Người ta nói: "Sau cơn mưa trời lại sáng" mà sau tôi lại thấy nó tối thui thế này. Lại người, lại lần nữa làm tôi phải đau trong tim, cứ cái đà nãy chẳng lẽ đi thay tim mất hay sao?
Lang thang về phía đường NKV rồi đảo vài vòng nữa, cuối cùng tôi cũnh định vị được chổ làm mới của tôi. Nhìn vẻ bề ngoài quán bar KR khá là sang trọng, vì nằm trong khu đất cao cấp ở q mà, giá đất nơi đây chẳng hề rẻ đâu, thêm vào đó khu này đa số là người giàu thôi, do đó việc mở quán bar ở đây cần phải cân nhắc rất nhiều điều quan trọng.
Thứ nhất nơi đây là nằm trong khu vực đông dân giàu có, vì thế họ chú trọng đến chất lượng và cách bày trí, cũng như cách tiếp đãi, phục vụ như thế nào.
Thứ hai là khu này có khá nhiều những hàng quán tương tự, do đó sức cạnh tranh cũng rất là khốc liệt. Vừa trên thương trường, vừa trên thế giới ngầm ẩn đằng sau vẻ hào nhoáng của những hàng quán.
Nếu không thể đáp ứng được hai điều trên, thì quán sẽ cầm chắc vé phá sản, không thể nào trụ vững được ở nơi đây.
Về nhà nghỉ ngơi vài tiếng, rồi tôi trở lại quán bar KR, chuẩn bị cho ngày đi làm đầu tiên tại nơi đây.
Bộ đồ tôi mặc nhìn cũng phát mệt, quần tây áo sơ mi trắng, cổ thắt cà vạt, chân mang giày tây, khoác thêm cái áo vét nữa là thành giám đốc cmnr =]] nhưng giờ thì nhìn giống mấy thằng bán hàng đa cấp dễ sợ. Vừa nóng vừa nực, nhưng vì công việc tôi đành phải đóng hộp nguyên cây này vào người thôi.
Quăng xe vào bãi, thằng bảo vệ lại nhìn chiếc xe của tôi. Cái đậu phộng bộ đi xe số không được vào bar hay sao ta:))
Tính tôi cũng trẩu tre lắm, chẳng hiểu sao bây giờ lại bộc phát nó nữa, tôi nghênh mặt lên với thằng bảo vệ, rồi bước thẳng vào trong luôn. Ấy thế mà thằng bảo vệ kia nó cứ dõi theo tôi suốt, từ bãi xe cho tới khi tôi vào cổng luôn @@
Bước vào trong, một thế giới mới khác hẳn với bên ngoài, sang trọng, sôi động, hơn hẳn so với quán bar của a tôi.
Bị choáng trước vẽ hào nhoáng của sàn nhảy, tôi phải mất chút ít thời gian trước khi thích nghi được với sự lấp lánh ở nơi đây. Lần này tôi không phải mất công tìm kím, anh Hiếu và cả anh Trung đang chờ tôi trước đại sảnh.
_Chào hai anh em mới tới -tôi nói như hét vào tai hai lão, vì tiếng nhạc khá ồn.
Anh Hiếu không nói gì, chỉ chỉ tay về hướng bên trái tôi, nơi có hành lang riêng biệt dành cho nhân viên và an ninh đi lại mà thôi. Biết ý, tôi rẻ vào hướng đó luôn, anh Hiếu và anh Trung cũng theo ở phía sau lưng tôi, và dắt theo vài người nữa.
Lên đến tầng , tôi lại phải rẻ hướng khác đi lên tầng , vì tầng là khu cafe kiểu mới, có tầm nhìn thẳng xuống sàn nhảy bên dưới, vừa có cả quầy rượu nữa. Cấu trúc của quán này là hình ovan ở giữa, nằm gọn trong mảnh đất hình chữ nhật.
Khu an ninh lẫn phòng quản lý đều nằm ở tầng , có cả những phòng nghỉ đặc biệt dành cho quản lý, kiểu như sỉn quá vào đây ngủ cũng được =]]
Đẩy cửa phòng quản lý, anh Hiếu dẫn tôi cùng mấy người kia vào.
_Giờ mình làm quen chút nhé, đây là N, sẽ là quản lý trực tiếp của quán, có gì các em cứ liên hệ với N mà khỏi phải thông qua hai anh -anh Hiếu nói, rồi chỉ tay vào tôi -còn từ trái sang phải là Hưng, Long, Tú, Minh, là thành phần an ninh cũng như là bảo kê ngầm của quán -anh Hiếu chỉ tay vào thằng kia rồi nói với tôi.
_Giờ thì các em cứ theo lời của anh mà làm, chuyện gì giải quyết ổn thoả được thì giải quyết, không thì cứ phone cho anh hoặc anh Trung -anh Hiếu nói.
_Dạ anh! -cả thằng tôi đồng thanh.
_Rồi giờ đứa xuống dưới trước đi, còn N ở lại anh bảo tí.
_Oke anh.
thằng kia xuống, anh Trung cũng đi theo luôn, còn mỗi tôi với anh Hiếu ở lại trong phòng quản lý mà thôi.
_Đóng chi nguyên bộ này nhìn thấy nực nội quá vậy em -anh Hiếu cười.
_Ai biết đâu anh, đi làm thì nghiêm túc chút chứ -tôi nói.
_Được rồi, khỏi cần đồng phục, em chỉ việc mặc đồ thường thôi, vì em là quản lý ngầm. Còn thằng quản lý chính thức thì nó sẽ điều hành mọi việc, em chỉ việc ngồi bàn cao phía trên quan sát hoạt động, rồi nhanh chóng đưa ra phương án xử lý mà thôi! Em hiểu ý anh không?
_Vậy em chỉ ra lệnh thôi à anh -tôi thắc mắc.
_Đúng vậy, khi nào khó giải quyết quá thì phone anh, nhưng anh tin vào năng lực của em -anh Hiếu vỗ vai tôi.
_Dạ em cảm ơn, à mà ai là quản lý vậy anh, em không biết.
_Em và anh xuống dưới anh kêu nó ra trình diện cho.
Rồi xuống dưới tôi và anh Hiếu gặp thằng nhìn cũng cao to đen hôi lắm, nó cũng đóng nguyên cây giống tôi, thằng này tên Huy nhé.
Ngày đi làm đầu tiên diễn ra khá là suông sẻ, vì tôi chỉ ngồi trên bàn cao mà quan sát hoạt động của sàn thôi. Quán này cũng như bao quán khác đều có thế giới ngầm bảo kê riêng, và có những nguyên tắc nhất định khi có nhân viên, khách hàng hoặc là đối tác làm sai.
Cơ mà tôi mới đi làm ngày đầu, chắc không có chuyện gì xảy ra đâu nhỉ, hồi sáng là quá đủ so với sức chịu đựng của tôi rồi.
Hôm sau đi học, cũng bình thường như mọi ngày, chỉ có điều thằng Khải chẳng hiểu sao nó lại xuất hiện ở trước bàn tôi ngồi nữa chứ, hay là nó lại muốn lấy tôi ra làm bao cát cho đám con trai trong lớp chăng =]]
_Ê N! -thằng Khải kêu tôi.
_Gì mày?
_Lát tan học đi cafe với tao nhá -nó mời tôi.
_Ô sao nay lại có nhã hứng mời tao thế -tôi cười nhếch mép kiểu như vẫn chưa tin tưởng vào lời mời gọi bất ngờ của nó.
_Ra đó biết thôi, quán nhé mày, yên tâm đi chỉ có tao và mày thôi -nó cam đoan.
_Được thôi.
Nó nói xong thì trở về chổ ngồi luôn. Lạ thật hôm nay thế giới bị thay đổi hay sao mà nó lại mời tôi cách thân mật thế nhỉ. Mặc kệ nó, tôi tiếp tục công cuộc học tập của mình, vì mục đích đi du lịch là chủ yếu mà thôi.
Tan học, tôi chợt nhớ đến lời mời của thằng Khải, chạy xe về hướng quán luôn. Quán này nằm cũng khá gần trường tôi, mở cửa chủ yếu để đón khách hàng là sinh viên thôi.
Vào quán, thằng Khải đã quơ tay kêu tôi lại rồi, cũng bình tĩnh từ từ bước lại nó, phải đề phòng lỡ như nó kêu người up tôi thì sao?
_Sao nay kêu tao ra đây -vừa ngồi xuống ghế tôi đã hỏi ngay.
_Trước hết tao muốn cám ơn mày, vì hôm bữa cứu tao -nó nói.
_Chẳng gì, thực ra mấy đứa kia kêu tao cứu mày thôi, chứ tao cũng không tính xen vào làm gì -tôi hừ nhạt.
_Dù sao thì mày cũng đã cứu tao rồi, tao cảm ơn mày.
_Được rồi, mày nói thế thì tao xin nhận -tôi mỉm cười.
_Rồi, chuyện thứ hai đó là tao xin lỗi mày nhé, vì mấy lần trước đã đánh mày -nó cuối mặt xuống hối lỗi.
_Bỏ qua đi, tao không chấp -tôi nói.
_Mà này, mày giỏi võ như vậy sao mấy lần trước không đánh lại tụi tao -nó thắc mắc.
_Tại tao không thích thôi, với lại lạ nước lạ cái tao không muốn nhiều người chú ý -tôi nói.
_Ừ hèn gì, mày mà đánh lại chắc tụi tao gục hết rồi -nó thở dài.
_Bỏ đi -tôi nói.
_Giờ bỏ qua hết mày làm bạn với tao nhé -nó hồ hởi.
_Làm bạn với tao chi, chẳng phải mày có đám lính trong lớp rồi hay sao -tôi cười đểu.
_Haizz mày nói đám đó làm CC gì, ăn theo thôi, tại tụi nó biết ba tao là đại tá công an tp nên mới đi theo tao thôi -thằng Khải nói.
_Ghê đại tá luôn, hèn chi mày hổ báo vậy, có ông già chống lưng to quá -tôi cười.
_Haizz cũng đâu được gì, bạn bè toàn lũ hám lợi mà thôi, đi theo tao chỉ để xài tiền của tao mà thôi.
_Vậy cần chi đám bạn đó -tôi hỏi
_Chứ mày thấy đó, tao có thằng bạn nào gọi là thân đâu.
_Tại cái tính của mày đấy, sữa lại đi, bớt láo lại đi -tôi vỗ vai nó rồi ra về luôn.
Méo hiểu sao từ hôm đó thằng Khải nó cứ lẽo đẽo đi theo tôi thôi, riết tự nhiên lại có thêm được thằng lính, mà nó lại có ô to không lo bị ướt nữa, nhiều việc cần nó giải quyết đây mà =]]
Thời gian luôn trôi qua nhanh lắm, cũng đã bắt đầu tháng rồi còn gì. Cũng báo hiệu cho ngày sinh nhật của tôi đang cận kề. năm cấp , thường thì mỗi năm có bạn bè kề cận, nhưng năm nay thì khác, giờ thì chia xa mỗi thằng nơi, biết đâu mà lần, mà tụ tập chúng nó lại.
Có vẻ như ông trời sắp đặt, ngày sinh nhật không phải lúc nào cũng là ngày tuyệt vời nhất, khi mà sẽ có nhiều người con gái xuất hiện, người cũ và có cả người mới.
"Hạnh phúc thì chẳng được bao lâu.
Còn nổi đau thì in sâu không thể xoá"