Hồng Mông Linh Bảo

chương 225

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương Chuẩn bị hành trang

Hàn Tinh thấy môn thuật "Thông Thiên Giác Quan" không phải tu luyện bao lâu lại có công dụng tuyệt diệu, tuy chàng không muốn sử dụng để tra xét bảo vật của người khác nhưng rõ ràng có thể hỗ trợ giác quan trước nay chàng hay dùng, có thể gọi là giác quan thứ sáu hay cảm ứng quan. Chàng không ngờ có người nghĩ ra sáng tác môn thuật này, có thể tu luyện môn thần thuật tăng cường thêm cảm ứng quan khiến cho cảm ứng phạm vi tăng dần và cường mạnh rõ ràng thêm, môn thuật này phân chia rõ ba cấp bậc chính, cấp sau đó chính tác giả cũng chưa ngộ ra, bản lãnh ứng dụng cứ tùy theo tinh thần ý chí lực và cảm ngộ tính của thuật giả mà tăng.

"Thông Thiên Giác Quan" tu luyện đòi hỏi khống chế giác quan hoàn toàn, trước tiên phong ấn lần lượt ngũ quan, sau đó hòa mình với cảnh vật chung quanh, quên mình không còn ý thức sự hiện hữu của mình hợp nhất với thiên vạn vật.

Hàn Tinh xem thật kỹ sau đó đem ta thí nghiệm, phần căn bản đầu tiên là khống chế phong bế ngũ quan, tuy chàng cũng đã sử dụng rồi nhưng trong sách chỉ dẫn còn tỉ mỉ hơn, như đóng giảm thị giác, tăng cường thính giác hoặc đóng khứu giác tập trung tăng cường vào thị giác... Hàn Tinh thí nghiệm một lúc thấy có ứng dụng kết quả nên hứng thú luyện tập luôn hai ngày, thì ra trước đây hoàn cảnh đưa đẩy Hàn Tinh không thể dùng thần thức được tình cờ phát hiện ra diệu dụng của giác quan thứ sáu cảm ứng được linh khí ba động nhận ra sự vật chung quanh, đây chính là mục tiêu "Thông Thiên Giác Quan" cấp một.

Hàn Tinh chẳng khác gì nhẩy bậc không theo từng bước tiến bộ trực tiếp sử dụng phần kết cục, hiệu quả kỳ diệu vô cùng. Hôm nay kiến thức "Thông Thiên Giác Quan" từng chi tiết, tỉ mỉ từng bước nhỏ khiến chàng nắm vững căn cơ, sự câu thông giữa các quan năng khiến chàng sử dụng chính xác khiến thần thông tăng lên một bực, và còn có thể luyện tập khống chế điều hành từng giác quan nhỏ..

"Thông Thiên Giác Quan" cấp hai cần ngộ tính bước đầu luyện tập cũng rất khó khăn, trườu tượng khó nắm, cần phải cảm ứng hoàn cảnh mọi vật chung quanh sau đó mới có khả năng hoà mình với hoàn cảnh được. Nghĩ đến mức độ khó khăn chàng nhẩm một lần nữa rồi tạm để qua một bên đem phần nguyên thần ấn ký ra nghiên cứu. Tu chân giới khi đạt được tu vu phân thần, có thể phân nguyên thần ra thành nhiều mảnh có thể khống chế điều khiển nắm giữ nhiều pháp tắc trong trời đất. Hàn Tinh đã đạt trình độ này từ lâu nhưng không sử dụng đến, mới đây trong tiên điện trải qua cuộc tranh đấu với tiên vệ khôi lỗi, được nguyên thần của vị đại đế Tôn Thường mới biết nguyên thần thần thông huyền diệu vô cùng, hắn dùng một phần nguyên thần đã điều khiển được mấy chục tiên vệ khôi lỗi chẳng khác gì mấy chục phân thân. Chính mình năm xưa chính mình đã dùng thánh anh điều khiển phân thân, không nghĩ đến có thể phân ra nhiều như vậy. Khi nguyên thần và thánh anh hợp nhất thì thánh anh trở nên cường mạnh khiến tu chân giới không gian chịu không nổi đưa đến dấu hiệu sụp đổ.

Vậy nếu mình muốn trở về phàm giới thì nguyên thần phải giảm xuống tột đỉnh, xét ra hiện tại chỉ còn có cách phân thần ra thành nhiều mảnh... Vị Tôn Thường đại đế kia có thể chia ra mấy chục tia không biết khả năng của mình đang có bao nhiêu. Hàn Tinh vội vào Hồng Mông Linh Châu giới thấy ba chục kiện khôi lỗi còn đó, chàng đả tọa, sau nửa ngày chỉ thấy bạch sắc khí nhân ảnh nhỏ lần lượt từ mi tâm bay ra ẩn vào trong các kiện khôi lỗi. Chàng thấy dáng điệu tiên vệ bên ngoài như cũ khi cả tên giả Tôn Thường điện chủ kia cũng không hư hao chút nào, lúc này cảm giác như có một đám phân thân phục vụ mình cả tên điện chủ cũng thế thì hứng thú cười ha hả... Diễn luyện thí nghiệm mấy giờ càng lúc càng thuần thục chẳng kém gì lúc trước, chỉ khác bản lãnh tu vị yếu hơn trước rất nhiều, chỉ có cấp chân tiên một cấp mà thôi. Chàng lại nhớ đến phàm nhân giới còn mẹ, hai thằng học trò và nhiều người thân khác nên ngẫm nghĩ đem khôi lỗi phân thân lúc trước ra, rút ra một tia nguyên thần cùng một phần lớn trí nhớ kiến thức đưa vào, chàng nhận xét thấy quả nhiên không kém gì trước đây đệ nhị thánh anh trước đây đã đảm nhận trách nhiệm đi thi đại học bên Hamburg. Chàng kiểm tra một lần để nguyên thần được quyền độc lập rồì ra lệnh đi về Sài Gòn bảo vệ hỗ trợ hai thằng học trò...

Hàn Tinh lại tu sửa hai tên tiên vệ khôi lỗi thành hình dáng của mình, một dùng để sai coi sóc trong Hồng Mông Linh Châu giới, một để trong tiên điện coi sóc nơi này. Những khôi lỗi khác không dùng đến chàng thu lại nguyên thần về thánh anh. Hàn Tinh lại nghiên cứu ẩn thân trận, mấy ngày trước không hiểu sao ẩn thân trận mất hết tác dụng, chẳng lẽ cũng bị cường đại thánh anh gây ảnh hưởng, may mắn trong Đạo Soái Kinh chỉ dạy ẩn thân trận rất sâu xa tỉ mỉ vì đây là một điểm, một bản năng cần phải có của một kẻ trộm. Sau khi đọc kỹ nghiên cứu nửa ngày Hàn Tinh tìm ra nguyên nhân chính ẩn thân trận của mình, đó chính là thành phần không khí, không gian nơi đây khác hẳn, áp lực, trọng lực ngũ hành linh khí đều tăng lên ba phần so với Tu Chân giới. Nhiều yếu tố nhỏ khác biệt hợp lại khiến ẩn thân trận mất đi tác dụng, trước kia sử dụng lâu dài không hề xảy ra vấn đề, bây giờ chỉ duy trì được một tiếng. Còn ẩn khí tức trận nguyên nhân ở khí tức uy áp phóng ra tăng lên nhiều lần phá vỡ cân đối bình hành khiến trận pháp hỏng mất. Hàn Tinh mất nửa tháng nghiên cứu tu sửa diễn luyện tạo cho mình hai môn ẩn thân trận mới, một ẩn trang khí tức, một ẩn toàn thân thực thể.

Chàng ẩn trang khí tức thành hoàng tiên sơ kỳ rồi ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới, thanh toán trả phòng tu luyện rồi hộp nhập sinh hoạt tiên nhân.

Hàn Tinh lấy làm lạ về đường lối tu luyện của mình, không hiểu cũng không tìm hiểu tại sao tu vi của mình không hề có bình cảnh, tu vi cứ thế tăng lên, ngoại trừ lần đầu trong Bạch Vân sơn đột phá tiến tiên thiên thành thánh thai, sau mấy lần tình cờ hấp thu lôi điện năng lượng của Thiên kiếp, chính mình cũng không trực tiếp độ kiếp, mọi điều như tình cờ cơ duyên đưa đẩy vào trong vòng bị động. Chính chàng hồ đồ cũng không biết rõ ràng tu vi của mình, người ngoài đánh giá chàng hoàng tiên trung kỳ thì chỉ biết vậy, có điều sau khi chiến đấu với Tôn Thường đại đế nguyên thần tinh phấn chấn, linh hồn lực, nguyên thần lực và thần thức đều tăng lên nên dù gặp huyền tiên sơ cấp bậc như tiên vệ đoàn trưởng cũng không bị uy áp ảnh hưởng.

Hàn Tinh tự tin dù phải đối mặt với đại đế cũng miễn cưỡng bất nhiễm, đánh không lại cũng có bản lãnh chạy thoát với điều kiện toàn lực hợp nhất tất cả nguyên thần của chàng. Hàn Tinh vừa vào tiên giới gặp bọn đạo soái chiếu cố tuy không thiệt hại, tính cảnh giác gia tăng.

Hàn Tinh đi đến các phường thị trong thành mua đồ dùng cần thiết trên xem một kiện phi toa, phẩm chất cao hơn phi toa của chàng rất nhiều, chàng ngạc nhiên thì ra phi toa có nguồn gốc từ tiên giới. Phi toa màu bạch ngọc, bên trong trang bị tiện nghi, có thể chở mười người, có địa bàn và đồng hồ Navigation đơn giản, giá cả đương nhiên cao tận trời, mười triệu tiên thạch.

- Kiện phi toa này e rằng không đủ để vượt ngoại Lam Ngân Hà Bồng Lai tinh hệ.

Nữ tử áo lam trợn mắt tưỡng mình nghe lầm:

- Đạo hữu nói đùa, nếu muốn một kiện có thể vượt ngân hà tinh hệ thì ít nhất phải tiên bảo cực phẩm hay cấp thần bảo mới được. Cả Lạc Trung Tinh may ra có được một hai kiện trong tay đại tu sĩ nhân vật, vả lại không nhất định phải là phi toa, mà đơn giản phi kiếm.

" - Tên này bất quá hoàng tiên sơ kỳ, muốn chết hay sao dám mơ tưởng đến bảo vật cấp cực phẩm."

- Đạo hữu nếu có ý đó, bổn phường tuy không có phi bảo nhưng có bản đồ và tinh bàn dùng được. Không biết đạo hữu có hứng thú không?

Hàn Tinh mắt sáng lên đầy chờ mong:

- Đâu? Mau đem ra xem!

Hàn Tinh nhận cuộn sách cổ kính bằng da mở ra quả nhiên trong đó bao gồm mấy trăm bản đồ rất phức tạp, phía sau cùng có mục lục, chàng thấy có cả Lam Ngân Hà Bồng Lai Tinh hệ, chàng lật đúng vị trí Lạc Trung Tinh sau đó xác định vị trí Thanh Lạc Tinh đúng là tinh cầu vị Bạch-Sương tiên tử ở, chàng xoay hướng phóng một tia thần thức sắc bén quả nhiên nhận ra nhiều thành trì kiên cố, cường mạnh.

Nữ tử thấy uy khí áp đến thì giật mình kinh sợ, ngạt thở nhưng trong chớp mắt đã trở lại bình thường. Lòng khinh thường lập tức biến mất thầm nhủ "Thật là kinh khủng uy khí, đây còn là hoàng tiên tu sĩ sao? ". Hàn Tinh lại xem kiện tinh bàn thấy chế tạo tài liệu, cầm mát tay hưởng thụ không muốn rời tay lại có cảm giác quen thuộc thân thiết vô cùng, chàng lại xem diệu năng của nó. Nhìn bề mặt mấy chục trục kim chỉ rối loạn cả mắt không biết làm sao sử dụng. Thấy chàng trầm ngâm suy nghĩ nữ tử nói thêm:

- Chỉ cần nhận chủ liền được nhận biết cách sử dụng, nghe nói khi đưa một tia nguyên thần vào liền có thể tác động vận dụng như ý.

Hàn Tinh trả giá thoả thuận cuối cùng mua được tinh bàn, bản đồ cùng một số tài liệu luyện khí. Ra khỏi phường thị Hàn Tinh vào cửa hàng yêu thú trong đó có cả hóa hình yêu thú khiến chàng ngạc nhiên vô cùng, chàng đến xem một con băng tằm khổng lồ. Thấy có người chiếu cố mình, băng tằm mở mắt dương mở hết khí thế ra đe dọa. Một ngọn gió lạnh căm căm ập lên người Hàn Tinh khiến chàng rùng mình, cả thân huyết mạch, kinh mạch hầu như bị đóng băng toàn bộ chốc lát huyết mạch nguyên khí trong người mãnh liệt phản ứng mới đẩy lui được lưu thông trở lại, đồng thời linh hồn thánh anh như bị hàng ngàn hàng vạn mũi kim châm vào. Hàn Tinh trợn mắt kinh nghi, không ngờ con yêu thú này có thể bất ngờ đánh chẳng những âm phong khí còn có thể đánh vào linh hồn nguyên thần, xuyên thấu hộ thân nhu khí.

- Đạo hữu cẩn thận...

Lúc này trung niên lão bản mới lên tiếng cảnh cáo. Hàn Tinh nhìn hắn lắc đầu cười nói:

- Vị này cảnh cáo có chậm một chút, con yêu thú băng tằm này khá lợi hại..

- Xin lỗi quý khách, vừa rồi ta bận rộn không cảnh cáo kịp thời. Con băng tằm này bổn điếm mới đem về chưa kịp sằp xếp thỏa đáng, không ngờ cấm chế bị nó phá vỡ, cũng may quý khách chưa bị thiệt hại gì...

- Con băng tằm này tu vi không yếu, dường như sắp phải trải qua thiên kiếp tiến hoá hình kỳ. Băng tằm chưa hoá hình thì còn hy vọng thu được có tơ sợi mà dùng, nếu hóa hình rồi thì còn dùng được việc gì?

- Thì ra đạo hữu không rành về băng tằm. Hoá hình băng tằm càng càng có nhiều lợi ích nó cũng như Thiên Hỏa Thù (Nhện) dù hoá hình nó vẫn có thể nhả tơ, phẩm chất lại còn tăng lên gấp bội, đàng khác có thể phát ra yêu hoả còn mãnh liệt, có thể giúp tu sĩ trong chiến đấu, hỗ trợ tu luyện, dùng yêu hoả chế luyện tiên khí, tiên đan.

Hàn Tinh cũng đã có thiên băng tằm trong Hồng Mông Linh Châu giới nhưng tu vi còn yếu không thể so với con này, chàng nhớ đến Nhện đen "Hắc Quả phụ" của mình có lẽ đã có tu vi hoá hình kỳ rồi. Nếu ta để sử dụng hai con yêu thú đi làm việc có lẽ rất hợp, một âm một dương, một hỏa một băng, con băng tằm này đã gặp ta thì cũng nên mua về xem.

- Con băng tằm này giá bao nhiêu?

- Thiên băng tằm này đang có đan tu vi là một chủng hiếm quý, giá trị hai vạn tiện thạch.

- Ta thấy nó còn phải trải qua thiên kiếp, với dáng ỉu xìu thế này, không chút khởi sắc, chắc khó mà qua nổi, chín phần mười là đành chịu chết thôi. Ta mua nó về cũng là đánh bạc, nửa được nửa thua, vậy nửa giá một vạn thì ta thu.

Trung niên lão bản tỏ vẻ không đành lòng suy nghĩ đán đo một hồi mới nói:

- Thành giao, bù vào sự thiếu sót của bổn điếm chúng ta chịu thiệt một chút không sao.

- Hoàng Tiên sơ kỳ tiểu tử mà cũng đòi làm chủ nhân của ta sao, không đủ tư cách đâu...

Hàn Tinh giật mình thì ra thiên băng tằm truyền âm vào tai mình. Chàng cũng không khách sáo truyền vào nó:

- Con nhãi ranh này mà cũng đòi hòi, lại còn chê bai tu vi của ta, ngươi còn kém lắm, dù ngươi đã hóa hình được làm tiểu thú hầu hạ bên ta cũng là may mắn niềm hạnh phúc cho ngươi.

Bỗng bên ta lại nghe ai quát:

- Chậm đã, Thiên Băng Tằm này ta muốn.

Hàn Tinh nhìn lại một thanh niên ăn vận lục bào lượt là, đúng là một cậu ấm nhà giầu hay thế gia tiến đến, bên cạnh là hai trung niên hộ vệ, tu vi chừng hoàng tiên trung kỳ. Hàn Tinh chưa phản ứng gì thì trung niên lão bản đã lên tiếng:

- Xin lỗi, Khâu công tử chúng ta đã thỏa thuận xong nên không thể bán cho công tử.

- Ngươi không biết ta là cháu của Khâu Trung Ngọc Thành chủ hay sao còn dám phản đối ta.

Hàn Tinh không nói gì giao tiên thạch cho lão bản, thu Thiên Băng Tằm thì Khâu công tử xông lại ngăn cản... Hàn Tinh bực mình lạnh lùng quát:

- Phiền phức, cút đi.

Bàn tay khẽ nhích phất ra, Khâu công tử đang xông lại liền cảm thấy người bị nâng lên quăng ra phía sau xa mười mấy trượng, hai hộ vệ phía sau thấy vậy vội đỡ lấy công tử nhưng không hiểu sao trọng lượng của tiểu chủ nhân hôm nay nặng nề bất thường không kịp phòng ngừa, cả ba người đều ngã ngửa trên mặt đất.

Khâu Trung Can công tử trước nay hay dựa vào danh tiếng của Thành Chủ bác hắn ra ngoài gây chuyện, người ta gặp hắn nể mặt Thành Chủ nhịn ba phần chẳng dè hôm nay hắn gặp Hàn Tinh, thấy chàng tu vi bất quá hoàng tiên sơ kỳ, so với mình yếu hơn đôi chút nên quen thói cũ đến tranh Thiên Băng tằm. Ai dè Hàn Tinh chưa hề biết thành chủ là ai, người như thế nào nên không nể vì, phất tay hất hắn ra.

Lão già hộ vệ xem lại công tử không bị thương chỉ bị xấu hổ bị xúc phạm đến danh khí, đứng dậy giao công tử cho trung niên bên cạnh:

- Ngươi coi chứng công tử để ta dạy tên tiểu tử thối này.

Trên Cung điện tầng ba lúc này có ba nữ tử đang ngồi trò chuyện, người nào khí chất cũng tuyệt đối thanh cao, tuyệt mỹ, chẳng những thân hình dung nhan tuyệt đẹp, từng cử chỉ từ cái nheo mắt nhấc tay chân cũng hoàn hào đem đến không khí vui tươi sống động ra chung quanh, sức sống bừng bừng. Bỗng một trong ba người lên tiếng:

- Ủa! Hôm nay biểu huynh Khâu Trung Ngọc của Lan Tuyền muội gặp phảì đối thủ rồi, hôm nay mới chính thức bị chỉnh có hơi muộn, hy vọng hắn sau này hiểu biết hơn.

- Hắn gây chuyện đã đủ rồi, để cho hắn chịu khổ nhục một chút cũng là điều tốt.

- Tuyền muội không đau lòng sao, hắn rất mến muội đó.

- Ai thèm loại người vô sỉ hèn mọn ấy.

- Ủa, thì ra hắn.

Ba nữ tử đồng thời dò xét đối phương, một thanh niên ăn vận đơn giản có chút cũ nát nghèo nàn dáng người thanh cao, thong thả nhàn hạ lúc này lão Phúc hộ vệ đánh ra Bát Bộ thần quyền của lão, chung quanh đâu đâu cũng là nắm đấm, quyền phong quạt vào người thanh niên khiến quần áo khẽ rung động, chỉ thấy thanh niên phất tay một vòng người xoay một vòng tay lại phất lại một vòng ngược chiều lại, quyền ảnh của lão phúc bị hoá giải mất hết thì thấy lão Phúc bắn ngược văng ra té nằm xuống đất.

- Hắn là ai vậy, quyền pháp quái dị, không biết lão Phúc bị đánh trúng nơi nào.

- Lão Phúc bị một kình lực từ cùi chỏ đánh lên.

- Vậy mau đến cứu biểu huynh kẻo hắn giết chết hết. Không ngờ thanh niên này lợi hại, lão Phúc bản lãnh dù gặp Huyền Tiên sơ kỳ cũng không dễ dàng bị đánh bại, chẳng dè chưa đầy một chiêu đã ngã.

- Không cần! Muội vừa nói không thèm biểu huynh sao bây giờ cuống quít lên vậy. Thanh niên kia trên người không có một tia sát khí, muội cứ yên tâm lần trước lúc ta gặp, hắn đối với ác nhân còn nhân từ chắc chắn không phải hạng hiếu sát, giết người bừa bãi đâu.

Quả nhiên Hàn Tinh cũng không làm khó dễ ba người để cho họ đi, chàng cũng không sợ phiền não, nếu họ lại đưa đến nhiều người lúc đó sẽ tính.

- Hắn tên gì sao Sương-Sương tỷ quen hắn.

- Chuyện này tình cờ mà thôi, hỏi kỹ làmm gì? Hay là Tiểu Tuyết muội của chúng ta vừa thấy hắn đã động lòng xuân.

Tiểu Tuyết mặt đỏ bừng vội phủ nhận:

- Không có! Chớ nói bừa.

Lan Tuyền cũng lên tiếng:

- Ừ nhỉ! Khí chất thanh cao khá lắm, anh hùng lắm, trông vẻ bên ngoài hơi nghèo nhưng điều đó không quan trọng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio