốn từng bước, từng bước đẩy thanh niên vào vực thẳm của sự sợ hãi, nhưng nếu cậu không tiếp lời thì nó làm gì được nữa bây giờ???

Kịch bản không có viết như thế! Cậu không có hợp tác diễn với tôi, ký chủ, cậu là đồ đáng ghét!

tức điên người, nhưng không thể không dọa: "Khi con người chết đi, ý thức sẽ suy yếu, lúc ấy, tôi có thể cắn nuốt ý thức của cậu chỉ trong một ngụm, sau đó dễ dàng thoát khỏi sự khống chế và đi tìm ký chủ mới. Thấy không, mặc dù cậu tạm thời cản trở tôi, nhưng chúng ta sẽ không biết được ai mới là kẻ chiến thắng cuối cùng đâu! "

Trang Lý, tay vẫn lướt trên bàn phím, đến một chữ cũng chả thèm cho nó.

Tuyên Minh lấy ra một điếu xì gà, khẽ gõ lên mặt bàn, lực hơi mạnh, sắc mặt thoáng ảm đạm.

Kiều Á Nam dừng lại vài giây, thấy boss không phản ứng gì mới tiếp tục thuyết trình. Cả căn phòng cũng bất giác ưỡn lưng, căng thẳng tột độ.

hưng phấn trông chờ phản ứng của ký chủ, nhưng sự thật lại một lần nữa vả mặt nó đau điếng. Ký chủ yêu dấu chẳng hề sợ hãi hay bối rối, ngược lại còn làm như không nghe thấy.

Chẳng lẽ cậu ta không nghe thấy thật? Không, không thể nào, việc giao tiếp bằng ý thức sẽ không gặp phải vấn đề này. Nếu thế thì chỉ có thể là cậu ta cố tình phớt lờ nó!

giận đến mức suýt phun ra một búng máu, hung hăng nói: " Không chỉ là lúc chết, mà kể cả khi cậu bệnh nặng hoặc hôn mê bất tỉnh, tôi cũng có thể nuốt chửng ý thức của cậu. Cho nên tốt nhất cậu hãy mau cầu nguyện cho mình cả đời này bình an vô sự đi, không thì cậu tiêu đời rồi! Ha ha ha ha..."

"Hệ thống, mày cảm thấy thế giới này mất bao nhiêu thời gian mới phát triển đến trình độ xóa sổ được mày?" Trang Lý đột nhiên lên tiếng.

ngẩn người, giây lát sau mới đáp: "Ít nhất phải ba trăm năm nữa."

Ba trăm năm? Mốc thời gian xa tít tắp đó khiến Tuyên Minh không khỏi tuyệt vọng.

Trái ngược với anh, Trang Lý lại vô cùng bình tĩnh. Cậu đẩy laptop sang một bên, lấy một tờ giấy trắng ra, nói: "Nói vậy mày rất am hiểu tiến trình phát triển khoa học kỹ thuật của thế giới này."

hừ lạnh một tiếng.

"Vậy mày có biết thế giới này đã trải qua mấy cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật không?" Trang Lý nhặt cây bút bi lên.

lười mở miệng, hiện tại nó quyết tâm phải cho ký chủ "ăn bơ".

Nhưng Trang Lý cũng chẳng cần nó phối hợp, cậu nhanh chóng viết ra năm con số, mỗi con số tương ứng với một cái tên khác nhau: Cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật lần thứ nhất, cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật lần thứ hai, cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật lần thứ ba, cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật lần thứ tư và cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật lần thứ năm.

"Đáp án là năm lần." Trang Lý bình thản tự thuật: "Lần thứ nhất là phát minh ra động cơ hơi nước, thực hiện cơ giới hóa toàn dân."

"Lần thứ hai là phát minh ra máy phát điện, tiến hành điện khí hóa toàn dân."

"Lần thứ ba là nghiên cứu thành công năng lượng nguyên tử, máy vi tính, công nghệ vũ trụ và kỹ thuật sinh học, tiến hành ứng dụng công nghệ thông tin một cách toàn diện."

"Lần thứ tư được đánh dấu bằng sự trỗi dậy của khoa học hệ thống và sự hình thành của khoa học sinh học hệ thống, tạo ra một hệ thống năng lượng mới, đặt nền tảng vững chắc cho việc giải phóng sức lao động của con người."

"Lần thứ năm là tiến trình lấy sự lên ngôi của công nghệ thông tin làm điểm khởi đầu và việc tất cả các thiết bị đều có thể liên kết với internet làm điểm cuối. Đó là thời đại Vạn vật kết nối, thông tin phát triển."

Trang Lý tóm tắt gọn ghẽ năm giai đoạn trên rồi cười hỏi: "Chẳng lẽ mày không nhận ra sao? Đối với từng cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật, con người chỉ mất mấy thập kỷ ngắn ngủi để hoàn thành. Bọn họ đi ra từ thời mông muội, tổng cộng cũng chỉ mất một trăm năm. Mà mỗi cuộc cách mạng nổ ra, đều lấy sự ra đời của thiên tài làm kèn lệnh."

"Denis Papin phát minh ra động cơ hơi nước, Werner von Siemens phát minh ra máy phát điện, Albert Einstein phổ cập thuyết tương đối, Pierre Curie và Marie Curie phát hiện ra năng lượng hạt nhân, John von Neumann phát minh ra máy tính, Max Planck đề xướng cơ học lượng tử..."

"Những thiên tài này, đều dựa vào năng lực của mình để làm chuyển động bánh xe của thời đại."

Nói đến đây, đuôi mày của Trang Lý khẽ nhướng lên, cười thích thú: "Hiện tại cuộc cách mạng lần thứ năm vừa mới bắt đầu, nhưng tôi nghĩ cuộc cách mạng lần thứ sáu chẳng mấy sẽ đến thôi, bởi vì thiên tài có khả năng dịch chuyển bánh xe của thời đại đã xuất hiện rồi."

Trang Lý chỉ vào chính mình, chậm rãi nói: "Rút ngắn tiến trình phát triển từ mấy trăm năm về mấy chục năm, thậm chí là mấy năm, đối với tôi mà nói, là việc nhỏ nằm trong tầm tay."

lập tức chê cười: "Dựa vào một mình cậu ư?" Nhưng không hiểu sao, chương trình của nó lại thoáng run rẩy.

Tuyên Minh siết chặt điếu xì gà, hàng nghìn, hàng vạn suy nghĩ chạy điên cuồng trong đầu. Những lời ngạo mạn, ngông cuồng ấy không hiểu sao lại đốt lên nhiệt huyết trong anh.

"Đúng, chỉ cần tôi." Trang Lý thản nhiên: "Tôi có thể nói cho mày biết, cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật lần thứ sáu đạt được thành tựu chủ yếu ở lĩnh vực sinh học, là sự lên ngôi của kỹ thuật mô phỏng và tái sinh. Những robot sinh học cấp nano được kết hợp giữa vật thể sống và trí tuệ nhân tạo như mày rồi sẽ được sản xuất hàng loạt. Thứ công nghệ mà bọn mày lấy làm tự hào sẽ nhanh chóng bị vượt mặt thôi."

Dứt lời, cậu viết lên tờ giấy trước mặt dòng chữ "Lãnh tụ của cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật lần thứ sáu: Trang Lý" rồi nhướng mày nói: "Hệ thống, thật ra tôi rất vui vì sự góp mặt của mày, nếu không trò chơi sẽ chẳng còn gì thú vị nữa. Những ngày tháng sắp tới chúng ta hãy cùng chờ xem, rốt cuộc là mày chết trước hay là tôi chết trước."

: Cậu!!!

Tuyên Minh cầm kéo cắt đầu xì gà một cách thành thục, sau đó châm lửa hít một hơi thật sâu, suиɠ sướиɠ nghĩ, hắn cũng vô cùng mong đợi trò chơi này.

Tuy rằng chưa có kết quả chung cuộc, nhưng trong trận giao tranh này, hiển nhiên Trang Lý đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong. Cậu gạt tờ giấy sang một bên, bắt đầu tập trung ghi chép nội dung cuộc họp.

Trong làn khói thoát từ điếu xì gà, vẻ âm trầm trên gương mặt Tuyên Minh dần được thay thế bằng sự sảng khoái.

"Như vậy, đây chính là nghiên cứu còn chưa hoàn thiện của tôi về công nghệ G. Có ai có câu hỏi gì không?" Trên bục phát biểu, Kiều Á Nam quét mắt nhìn cả phòng họp.

Có hai kỹ sư máy tính lục tục nói ra nghi vấn của mình, cuối cùng đều được giải đáp thỏa đáng.

Một vị đại cổ đông liếc mắt nhìn Tuyên Minh, cất lời: "Thành quả nghiên cứu của trưởng phòng Kiều vô cùng xuất sắc, tôi tin rằng dựa vào đó, chúng ta nhất định sẽ nhanh chóng làm chủ công nghệ G. Tuyên tổng, tôi đề nghị để Kiều trưởng phòng đảm nhiệm chức vụ trưởng phòng Nghiên cứu và phát triển, ngài thấy thế nào?"

Tuyên Minh chậm rãi hút xì gà, không nói tiếng nào, đôi con ngươi lạnh lùng thấp thoáng sau làn khói mờ ảo, tựa như một lưỡi dao sắc bén.

Bị ánh mắt của anh chiếu thẳng vào, nụ cười của Kiều Á Nam cứng đờ, suýt không cười nổi.

"Hệ thống, sao tôi cứ có cảm giác ánh mắt Tuyên Minh nhìn tôi là lạ, giống như đang đánh giá một món đồ vật vậy."

"Xin lỗi, tôi không có cách nào phân tích được ý trong ánh mắt của một người, tôi chỉ biết anh ta đang nhìn cô. Chẳng lẽ chuyện này không tốt sao? Cô muốn anh ta yêu cô, vậy thì việc đầu tiên là anh ta phải chú ý đến cô đã." máy móc đọc những từ trong sổ tay tình yêu.

Nhưng nó vừa dứt lời, Tuyên Minh đã rời mắt đi, cúi đầu xem tư liệu.

Kiều Á Nam nhíu mày, vừa cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, lại có chút hốt hoảng trong lòng.

"Bất kể thế nào, hôm nay tôi cũng phải giành được chức trưởng phòng Nghiên cứu và phát triển. Đây chính là cái ghế có mức lương vạn một năm đấy." Cô ta thầm nhủ.

"Cô nhất định sẽ làm được. Trừ khử Triệu Chấn Sinh, xác suất cô được đề bạt lên chức vụ này là %." cười đắc ý.

"Đương nhiên rồi, với tình thế trước mắt, phòng Nghiên cứu phát triển không chọn tôi thì chọn ai? Làm gì có ai có trình độ vượt qua tôi?"

Sau một thời gian dài lừa gạt người khác, thậm chí Kiều Á Nam còn tự lừa gạt chính bản thân mình. Cô ta hất cằm, dùng ánh mắt ngạo mạn nhìn khắp phòng họp, tựa như bản thân cô ta chính là nhà khoa học kiệt xuất nhất Trung Quốc.

Rất nhiều kỹ sư máy tính giơ tay tán đồng: "Tuyên tổng, tôi cũng đề nghị để cô Kiều kế nhiệm chức vụ của tiến sĩ Triệu."

"Tuyên tổng, chỉ có Kiều tỷ mới có khả năng dẫn dắt chúng ta nghiên cứu thành công công nghệ G."

"Người khác sẽ không thể gánh vác trọng trách này."

"Chúng tôi cũng là những người làm nghiên cứu khoa học, ai có thể, ai không thể, chúng tôi hiểu rõ nhất. Tất cả chúng tôi đều nhất trí đi theo Kiều tỷ. Tuyên tổng, nếu để người khác quản lý phòng Nghiên cứu và phát triển, nhất định sẽ xảy ra vấn đề. Người của phòng Hành chính làm sao nắm rõ công việc nghiên cứu của chúng tôi được, ngay cả báo cáo công việc bọn họ cũng nghe không hiểu."

"Đúng vậy, chuyên ngành của chúng tôi rất đặc biệt, đứng đầu phải là người có năng lực cao nhất."

Tất cả các kỹ sư trong phòng Nghiên cứu và phát triển đều đứng về phía Kiều Á Nam, vô cùng khâm phục năng lực của cô ta. Nhưng không ai biết rằng, cái gọi là "năng lực" đó đều là ăn cắp từ người khác, cô ta gϊếŧ tiến sĩ Triệu để lấy được thuật toán G chính là vì ngày hôm nay.

Tạm thời Tuyên Minh chưa tìm được phương án xử lý Kiều Á Nam và hệ thống của cô ta, để ổn định nội bộ công ty, trước mắt chỉ có thể giả vờ nâng đỡ cô ta, dụ cô ta đưa ra thuật toán G.

Nhưng anh lại không muốn đối phương được toại nguyện.

Tại sao anh phải cung phụng một kẻ sát nhân, phải nhún nhường cho cô ta những gì cô ta muốn? Ánh mắt anh càng lúc càng trở nên lạnh buốt, ngón tay khẽ gõ tàn xì gà, cất giọng chậm rãi: "Tôi bỏ vốn vạn vào dự án này nhằm nâng cao tinh thần nghiên cứu của các cậu. Ai có thể tính ra thuật toán G trước, người đó sẽ được toàn quyền sử dụng này, cộng thêm chức vụ trưởng phòng Nghiên cứu và phát triển của tập đoàn Hải Minh, một căn biệt thự trị giá triệu và mức lương triệu một năm."

Ánh mắt sắc bén của lướt qua từng khuôn mặt, giọng nói lạnh băng: "Quyết sách này chẳng những áp dụng với nhân viên trong công ty, mà còn với cả người ngoài công ty nữa. Tôn Kính Thư..."

Anh quay đầu nói với thư ký trưởng của mình: "Cậu lập tức đăng thông báo này lên website của công ty."

Tôn Kính Thư vội gật đầu: "Vâng, Tuyên tổng." Laptop ở ngay bên cạnh, anh ta chỉ khẽ động ngón tay một cái là có thể công bố tin tức này ra ngoài.

Các vị đại cổ đông anh nhìn tôi tôi nhìn anh, vừa cảm thấy quyết sách này quá đột ngột, những nghĩ lại cũng chẳng có gì đáng trách. Tập đoàn Hải Minh có thể từ một công xưởng sản xuất linh kiện điện tử trở thành ngọn cờ đầu trong lĩnh vực công nghệ thông tin chính là nhờ có được nguồn tài chính khổng lồ.

Ở phương diện nghiên cứu và phát triển, bất luận thế nào cũng không thể cắt xén ngân sách.

Mà những người vừa rồi còn hô hào muốn đi theo Kiều Á Nam đều có chút chộn rộn trong lòng. Bọn họ thầm nghĩ sau khi tan họp nhất định phải trở về nghiên cứu thuật toán G, chưa biết chừng bọn họ còn đạt được bước tiến trước cả Kiều Á Nam thì sao?

Cả phòng họp đều vì khoản tiền lên đến gần triệu mà nhấp nhổm không yên, bao gồm cả Kiều Á Nam.

"Hệ thống, cậu có nghe thấy gì không? triệu tiền thưởng, biệt thự triệu, lại thêm triệu tiền lương một năm nữa, tôi phát tài rồi!" Cô ta hưng phấn reo hò trong đầu, nhưng ngoài mặt thì vẫn tỏ ra vô cùng bình thản kiêu ngạo.

"Ký chủ, xin hãy bình tĩnh. Nếu bây giờ cô công bố thuật toán G, sự coi trọng của Tuyên Minh dành cho cô có thể sẽ thấp hơn kế hoạch rất nhiều. Cô hãy nhớ kỹ, cô phải là người cứu vớt anh ta vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, chứ không phải một trợ thủ góp sức cho anh ta trong cảnh thái bình." vội cất lời khuyên nhủ.

"Nhưng đây chính là triệu đó!" Giọng Kiều Á Nam run rẩy.

" triệu có so được với bất tử bất diệt không? Đừng quên cô đã thất bại hai nhiệm vụ rồi, nếu nhiệm vụ này thất bại nữa..." bỏ lửng câu nói.

Kiều Á Nam giật mình, sợ đến mức im bặt. Một lúc sau cô ta mới bất đắc dĩ nói: "Được rồi, tôi sẽ bình tĩnh lại."

lập tức an ủi: "Ký chủ, cô yên tâm, tôi có thể tùy ý giám sát các dự án nghiên cứu khoa học trên toàn thế giới, trước mắt ngoại trừ tiến sĩ Triệu, chưa có ai tính ra thuật toán G. Nói cách khác, dù có qua ba hay năm năm nữa, cô vẫn là người đứng đầu lĩnh vực này, không cần phải lo người khác vượt qua cô."

"Tôi đã bán tin tức tiến sĩ Triệu tử vong cho vài tờ báo." trầm giọng: "Dù được chính phủ hỗ trợ, tập đoàn Hải Minh cũng không ép tin này xuống được đâu. Bên cạnh đó, tôi cũng sẽ điều khiển dư luận trên internet, phá hoại giá cổ phiếu của tập đoàn Hải Minh, thúc đẩy các thế lực bên ngoài thừa đánh lén. Ký chủ, cô phải nắm chắc cơ hội này."

"Ừm, tôi hiểu rồi."

Phía cảnh sát và chính phủ đều chung tay giúp tập đoàn Hải Minh đè ép tin tức tiến sĩ Triệu tử vong xuống, trước mắt chỉ có nòng cốt của phòng Nghiên cứu và phát triển và các vị đại cổ đông là biết việc này.

Những người này đều có cổ phần trong công ty, đương nhiên sẽ không làm ra chuyện ảnh hưởng tới lợi ích của bản thân, nhưng Kiều Á Nam thì khác. Mục đích của cô ta là tình yêu của Tuyên Minh, để giành được nó, cô ta sẵn sàng đẩy tập đoàn Hải Minh xuống đáy vực sâu.

Cô ta vỗ tay, mỉm cười nói: "Xin Tuyên tổng yên tâm, phòng Nghiên cứu và phát triển chúng tôi sẽ không để người ngoài giành được phần thưởng này."

"Đúng vậy, nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, phần thưởng này nhất định là của chúng ta!" Nhóm kỹ sư phần mềm cũng hô hào.

Sau khi nghe được mưu ma chước quỷ của Kiều Á Nam và hệ thống, Tuyên Minh chỉ muốn bóp chết hai kẻ này. Anh căn răng cười nói: "Vậy mọi người hãy cố lên. Cuộc họp hôm nay dừng ở đây, tất cả giải tán đi."

Mọi người lục tục rời khỏi phòng họp, chỉ còn Trang Lý vẫn cặm cụi ghi chép nãy giờ lại đột nhiên ngẩng đầu lên, chọc chọc ngón tay vào tay Tuyên Minh.

Vẻ mặt ngoài cười nhưng trong lòng không cười của Tuyên Minh tức thì như băng tan tuyết chảy, đôi con ngươi đen thẫm ánh lên đôi phần ấm áp: "Có chuyện gì thế?"

Anh hoàn toàn không nhận ra nội tâm mình lúc này hồi hộp, háo hức đến nhường nào. Đúng vậy phần thưởng hậu hĩnh kia không phải để kíƈɦ ŧɦíƈɦ Kiều Á Nam hay những kỹ sư khác, mà là dành riêng cho cậu thanh niên đang ngồi bên cạnh đây.

Chẳng rõ tại sao, anh lại có một niềm tin sắt đá rằng, nếu có ai đó có thể lập tức đưa ra thuật toán G, vậy thì chỉ có thể là tó xoăn nhỏ này thôi. Chẳng phải chính miệng cậu đã nói đấy sao? Cậu chính là thiên tài có thể xoay chuyển bánh xe của thời đại.

Trang Lý che mũi nói: "Anh xem trên kia viết gì kìa."

Tuyên Minh ngoảnh đầu nhìn theo hướng Trang Lý chỉ, thấy phía sau cánh cửa dán một tấm bảng thông báo được viết bằng nét bút đỏ thẫm: Nghiêm cấm hút thuốc trong phòng họp.

Tuyên Minh: "..."

Trang Lý nhíu mày ho khan mấy tiếng, sau đó xách cặp tài liệu thong thả rời đi, từng lọn tóc xoăn bồng bềnh theo nhịp bước chân của cậu.

Tuyên Minh như bị dội một gáo nước lạnh, sự hưng phấn thoắt chốc tắt ngúm, nét mặt cứng đờ, lát sau khóe miệng lại không nhịn được mà nhếch lên. Tóc xoăn nhỏ bị hệ thống trói định còn chẳng cuống, anh lại cuống cái gì? Thôi thì cứ tiến hành từng bước, chậm mà chắc thì hơn.

Anh dập điếu xì gà, nói với Tôn Kính Thư vẫn chầu chực ở một bên: "Sau này tôi mà hút thuốc nhiều thì nhớ nhắc tôi, nhất là lúc có mặt tóc xoăn nhỏ kia nhé."

Ý thức được tóc xoăn nhỏ trong lời của Tuyên Minh là ai, Tôn Kính Thư vừa gật đầu vâng dạ vừa thầm nghĩ, cậu thanh niên kia có địa vị thế nào nhỉ, tại sao ngay cả Tuyên tổng cũng chiều theo cậu ta như thế?

- ---------------------------------------------------------

Khoa học sinh học hệ thống

Hệ thống là tập hợp các phần tử tương tác với nhau theo một cấu trúc nhất định và tạo nên một chỉnh thể tương đối độc lập. Khoa học hệ thống là bộ môn khoa học nghiên cứu về hệ thống. Khoa học sinh học học hệ thống là một lĩnh vực thuộc khoa học sinh học, nhằm nghiên cứu mối tương tác phức tạp trong các hệ thống sinh học.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio