Chương Kim Ngân Ngũ Sắc Hoa tinh dịch
Vào đến nơi Hàn Tinh tò mò hỏi chuyện Tiên giới, Tiết Lễ cũng không dấu diếm kể chi tiết. Tiết tiên gia ở Tiên giới thuộc tầng lớp trung lưu, hắn tu vi cũng chưa kể là cao nên địa vị không có nhưng có thân nhân phục vụ bên một vị Tiên Đế, nên nhờ vả vị này mới có thể đưa Tiết Gia Viên hạ giới một năm. Tiên giới chia thành mười hai vùng, mỗi vùng một thành và mỗi thành có ít nhất một vị tiên đế chiếm ngự trị. Tiên giới người mới sinh ra đã có tiên thiên thân thể, dễ dàng sớm đạt tu vi Nguyên Anh, trẻ nhỏ lớn lên muời tám tuổi tu luyện trung bình đạt được tu vi „tiên nhân“ kém độ kiếp kỳ hay người phi thăng từ hạ giới năm tiểu tầng. Độ kiếp kỳ phi thăng bình thường tu vi ngang với tiên nhân năm tầng và trội hơn về tâm cảnh, thần thức và linh hồn lực. Tiên nhân tu vi có mười tầng, sau đó đột phá lên chân tiên có chín tầng, kế đến là tiên quân. Từ Tiên quân trở lên thì chia thành ba tiểu cấp sơ cấp, trung cấp và thượng cấp. Sau Tiên quân đến Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, Tiên Đế, Tiên Tôn. Tiên Đế cấp bậc có khoảng chừng mười lăm vị, con số không chính xác, còn Tiên Tôn thì chưa từng thấy chỉ nghe trong truyền thuyết vì phần nhiều đạt đến Tiên Tôn thì liền phi thăng Thần giới.
- Thì ra thượng giới không những có tiên giới còn có Thần giới. Không biết trên Thần giới còn có thượng giới cao hơn nữa không?
- Cái đó thì ngoài sức hiểu biết của ta...
- Vậy Tiên, Ma và Yêu giới cùng chung một giới.
- Tiên giới, Ma giới và Yêu giới là một nhưng được phân chia ra thành ba lãnh vực, không thể qua lại với nhau ngoại trừ thông đạo, không biết có bao nhiêu tầng cấm chế phong ấn.
Nghe đến đây Hàn Tinh nhủ thầm mình và Mỵ Điệp may mắn nếu lần đó lưu lại Tiên giới lâu hơn thì sẽ gặp nguy hiểm, vì tu vi so ra chỉ bằng với tiên nhân, quá thấp không đủ để tự vệ đi lại Tiên giới.
- Vậy Tiết Tiên gia tu vi đã đạt đến cấp nào rồi..
- Ta, nói ra thật là xấu hổ, chỉ đạt được chân tiên sáu tầng. Ta không chú tâm sinh hoạt gia đình nên đã bỏ bê việc tu luyện đã lâu không có tăng tiến gì.
Hôm sau sáng sớm tinh sương Viên Cam đã đến gọi la ầm ĩ khiến ai nấy đều bực mình, thì ra sau một đêm thương thế hắn đã khỏi liền vội trở lại đây kiếm Hàn Tinh.
Hàn Tinh bực mình tên Viên Cam lỗ mãng vũ phu này, lại nhớ hắn chỉ là Viên Tộc không thông hiểu và giữ lễ nên đành cười khổ.
„Cũng được, để ta lợi dụng cơ hội này tập dợt lại một chút quyền cước. Từ ngày tu luyện Cổ Loa quyết kia cơ hội hoạt động quyền cước quá ít. Lần này ta nhất định chỉ dùng quyền cước để so tài, không pha chút ngũ hành khí xem sao“
Hàn Tinh không chờ lão Thọ kêu gọi thong thả bước ra gặp Viên Cam hai mắt tra xét trên thân thể hắn nửa đùa cợt nói:
- Sớm nhỉ, vết thương khỏi khá nhanh đấy, còn đau không, nếu còn thì chờ ngày mai.
- Cái này ngươi không cần phải lo ta đã phục hồi hoàn toàn rồi.
- Vậy thì lại đây, chúng ta bắt đầu!
Viên Cam nghe vậy liền xông vào đôi chưởng liên hoàn chộp tới Hàn Tinh chờ hắn đến sát rồi nhanh nhẹn hạ người xuống sát đất chân phải đá quét vào hạ bàn Viên Cam, quét nửa chừng lìền đổi sang đá cạnh đánh đúng vào bả vai Viên Cam trong lúc hắn nhảy lên tránh chân đá quét của Hàn Tinh, tay trái Hàn Tinh đồng thời chém ra chạm phải bàn tay phải to như cánh quạt của đối phương. Hai tiếng Lộp Bộp vang lên rất gọn và giòn, Hàn Tinh cảm thấy bàn tay trái đau nhức cảm giác như chém phải khối đá sắt chứ không phải da thịt, trong khi Viên Cam bị trúng đòn vào bả vai bị đẩy lui ba bước, hắn cảm thấy cánh tay trái tê dại, rũ xuống, mệt mỏi uể oảì như đã xách ngàn cân đi mấy trăm dặm đường. Hằn lấy tay phải ôm vai trái nắn bóp cho máu lưu thông điều hoà trở lại mới bớt dần.
Thấy Viên Cương xoa bóp vai trái một hồi Hàn Tinh chờ cho hắn xoa bóp xong liền xông vào, lần này chàng dùng Hùng Kê quyền bay lên đá thẳng về phía trước, cước ảnh lẫn cước phong bao trùm lấy đối thủ. Viên Cam thấy trước mắt cước ảnh ngập trời đâu đau cũng là chân, hắn vội dùng song chưởng múa máy quyền ảnh thành ác viên rất dữ dằn tròng mắt, miệng lưỡi đỏ như máu trông rất dọa người, viên ảnh đứng trước che chở thân thể Viênn Cam không hở một chút nào, Hàn Tinh thấy vậy hai chân đang đà đá ra nhanh bỗng chậm hẳn lại, thì hàng ngàn cước ảnh trước mắt hội tụ lại biến thành một đôi kê chảo cực lớn chụp thẳng vào quyền ảnh vòng tròn của đối phương. Viên Cam thấy một đôi chân cự điểu móng sắc như đao chộp vào quyền ảnh xuyên qua chộp vào ngực mình thì giật mình vội lộn người ra sau mấy vòng, tuy hắn đã nhanh nhưng vẫn cảm thấy ngực đau rát đồng thời mang tai trúng một thế đau khiến hắn vô thức hét lên một tiếng lớn, trời đất chung quanh liền quay cuồng ngã sấp xuống đất.
Viên Cam lảo đảo một lúc mới ổn định, thấy Hàn Tinh đứng xa nhìn lại chờ hắn mới yên tâm buột miệng hỏi:
- Đây là yêu thuật gì, hơi giống Ưng chảo nhưng không phải, trong thế chộp còn đánh đập vào mang tai nữa khiến ta không sao tránh được.
- Đây là „Hùng Kê quyền“ ta cũng ít khi dùng đến nên ngươi không biết cũng không bình thường.
- Bây giờ ta phản đòn ngươi coi chừng!
Viên Cam lời chưa dứt hai cánh tay vượn dài đánh móc quyền ảnh tạo thành một vòng cung ôm lấy thân người Hàn Tinh. Hàn Tinh thấy người bị bó chặt lại như bị mấy chục vòng dây thừng vô hình trói chàng lại, chàng vội xuống trung bình tấn hai tay chắp lại trước ngực, hai chân bất chợt dậm xuống đất thân hìng vọt lên trong khi hai tay mở ra theo hình chữ V thoát khỏi vòng tay của đối phương bay tà tà xuống cách đó gần mười trượng. Tuy chàng phản ứng nhanh nhưng cũng cảm thấy xương xườn đau nhức chứng tỏ vừa rồi bị Viên Cương ôm xiết gây ra một chút xương cốt thương tích.
Hàn Tinh thấy vậy nghĩ thầm „thằng này có đôi cánh tay thật mạnh, đôi cánh tay lại dài thoòng nên ôm xiết chẳng thua loài mãng xà là bao“
Hàn Tinh đánh với Viên Cam đêm đủ loại võ công cổ truyền ra sử dụng kể cả Vovinam, Phi Yến Điệp Lãng của Hồng-Linh ra đánh không thiếu loại nào trong khi quan sát Viên quyền của Viên Cam, chàng thuộc hết chiêu thức, khiến hắn phải đem chiêu thức cũ ra đánh thì bị chàng đánh cho tơi bời. Cũng may thân thể hắn cường mạnh, mau lại sức nên không nằm ngay tại chỗ. Hàn Tinh vừa đánh vừa biến chiêu thỉnh thoảng nghĩ ra vài chiêu mới. Đánh nửa ngày chàng thấy không còn ý nghĩa nữa bèn tăng thêm một phần lực vào chiêu thức khiến Viên Cam chịu đòn không nổi, chịu thua lết khỏi tiên gia viên..
Tối hôm đó Tiết Lễ đến gặp Hàn Tinh cho chàng biết kết quả những người tra tin tức của hai nàng Mỵ-Điệp và Kiều-Tuyết.
- Người cuối cùng thấy hai nàng là người Hồng Ngư tộc ở khu vực hắc hà nên ta e rằng hai nàng bị mất tích nơi đó, hoặc gặp nạn trong vũng xoáy hoặc bị người hãm hại. Thật lòng chia buồn cùng đạo hữu.
- Tiết Tiên gia có thể dùng thần thức dẫn ta đến đó một lần chăng?
- Không thành vấn đề.
Nói xong Tiết Lễ đem thần thức hướng phía tây nam, chờ thần thức Hàn Tinh, hai người thần thức đồng hành người trước người sau đến vùng Hắc Hà sau đó tận nơi vũng xoáy. Hàn Tinh nhận thấy vũng xoáy đường kính bây giờ lớn đến mười mấy thước, khí thế thật mạnh những yêu trùng vô ý bay gần đó liền bị cuốn vào vũng xoáy không chống trả được mảy may.
Sáng sớm hôm sau chàng lại thổi tiêu khúc nhạc Ngũ Sắc cầm kia, kết quả không được như mong đợi. Tiết Lê đứng bên cạnh thở dài buồn bã một hồi thì Hàn Tinh nói:
- Trước khi tạm biệt Tiết Tiên gia ta có món này tặng đạo hữu, đây là phân của một loài ngũ sắc điểu ta mới thu thập được, cũng không biết chắc có phải của ngũ sắc linh điểu đạo hữu đang tìm kiếm không, vậy đạo hữu nhận lấy dùng thử xem may ra có hiệu nghiệm.
Nói xong chàng đưa cho Tiết Lễ một bình sành trong đó chứa phân của linh cầm. Thì ra đem qua chàng chuẩn bị sẵn vào Hồng Mông Linh Châu thu thập một ít phân của năm con ngũ sắc điểu kia.
Tiết Lễ nghe chàng nói vậy giật mình rồi vui mừng nhận lấy bình sành mà tay run lên mất cả bình tĩnh ngày thường quên cả hỏi lại xem Hàn Tinh thu thập nó cách nào, ở đâu. Tiết Lễ ngẩn người một chút xem qua cũng không xác định được thật giả nói:
- Vậy tốt quá, mời đạo hữu theo ta, chúng ta thử một lần xem sao.
Tiết Lễ dẫn chàng đến một khu Dược Viên đặc biệt, nơi đây nhiều bóng cây nhưng ánh nắng ban mai chiếu thẳng vào những cây thảo dược tươi tốt, dược thảo hương thơm trong linh khí bay vào mũi khiến Hàn Tinh hít mạnh vào mấy hơi đầy phổi, tâm thần liền cảm thấy sảng khoái dễ chịu như vừa nhấp một thứ tiên tửu.
Tiết Lễ chỉ vào ba chậu hoa giới thiệu:
- Đây là ba gốc „Kim Ngân Ngũ Sắc Hoa“ ta chăm sóc năm hai chục năm chưa kể trước đó nó đã được bốn chục năm, bây giờ mới được như vậy và cũng đã đến lúc trưởng thành. Như ta đã nói khó khăn nhất là làm cho nó ra nụ đơm bông.
Hàn Tinh nghe vậy quan sát kỹ hơn thì thấy ba cây hoa này dáng bề ngoài không có gì đặc biệt, chỉ lớn bằng chậu bông lan thường, lá dầy, xanh dài hai gang tay lớn bầu ra bằng nửa bàn tay, mỗi cây có chín lá.
- Trước hết chúng ta thử một gốc xem sao đã.
Tiết Lễ nói rồi đem một chiếc hộp ngọc ra, Hàn Tinh thấy trong đó ngoài năm chiếc bình ngọc màu sữa ra còn có một ống thủy tinh dài nửa thước, một đầu nhỏ có mũi nhọn nhìn như một chiếc kim chích lớn, phía gần đầu kia có một cái bơm cao su.
Tiết Lễ giải thích:
Ta phải chuẩn bị sẵn cho thật tốt, một khi thành công bông nở ra thì cần dụng cụ này bơm hút ngụy tinh dịch vào bình, tuyệt đối không được dùng tay, kim loại hay bất cứ thứ gì ngoài thủy tinh và bạch ngọc. Lấy tinh dịch cũng phải đúng lúc vì loại hoa này trân quý nên sớm nở sớm tàn.
Tiết Lễ cẩn thận lấy bình phân mở nắp ra gắp một cục phân bỏ vào gốc một gốc
„Kim Ngân Ngũ Sắc Hoa“ sau đó nói:
- Nếu đúng là phân Ngũ Sắc Linh Cầm thì trong khoảng hai giờ thì cây sẽ đâm nụ sau đó mấy canh giờ là nở, chúng ta kiên nhẫn chờ một chút.. „Kim Ngân Ngũ Sắc Hoa“ tiên dịch là tinh hoa của trời đất, rất trân quý một vài giọt có tác dụng thoát thai hoán cốt, dịch cân tẩy tủy ngay lập tức, người dùng chẳng những sẻ được sức mạnh vô cùng mà thân thể trở thành nhẹ như chim ém có thể bay lướt nhanh trên không. Hơn nữa cánh hoa lại có công hiệu trừ mọi chất độc, người dùng tinh dịch này sẽ có tấm thân bất tử.
- Đúng là một bảo vật trên đời.
Hai người hồi hộp ngồi yên lặng chờ chực cây hoa phản ứng không ai nói gì.
Đột nhiên một mùi hương kỳ dị cực kỳ hấp dẫn tỏa ra khắp dược viên. Lá hoa bật lên vài tiếng ve vè nho nhỏ. Một nụ bức lá đâm chồi ra rồi không ngừng lớn lên. Hai người bốn ánh mắt không rời nụ hoa. Hàn Tinh lần đầu tiên thưởng thức quá trình hoa chồi nụ đơm bông cảm giác thật tuyệt diệu.
Nụ hoa lớn mau chốc lát đã cao ba tấc và vẫn tiếp tục dài thêm rồi mở dần ra thành nhụy, tiếng ve vè nho nhỏ vang lên không ngớt, nhụy phình lớn ra Hàn Tinh cảm thấy kinh trong người chân khí tự động vận hành, cá lỗ chân lông mở ra hấp thu linh khí dày như sương mù chung quanh, hương vị thấm vào tận tạng phủ.
Cánh Hoa mở ra rung động trông đẹp tuyệt vời, đúng là ngũ sắc hoa khiến cả hai say sưa chiêm ngưỡng đắm chìm trong xúc động.
Cũng may Tiết Lễ trấn định tâm thần nhớ rõ công việc của mình nên cầm lấy ống hút đầu nhọn cắm vào nhụy hoa đầu kia bỏ vào bình ngọc bắt đầu bơm. Hai người đưa một tia thần thức vào bình quan sát chẳng mấy chốc đầy một bình cũng vừa lúc hoa tàn.
Hai người lại liên tiếp làm hai lần nữa kết quả được thêm hai bình. Mọi việc hoàn thành thì trời đã xế chiều. Tiết Lễ mừng rỡ cuối cùng chia cho chàng một bình còn tặng cho chàng một gốc „Kim Ngân Ngũ Sắc Hoa“ kèm theo ngọc bội trong đó có ghi cách chăm sóc.
- Lần này thật là cám ơn đạo hữu, chúng ta đã thành công. Đêm nay Tiết Gia viên sẽ trở lại Tiên giới, trước khi tạm biệt không biết đạo hữu có yêu cầu gì khác không?
-Không biết Tiết tiên gia có sẵn tiên duợc thảo mầm mống không cho ta một ít.
- Thì ra đạo hữu cũng có hứng thú chăm bón thảo dược, chúng ta mau đi thu thập một lát. Trời sắp tối rồi.
Thu thập xong một số Tiên dược thảo Hàn Tinh liền chia tay từ biệt Tiết Lễ rời khỏi Tiên gia viên nhắm hướng Hắc Đàm đi tới. Tới Hắc đàm Hàn Tinh kiếm một chỗ kín đả tọa, sau hai tiếng thì thấy một tiếng nổ nhẹ rồi linh khí phía Tiên Gia Viên toả ánh quang tràn lan, sau đó thấy một vệt sáng bay lên trên bầu trời biến mất.