Hồng Mông Linh Bảo

chương 232

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương Đáng thương Thanh Tri đạo sĩ

Hàn Tinh thấy ba yêu lôi của mình đánh bại hoàn tiên hậu kỳ chỉ dùng một chiêu trong lòng mừng thầm, không ngờ chúng bất ngờ hợp lôi kích công địch lợi hại đến thế, điều này vượt qua lòng ước mong của mình khiến trong lòng được an ủi khoan khoái tự nhủ, công sức nuôi lôi thú của ta bây giờ mới khởi sắc, hy vọng sau này còn dùng được nhiều điều lợi ích.

Thanh Trì đạo sĩ thấy hoàng tiên cấp cao thủ nhanh chóng bại trong tay tam lôi yêu ngoài ý định của mọi người. Lão động lòng tham không những muốn thu " Bạch Quang thần thạch" ba lôi yêu cũng không thể bỏ qua được, sủng vật đã lợi hại như vậy thì chủ nhân không thể kém, song với thần thông trận pháp của ta thì có thể dễ dàng bắt sống, khiến hắn phải phục tùng quỳ dưới chân mình. Lão nhìn sang Hàn Tinh thấy hắn đang thất thần suy nghĩ điều gì thì mừng rỡ "đây chẳng phải cơ hội ra tay là gì!"

Hàn Tinh tuy đang nghĩ ngợi suy nghĩ nhưng lòng cảnh giác vẫn có, lập tức phát hiện ý tứ của Thanh Tri đạo sĩ, ánh quang của lão vừa phát ra chưa đến đích chàng đã lui lại về phía sau hai mươi trượng, khi trận pháp Thanh tri đạo sĩ lập thành bao vây thân ảnh của chàng thì hình ảnh Hàn Tinh tan rã.

Lão đạo thấy vậy biết ngay thất bại của mình chưa kịp phản ứng gì thì thấy ba lôi yêu bay xuống, lão nhìn sang thì thấy Hàn Tinh đứng giữa họ, hai tay ấn quyết đánh liên tiếp đánh ra, cảnh vật chung quanh đổi dời đồng thời hình ảnh bốn người bọn họ biến mất trước mắt liền ý thức mình bị đối phương dùng khốn trận vây bắt, lão đạo yên tâm tự tin vào bản lãnh trận pháp của mình. Lão vẫn tự hào trận pháp tạo nghệ của mình thành công vượt bậc, ngoại trừ sư tôn ra ngay cả tám huynh tỷ đồng môn của lão cũng không thể dùng trận pháp vây hãm được lão, "Tên này đúng là dưới mắt không tròng, dám múa rìu qua mắt thợ." Bỗng giọng đối phương vang lên:

- Hả ... để xem ai mới là người múa rìu qua mắt thợ...

Lão đạo giật mình kinh hãi vì ý nghĩ của mình bị đối phương nhìn ra, sau đó lão cảm thấy trời đất một lần nữa quay cuồng, hai trận pháp lão đã bố trí vừa rồi còn nằm trong quyền khống chế của mình, một trận vây nhốt Diện Cương Thi, trận khác trống không vừa mới bố trí chưa kịp thu lại, cả hai đều bị cắt đứt liên lạc, biến mất khỏi cảm thức của lão.

Mọi cao thủ bên ngoài cũng không ngạc nhiên khi lão đạo Thanh Tri bất chợt ra tay, họ chứng kiến Hàn Tinh lui lại tránh thoát vây trận của lão nhanh không thể tả, mọi người hiểu rõ "Thì ra hắn đã có cảnh giác và chuẩn bị nên tránh thoát kịp, không như tên Diện Cương Thi kia, có lẽ lão đạo đánh giá sai lầm bản lãnh của hắn nên sinh ra khinh địch." Trước mặt mọi người linh khí ba động mãnh liệt, cảnh phía trước mơ hồ dần, sau đó lão đạo cũng không thấy, nơi đó chỉ còn một lớp sương mỏng.

- Cái gì? Tiểu tử đó cũng tinh thông trận pháp thuật. Sao có thể được Thanh Tri lão đạo cũng đã rời vào tay hắn.

- Rơi vào tay hắn thì chưa chắc, phải chờ lão phá trận mới biết rõ được.

- Úi cha!

- Chuyện gì vậy?

- Tên Diện Cương Thi bị nhốt trong trận pháp đâu? E rằng cũng bị tên Hàn Tinh kia bắt luôn rồi. Đúng là số hắn không tốt, bị khốn rồi lại bị khốn thêm nữa, chết rồi lại bị chết một lần nữa.

- Chưa chắc đâu? Chờ Thanh Tri lão đạo phá trận thì mới biết.

Bỗng trước mắt sương mù tan biến một cách vô hình vô thanh.

- Các ngươi xem, phải chăng Thanh Tri lão đạo đã thất thủ, bây giờ trận pháp cũng biến mất vậy người đâu?

- Tên Hàn Tinh này ẩn dấu sâu không lường được, bề ngoài xem như Hoàng tiên cấp cao thủ, thật sự không ai biết được cao sâu bao nhiêu. Cứ xem trong tay của hắn "Bạch Quang thần thạch", cực mạnh tam lôi yêu hóa hình kỳ cũng đủ biết. Các ngươi nói xem Hóa hình sơ kỳ yêu thú bình thường có khả năng chống lại được hoàng tiên không? Dù là Chân tiên cũng không bằng. Hôm nay chúng ta lỡ đắc tội một đại nhân vật, các vị cẩn thận.

- Sợ cái gì? Vì kiện thần khí kia dù đắc tội hắn thì đã sao?

- Đồ ngu, kia là kiện thần khí sao? Các ngươi không nghe đó chỉ là Bạch Quang thần thạch mà thôi, ta đoán chỉ là tài liệu có thể luyện ra thần khí nhưng tiên giới có Tượng Sư luyện ra thần khí hay sao? Vậy "Bạch Quang thần thạch" này không thể so với thần khí được, còn cách xa lắm.

- Ngươi mới là ngu đần, Thần thạch hay thần khí cũng có giá trị gần tương đương, ngươi cần thần khí làm gì, chẳng phải để thông ngộ đại đạo và hấp thụ một chút thần linh khí sau đó có thể dễ dàng tăng lên cảnh giới của mình, dù là địa tiên, thiên tiên cũng có hy vọng lớn, phi thăng thần giới cũng có thể...

- Ngươi đánh giá quá cao rồi, muốn thông ngộ đại đạo dựa vào thần khí thì đúng vì thần khí được khải linh không biết bao nhiêu trận pháp cao siêu, còn thần thạch ư bất quá chỉ có thể cung cấp cho ngươi ít thần linh khí mà thôi.

Hàn Tinh thấy trận pháp của mình bố trí thành công nhưng lo lão đạo nhanh chóng phá trận thành công nên thu hết vào Hồng Mông Linh Châu giới trong tiên viên không gian trận phía trước tiên điện. Trong khi chàng ẩn thân nghe những lời phỏng đoán bàn cãi của đám cao thủ còn ở đó thì mỉm cười. Bỗng chàng cảm nhận được trên bầu trời cao một cánh chim cực lớn đang nhẹ bay, chàng nhận ra ngay tiểu bạch hồng, bên trên một tiên nữ lạ đang tọa kỵ, có lẽ là chủ nhân của nó Khất Mân Côi. Chàng vội giải quyết hai cao thủ huyền tiên sơ kỳ nên vào Hồng Mông Linh Châu giới.

Trong Hồng Mông Linh Châu giới Hàn Tinh quan sát lão đạo một lúc sau đó lấy Nhật Nguyệt kính ra hướng trận pháp không người của lão đạo định bố trí vâ mình ra soi, lập tức những tia năng lượng hình dạng những tia ánh quang liên kết với nhau nối liền như mạnh nhện, trung tâm đông bắc độ hai thước hai phương vị chính là trung tâm trận nhãn, chàng lấy một chiếc ngọc bội ra ghi lại tất cả sau đó vui vẻ cất nhật nguyệt kính đi lầu bầu trong miệng "thứ tốt, ngay ultraviolet tia ánh quang cũng hiện ra ..." Hàn Tinh tiến vào trận trực tiếp đi vào tiếp cận trận nhãn bắt thủ quyết nhắm trận nhãn đánh tới, trận pháp lập tức đình chỉ hoạt động, chỉ thấy trên mặt đất một viên tử ngọc nhỏ như trứng kiến nằm dưới đất. Hàn Tinh cầm lên đưa một tia nguyên thần vào xoá đi thần thức ấn ký của lão đạo cẩn thận bỏ vào một chiếc hộp ngọc cất đi.

Hàn Tinh ra khỏi tiên viên không gian trận ngồi xuống tìm tòi thông tin về trận này, sau khi thu thập Tôn Thường nguyên thần những tin tức về trận pháp này không tìm ra, lúc này chàng cẩn thận một lần nữa tìm tòi, sau nửa này mới có chút manh mối, thì ra là một không gian trung cấp tiên trận do trận pháp đại sư Thôi Lưu Ngọc bố trí, một nữ tử huyền tiên hậu kỳ cấp trận pháp cao thủ của Càn Khôn môn ở Lạc Trung tinh, chuyên tu luyện trận pháp giống như Trận tông. Tôn Thường đại đế không thể bố trí nhưng có cách sử dụng, chăm lo, bảo trì, điều động khống chế trận pháp. Tin tức tuy ít, đơn giản song đối với Hàn Tinh cũng đủ rồi. Chàng lấy Nhật Nguyệt kính ra soi thấy các năng lượng thì kinh hãi, năng lượng bố trí của không gian trận so với trận pháp của Thanh Tri phức tạp không chỉ vạn lần, ngoài vô số trận pháp nhỏ liên kết lồng ráp lên nhau cũng khiến chàng lè lưỡi trợn mắt than, tỉ mỉ, rắc rối đến khủng bố, ngay cả những trận nhỏ chàng cũng không hiểu biết hết. Xem một lúc lâu chàng mới bình tĩnh lại được thầm nhủ không sao, trận pháp tuy phức tạp sâu rộng nhưng ta bây giờ có thể chia thành nhiều nguyên thần dùng khôi lỗi thu thập các tiên trận này...Đã có dự định chàng yên tâm muốn giải quyết hai tên huyền tiên tu sĩ đã.

Sau nửa ngày Thanh Tri đạo sĩ cuối cùng cũng phá trận thành công cười to một cách kêu ngạo vô cùng, lão thấy Hàn Tinh đứng gần đó liền lên tiếng:

- Thần phục chưa tiểu tử?

- Rồi ai phục ai, một trận pháp đơn giản của ta ngươi dùng nửa ngày mới phá nổi thì ra ngươi cũng tầm thường thôi, chưa đáng kể là gì.

Lão đạo bây giờ mới nhận ra quang cảnh chung quanh xa lạ thì hỏi:

- Ủa đây là đâu?

- Ngươi đang ở trong một tiên viên không gian trận, ngươi xem thấy thế nào?

Lão đạo nhìn quanh không thấy trận pháp của mình đã nhốt Diện Cương Thi thì đoán biết rõ đối phương đã thu thập hắn rồi. Lão lần này bị nhục trước mắt nhiều người bị bắt đến đây, chính mình thường dùng trận pháp thủ đoạn bắt không biết bao nhiêu cao thủ, thu hoạch không biết bao nhiêu thứ tốt, hôm nay chính mình bị trận pháp trói bắt. Đúng là chơi chim có ngày bị chim mổ vào mắt! Lão thấy cảnh chung quanh tuyệt đẹp rừng cây, thảm cỏ vườn hoa được chăm sóc kỹ càng, lại còn có không ít yêu thú sinh sống ở đây.

- Không tệ! Không gian trận pháp trung cấp, dù ta có cố gắng hết sức cũng chỉ miễn cưỡng bố trí ra được nhưng tuyệt đối không được tỉ mỉ như vậy.

- Ngươi khá thành thật đó. Này lão Tri hiện tại ngươi chỉ còn có hai con đường đi.

- Cái gì ngươi dám uy hiếp ta...

Hàn Tinh khinh thường lắc đầu:

- Ngươi còn chưa biết rõ tình trạng của ngươi? Ngươi đã vì lòng tham đắc tội với ta nhưng ta vì lòng nhân từ chỉ cho ngươi con đường sáng để lựa chọn:

- Đường sáng nào?

- Một là thuần phục ta, hai là hồn phi phách tán trực tiếp xuống địa ngục làm bạn với quỷ.

- Ha ha,... tức cười ta chết đi được, thần phục ngươi ư, hoàng tiên trung kỳ cấp tu vi lại đòi huyền tiên sơ kỳ cấp thuần phục, ngươi ngu hả.

- Được rồi, ngươi chọn đường chết phải không? Ngươi chưa ăn đòn chưa có thể phục...

Thanh Tri đạo sĩ thấy đối phương trong chốc lát khí thế trên người bộc phát, không hề còn là hoàng tiên trung kỳ cấp dấu vết, trái lại khí tức bộc lộ ra khiến chính mình một huyền tiên sơ kỳ cảm thấy uy khí áp nén khó thở, tâm thần rung động, đồng thời mười mấy viên Bạch Quang thần thạch xuất hiện quay cuồng chung quanh đối phương. Lão thấy nhiều Bạch quang thần thạch như vậy hai mắt sáng lên kinh hô quên cả khi đang bị ép đến khó chịu:

- Vô số thần thạch a. Ta muốn.

- Tiếp chiêu!

Hàn Tinh không chờ lão nữa viên đá thứ hai phóng đại hắc sắc quang mang đằng đằng mang theo nhiệt khí kinh khủng theo quỹ tích cầu vồng từ phía trên cao bắn đến, lão đạo thấy vậy cả kinh vận toàn thân tiên chân khí bức ra khắp người, thấy chân tay đang không thể nhúch nhích được mảy may bỗng hoạt động trở lại, vội độn ra phía sau tránh thoát, sau đó vội vận dụng ẩn thân thuật, đang đắc ý đinh ninh lần này đến phiên ta nhưng khi thấy phía trước không thấy đối thủ đâu thì một mắm đấm khổng lồ đánh vào bụng, ánh sáng phát ra tuy trên người mang tiên giáp tự động phản kích, nhưng người lão vẩn bị gập lại như con tôm bay ra phía thía sau hơn nửa dặm đụng vào một cây cổ thụ rơi xuống.

Một cơn đau chưa từng cảm thấy, bụng đau như cắt cả người tê dại chân tay bủn rủn chân vừa đứng xuống chỉ chực ngã xuống, lão nội soi thấy xương cốt vẫn còn nguên vẹn liền thở phào nhẹ nhõm rồi lại kiểm tiên giáp thì thấy ảm đạm hơn trước, tuy chưa xuống cấp, chưa hư hỏng nhưng rõ ràng phẩm chất kém đi một phần.

- Sao lão đạo, cũng may vừa rồi ta dùng hai ba thành nếu không xương sườn ngươi gãy nát vụn rồi, đan điền khí hải huyệt cũng hỏng a...

- Tên hỗn đản tiếp chiêu!

Hai người đứng nói chuyện cách nhau chỉ ba thước, lão đạo bất thình lình vỗ ra một chưởng, chưởng kình bộc phát như sóng nước trào đến đánh trúng vào người Hàn Tinh, chỉ nghe "Phạch!" một tiếng sau đó không có gì thay đổi cả, lão đạo thấy đối phương đứng yên ngẩn ngơ đôi chút, sau đó mỉm cười xem phát ghét thì biết ngay chưởng của mình vô dụng lão vội vận dụng thần quang đánh ra hai bộ trận kỳ khác nhau.

Hai trận kỳ quang tia vừa chiếu ra bên đối phương liền đem hai viên đá liên tiếp lấy sau đó mất liên lạc, lão đạo điên tiết lên bao nhiêu trận đồ lần lượt đem hết, tinh nhãn quang tia chiếu ra vô số đầy trời đất, mười tám viên đá đồng thời bay ra gia tốc tăng vọt thu không biết bao nhiêu trận đồ, càng lúc càng nhiều, cuối cùng lão đạo cũng thành công bố trí được ba trận pháp vây đối phương vào trong đó.

- Ha, ha.. xem ngươi còn cách nào thu trận đồ của ta chăng?

Lão đạo hả hê cười xong thì thấy mắt nhìn đầy sao, mặt mày choáng váng quay cuồng, lão vội ngồi bẹp xuống đất kiểm lại thì thấy hơn một vạn trận kỳ mình đã đem ra dùng hết chỉ còn xót lại ngo ngoe hai trận đồ. Lão than thầm "Đây là cực hạn tinh lực của ta, nguyên thần hao tổn quá mức cũng may thành công vây nhót được tên Hàn Tinh kia vào trận, e rằng nguyên thần của ta phải ba tháng nửa năm mới hồi phục lại được, tên tiểu tử này đáng chết..."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio