Chương Cổ Loa quyết tầng nhất
Minh chia tay Hồng-Linh yên tâm vào Hồng Mông Linh Châu giới chỉ dạy mấy đệ tử. Trác Thải-Hà vào Hồng Mông Linh Châu giới đến nay đã hơn ba chục năm, vào năm thứ bảy nàng lại phá đan thành anh, nay đã có tiến nguyên anh trung kỳ, đây là một niềm an ủi lớn nàng chờ đợi bao năm. Nàng và Băng-Yên ở gần nhau, hai nàng tự kiếm nơi tạo thạch động cho mình không dám làm phiền sư tôn, chỉ những khi có vấn đề cần mới để ý chờ Minh. Băng Yên tu vi cũng tiến bộ tấn Kim Đan hậu kỳ, những lúc gặp khó khăn thì vẫn hỏi Thải-Hà như trước, nhờ vậy Minh ít bị phiền phức.
Riêng Mỵ-Điệp nàng thấy hai nàng Thải-Hà và Băng Yên tự mình tạo ta động phủ nàng cũng theo đó tự kiếm chỗ thích hợp mở động đóng cửa tu luyện chăm chỉ. Sau khi trải qua sinh tử nguy hiểm nàng quyết tâm khổ tu tăng lên cảnh giới của mình không muốn để cho Thải-Hà và Băng-Yên vượt mặt, ba mươi năm nay nàng vẫn còn bế quan không hề thấy bóng dáng. Kiều-Tuyết sau khi thoát nạn nghe Minh kể chuyện Thanh-Hà cung thì sốt ruột, sau lại nghe đệ tử La Tiểu Hồng của mình tu vi tăng tiến nhanh chóng thành công kết đan thì vui mừng khôn xiết, nàng vội chia tay trở về Thanh-Hà cung xem. Riêng Ngọc-Hà lão tổ không muốn cho Kiều-Tuyết biết mình thân xác đã chết nên một mực tạm ở trong Thanh Vân Tiêu. Mỗi khi Minh thôi diễn Cổ Loa pháp quyết nàng đều biết nhưng không đưa ý kiến.
Nàng cũng cảm thấy công pháp này tuy mới hình thành đã vô cùng cao sâu kỳ diệu, đòi hỏi người tu luyện có linh hồn chịu đựng lực, tinh thần vững vàng và ý chí kiên định. Mỗi khi tạo thành vòng xoắn đều phải khống chế không gian như tạo thành những ống khí vô hình, tác dụng lọc khí tinh luyện cho thuần khiết như ý người tu luyện mong muốn. Nàng thấy Minh thôi diễn cả vạn lần rồi nhưng cũng không hiểu chỗ kỳ diệu nơi nào nhưng cũng không hỏi. Nguyên Cổ Loa Quyết thôi diễn trông bề ngoài thì nguyên lý vẫn như cũ nhưng Minh tham ngộ ra biến hóa nội khí trong đan điền vào bước thứ nhất.
Thôi diễn Cổ Loa Quyết Minh cũng tiện tu sửa và bổ sung phần sơ kỳ khiến cho Cổ Loa quyết không chỉ dành cho cao giai cao thủ tu luyện mà ngay cả luyện khí kỳ cũng có thể bắt đầu tu luyện, phần sơ cấp này chính là căn bản nguyên lý hấp thụ ngũ hành khí, ngũ hành biến chuyển cho cân xứng theo nguyên lý ngũ hành sinh khắc, tu luyện cho đến thành anh mới bắt đầu chính thức luyện vòng xoắn vô hình không gian tầng lớp, và âm dương nhị khí, lôi điện âm dương dung hợp ngũ hành khí thành thất thải sắc quang và cuốì cùng tiến đến bạch quang, và vô hình. Tu vi Cổ Loa quyết của Minh theo thôi diễn có thể dễ dàng tiến vào tầng nhất cảnh giới, như con đường đã vạch ra trước mắt chỉ cần bước đi, năng lực vốn liếng hành trang cũng đã đầy đủ vì chàng đã đạt đến tiêu chuẩn bạch quang khí từ lâu, đang chuẩn bị biến sang vô hình, vô tức linh khí năng lượng.
Trước khi bế quan tu luyện Minh đến xem hai nam đệ tử là thằng Rần và Mai Tinh hai đứa đang luyện thể trong không gian thứ hai, Thằng Rần có thể miễn cưỡng đi từng bước, còn Mai Tinh chỉ có thể đứng thẳng không thể nhấc nổi chân lên. Minh cũng thấy Đinh Dần đang luyện ở tầng thứ ba, và tầng thứ nhất lại có một số người có nam có nữ trong thôn dân vào luyện. Việc này Minh không cấm cũng không kêu gọi, nếu họ phát hiện chuyện tốt thì cứ để họ hưởng cũng không sao, biết đâu sau này có thề sinh ra một vài thiên tài luyện thể cao thủ.
Minh đem hai tên đệ tử ra ngoài nói chuyện, trong lúc luyện thể chàng đã quan sát hai đứa, bên ngoài tính ra mới hơn hai năm, trong Hồng Mông Linh Châu giới đã hơn hai mươi năm trông dáng vẻ thanh niên không khác gì mình. Thằng Rần cơ sở được Minh bồi dưỡng từ nhỏ, luyện được Hùng Kê Quyền và luyện khí căn bản nên trội vượt hẳn.
- Bắt đầu từ hôm nay ta chính thức nhận hai đứa làm đệ tử, hai đứa đã có hai vị sư tỷ, cũng đang ở trong Hồng Mông Linh Châu giới này tuy nhiên họ trước khi nhập môn đã có tu vi khá cao rồi không như may mắn như chúng mày có thể học từ căn bản nơi ta. Vậy từ giờ trở đi Trung Hiếu là đệ tử thứ ba, Mai Tinh là đệ tử thứ bốn.
- Đệ tử bái kiến sư tôn.
Hai đứa đang định quỳ lạy thì cảm thấy không thể quỳ được, chỉ có thể khom người và nghe Minh nói:
- Ta không cần bái lạy, lễ nghĩa phàm tục thường làm, chỉ cần tấm lòng bên trong chính trực. Ý chỉ của ta cũng khác người, các ngươi nhớ kỹ đó là thuận thiên mà làm người, yêu người, giúp đỡ kẻ hèn yếu, chớ ghen ghét, đố kỵ, không kiêu ngạo trái lại phải khiêm nhường; không hà tiện mà phải rộng rãi; giữ mình sạch sẽ chớ tà dâm; chăm chỉ không làm biếng. Làm đồng môn với nhau các ngươi phải yêu thương nhau, không được hận thù nên tha thứ cho nhau, Trung-Hiếu, con đã được ta chỉ bảo đôi chút trước đây thì nên trao đổi với Mai-Tinh, Mai-Tinh tuy bắt đầu từ đầu nhưng có ngộ tính rất cao sau này có thể thì cũng nên hỗ trợ Trung-Hiếu.
- Vâng, sư tôn đệ tử hứa sẽ giữ y lời.
- Đệ tử hứa.
Minh truyền Cổ Loa quyết công pháp cho Trung-Hiếu và Mai Tinh sau đó dặn dò những điều cần thiết. Hai tên đệ tử thấy Minh vừa truyền công pháp đã bế quan thì lo lắng không ai giảng dạy khi tu luyện gặp khó khăn. Minh nhìn vào ánh mắt chúng biết ngay ý tưởng của hai đứa liền nói:
- Lần này ta bế quan mất khoảng tám đến mười năm, hai ngươi nếu gặp khó khăn thì trao đổi với nhau, bỏ sang một bên tiếp tục luyện thể chờ ta xuất quan.
- Hai vị sư tỷ có thể giúp chúng đệ tử được không?
- Không được, công pháp củ họ khác! Nếu vấn đề phổ thông thì đương nhiên họ giúp được, còn Cổ Loa quyết thì họ không thích hợp tu luyện.
Minh để lại tin tức cho Mỵ-Điệp, Thải-Hà và Băng yên xong an tâm bế quan, kiên trì theo công pháp đã thôi diễn mà tu luyện. Ba tháng sau linh khi trong Hồng Mông Linh Châu giới nhẹ nhẹ ba động, linh khí tụ hội trên bầu trời tẩng mây khiến ai vô tình không để ý thì không sao cảm nhận được thiên địa linh khí kéo về, không mãnh liệt động thiên địa, mọi sự vẫn hài hòa biến chuyển theo quy tắc cũ, đến cuối tháng sáu đầu mùa mưa trời hay có sấm xét như mọi năm, nếu ai để ý thì năm nay chuyển hướng cả tuần chiều nào cũng đánh vào khu lâu đài sau cung điện. Thời tiết vận hành như không biến đổi, sau chín năm sự biến đổi chỉ có Minh nhận ra, ngũ hành linh khí, âm dương lôì điện yếu đi một thành đủ biết những ngày tháng qua mình hấp thụ không biết bao nhiêu năng lượng trọng thiên địa Hồng Mông Linh Châu giới. Minh nội soi thấy mình vẫn chưa thành công tần cấp Cỗ Loa quyết tầng một cảnh giới, chàng suy tính một lúc rồi quyết định lấy năm giọt Kim Ngân Ngũ Sắc Hoa Tiên dịch ra dùng. Tiên Dịch vừa xuống khỏi cổ họng Minh đã thấy chân khí vận hành gia tốc, chàng tĩnh tọa tu luyện thêm ba tháng nữa thì quả nhiên trong đan điền hội tụ một điểm màu xám nâu càng lúc càng cô đọng và lớn dần, đệ nhị Thánh Thai nhảy mừng tự động nhận lấy công tác quản lý, săn sóc kỹ càng, điều này làm chàng ngạc nhiên vô cùng. Đây phải là Cỗ Loa thành viên đá nền móng đầu tiên, không biết mai này sẽ tăng trưởng biến thành hình dáng gì. Bất giác trong chốc lát cả thể chất lẫn tinh thần phấn chấn, kỳ kinh bát mạch tất cả các tế bào trên người một lần nữa được thanh tẩy, cường lực ẩn tàng thâm sâu thêm một tầng lầu, so sánh với trước đó lực lượng tăng lên không biết bao nhiêu lần, linh hồn, tinh thần ý chí theo cảnh giới đồng loạt tăng lên gấp mười lần.
Giác quan tỏa phát ra ngoài thì thấy bốn đệ tử đang hội tụ phía xa, đang chăm chú hai đàn ong mấy trăm vạn con đang giao chiến với nhau, một phe là loài ong hình dạng như nguyên thủy khi chàng bắt đem vào đây nuôi, phe kia là những con ong mới, tuổi cũng mới ba bốn tháng hình dạng khác hẳn, đầu người trông rất dữ dằn, thân dài màu sắc vàng kim óng ánh, bộ cánh bốn cái tròn rất bền chắc vô cùng. Ong nhân diện kim sắc tuy số lượng ít hơn nhưng cường mạnh và bay nhanh hơn nhiều nên đôi bên tương đương. Minh biết nếu không ngăn can ra thì ong chết rất nhiều, nhất là đàn ong giống mới lạ kia cần giữ nguyên khí để nghiên cứu và có thể nhân giống.
Niệm ý trong đầu vừa thành mấy vạn con ong liền bị khống chế trong một không gian khu vực rộng mấy ngàn mét vuông. Đây chính là một môn gọi là «Ý Niệm Lãnh Vực» Minh bây giờ có thể thi thố, nguyên lần trước chàng bị Hắc Long Quỷ Vương bất ngờ dùng thần thông tương tự khống chế chàng, Minh sau đó đã nghiên cứu luyện thử nhưng lực bất tòng tâm, chàng hiểu ngay là linh hồn lực của mình không đủ mạnh nên bây giờ đem ra thử. Bốn người đệ tử cũng đang lo lắng không biết giải quyết ra sao, cứ đứng nhìn hai đàn ong đi đến tự diệt thấy tất cả đều ngưng đọng không nhúc nhích được thì vui mừng lẫn giật mình Trung-Hiếu bật miệng:
- Sư tôn sắp xuất quan. Hay quá! Cuối cùng sư tôn thành công.... thần thông này thật lợi hại. Ở xa cả ba chục cây số mà cũng khống chế được tất cả.
Quả nhiên trước mắt mọi người Minh từ trên thong thả lăng không bước xuống như thể đi trên một con đường vô hình bằng phẳng dẫn tới trước mặt mọi người.
- Chúc mừng sư tôn xuất quan, thăng cấp tu vi...
- Ừ, tăng một chút không đáng kể...Nơi đâu chuyện gì xảy ra. Đàn ong lạ này từ đâu ra.
- Bốn đệ tử nhìn nhau một lúc rồi lắc đầu tỏ vẻ không biết.
- Thôi để ta hỏi chúng xem!
Bốn đệ tử nghe vậy ngơ ngác lại nhìn nhau tỏ vẻ không hiểu thì Minh đã lấy Thanh Vân Tiêu ra tấu. Tiêu Âm đầu tiên vừa thành hai đàn ong cũng được tự do bay nhưng lạ thay bọn chúng không còn đánh nhau nữa bay về hai phía đông tây về tổ của mình. Một lúc lại thấy hai con ong một đen một vàng từ hai hướng đông và tây bay lại trước mặt sư tôn. Hai con ong này vừa to hơn vừa dài hơn màu sắc óng ả khiến ánh dương quang chiếu vào phản ra những tia sáng tuyệt đẹp. Bốn người đệ tử thấy sư phụ thổi tiêu ra lệnh cho hai đàn ong ngưng chiến đã ngạc nhiên sau lại thấy hai con ong này bay ra trình diện thì lại càng ngạc nhiên hơn, nên cứ yên lặng vừa nghe tiếng tiêu kỳ diệu, lạ lùng chưa từng nghe ai nói đến, chỉ thấy khi nghe thì tâm trí trở nên yên lành, bình tĩnh không còn một tia chiến ý tồn tại trong lòng. Bỗng hai con ong trước mắt thay phiên nhau kêu rít lên những tiếng vo ve như có bài bản, âm cung dài ngắn một hồi rồi bay về tổ đồng thời tiêu âm cuối như bay vào tàng cây cao trước mặt rồi im bặt.
- Sư tôn hai con ong đó từ đâu đến, sao nhìn chúng lớn đẹp hơn mấy con trong hai đàn kia nhiều.
Minh nhìn thằng Rần cười:
- Đó chính là hai con Ong Chúa của hai tổ ong vừa mới tranh đấu.
- Hai con ong Chúa bay ra đây làm gì, thường khi ong Chúa trốn kỹ ở trong cung điện của nó...Chẳng lẽ sư tôn kêu gọi chúng ra...
- Con khá tinh đó, đúng là bị ta dùng tiếng tiêu gọi ra.
Băng Yên lúc này thấy tò mò liền hỏi:
- Chẳng lẽ sư tôn kêu bọn chúng ra hỏi chuyện gì xảy ra, lúc vừa rồi âm thanh của chúng kêu i. i. o. o. quái dị một hồi, chẳng lẽ sư tôn hiểu chúng muốn nói gì.
- Đại khái như vậy, tuy không hiểu những điều chi tiết nhưng điều chính yếu có thể nắm được. Thôi chúng ta về cung điện ăn mừng hội tụ một phen. Mấy khi chúng ta có cơ hội đông đủ như hôm nay.
Một lúc sau có ba anh em Trần Tiếu, Trần Huy và Trần Hoàng mỗi người dâng một món nhậu cho người nhà tiến cung dâng lên. Nguyên quản gia lão Trung nghe Minh muốn bày tiệc thì báo cho ba anh em họ, vì họ mong có dịp dâng biếu một ít vì lòng biết ơn Minh. Ba anh em sau khi lập gia đình liền mời mẹ họ xin Minh cho tất cả vào Hồng Mông Linh Châu giới sống chung một đại gia đình. Chẳng mấy chốc nhân khẩu tăng lên mấy chục người vui vẻ hạnh phúc vô cùng nên được lão Trung báo tin thì vội ngả gà vịt dê béo đại khái chuẩn bị những thứ tốt nhất dâng lên.
Minh cũng đem những bình rượu ngon ra thầy trò ngồi chung vui.
- Xin Sư tôn kể chuyện hai đàn ong, chuyện gì đã xảy ra..
Minh thấy người hỏi lại là Thải-Hà thì ngạc nhiên nói:
- Thì ra cô cũng thích thú chuyện này. Cũng đơn giản, điều ta thắc mắc trước tiên chính là đàn ong vàng kim từ đâu ra, thì ra cũng là một nguồn gốc. Đàn ong tía đen chính là đàn ong gốc, không biết năm trước kiến được một loài dị hoa, sau khi dùng nhụy dị hoa này biến thành mật tuyệt hảo nên chỉ dành cho ong Chúa ăn không dè sau đó ong Chúa sinh sản đẻ trứng nở ra một đàn ong dị chủng từ dáng vẻ đến tính chất đều khác biệt, đàn ong gốc ráng nuôi đến khi ong con trưởng thành thì xích mích tranh đấu lớn xảy ra nên phải chia tổ, chuyện đánh nhau là một phần thù cũ lẫn tranh chấp địa vị lãnh vực kiếm ăn.
Ta bất đắc dĩ phải chia vùng cho hai tổ và dặn không được giết hại nhau nữa.
- Sư tôn có dặn chúng đem mật từ kỳ thảo đến không, cả cây kỳ hoa này cũng nên nghiên cứu một phen không chừng là bảo bối không biết chừng..
- Bảo bối? Cùng lắm là dùng tăng lên chút tu vi, bảo bối cũng chưa có thể tính được nhưng có lẽ là một loại dược thảo quý.
Bốn đệ tử nhấp rượu vào liền giật mình, không những thơm ngon khiến cho tâm trí thoải mái quên cả hiện tại, sau mỗi người tu vi tăng lên khác nhau... Bàn tiệc các món nhậu của ba anh em họ Trần trong vòng một tiếng đồng hồ thì sạch sẽ. Mọi người đều thấy chưa từng có bữa ăn uống nào ngon như hôm nay vừa hạnh phúc yên tâm bên nhau hưởng thụ, Thải-Hà và Băng-Yên cũng có cảm giác thoải mái không như mỗi khi ăn uống tửu lâu hay trong tông môn lúc nào cũng phải cảnh giác kẻ thù bất ngờ tấn công đánh lén. Bây giờ mới chính thức hưởng một bữa ăn có tính cách ấm cúng như bữa ăn gia đình.